---------------------------------------------
Hết bị trói !thích đi thì đi ,thích đứng thì đứng ,thích nằm thì nằm ,:bring_it_on::bring_it_on:
Printable View
A Di Đà Phật.
VẬY NHƯ THẾ NÀO LÀ GIẢI THOÁT?CŨNG TÙY VÀO SỰ HIỂU BIẾT VÀ TU TẬP CỦA MỖI NGƯỜI.
viết đến vậy mà chưa rõ à,muốn biết thế nào là giải thoát thì hãy xem thế nào là trói buộc !,muốn biết thế nào là giải thoát thì tìm thiện tri thức mà thưa hỏi họ sẽ nói !
Không còn gì tồn tại thì cũng chẳng có thuyết luân hồi, vậy cần chi tu giải thoát khỏi luân hồi.
Ha ha đạo Thích Thông Lạc vẫn còn truyền trên đây.
Ai tu theo TTL xin rời khỏi topic nầy , vì ở đây là đề mục tu giải thoát nhe, mại dzô!
Sự thật cũng chẳng có ai trói buộc mà quý bạn cầu giải thoát, chính vì sự vô minh của chúng sinh mới tạo sự phiền nhiễu trói buộc chúng ta cuốn vào lục đạo nếu còn vô minh, vì vô minh nên không biết chánh pháp, gọi giặc bằng cha,vì vô minh nên xem cái gì của mình phải tồn tại mãi mãi với mình, nên phải luân hồi để trả nợ hay nhận phước.
Dù sao thì Phật không chỉ dạy chúng ta tu để giải thoát khỏi lục đạo, mà còn vui đời lạc đạo.
Phật nói ít ,mà chúng ta lại dùng quá nhiều từ để giải nghĩa.
Phật chỉ nói , chúng sanh là Phật chưa thành.he he.
Vậy xin hỏi, quý vị cầu thành Phật hay cầu giải thoát?
Phật là Giác là Giác ngộ bồ đề là biết cái ta là phiền não cái đại ngã là vô ưu.
Thành Phật có nghĩa là thành người Giác ngộ, nhưng từ đó để đi đến quả vị Phật thì phải chờ sau khi đức Di Lặc ra đời , mới có thể, vì Đức Phật ở tại quả địa cầu nầy cách đây hơn 2500 năm, sau khi Đức Phật ra đời mấy muơi ngàn năm nữa đức Đi Lặc mới ra đời, trong khoảng thời gian đức Di Lặc chưa ra đời , không có vị Phật nào ra đời hết, ai nhận mình là Phật, hay hóa thân của Phật đều là Ma hết.
Do đó nếu ta phát tâm tu cầu vô thượng bồ đề tức cầu Phật quả từ trong kiếp nầy, thì tối thiểu là cả trăm ngàn năm sau mới thành Phật đối với bậc thượng căn bất thối, và cả triệu năm sau mới thành PHẬT đối với hạ căn , còn nếu ta được giải thoát khỏi luân hồi mà về cỏi tịnh độ của chư Phật 10 phuơng thì cũng bằng số năm đó mới thành Phật.
Nếu bạn là người giác ngộ và có tuệ trí, thì chọn ngay con đường tu theo vô thượng bồ đề, giữ thân tâm thanh tịnh, trì giới nhập định đọc kinh,và hành theo con đường bồ tát đạo, nếu tham sân si tật diệt thì bạn cũng đạt quả vô sanh và không còn luân hồi, thật không thể nghĩ bàn cho trí huệ khai mở diệu kỳ.
Nếu bạn cũng là người giác ngộ nhưng vẫn chưa tin lời Phật, - các ngươi là Phật sẽ thành, chọn con đường tụng kinh niệm Phật để về cỏi tịnh độ đạt quả vô sanh,thì cũng phải chờ cho thân tâm thanh tịnh mới đạt quả nầy, và cũng phải tiếp tục tu với thời gian như trên vậy.Cái nầy cũng gọi là một kiếp thành Phật đó nhe, vì khi đạt quả vô sanh là không còn luân hồi, mà nếu có luân hồi là chính mình chủ động vì do lòng nhớ lại các nguyện phát tâm bồ đề của mình lúc còn đang tu tập mà muốn hành bồ tát hạnh phổ độ chúng sanh.
