nghe ông này cm giống đọc ráp quá :D
Printable View
giờ này dô phá hả chị :D hok sợ dô đây phá bị mấy người kia chém giống em à :D
bây giờ thì ko ai nhào, chỉ sợ ngày mai mấy người đó chém chị mà chị ko có ở đây thôi :D
ai thík sủa thì cứ sủa thoải mái
@TTMM, Người học Phật: kệ ngta đi, ngta thík quấn chân tony và 2 người mà, chấp chi
truyện bác tony viết hay quá
Riết cái topic thành cái chợ mất..... Mọi người thay vì "thi mồm" thì nên giành sức mà mong mỏi huynh TONY kể tiếp, còn không thì lẳng lặng đi dùm cái (tôn trọng mọi người ở đây là tôn trọng chính mình đấy!!! )
Nỗi lo sợ of chị Mary
Kg bít sao hôm nay hotel lại đông khách như thế, hay 1 cái là còn lại vừa đúng 2 phòng lớn (tức là 1 phòng 2 giường lớn, mỗi giường ngủ 2 người, nói cách khác 1 phòng 4 người) vừa đủ cho 8 người nhà tony. Phòng 1 : anh Hải, tony 1 giường, chị M, bà dì 1 giường (em ruột bà nội), phòng 2 : cô 4, nhỏ Hạnh 1 giường, anh John, chị Marry chung 1 giường (nước ngoài mà nam nữ thoải mái lắm). Mọi người ai nấy đều rất mệt mỏi, cũg fải thôi cô nằm viện hơn 2 tháng mà, cộng thêm mấy đêm lo đám tang cho cô nữa, ai cũng thiếu ngủ trầm trọng hết nên sau khi ăn cơm chiều khoảng 1h sau là ai nấy đều ngáp dài ngáp ngắn vừa đặt lưng xuống là ngủ liền chưa tới 1 phút nữa, hihi…..chắc lúc này nếu có ai mà đột nhập vô phòng khiêng mọi người đi cũng kg hay bít j nữa. Đêm đó, mọi người ngủ từ 19h tối cho đến 7h sáng hôm sau lun nên sáng ra tinh thần ai nấy đều tỉnh táo hơn rất nhìu chỉ riêng chị Mary là thần sắc mệt mỏi hơn, tâm trạng lo lắng, sợ sệt vậy. Hỏi ra thì mới bít đêm wa chị đã gặp cô 3 trong phòng mình, anh John thay chị thuật lại sự việc như sau :
Khuya đêm wa do lạ chỗ nên giữa đêm chị bị thức giấc, định bụng sẽ đi WC đag chuẩn bị đứng lên vào WC thì chị nghe tiếng động ở cửa phòng như ai đó đang đứng trước cửa vậy, chị thấy vậy nên nằm im xem tình hình thế nào ? đột nhiên chị thấy cửa phòng bật mở 1 người đàn bà bước vào, rùi cánh cửa đóng lại cái sầm, chị định nhìn xem là ai mà đêm khuya vô fòng mà chị nhớ fòng đã khoá cửa rùi sao người đó lại có chìa khoá nhỉ ? bực mình vì có người quấy phá nên chị định lên tiếng hỏi, ai ngờ đập vô mắt chị người đàn bà đó là cô 3 chị wá sợ hãi kg la được tiếng nào đành lấy mềm trùm kín đầu, nằm im kg dám thở lun. Nhưng sợ thì sợ nhưg chị rất tò mò xem cô 3 làm j nên 1 lát sau khi trấn tĩnh chị len lén mở mềm ra thì thấy cô đứng dưới giường cô 4 và nhỏ Hạnh, cô dùng tay kéo chân cô 4 như mún đánh thức cô dậy vậy ? lần này thì chị thật sự wá sợ hãi nên trùm mềm kín đầu nằm im cho tới ság lun.
Nghe xong tony liền hỏi chị :
« ủa ? sao chị bít đó là cô 3 vậy ? »
« thì người đó y chang trong tấm hình để trước quan tài »
« ah, ra vậy »
Nhỏ Hạnh như chợt nhớ ra điều j nó góp thêm :
« em nhớ ra rùi, hồi khuya em nghe tiếng bịch bịch ở trên giường nên thức giấc nhìn xem là cái j thì ra là 1 chân of cô 4 như bị j đó tự nhiên giật liên hồi, em cứ tưởng chân cô mỏi nên bị giật ai ngờ là do mẹ em về kêu cô 4 , ghê wá đi»
Do wá sợ hãi nên chị Mary kg chịu ở lại CĐ nữa mà đòi về SG ngay, vậy nên tony và chị M fải dẫn anh John và chị Mary về trước, mọi chiện còn lại giao hết cho mấy người lớn. 2 ngày sau anh Hải có gọi cho tony kể cô út bán cá trước nhà anh Hải (cổ bán ở trước nhà cô 3 gần 10 năm rùi, từ đầu cổ đã đưa tiền thuê chỗ cho cô 3 mà cô 3 kg chịu lấy nên cổ rất qúi mến gia đình cô, nhìu lúc cô đông khách cổ ra phụ bán lun, lúc làm đám tang vợ chồng cổ túc trực 18/24 ở nhà cô để phụ) cổ mơ thấy cô 3 nói là cô 3 ra đi là đúng số rùi, nhưng cô 3 vẫn kg yên tâm vì chưa lo xong cho gia đình, cổ mún xây lại căn nhà (căn nhà of cô gần cả trăm năm chứ kg ít đâu).
