tương lai chắc chắn cũng chỉ là phàm nhân thôi :laughing:
Càng lúc thì càng xa vấn đề bàn luận ban đầu. Đây là căn bệnh kinh niên của diễn đàn, xuất hiện nhiều nhất ở các đề tài HOT.
Sai sót của hành giả thì có gì đáng nói, sai sót của hành thật mới đáng nói chứ. :rolling_on_the_floo
Cò cảm nhận cho Ta, để ta thường lãm , để ta biết thì vẫn chưa kiến tánh hay nói theo một chừng mực nào đó là đang lấp ló cửa kiến tánh, trong thiền gọi là ngộ sơ quan.Lúc có lúc không chưa thật rõ ràng.
Hành giả phải xả cái Ta , không còn chấp Ta phải thấy Tánh, Ta có ấn chứng, Ta đạt đạo....vì chơn tâm hành giả không ở trong thân mà ở trong hư không, nếu vẫn còn dùng cái Căn Ý của mình sau khi lục căn nhiễm Trần cho kết quả, rồi cho rằng ta đã kiến tánh thì quả là một điều không đúng rồi.
Người tu phải sửa soạn cho mình cái thùng càng to chừng nào để đựng chủng tử bồ đề càng tốt, chủng tử nầy không nhằm mục đích làm ích lợi cho ta , mà nhằm cho chúng sanh, cái thùng nầy càng to chừng nào,nó to lớn như ra khỏi quả địa cầu, lên các tầng thiên......lúc đó từ hư không hành giả mới thầy Tánh của mình rõ ràng như Thật, các sắc pháp như Thật......
Phật dạy còn mong muốn cho ta là còn thọ khổ, do đó thiền quán thân bất tịnh, quán tử thi, quán ngày mai ta chết, để thấy rằng thân xác ta là vô thường, của cải ta là vô thường, các sắc pháp là vô thường.
Cái ta ở trong cái không ta ở ngoài, Tâm ta ở trong là phàm, tâm ở ngoài là thánh, khi tâm ở ngoài thì mới thấy cái thân xác kia là giả, khi tâm ở ngoài thì mới không bị giới hạn bởi chân không, khi tâm ở ngoài thì mới thấu suốt vạn pháp như thị đều do tâm sanh.
"nhập niết bàn" ở hiện thế tức tâm ta đã khế nhập vào hư không,tu Tánh Không tức tu cách chối bỏ cái Ngã , cái chấp ngã, tất cả vì chúng sinh, vì chúng sinh trong 6 nẽo luân hồi mà cầu vô thượng bồ đề.
Vì chối bỏ cái ngã nên từ bi hỷ xả, nên kham nhẫn và làm các hạnh lành giảm tham sân si, bố thí, vị tha, tứ hoằng thệ nguyện.
Tu không phải diệt cái ta mà là hoán chuyển, mà là biến đổi, ta ăn thì chúng sinh cũng có ăn, ta hạnh phúc thì họ cùng hạnh phúc, ta cầu giác ngộ thì cũng cùng giác ngộ với họ.
Khi đã niết bàn thì ta đã hòa nhập với hư không, tức sinh ra vạn vạn ức ức pháp thân đi khắc nơi về khắp nẽo mà không bị ngăn ngại, do đó người đời đang khổ cầu Phật cầu Bồ Tát thấy ứng, Phật ứng để họ có tâm tu, điều nầy gọi là phổ độ chúng sinh.
Người tu thiền mong muốn kiến tánh, tìm mãi , đợi mãi chẳng thấy tánh ở đâu, lúc không còn tìm Tánh nữa nhưng vẫn tiếp tục tinh tấn tu hành , thân tâm thanh tịnh, tức thì thấy Tánh, Tánh nầy chẳng phải dụng lục căn để thấy, chẳng phải dụng văn tự để trình bày, chẳng thể nói ra cho ai, đấy là Thật Tánh cũng là Chơn Như có nghĩa là Chơn Thật như thị (thấy), thấy rõ chơn tướng của vạn pháp mà không qua lục căn, còn qua lục căn thì cũng chẳng thể thấy Tánh.Lúc đầu thấy mờ mờ, lúc có lúc không,nhưng chính vì còn ghi nhớ cái thấy rõ ấy, đó là phàm tâm bị tác động để giữ cảnh giới ngộ, nó không tan rã được; còn ngộ tức mê chưa dứt , vì mê với ngộ là tương đối, và tương sinh , mê là bệnh, ngộ là thuốc, cảnh giới ngộ còn ghi nhớ trong lòng là không được triệt để kiến Tánh .
Đến khi qua được cái ngộ rõ như thật ấy tan rã hết, người tu lầm tưởng mình đã đi lạc đường, không biết khởi dụng thiền định để tầm vô sư trí, cố ôm lấy các pháp hành trước đó, vì họ còn chấp Pháp , nhờ pháp đó mà ta thấy tánh, chẳng dám đổi pháp thiền từ minh quan sát trí sang thiền định , vì chấp lời Lục Tổ thiền mà đề tâm không nghĩ là chấp vào cái vô ký không, Tổ nói đúng , nếu lúc nào cũng cố dụng "tâm không nghĩ", cố tình đè nén để tâm không nghĩ , đó là ngoại đạo, chẳng phải Phật pháp , nhưng định là tâm không nghĩ, kế đó hành giả cần phải duy trì chánh niệm , rồi sau niệm đó lại dụng tâm không nghĩ (tức định) , chánh niệm là quán niệm, niệm sẽ cắt định, vô sư trí sẽ hiển bày ở cái khoảng Không lặng giữa hai lần quán liên tiếp .Tu tiên thì quán Tiên, tu Phật thì quán Phật, ai dụng quán nào thì về cỏi nấy.Kiến Tánh về tiên đạo cũng có kiến Tánh, Kiến Tánh về Phật đạo cũng là kiến tánh.Nhưng chổ dụng thì có khác nhau.