Do vậy, nếu nghe người thượng căn nói tu một đời thành Phật thì cũng là do quý vị không hiểu rồi cho họ nói bậy, đạt quả vô sanh trong kiếp nầy một triệu năm sau thành Phật, không phải một đời thì là cái chi chi.Cho dù được như vậy nhưng lòng không nhẫn do thấy chúng sanh chìm đắm trong sinh tử, sẽ cũng có lúc xuống lục đạo để độ chúng sanh.
Đức Phật có thể nói 84 vạn lời khác nhau, tùy theo đối tượng mà Ngài nói, trước đây tôi nghe ai nói câu tôi đang tu pháp môn 1 đời thành Phật, tôi đều cười và cho đó là tà kiến, nhưng sau một lần thiền định với đề tài tu tịnh độ pháp môn niệm Phật đạt tới nhất tâm , tham sân si tối thiểu , tức đã đạt tới sơ địa đoạn chứng , có được 1 đời thành Phật hay không?
Bạn hãy xem bài mà tôi vừa viết. Quả đúng là có 1 đời thành PHật.
không cần bàn nữa linh tinh, hay im lặng đi, đến đây là đủ rồi.
nếu ai còn nghi ngờ thì cứ niệm phật chứng được niệm phật tam muội thì sẽ biết. Tôi nghĩ đạo hữu linh tinh ko nên bàn nữa. hãy nghe lời khuyên của tôi im lặng đi.
HIC HIC ...NẾU NÓI MÀ KO CÓ NGƯỜI NÓI` THÌ SAO ...?????
HIC HIC
LÀM SAO MÀ XÃ HẾT ĐÂY
HIC HIC ....
TU MÀ KO TU ..HIC ..CHỨNG MÀ KO CHỨNG ..HIC ...
PHÁP NHIỀU QUÁ ..HIC ..HIC ...
LÀM SAO TU ĐÂY ...HIC HIC
AI CŨNG HAY CŨNG GIÕI ..HIC HIC ...HỖNG BIẾT AI LÀ SƯ PHỤ CỦA MÌNH ĐÂY HIC HIC
Các đạo hữu đều là người có trí tuệ, có công đức và có duyên lành với phật giáo! Cãi nhau đấu đá nhau làm người nhìn vào hiểu sai phật giáo là một giáo phái chỉ người ta cãi vã nhau đã là uổng phí công đức các đạo hữu!