(còn tiếp)
^
Hai thằng phuongnatran và khoailang là con nít ranh, các anh chị đừng chấp. Nội cái giọng văn vào chọc phá và cãi cùn là biết. Viết ko được hay nên sanh ra ganh ghét vào phá nhỉ? Ngon thì làm 1 cái topic kể hay hơn huynh Tony thì tao phục, còn như cái việc ở trên chỉ làm tao khinh rẻ và nhổ nước miếng vào mặt thui. Làm người với cái tính này ra đời mà chơi với ma đó mấy ku. Người tôn trọng người, trước khi muốn người ta tôn trọng mình thì mình phải tôn trọng người ta trước.
Vô Diến đàn là chửi éo có văn hóa Con C.. gì hết :rolling_on_the_floo:rolling_on_the_floo:rolling_o n_the_floo:rolling_on_the_floo:rolling_on_the_floo :rolling_on_the_floo
Ối giời ơi, chém từ bên kia qua bên đây. Bội phục các chú . :)
Hơ câu trên mềnh có chửi gì á ? tiếng Việt viết còn ko thành chữ về học lại mẫu giáo trước khi lên đây comment ;) . Thui ko nói nhìu với hàng nhất xiển đề.
^
Nóng hay ko là tự người ta biết , tôi nói tôi ko nóng tức tôi nói ra mà tôi ko thẹn, tôi ko thẹn với cái tên mình là được. Với cái hàng đó mà bênh vực nhau rùi cãi cùn , gọi Mod vào giải quyết thôi , khỏi nói nhiều làm gì. Cái hạng làm nhục Phật Tử là cậu đấy cậu nhóc, tự xem lại mình đi rùi đi phán người khác. Cậu xem từ đầu cuộc gây sự này đến cuối cùng ai là người đi kiếm chuyện rồi gây gỗ trong khi huynh tony vẫn nghiêm túc kể chuyện.
hehehehe hok bít đổi thành đót lì rùi seo
đót thì khoái đúng òi !!!!
Thiện Tai , Thiện Tai thí chủ Đô Lỳ Hãy " Lao Đầu Vào Bở" á lộn Quây Đầu Là Bờ
Quay đi ngoảnh lại gần 2tuần sau đám tang rùi lúc này cô tony chuẩn bị về nước, anh Hải lên SG để tiễn đưa mọi người, sẵn đó anh kể lun việc mấy hôm trước cô Út tiếp tục mơ thấy cô 3, cổ mơ thấy cô 3 về nhờ cổ chuyển lời với anh Hải là để hình trên bàn thờ cô hướng ra ngoài cửa để cô có thể trông quán dùm anh (jờ anh Hải thay cô 3 bán hàng) và cô sẽ phù hộ cho anh. Anh Hải và nhỏ Hạnh là người kg tin vào mê tín (nói mê tín cũg kg chính xác lắm, tức là họ tin rằng 1 người khi chết là hết kg còn j nữa nên nhữg chiện như người chết báo mộng rùi đốt giấy tiền vàng mã, làm phước cho người chết như cúng dường cho chùa, phóng sinh, ấn tống kinh sách….. đều kg có ý nghĩa j cho người chết cả, ngoài ra 2 người đó vào dịp lễ, tết thì cũg có đi chùa bà chúa xứ núi sam, cúng tổ tiên) nên những j cô Út kể họ đều kg tin mặc dù kg nói ra nhưg lần này thì anh Hải bắt đầu hơi tin chút chút rùi vì sau cái đêm cô út kể anh nghe thì wa 2 ngày sau, anh mua vé số trúng được vài chục chai nên lần tiễn đưa mấy cô chú về nước anh ra tiền xe, tiền ăn uống, hotel cho mọi người. 2 đêm sau đến lượt tony mơ thấy ở ngoài đường (kg bít ở đâu) trời tối đen như mực, kg có đèn đường có 3-4 người mặt mày bặm trợn đang ngồi trên chiếc xe du lịch 16 chỗ, ngộ cái là trong xe kg có cái ghế nào cả chỉ chứa toàn vàng mã như :quần áo, tiền bạc, trang sức….nhóm người đó đang phân chia ra rùi bỏ vào 1 cái bao vải lớn ngoài bao có đề tên người nhận nữa, xe chạy vừa đến 1 ngã 4 thì xe dừng lại, dưới đường hàng đoàn người đứng chen chúc nhau, dành đứng lên fía trước chỗ gần cửa xe nhất.