- Đến chỗ nầy thì cái ghi nhớ khi thấy Tánh rõ ràng ấy tan rã hết, là đến chổ cuối cùng của Kiến Tánh toàn diện đồng với nghĩa của câu nói "Ngộ rồi nhưng cũng như chưa ngộ". Hay câu nầy rõ ràng hơn "chẳng còn cần phải cầu tới ngộ"
Vì mê nên cầu Ngộ
Phá mê Ngộ ra đi
Chấp Ta chẳng thể về
Chấp pháp chẳng tiến tu
Hư không là ngoài Ta
Vậy mà chính là Ta
Cho dù ngộ như vậy, Phàm phu cũng cho là Phật tánh có sẳn, cũng ngộ con đường tu bồ tát đạo, Thập địa bồ tát cũng ngộ y như vậy, nhưng tác dụng có nhiều khác biệt
Vì sao ? Vì phàm phu dù cho ngộ triệt để nhưng tập khí thế gian và xuất thế gian còn nguyên, ( Tham sân si hỹ nộ ái ố giảm nhưng vẫn còn chỉ cần có mồi là lữa lại nổi lên ngay ) Thập Địa Bồ tát ngộ triệt để, tập khí thế gian đã sạch, tập khí xuất thế gian còn chút ít, rất vi tế, gọi là Tâm vi tế . Nên sức dụng của Thập Địa Bồ tát mạnh hơn sức dụng của phàm phu. Thập Địa Bồ Tát vận dụng được Hư Không, vì hư không là chính họ ( pháp thân ở cùng khắp) , phàm phu thì chẳng thể dụng.
Phàm phu nếu ngộ triệt để rồi tập khí cũng sẽ tự hết dần, cuối cùng cũng bằng với Thập Địa Bồ tát, bằng với Phật đó là vô thượng chánh đẳng chánh giác vậy.
Cùng như vậy nếu ai nói Ta đã ngộ tức đồng với Mê, ai nói Ta đã Kiến Tánh tức đồng với chưa kiến vậy
Tâm Vô sở là Tâm vô Ưu
Ưu tư chưa đắc để Tâm Buồn
Tự tại dụng tâm cầu vô sở
Cầu vô sở chẳng khác vô sở Cầu
Đây chính là cái chướng thứ nhất mà người tu hay gặp phải.
Xả thiền
HI ...LINH TINH 85 ĐÚNG MÀ CHƯA ĐŨ
NÊN NÓI NGẮN MÀ ĐŨ NGHĨA
......................................
KO TA Ở ĐÂY ....NÓ MANG NGHỈA CÁI TA HÒA NHẬP ....LÀ CÀI KHÔNG DIỆU HỬU
HIC ......LÀ TẤT CẢ ......LÀ CÓ LÀ KHÔNG LÀ .....LÀ .....HÒA NHẬP
IHC IHC
hay ....tuyệt lắm ....
Một ngày ta chỉ cần vài phút giây hướng Tâm đến PHẬT rồi nghĩ đến PHẬT làm cho ta thanh thản là đủ đầy lắm rồi .
dc như vậy thì quá tốt ......
chư ác mạc tác
chúng thiện phụng hành
tu nhứt thiết thiện pháp
nguyện độ tận chúng sanh
mổi bưổi sáng khi thức dậy đặt chân xuống đất vừa đánh răng xúc miệng thầm nghỉ tưỡng dc niệm câu này thì .......thì ....
hic hic ...
em xin kính cẫn cúi đầu ĐẢNH LỂ
tiêu đề là nhửng sai sót ....mà hic hic ....
chẳng thấy bạn nào tự kiểm và tự khai
thui để mình khai nha
...mình là người tốt nhất trong nhửng người xấu nhất ...là kẽ đàng hoàng nhất trong số lộn xộn nhất ....là vua của người mù ....là .... là ....là.
hic hic hic
ý người mà lổi tui đâu rùi
kiu uuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu......... ..tuiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
hic hic
huhuhuhuhuhuhhuhuhuhuh
HIC ..MÌNH CŨNG CÓ NHIỀU NHẮM ....THÍCH CON GÁI ĐÊP NẼ
THÍCH NHIỀU TIỀN NẺ
THÍCH NHÀ CAO CỮA RỘNG NÈ
NÓI CHUNG
MÌNH XUẤT RA ..DC SÍ PHŨ TẶNG CHO PHÁp DAnh nà THÍCH ĐŨ THỨ NÀ
HIC HIC
thích gái đẹp >>> mắt công giữ >>> khổ.
thích nhiều tiền>>>sợ ăn cướp >>>>khổ.
thích nhà cao cửa rộng>>>>mắt công lau nhà>>>mệt.
haiz......tìm cái cóc,không tiền,không nhà,không tình>>>> sớm giải thoát.hihi
hUữ cầm kỳ
hữu thi họa
các thượng hữu đồ thi
THIÊN HẠ THÍCH TÌNH NGÔ THỊ HỬU
........................
VÔ PHÚ QUÍ ...VÔ BẦN TIỆN
HUNG TRUNG VÔ BĂNG THÁN
.THẾ NHÂN HÃO SỰ BẤT NHƯ ....VÔ
HIHIHIHIHIIHIH ĐÚNG NHẮM NÊN TÌM CÁI CỐC ....MÀ KHỎI CẦN ĐI ĐÂU XA
CỨ LẠI GẦN 1 BẠN NÀO ĐÓ ..RỒI ĐƯA DẦU RA CHO NÓ CỐC ......HIHIHIHI XONG NGAY