thêm vào nữa đạo hữu linh tinh, dù có gì đi nữa! Cái chúng ta chưa gặp, chưa hiểu cũng như chưa biết cái hiểu của mình là đúng hay sai mà lại dùng từ thiếu ái ngữ với một người có nhiều năm tu hành hơn mình! Thế thì đạo hữu có thấy mình đang làm trái với pháp môn tịnh độ là dùng tâm niệm phật, dùng thân nhớ phật. Câu từ miệng là câu của phật, mà đức bổn sư hay muốn vàn chư phật hé lời là câu ái ngữ. câu khuyên bảo chứ nào có câu chỉ trích lão này lão kia. Xin đạo hữu hoan hỷ quán xét lại tâm mình đừng để uổng phí công lao tu hành
Đạo hữu Zelda và compassion, hai đạo hữu ắt hẳn đã đọc sách của thầy Thông Lạc rối Thì chắc các giới cấm của tu sĩ và cư sĩ, các đạo hữu rành rỏi hơn Asmita rồi! trong giới hạnh độc cư giải thoát ắt hai đạo hữu, cũng biết không tranh luận, không lý luận, không cãi vã chuyên tâm giữ giới không sai một ly chứ! các đạo hữu có đang thực hiện đúng giới hay không ? Nếu như muốn chỉ dẫn mọi người theo mình, thì trước hết mình phải thực hiện chính những gì mình nói và làm! giới chưa vững còn tham sân si, hai đạo hữu lại dùng tài ăn nói để chứng minh chứ không dùng cái tu chứng để chứng thì khác nào làm trái lời thầy ? Xin hai đạo hữu hoan hỷ quay lại tâm mình, chuyên tâm trì giới, giữ tâm an lạc vô sự, rồi đem cái chứng ngộ của mình phát tâm chỉ dạy cho chúng sinh
Asmita nhớ Phật có nói "Tin ta mà không hiểu ta thì là phỉ báng ta", chúng ta phát tâm theo phật, mà làm sai lời phật dạy! "Nồi da xáo thịt". Công đức ta tiêu hao không đáng nói, mà lai khiến các bậc đạo sư, các pháp môn của Phật, các sư tăng bị lấy ra làm đề tài hý luận, là tấm bia công kích thì quả không biết sao cho đền hết tội. Xin hãy hoan hỷ theo lời đạo hữu daibatnha, phương pháp tranh luận hiệu quả nhất của người tu sĩ là im lặng, phương pháp chứng minh tốt nhất là tự mình tu chứng
nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật
Bẩm huynh, tôi không chỉ trích ai cả, mà chỉ nói đạo Thích Thông Lạc thôi hè! vì đạo nầy lý luận không còn gì sau khi chết và không có linh hồn chuyển kiếp, tức không có luân hồi thôi. Nhưng diễn đàn nầy đã không cho bàn về đạo nầy nên tôi chỉ nói bấy nhiêu thôi.Còn topic nầy người ta lập ra để bàn về giải thoát, nếu ai không muốn giải thoát hay không cảm thấy mình cần giải thoát thì vào đây bàn cái gì?Còn chuyện tu nhiều năm hay ít năm, chắc gì tu nhiều năm, mà đi đúng theo Phật pháp, nếu ông nhận có luân hồi thì những kiếp trước đã tu của chúng ta cho tới đời nầy đều bằng nhau cả, vì sao? vì chúng ta đều chưa thành Phật, chưa là a ra han.Những kẻ cố làm cho người ta biết mình đã chứng quả a ra han, liệu có vô ngã hay chưa? Nếu chưa vô ngã thì tứ niệm xứ có kết quả ra sao, thì chắc ai ai cũng biết rồi, không cần bàn cải.
Cảm ơn huynh đã nhắc nhở.
Thân ông thì tan rã đúng rồi, nhưng còn cái a lại da thức và cái mạc na thức thì nó đeo ông hoài hủy từ kiếp nầy sang kiếp khác.
Các đệ tử hỏi Phật có linh hồn hay không? Phật chỉ cười, tại sao Ngài cười ông biết không? Vì Nếu Ngài nói có thì rõ ràng người hỏi câu nầy quá ngu rồi, nếu không có linh hồn thì thuyết luân hồi và nhân quả báo ứng giảng cho ai nghe đây, không có nghiệp báo trả quả thì tu làm chi cho mệt vậy. Chắc chằn là Ngài không thể nói không rồi, vì sao? Ngài hiểu rõ sự luân hồi, con người là một linh hồn bất tử, thân xác chỉ là tạm dung, khi chết tứ đại tan rã , còn linh hồn vẫn tồn tại và mang nghiệp theo mà luân hồi, chính vì vậy khi thấy nắm xuơng người , Phật xá đống xương , các đệ tử hỏi Ngài vì sao Thầy xá, Phật nói:"- vì trong đống xương nầy có vị trong tiền kiếp là người thân của ta đó. "
Nếu không chấp nhận có linh hồn thì Ngài đã không hề giải thích vì sao cả giòng họ Ngài bị kẻ thù giết , vì trong những tiền kiếp trước giòng họ Ngài làm nghề ngư phủ sát cá, và trải qua nhiều kiếp gặp lại , cả họ Thích đều phải trả nghiệp xưa, vì đám cá kia luân hồi làm người và giết lại.