Đợi mọi người ổn định thì cửa xe mới bật mở, 3-4 người lần lượt đọc tên những ngừơi có tên trong 1 bảng danh sách mà họ đã soạn sẵn, ai cũg tranh nhau lên nhận fần qùa of mình, tony thấy trong số đó có mặt cô 3 nữa, (tony đứng gần đám người đó để theo dõi nhưg hình như hổng ai thấy tony thì fải) mọi người gần như đi gần hết rùi, ai nhận qùa xong đều lui ra để tìm chỗ mở quà ra xem, sau cùng thì món quà cuối cùng cũg được trao nhưg tiếc thay người nhận kg fải là cô 3. Mặt cô 3 rất bùn bã và thất vọng cô lầm lũi bước đi 1 cách vô thần (hình như lúc nì cô 3 cũg kg nhìn thấy tony), sau đó kg bít làm thế nào mà tony thấy mình đag ngồi chung với cô 3 trên chiếc xe lôi, trên xe chỉ có mấy chiếc quạt màu tím mà lúc đi chôn cô 3 gia đình tony fát cho những ai đi đưa tiễn kèm với chai nước suối. Mặc dù là xe lôi nhưg nó lao đi với tốc độ kinh hoàng (khoảng trên 100km/h), cô 3 cầm mấy cây quạt mà nước mắt lưng tròng, làm tony cũg buồn lây mà hổng bít làm sao júp cô ?Tony tưởng có mình tony mơ thui ai ngờ mấy bữa sau cô 4 điện thoại về kể rằng mơ thấy cô 3 ở ngoài chợ mặt mày thâm tím như bị ai đánh vậy ? cô chạy theo cô 3 để hỏi han thì cô 3 dườg như mún lẩn trốn, kg mún gặp cô 4 nhưng cô 4 cũg kg nản lòng cứ chạy theo cô 4 suốt nhưg chạy 1 tí thì bóng dáng cô 3 mất tiêu, cô 4 lại típ tục tìm kiếm cô, mọi người chung xuanh thấy cô 4 tội nghiệp nên mách rằng tại cô 3 giả dạng sư cô nên bị người ta đánh đó.
(còn tiếp)
Câu chuyện ngày càng phức tạp lên rồi... tội cô ba ghê vậy đó.
hihi... hôm nay topic này lặng sóng nhờ mấy âm binh hổng có vô phá rối... hihi....
hu hu
bé muốn nghe anh tony kể chuyện về cô bé típ kìa ..............
kể chuyện về con l...đi :d
mà cô l... là cái gì nhỉ :D
Tiểu thư mơ mộng muội nói quả kg sai mọi chiện trở nên fức tạp rùi đó, tony chắc chắn 1 điều cô 3 vừa kg nhận được vàng mã gia đình đốt lại vừa đang gặp nguy hiểm bằng chứng là ai cũng nhận được quà người thân gửi xuống riêng cô thì kg có j cả chỉ có mấy cây quạt giấy thui lại còn bị người khác đuổi đánh nữa chứ ? hix hix….. trước hết fải tìm hỉu nguyên nhân cái đã rùi mới júp được cô 3 chứ fải hem nào ? qúi vị cũg bít rùi đó mấy chiện liên wan đến tâm linh như thế này thì tony còn bít hỏi ai ngoài chị K chứ (lúc này tony chưa wen với anh T nhé, tony fải nói trước mắc công nhìu bạn kg đọc kg kỹ rùi gửi mail riêng hỏi sao kg nhờ anh T júp nữa rùi hỏi này hỏi kia kg đâu vào đâu hết – tony bị hỏi mấy câu hơi bị nhảm nhìu rùi nên rút kinh nghiệm thôi, mấy bạn đừng có giận tony nói thẳng nghen). Trọng trách này dĩ nhiên là giao cho chị M rùi, sẵn tiện vô cơ quan gặp chị K hỏi lun, nghe chị M thuật lại xong chị K liền bảo :
“cô 3 bị đánh là fải rùi, ai bảo kg fải sư cô cũg kg fải phật tử tự nhiên đi cạo đầu rùi mặc áo tu làm chi ? “
“cô 3 có cạo đầu đâu ?”
“thì cổ bị tai biến mạch máu não, lúc mổ fải cạo đầu còn j”
“uh há, đúng là cô 3 bị cạo đầu nhưg mà cổ bị ép cạo chứ cổ có bít cái j đâu. Nghe chị nói em mới nhớ ra đúng là lúc chết cổ có mặc áo tu”
“sao kì vậy ? ai cho cổ mặc ?”
“chiện là vậy nè, chú Trương wen thân bên chùa mà chôn cô 3 ý, rùi bên chùa có nhóm phật tử đến nhà phụ júp lo đám tang họ nói mún tốt cho cô nên đề nghị quy y cho cô, rùi mua bộ đồ tu thay cho cô lúc liệm lun”
“bậy bạ hết sức, tự nhiên lúc sống kg quy y, lúc chết cái quy y mặc đồ tu hành. Xuống đó ngta hỏi cô 3 pháp danh là j ? tu chùa nào ? hỏi có tụng kinh j kg ? làm sao cô 3 bít đường trả lời ? vậy kg fải giả danh chứ là j ?”
“uh há, vậy jờ fải làm sao hả chị ?”
“để tối nay chị đi tìm cô coi tình hình ra sao rùi mới tính”
“wên nữa sẵn tiện chị xem dùm em lun coi có fải cô 3 kg nhận được vàng mã mà gia đình đốt kg ? “
“được rùi để tối nay chị tìm gặp cô rùi hỏi chiện lun”
“em chờ tin of chị nha”
Y như lời hẹn, hôm sau chị K đã có câu trả lời :
“chị đã tìm thấy cô 3 rùi đó, cô đang bị giam trog ngục vì tội giả mạo sư cô”
“làm cách nào để cứu cô ra?”
“kg cần cứu đâu, ngta để cổ ở trong ngục sám hối rùi, còn đưa cho cổ mấy quyển kinh để đọc nữa nên em cứ yên tâm”
“vậy có cần đốt thêm vàng mã j nữa hem?”
“cần chứ, đúng là gia đình có đốt cho cổ nhưg kg bít cách đốt nên kg nhận được. để chị đốt dùm em cho”
“vậy em trông cả vào chị nhé, để lát nữa em gửi tiền cho chị”
(còn tiếp)
Mọi chiện coi như được giải quyết xong xuôi rùi, vàng mã cũg cúng xong rùi, còn đúng 1 tuần nữa là đến cúng thất cuối of cô (cúng thất 49 ngày ý, mỗi tuần cúng 1 thất ý, chiện cúng kiếng này là do anh Hải ở CĐ phụ trách) từ lúc nhờ chị K đốt vàg mã cho cô đến jờ thì hổng ai mơ j nữa hết ý. Tối hôm đó khoảg hơn 19h sau khi cơm nước xog , chị M và tony đag nằm trog fòng nói chiện phiếm 1 hồi tự nhiên cả 2 cảm thấy bùn ngủ kinh khủng rùi chìm dần vào jấc ngủ lúc nào kg hay. Đang thiu thiu bỗng tai tony bị ù đi, mọi tiếg độg bên ngoài tony kg còn nghe được j nữa nhưg đầu óc tony còn rất tỉnh táo (lúc này đã tỉnh hẳn rùi chỉ có điều tự nhiên tay chân rất nặng nề kg cử độg nổi) bỗg nhiên tony nghe tiếg nói giọg rất khàn, nói rất nhanh nữa như chưa bao jờ được nói vậy, vì vậy nên tony kg nghe ngđó nhữg j chỉ nghe được ngđó kêu tên tony thui :
“tony tony (rùi j j nữa mà hổg nghe được, tiếg nói này giốg như fát ra từ băng cassét bị rè vậy)……..”
Ngđó nói xong thì tai tony trở lại bình thườg mọi tiếg động bên ngoài đều nghe được, tay chân cũg cử độg lại được rùi, mắt tony mở ra và nhìn sang chị M xem chị có bị j hem? Thì lập tức chị ngồi bật dậy, giọng hoảng hốt :
“tony ơi ! ngay tức thì đây cô 3 mới kêu chị và định nói cái j đó mà chị nghe kg rõ, sợ wá nên chị đã đọc chú of sư fụ thì lập tức cô đi liền, công nhận câu chú of sư fụ lợi hại thiệt”
“sao chị bít là cô 3?”
“thì lúc chị bị ù tai, trog tâm chị liền đặt câu hỏi ai vậy ?”
“chị nghe tiếng trả lời là cô đây, cô đây rùi nói cái j 1 tràng lun, chị sợ wá nên đọc chú liền đó”
“sao chị kg tập trug xem cô mún nói j ?”
“tập trug j mà tập trug ? tự nhiên tai chị bị ù, toàn thân kg cử độg sợ mún chết còn tâm trí đâu mà tập trung chứ ?”
“trog lúc nguy hiểm vậy sao chị còn nhớ câu chú ?”