Muốn biết có linh hồn hay không kiếm ông Nguyễn văn Nhả hay bà Bích Hằng mà hỏi, tôi chỉ biết một điều bạn có người thân chết bất đắc kỳ tử thì nên cầu siêu cho họ siêu thăng đi nhé!Vì có làm giổ họ cũng chẳng có về nhậu được đâu.Linh hồn họ vẫn còn ở chổ thọ tử đó nghe!
Sau 49 ngày đêm ngồi thiền, Đức Phật mỉm cười và nói:
-À! Thì ra mọi chúng sinh đều có Phật tánh như nhau.
Phật tánh là không sanh nên không diệt , nó mải mải thường hằng, không bị vô thường.
Tôi chỉ hỏi ông một câu nhân quả báo ứng dựa vào cái gì? Nếu không có linh hồn thì lấy cái gì báo ứng. Nếu không có linh hồn thì không có luân hồi và luật nhân quả, vậy Phật nói tu là để giải thoát khỏi luân hồi để làm gì? Câu nầy là Phật tử ai ai cũng nhận ra được.
Ông cụ TTL nhập định lên tầng vô sắc giới mà tìm làm sao thấy có ai ở trển mà tìm, rồi tuyên bố vun vít, tui đã đi tìm mọi nơi mọi chổ chẳng thấy ai hết trơn, và chính vì vậy nên nói không có linh hồn sau khi chết, vậy mà ông lại mẫu thuẩn khi nói người nam tu kiếp nầy thì kiếp sau làm thầy pháp , còn người nữ tu kiếp nầy, thì kiếp sau làm bà đồng, rõ ràng là mâu thuẩn ngược ngạo .Đã nói không có linh hồn chết là hết mà còn có kiếp sau nữa a!Học Phật mà vô minh trí tuệ không sáng tỏ thì chính là học theo Ma rồi, sau nầy chết cũng làm quyến thuộc cho ma mà thôi.Đã vậy mà còn nói ma là do tưởng tri do con người tưởng ra nữa.
Ngọ thời mùng 8 tháng 4 Canh-Tuất (12-5-1970)
_________
Thi:
QUAN hải non Nam dạo cảnh nhàn,
ÂM thinh hạ giới chợt kêu vang,
BỒ đoàn tọa thị nhìn nơi đấy,
TÁT cảm từ bi xuống thế gian.
Bần Ðạo mừng chư Thiên Mạng lưỡng đài, mừng chư hiền đệ, hiền muội hiện diện.
Chư hiền đệ hiền muội! Ðến lúc phải đem sức người ra mà dùng, thì hãy cố nhẫn nhục chế ngự hoàn cảnh đi. Tình thương bao la của Ðấng Chí-Tôn và lòng từ bi bao khắp của hàng chư Phật cũng không thể giải thoát giùm cho chư hiền những nhân quả chằng chịt ấy đâu. Chỉ thể theo luật công bình Tạo Hóa mà khuyến lệ con người hồi đầu hướng thiện tiếp nhận giọt nước Cam-Lồ, làm lành lánh dữ, thuận tùng Thiên-Lý thôi.
Những gì con người hành động, những gì con người khổ đau, những gì con người than trách thuộc ngoài phạm vi đạo lý thì chính con người chịu lấy, chớ Phật Trời nào bênh vực để trái luật công bình, mặc dầu vẫn thông cảm những trạng thái của con người.
Lời nói "Nhứt thiết chúng sinh giai hữu Phật tánh" là lời nói muôn thuở của Ðức Phật. Cứ theo đó mà nhìn lại chúng sinh hiện tại trong buổi Hạ-Nguơn thì chúng sinh đã làm mờ ám Phật tánh hay Thiên tánh quá nhiều kiếp mới tạo nên thảm họa diệt vong cho nhơn loại.