“thì mỗi ngày đọc gần cả ngàn lần ăn sâu vô tâm trí hổng nhớ mới lạ”
“uh há, bữa em bị đè em cũg nhớ câu chú mà đọc ra nhờ vậy mới thoát thân đó”
“ủa?mà ngộ ghê hén, kg fải cô 3 đag bị giam trog ngục sao?đag ở trog đó sao mà chạy đến đây kêu cứu ? hay ai đó giả dạng cô ? đúg rùi chắc chắn người đó giả dạg rùi, cô mới chết chưa đầy 49 ngày sao có khả năng nói chiện với chị em mình ?”
“cũg fải ha, nhưg nếu lỡ là cô thiệt thì sao ? chắc cô có j cần júp lắm mới làm như vậy ?”
“mà chị cũg kì thiệt, bít là cô sao lại đọc câu chú làm chi ? lỡ cô bị mấy câu chú đó làm cô tổn thương thì sao ? “
“trog lúc nguy cấp chị làm sao suy nghĩ được nhìu việc nên và kg nên như vậy chứ ?”
“cũg kg trách chị được, jờ chị mau thay quần áo đi”
“thay quần áo chi ? đi đâu ? wa nhà chị K ah?“
“wa nhà chị K làm chi ?”
“kg wa nhà chị K sao bít tình trạng cô 3?”
“chời, có fải lúc nãy chị đọc câu chú of sư fụ hem?”
“vậy thì sao?”
“người cho câu chú thì ngđó mới bít nó lợi hại ra sao ?giống như người chế tạo thuốc độc thì mới bít dược tính of nó”
“uhm há, vậy mà chị kg nghĩ ra, jờ mình ghé sư huynh liền đi”
“ghé cầu may thui, chị cũg bít rùi đó, sư huynh bận trăm công ngàn việc đi suốt ah, gặp hay kg nhờ phước of cô 3 thui”
(còn tiếp)
Chắc qúi vị còn nhớ lúc chị L bị bắt đi tu học, chị L kêu cứu và lúc đó tony đã bị vong đè, trog lúc nguy cấp đó tony đọc câu chú of sư fụ ý và bi jờ chị M cũg đọc câu chú of sư fụ lun, như tony đã hứa là sẽ kể cho qúi vị nghe sư fụ tony là ai fải hem ? nhân duyên bít được sư fụ là lúc tony còn học Đại học tony đi dạy kèm tin học kiếm thêm tiền trang trải học fí, tony được Trung tâm giới thiệu dạy cho 1 giám đốc công ty chuyên kinh doanh (KD)mặt hàng xây dựng, lần đầu đi dạy mà dạy giám đốc thú thật tony rất lo sợ và hồi hộp. Tony dạy trong phòng giám đốc of ông lun, tính tình ông ý rất cởi mở, mặc dù trình độ of ông chưa đến lớp 12 nhưg đầu óc kinh doanh of ông qủa là đáng nể, kg fải tony nhìu chiện về công việc KD of ông mà lần nào vô dạy time dạy là 1h30 nhưg thật chất dạy được có 30 phút ah, còn lại là time ông kg trả lời điện thoại với các đối tác thì các đối tác đến gặp ông khi thì ký hợp đồng khi thì bàn bạc kế hoạch KD, tony ngồi đợi ông làm xong việc of mình thì mới dạy tiếp nên dù mún hay kg tony cũg buộc fải nghe đối đáp of ông nên ít nhìu j tony cũg bít ông kg nhữg KD mặt hàng xây dựng là chính mà còn KD nhìu cái khác như : mở hotel, mua bán vàng, mua bán bất động sản…. nói chung cái nào có lợi nhuận là ông đầu tư liền, ông ta cũng thuộc loại giàu có đây, vì vậy nên ông ta trả lương cho tony cũg rất hậu hỉnh gấp đôi mặt bằng lương chung of nhữg người đi dạy kèm (cái nì là ông ta trả thêm chứ khi thoả thuận chỉ fân nửa số đó). Trog 1 lần đi dạy thì tony gặp anh Tuấn (bạn thân of ông). Tony và anh Tuấn cũg chào hỏi bình thường với nhau, ông và anh Tuấn đang trò chiện thì ông lại có đối tác đến gặp nên anh Tuấn quay qua trò chiện với tony, hỏi thăm 1 hồi chợt anh hạ giọng :
“nói thật với em, ngoài tình bạn of anh với ông S (ông giám đốc tony dạy) tụi anh còn là tình sư huynh, đệ nữa”
“là sao hả anh ? 2 người học chung 1 thầy ah ?”
“anh nhìn là anh bít em người rất trung thực, đàng hoàng và cũng có nhân duyên với anh nên anh kg ngại nói cho em bít lun. Hồi trước cách đây gần 20 năm ông S rất nghèo, nhờ anh giới thịu sư fụ cho ổng, sư fụ truyền cho câu chú để tu học jờ giàu wá trùi lun, em thấy vậy chứ ổng giàu ngầm đó, cũng có thể xem ổng là 1 trong 10 đại gia ở Quận 1 này”
“vậy ah?”