Cho hiền đệ hiền muội cần phân biệt kỹ Phật tánh hay Thiên tánh với phàm tánh hay vọng tánh. Chúng nó chỉ có một bản thể mà thôi.
Bây giờ đây, đối diện với đồng đạo, với khung cảnh trang nghiêm, thì chư hiền phát tâm lạc thiện rồi, đến khi rời chân ra khỏi chốn nầy, đối diện với hoàn cảnh phức tạp của thế gian, nào tranh danh đoạt lợi, nào gai mắt trái tai, nào va chạm nhân tình, thì những nghiệp thức phàm phu của chư hiền lại một cơn khởi niệm. Ðó là chưa định được tâm, chưa kềm được tánh vậy.
Hãy nghe đây :
Kệ:
Chơn, vọng, diệc đồng nguyên,
Niệm, vô niệm, vị thiên,
Nhược tâm tùng tạp niệm,
Phàm tánh thời đảo điên.
Trên kia, Bần Ðạo đại cương về cái mê, cái vọng, cái chơn của con người. Khi giác ngộ gọi là Phật, gọi là ma lúc muội mê. Cho nên nói "Phật tức tâm, tâm tức Phật", thì cũng nói được là "Ma tức tâm, tâm tức ma" theo thường tình.
Bởi thế, sự dứt khoát giữa cái vọng và chơn thật là một điều rất hy hữu trên đời nầy. Vậy muốn mau tiến hóa trên đường tu công bồi đức, ngoài những phương châm vạch sẵn trong giáo lý, chư hiền nên duy trì cơ tánh thuần lương thiện mỹ và tránh các trường hợp khi thì cầu Kinh lạy Phật, khi thì bố thí cúng dường, khi thì đố kỵ tha nhân, tham lam ích kỷ, để gây quân bình trọn vẹn cho địa vị tu hành của mình.
Nầy chư hiền đệ hiền muội! "Ðạo cao nhất xích, ma cao nhất trượng" thật không ngoa chút nào.
Nguyên thỉ con người không tự có tôn giáo và không ý niệm gì về tôn giáo, vì tự trong sâu thẩm của con người đã có cả một nguồn sinh tồn vĩ đại bất biến về Ðạo. Tôn giáo chỉ xuất hiện ngay nét mặt sẩm tối màu địa ngục của thế gian. Do cuộc chuyển hướng quan trọng của loài người, ý niệm về tôn giáo con người kết thành từ đó, và cũng từ đó những tai họa nổi lên cùng lúc như bảo táp làm mặt nước đại dương bị thu hẹp vì những lượng ba đào liên tiếp. Các bậc chơn tu đứng ra kêu gọi con người quay về nhận lấy nguồn sống tôn giáo để không sa đọa, thì thử hỏi quá trình phổ độ tôn giáo đã cứu vãn bao nhiêu phần nhân loại, tất nhiên là vô biên so với pháp môn vô lượng.
Tuy thế, con người vẫn còn quây quần trong núi sân si sát hại, thì sứ mạng tôn giáo vẫn phải tích cực độ đời. Người cầm đuốc dẫn đàng cần sáng suốt hơn ai hết để không lầm lẫn trên vạn nẻo đường trần, cần chánh kiến hơn ai hết để phân biệt được đâu là A-tu-là ác đạo, đâu là Bồ-Tát Thiên-Mạng trong cùng một lớp áo nhà tu.
Hãy nghe đây :
Kệ:
Thế gian cơn hỗn độn,
Hư thiệt cùng chung lộn,
Hồi hướng biết về đâu,
Kìa CAO-ÐÀI nhứt bổn.
Thi Bài:
Sóng trần khổ thảm vơi vơi,
Ðây thuyền Bát-Nhã độ người tĩnh mê.