“em có mún tu học kg ? anh sẽ chỉ cho em”
Tony wá bất ngờ trước lời đề nghị này nên cũng kg bít trả lời sao nữa, nói thẳng ra là bán tin bán nghi, thứ 1 anh Tuấn là bạn thân of ông S lý nào ảnh lại lừa mình mà lừa mình có lợi j đâu mình cũng kg có nhìu tiền để lừa, nếu mún lừa thì ảnh lừa ông S kg fải tốt hơn sao? thứ 2 nếu mọi việc anh nói là thiệt đi mới gặp mình lần đầu sao anh lại tin tưởng tony rùi còn đề nghị chỉ cho tony chứ ? Như đọc được ý nghĩ of tony, anh Tuấn nói lun :
“nhữg lời anh nói đều thật lòng, anh thấy anh em mình có nhân duyên với nhau nên anh mới giúp chứ kg fải ai anh cũng júp đâu. Nhưng nếu em kg mún thì anh cũng kg miễn cưỡng, đây là card visit of anh, em cứ suy nghĩ đi, có j điện cho anh”
“em cám ơn anh nhìu”
Nói xong anh Tuấn xin fép ông S ra về để ông học hành, lúc này đối tác cũng đã về rùi, dạy xog cuối jờ ông nói với tony :
“thằg Tuấn coi vậy chứ giàu lắm đó nha, nó KD văn phòng phẩm bán sỉ toàn quốc rùi còn có công ty chuyên xuất nhập khẩu, môi giới bất động sản nữa đó. Thằng đó được lắm, nó giỏi về phong thủy, địa lý, kiến thức rộng về mọi lĩnh vực, nó cũng bận túi bụi, hiếm khi ghé wa đây chơi lắm, chú thấy nó có vẻ mến cháu đó”
(còn tiếp)
a, cuối cùng củng kể chị l... rồi
Tony về nhà có kể lại chiện kỳ lạ này cho mọi người nghe (lúc tony về thì nhằm lúc anh 3 đag ghé thăm nhà nên ảnh nghe lun, lúc này anh 3 đag KD cửa hàng băng đĩa ở Q1), nghe xong anh 3 phán :
“tao bít ông S, hồi xưa ổng cũng KD ở khu tao đag KD, ổng bán cũg đắt lắm nhưg kg bít sao nghỉ rùi, kg ai bít jờ ổng KD j nữa, jờ nghe mày nói tao mới bít ổng KD nhìu vậy. Ở bên khu cửa hàng bên tao đã KD thì ai cũg coi phong thủy hết, ông S cũg kg ngoại lệ chắc anh Tuấn kg nói dối đâu, vậy bữa nào mày điện cho anh Tuấn đi, tao cũng mún gặp ảnh coi sao, đâu mất mát j đâu, có tao đi chung với mày còn lo j ? ”
“được thôi, chừng nào anh rảnh thì alô để em điện hẹn anh Tuấn trước vậy”
“vậy thì ngày mốt đi, khoảng 18h tao wa đi chung, mai mày hẹn thử xem ảnh rảnh hem?”
“để mai em điện, có j em báo anh sau”
Tony đã hẹn được anh Tuấn rùi, ảnh hẹn ngày kia khoảng 5h30 ghé công ty of ảnh, tony báo cho anh 3 bít. 5h kém 20, anh 3 đã có mặt nhà tony (từ nhà tony wa cty ảnh khoảng 15 phút ah) lúc này chị M cũg vừa đi làm về (kh bít sao hôm nay chị M được cho về sớm) chị cũg tò mò nên đề nghị đi cùng 2 anh em tony. Tony rất đắn đo kg bít tính sao ? tại lúc đầu tony nghi ngờ lời nói of anh Tuấn với lại mới gặp ảnh có 1 lần, jờ quay qua dẫn theo anh chị đi chung, thấy kỳ kỳ làm sao ý ? thấy chị M nôn nóng mún đi wá nên tony cũg nỡ lòg nào mà từ chối. Đúng hẹn, 3 anh chị em tony có mặt cty anh Tuấn, cô thư ký vào thông báo, lát sau anh Tuấn xuất hiện ở phòng tiếp khách, ảnh mời mọi người wa wán café kế bên cty để dễ bề trò chiện.