Nghiệp nhơn loại ê chề ra đó,
Quả thế trần lớn nhỏ chín mùi,
Người buồn ta có chi vui,
Nguyện đem cơm ngọt canh bùi cho ăn.
Thương xót kẻ thê thằng tử phược,
Cám cảnh người kinh lược truân chuyên,
Thân tâm ràng buộc đảo điên,
Dược linh chẳng nếm, vị thừa chẳng ưa.
Nếu đạt tới chơn thừa Ðại-Ðạo,
Bỉ ngạn kia hườn đáo nào xa,
Vàm danh bả lợi tháo ra,
Bước đi thong thả mị tà dám xua.
Thân tứ đại chác mua cảnh tạm,
Tướng lục trần mờ ám cựu ngôi,
Quang âm mấy chốc đưa thoi,
Sanh lòng hối tiếc khi coi lại mình.
Muốn không uổng bình sinh tại thế,
Thì lo tu chớ để cách xa,
Tuy thân ở cõi Ta Bà,
Mà tâm linh đã thoát ra cửa phiền.
Từ vô thỉ nhân duyên cấu kết,
Ảo hóa tuồng diễn hết mới xong,
Ðạo mầu giống thiện gieo trồng,
Hầu muôn loại hưởng cộng đồng hòa an.
Diệt vô minh, Niết-Bàn kiến đắc,
Tận vô minh, xã tắc thanh bình,
Người người không cụ không kinh,
Vì bao thảm trạng điêu linh giận hờn.
Giận hờn chi giữa cơn điên bái,
Thù oán chi trong dãy sông non,
Nghĩa nhân truyền thống hãy còn,
Từ bi đức cả há mòn hay sao!
Chư hiền đệ muội! Trải mấy mươi năm trên đường tu học, mỗi người đều mong đến sự giải thoát, nhưng ngặt vì sự giải thoát của người nầy không giống sự giải thoát của người kia. Người thì muốn giải thoát hết nhân tình thế sự, cả cái uống, cái ăn, cái sống đối với đời, để tìm tới một Thiên Ðàng, một Cực-Lạc nào đó sung sướng hơn, trường cửu hơn. Một người khác muốn giải thoát, nhưng không làm sao giải thoát được vì thấy rằng rất là gian nan, không đủ điều kiện để thực thi ý định ấy. Hai hạng người trên quan niệm giải thoát đều lệch lạc tất cả. Vì như vậy là trở thành hai thái cực : thái quá và bất cập. Hạng người trên quan niệm đạo lý giải thoát hết sức là tiêu cực nếu không muốn nói là lẫn tránh cuộc đời, xem những công việc thường thức không ra gì, thấy chữ Ðạo là đâu đâu, không ở thực tế, vì thực tế không nhìn thấy Ðạo nữa cho nên mới tìm kiếm xa hơn để mà hy vọng. Còn hạng người dưới thấy chữ Ðạo giải thoát thì nản lòng ngán ngẫm và sợ thi hành không được. Cứ như thế mà năm chầy tháng lụn vẫn không chịu tu hành, thật là bất cập!
Vậy chư hiền nên biết, Ðạo giải thoát ở đâu cũng có thể làm được. Giải thoát sự u trệ tâm hồn vị kỷ là tích cực phụng sự nhơn sanh độ dẫn người đời. Giải thoát sự u ám tâm linh là quyết chí trau luyện cõi lòng theo chơn pháp cho thanh bạch. Khi mọi việc đã chu đáo đối với Ðạo với đời rồi, không còn phải lo ngại gì về sự khiếm khuyết ân hận nữa, thì ra đó đã là giải thoát trong những lối giải thoát.
Thi:
Giải là cởi mở nghiệp căn qua,
Giải ấy chùi lau sạch mị tà,
Giải nợ hồng trần bằng tích cực,
Giải vây tục lụy với xông pha,
Giải mê tư tưởng trong thinh sắc,
Giải chấp tâm tình ở kỷ tha,
Giải khổ nhờ tu, tu Chánh Ðạo,
Giải rồi thì sẽ thoát trần la.