Sau fần chào hỏi thì anh Tuấn đi thẳng vào vấn đề chính :
“chắc tụi em chưa nghe môn fái xxx fải hok?” (tony xin giấu tên nha)
“chưa anh ơi” anh 3 và tony cùg đồng thanh
“môn fái này có từ lâu đời rùi, có từ thời đức phật trụ thế, tưởng chừng nó thất truyền rùi, ở VN ít có ai theo. Môn fái này fải có căn duyên thầy mới truyền cho, fải nói là thầy đi tìm trò. Pháp môn nào cũg từ pháp Phật mà ra cả, kg có sai khác, chỉ khác cái tâm of người tu luyện pháp môn đó thôi”
Đang thao thao thì bỗng điện thoại anh reo, lại là đối tác làm ăn hẹn gặp sau 30 phút nữa, trong khi anh đang tiếp chiện với anh chị em tony, kg ngờ a hẹn lại họ vào ngày khác vì lý do bận tiếp khách. Nghe xong anh liền trở lại câu chiện đag nói dang dở, lần này kg fải điện thoại reo mà là có 1 người đàn ông ăn mặc rất sang trọg đến bên bàn tony chào hỏi :
“chào anh ! em mới ghé wa cty tìm anh, cô thư ký nói anh ở bên này”
“ah ! anh bận tiếp mấy người bạn chút “anh giới thịu từng người với nhau rùi nói chiện với người kia 1 hồi, người đó bít ý xin fép ra về trước.
“ông này là chủ cty xxx đó”
“vậy ah ! cty này nổi tiếng lắm, jờ em mới bít mặt ổng đó nha” anh 3 đáp lời
“hồi trước ổng cũg khó khăn lắm, nhờ theo sư fụ jờ khá rùi”
“sẵn đây anh cũng nói lun nha, tui em có mong mún j cứ nguyện trog tâm đi rùi đưa cho anh năm sinh of từg người để anh đem cho sư fụ, sư fụ sẽ truyền cho tụi em 1 câu chú hợp với bổn nguyện of tụi em. Khoảng 2 ngày nữa ghé anh lấy câu chú về đọc là OK”
“mà anh ơi ! cho em hỏi cái này hơi tế nhị chút nha, anh cho fép em mới dám hỏi” tony thắc mắc
“cứ tự nhiên, kg sao cả, có thắc mắc cứ hỏi”
“theo như lời anh nói thì nhữg ai mà theo môn fái này thì đa số đều thành đạt trog sự nghiệp, đúng hok ?”
“đúng vậy, nhưg kg fải tất cả mọi người đều như thế, có người mog mún thứ khác như lấy được chồg như ý, có nhìu tiền, quyền cao chức trọng, hết bệnh, có con vv…… nhưg đa số mọi người đều mong tiền bạc nhìu hơn”
“cứ cho là vậy đi, em thấy môn fái này sao mà thần thông wá vậy, em sợ là….sợ là….”
“em cứ nói thẳng đi, đừng ngại, anh kg trách j đâu”
“em sợ là tà giáo, vì chỉ có qủy thần mới đem đến mọi ước mong cho con người 1 cách nhanh chóng như vậy, nhưg để có được nó em nghĩ mình sẽ fải đánh đổi 1 cái j đó”
“1 câu hỏi rất hay, từ lúc theo sư fụ đến jờ júp rất nhìu người mà chưa ai thắc mắc về chiện này, họ chỉ thấy tốt cho bản thân là theo thôi chứ kg thắc mắc j cả. Tại vì anh kh có nhìu time để giải thík với em rõ ràng, em chưa bít j về phật pháp, đúng kg?”
“đúng rùi”
“thôi để anh giải thík cho em theo nghĩa đơn giản nhất, rùi bữa tới lấy câu chú thì anh sẽ đưa em 1 quyển sách về môn fái để em nghiên cứu thêm vậy”
(còn tiếp)
Bạn tony sao có nhiều cơ duyên gặp cao nhân thế nhỉ?
“mỗi 1 chư phật, chư bồ tát, chư thánh thần đều có hạnh nguyện riêng, ví dụ phật A Di Đà nguyện độ chúng sinh vãng sinh về thế giới cực lạc of ngài, bồ tát Địa Tạng thì siwêu độ vong linh, Phật Dược Sư thì độ chúng sanh thoát khỏi bệnh tật, 1 số chư thiên chư thánh thần thì nguyện cho chúg sanh được tài bảo như dân gian chúng ta có Ông Thần Tài nè. Bởi vậy, với tâm nguyện riêng of từng người ví dụ em mún ông bà siêu sanh thì sư fụ sẽ cho câu tâm chú of ngài Địa Tạng, chỉ ví dụ vậy thôi chứ chưa chắc cho câu chú of ngài vì sư fụ fải dựa vào mạng, tuổi em xem hợp với vị nào hơn vì cũng có nhìu vị khác cũg có hạnh nguyện như ngài Địa Tạng. Vì vậy chúng ta có câu 10 phương chư phật, nhữg vị mà dân gian chúng ta hay thờ phụng và bít đến như : Phật Tổ, Quán Âm, A Di Đà, Di Lặc… còn rất nhìu hằng hà sa số chư phật mà chúng ta chưa bít đến nữa. Chúg ta mong cầu hết bệnh tật mà đi cầu ngài Địa Tạng thì làm sao fù hợp? nên sư fụ fải căn cứ vào tâm nguyện of tụi em mới truyền câu chú fù hợp. Tụi em kg cần nói tâm nguyện chỉ đưa tên tuổi, năm sinh là sư fụ sẽ bít mà cho ah” ngưng hớp 1 ngụm nước anh tiếp lời
“em bên Công nghệ thông tin vậy để anh giải thík theo hướg này em sẽ dễ hỉu hơn. Chắc em cũg bít Win mà bị lỗi nặng rùi xài kg được nữa fải format lại rùi cài lại, đúng kg ?”
“uhm, vậy thì sao hả anh ?”
“cũg như con người chúng ta thôi nghiệp nặng wá, ví dụ nghiệp chúng ta ví như 1 tờ giấy trắng mà bị ghi tùm lum hết, vẽ chằng chịt lên đó giả như em mún vẽ lên tờ giấy đó 1 căn nhà, 1 cái xe thì hình dáng of 2 vật đó có rõ kg ?”
“dĩ nhiên kg rùi”
“vậy mún hình dáng 2 vật đó hiện lên rõ ràng em fải làm sao?”
“thì fải xoá hết mấy cái ghi nhăng nhít kia đi rùi mới vẽ lên”
“thì đó, câu chú of sư fụ cũng như cục tẩy vậy, trước hết xoá hết mấy cái vẽ linh tinh đó đi cho nó sạch sẽ rùi mình mún vẽ j thì vẽ là nó sẽ hiện ra thôi, tức là khi nghiệp bớt thì mọi mong cầu sẽ đến với mình. Cũng như win bị lỗi thì ta format lại cho sạch rùi cài lại, lúc cài lại Win xong mình mún thêm cài chương trình j mà kg được ? tức là bớt nghiệp rùi thì mình mong cầu cái j - giống như mình mún cài chương trình j thì cứ cài vô nó sẽ chạy - thì cái đó sẽ đến với mình ”
“em hỉu rùi”
“còn việc em nói môn phái theo qủy thần j đó kg fải là kg có, bây jờ nhìu tà phái lắm nhưng bên đó giúp cho mình có nhìu tiền rùi mình fải cúng lại cho họ, như mấy ông thầy bùa thầy ngãi họ cho fép họ lấy tiền công nhìu wá trời, với lại mấy cái fép đó xài có thời hạn, có cái thì dăm bữa nửa tháng có cái vài 3 thág fải đi đổi fép khác. Có vay thì có trả, tức là mình xin fép có được nhìu tiền thì tiền đó là tiền mình vay of tương lai tức là vậy hiện tại mình có 3 đồng , tương lai 15 đồng mình mún có thêm tiền thì qủy thần sẽ làm fép lấy tiền of tương lai đưa cho mình trước. Tới tương lai thời điểm mình có 15 đồng thì mình sẽ kg có nữa vì đã xài trước rùi, còn nếu có tiền nữa thì cứ vay tiếp, kiếp này kg đủ thì lấy tiền kiếp sau. Bởi vậy, có nhìu người ngộ lắm nha, làm ra bao nhiu tiền thì chiện này chiện kia xảy ra khiến fải xài cho đến hết là do kiếp trước vay nhìu wá chi ?”
“em hỉu rõ rùi” lần này anh 3 chị M cùng lên tiếng
“vậy thì tốt, tụi em ghi họ tên, năm sinh ra rùi nguyện, xong đưa anh, giấy viết đây nè”
Thấy anh còn bận nhìu việc wá nên tony xin fép về, hẹn anh bữa tới gặp, lúc anh 3 tính tiền thì chủ quán kg lấy tiền vì ông chủ quán bảo anh Tuấn mà wa ủng hộ là ổng kg lấy tiền, lâu lắm mới thấy ảnh ghé nên ổng mừng lắm.
Bước ra khỏi quán anh Tuấn mới nói mọi người nghe :
“hồi đó ổng mở quán bán ế lắm, mún dẹp tiệm lun, anh thấy vậy xem phong thủy dùm, chỉnh sửa lại cách bày trí trong quán cho hợp mạng ổng rùi coi lại ngày để khai trương lại. Từ đó bán ngày càng đắt, đầu tư cơ sở vật chất nhìu hơn. Anh đến uống kg bao jờ tính tiền nên dù ở gần cty anh cũng kg dám ghé, hôm nay anh bận nhìu cuộc hẹn wá nên mới liều wa đây cho gần, mắc công anh em mình đi kiếm chỗ café mất time”
(còn tiếp)