Thi:
Thoát là tránh khỏi có gì đâu,
Thoát được phiền ba thấy nhiệm mầu,
Thoát hóa rằng không nhân sự phế,
Thoát điều phi đạo mới tròn câu.
Bần Ðạo cốt yếu những ý tứ ấy, chư hiền đệ hiền muội bình tâm suy nghĩ soi rọi lòng hôm sớm để mạnh tiến trong giai đoạn hiện thời làm đà chắc chắn cho những ngày liên tiếp.
Chư hiền muội! Bần Ðạo nhận thấy chư hiền chưa được tâm đồng ý hiệp trên đường Ðạo bằng những lằn điển, bằng những lời Kinh cầu an, cầu nguyện. Chư hiền hãy hòa đồng từ tư tưởng đến lời nói, thanh tâm để được trọn vẹn trên chu trình tiến hóa.
Vậy Bần Ðạo ban ơn chung chư hiền, Bần Ðạo xin giã từ...
...PHẬT ...PHÁP .....TĂNG
TAM BÃO
...ĐƯỢC GÓI GỌN TRONG 4 TỪ
ĐÓ LÀ
TỪ VÔ LƯỢNG TÂM
BI VÔ LƯỢNG TÂM
HỸ BÔ LƯỢNG TÂM
XÃ VÔ LƯỢNG TÂM
TỨC LÀ
TỪ BI HỸ XÃ
VỐN LÀ GỐC CŨA PHẬT ĐẠO
Muốn Giải Thoát !... Thì xin đừng trói buộc thân tâm của mình thêm nữa . hãy cởi bỏ !
cái gì trói buộc ta ???
xin nhờ chư thiện hửu giúp mình
mình củng muốn giãi thoát ...nhưng hic hic cơm áo gạo tiền ..làm mình rối tới hậu cần
huuhuhuhuhuhuuhu
có bạn nào giúp mình ko??????
huhuhuhuhuhuhuhuuhu
TÂM bị 10 kiết sử trói buộc; bị 5 triền cái: tham, sân, nghi, hôn trầm thụy miên, trạo cử làm cho yếu ớt, kiêt quệ. Phải diệt trừ 5 triền cái và đoạn tận 10 kiết sử thì TÂM mới giải thoát được.
Phương pháp: Tu tập theo Thánh Đạo Tám Ngành: Chánh Tri Kiến, Chánh Tư Duy, Chánh Ngữ, Chánh Nghiệp, Chánh Mạng, Chánh Tinh Tấn, Chánh Niệm, Chánh Định.
Hoặc tinh tấn cố gắng hơn thì hãy thực hành 37 Phẩm Trợ Đạo: Tứ Niệm Xứ, Tứ Chánh Cần, Tứ Như Ý Túc, Năm Căn, Năm Lực, Thất Giác Chi, Bát Chánh Đạo.
Là người tại gia thì cứ nhớ tu tập: Bố Thí, Trì Giới, Tham Thiền. Kiếm một việc làm nuôi mạng chân chính, biết bảo vệ tài sản mình làm ra, sống một cách thăng bằng không quá bỏn xẻn cũng không quá phung phí, luôn thân cận với thiện hữu, bạn bè tốt, như vậy cuộc sống sẽ ngày càng an lạc.
Và phải nhớ: luôn luôn TINH TẤN tu tập, không được lười biếng, phóng dật.
HIC HIC .....
TINH TẤN THÌ KO KHÓ ...NHƯNG ......NẾU THÊM VÀO 3 CHỬ NỬA THÔI .............THÌ
HUHUHUHUHUHUHUHUHUHUHU
KHÓ QUÁ KHÓ QUÁ
..
....
3 CHỮ ĐÓ LÀ.................BA LA MẬT
HIC HIC HĨC
HU HU HU
Đại huynh bị mấy đứa con nít nó dạy giáo lý kekekek
Đi theo sau Ai Tu cười bể bụng
Ba-la-mật là công hạnh Bồ-tát, cũng nằm trong Thánh Đạo Tám Ngành + Chánh Trí + Chánh Giải Thoát mà thôi.
Mà ở đây cũng có những đứa thích nói lời phù phiếm nhỉ, ko biết sau này thành cái giống điên loạn gì :laughing:
cũng ko hiểu "am hiểu rất sâu" mà bạn đề cập ở đây như thế nào? cũng không hiểu "chẳng giúp được cho ai" của bạn là như thế nào, theo bạn thì học giáo lý xong rồi thi nên xây cốc đóng cửa tự tu chẳng cần để ý đến ai, chẳng cần chia sẻ với ai chăng?
ai cũng biết học Pháp thì không khó hiểu nhưng để mà thực hành được Pháp thì khó hơn cả triệu lần, cứ thử bắt chân ngồi kiết già mà xem vọng tưởng nó ầm ầm kéo đến thì khắc biết...chính vì thế mà thời Phật còn tại thế, có một vị tỷ-kheo tên là Pothila, vị tỷ-kheo này thông suốt Tam tạng và là người tuyên đọc giáo lý cho một nhóm 500 tỷ-kheo, tuy vậy Phật lại gọi ông là "Pothila rỗng", vì sao vậy?, vì tỷ-kheo này học rộng hiểu nhiều nhưng lại ít chịu tu tập Chánh Định, chính vì sau khi bị gọi là "Pothila rỗng", Tôn giả Pothila đã quyết tâm tinh tấn tu tập Thiền đinh, sau đó nhờ sự giúp đỡ của nhóm 30 vị A-la-hán ẩn cư và cuối cùng là bài kệ khích lệ của Phật mà Tôn giả Pothila đã chứng quả A-la-hán.
chính vì vậy khi tham gia diễn đàn này, mục đích là chia sẻ bàn luận, cái gì biết thì nói biết, cái gì không biết thì nói là không biết, chứ không ai ở đây dám nghĩ mình là một bậc Đạo sư để đi giảng dạy cho ai cả. còn theo mình những thằng nào nói nửa vời là những thằng không có khả năng nói, cũng chẳng cần bận tâm làm gì, mà bạn cũng đừng thấy người ta nói gì cũng cho là trí tuệ cao siêu hết, khéo đấy lại là một con vẹt, lại "rỗng" cả đấy hihi. thân chào!
đúng là tài ko đợi tuổi .....lành thay lành thay ....
thiện tri thức đúng là có 2 dạng ...
1/ thuận
2/ nghịch
hay thay hay thay ...
nghiệp khảo cũng rứa
lành thay lành thay
hahahahahaha
vui thật ..chào tất cả các bạn ...mong rằng sẽ đọc dưôc nhiều lời hay hơn
thân
bạn ráng đợi đi... khi nào diễn đàn này có vị giải thoát rồi, họ sẽ nói bạn nghe dễ hay khó... mà thời gian chắc cũng cỡ a tăng tỳ kiếp nữa mới có ! ai copy kinh sách, ai viện dẫn lời ngkhac... thì đều là bịa cả thôi
------------------------
câu này hay nhất, ý mà,nhưng quỷ ngu àh,có người cũng nhờ đọc mấy cái hết muốn nói này đã thay đổi rất nhiều ,từ tánh tình cho đến cuộc sống đó quỷ ngu àh.nên có nói thì co nguoi đọc ,lúc này thì chưa hiểu,còn cãi,sau này sẽ hiểu sẽ biết sẽ thay đổi,và nếu lỡ như trong cuoc sống có chết xuống địa ngục,cũng buồn buồn nhớ lại mà sửa đổi trong a tỳ ,đó cũng là tu trong âm giới ,và công đức ai thật là vô lượng.........