Về một người Việt siêu phàm
(Tiếp theo)
Một trong những khả năng nổi trội của T là chẩn đoán và chữa bệnh. Do không lấy tiền và có thể chữa được một số trường hợp bệnh năng, nên có rất nhiều người bệnh đến nhờ T chữa. Vì T không có giấy phép hành nghề chữa bệnh nên anh ta hay bị lập biên bản về "chữa bệnh trái phép". Sau đây là một số mẩu chuyển về khả năng phi thường chẩn đoán và chữa bệnh của T
[I]Khả năng kỳ lạ trong chữa bệnh[/I]
Theo tác giả Cao Hùng, khi chữa bệnh T sử dụng công lực và ý niệm có kết hợp với bấm huyệt. Công lực của T hàm chứa một sức mạnh kỳ lạ, có thể phát ra khí nóng hoặc khí lạnh, có thể phát bằng hai bàn tay hoặc bằng mắt. Nội khí của T rất độc đáo, có thể nói là độc nhất vô nhị ở Việt Nam hiện thời.
Gây mê bằng khí công - T có thể phát công làm cho người bệnh hôn mê, tựa như y học hiện đại gây mê bệnh nhân trên bàn mổ trước khi tiến hành phẫu thuật. Khi giải mê, T chỉ cần đưa một ngón tay và tổi một hơi vào ngực là người bệnh tỉnh lại. T còn dám cá cược là sau khi gây mê xong, nếu ai làm cho bệnh nhân tỉnh lại thì anh ta sẽ tôn người ấy làm sư phụ. T chỉ áp dụng liệu pháp gây mê của mình cho một số bệnh nhân nặng cần dùng những thao tác mạnh để tránh cho bệnh nhân khỏi đau. T có thể gây mê đồng thời cho 3-4 người. Nội khí của T có thể gây mê cho bệnh nhân ở xa khoảng 50 mét hoặc bị tường dày 22 cm che khuất.
Một thủ pháp độc đáo và kỳ lạ khác là gây mê qua ảnh T. Anh ta đưa tấm ảnh đặc biệt của mình cho một người cầm và bảo bệnh nhân nhìn chăm chú vào ảnh. Chỉ sau mấy phút là người bệnh rời vào trạng thái hôn mê. Để giải mê, người cầm tấm ảnh quay lưng tấm ảnh về phía người bệnh, còn T thì đưa tay về phía bệnh nhân dang nằm và thổi một hơi, thế là người bệnh tỉnh lại.
Chẩn đoán bệnh bằng khí công - Khi có bệnh nhân đến nhờ chữa, T không yêu cầu bệnh nhân khai rõ bệnh lý của mình. Cầm tay bệnh nhân một lúc là T có thể nói đúng hầu hết các căn bệnh của người đó. Cũng có trường hợp T bắt mạch như Đông Y. T cũng có thể dùng tay mình rà lên rà xuống một số vị trí trên người bệnh nhân để đoán bệnh. Sau đây là một số trường hợp mà tác giả Cao Hùng tận mắt chứng kiến.
- Anh Miên là con trai lớn của ông Nguyễn Minh Hoàng, một cán bộ công an nghỉ hưu, hôm đó cùng bố đến thăm T. Sau khi cầm tay anh Miên vài phút, T nói: “Phía sau gáy anh có một mảnh lựu đạn nhỏ hình tam giác, hai cạnh sắc, cạnh thứ ba tù, nhưng may nó không vào sâu trong não”. Sự thực thì đúng như vậy vì anh Miên đã đi chụp X-quang.
- Một hôm có một ông già vạm vỡ đến xin gặp T. Ông già chưa kịp nói gì thì T bảo ngay: “Tôi biết ông đến gặp tôi về việc gì rồi, ông đưa tay đây!”. Sau khi cầm tay ông già và dùng ngón cái rà lên rà xuống, T nói: “Con trai lớn của ông bị bệnh ung thư hạch ở cổ đã di căn xuống dạ dày, ông đến nhờ tôi xuống giúp cho con ông phải không?”.Ông già nghe xong vội vàng chắp tay vái T và nói: “Hoàn toàn đúng như anh nói, bệnh viện không chữa được cho về chờ chết, anh cố giúp cháu sống được ngày nào hay ngày ấy!”. Ông già đó là Trình Minh Hiệu, ở thôn 4, xã Tam Hải, huyện Núi Thành, tỉnh Quảng Nam.
- Ông Ba là Bí thư đảng ủy phường Lê Hồng Phong, thị xã Quảng Ngãi, một lần đến nhờ T “khám” bệnh. T bảo ông không nói gì và đưa tay cho mình xem. Sau đó anh ta phán: “Ông là người thích chơi thể thao, có lần bị chấn thương phải vào viện cấp cứu. Hiện nay ông bị đau đầu kinh niên. Bệnh của ông không phải ngày nào cũng đau mà đau theo chu kỳ. Khoảng 10 ngày đau một lần, cứ thế diễn đi diễn lại tháng này sang tháng khác”. Dĩ nhiên là ông Ba thừa nhận mọi chi tiết đều đúng!
Chữa bệnh bằng uống nước “năng lượng cao” - Một lần, T lấy ba cốc nước nguội để trước mặt, rồi vận công vào hai bàn tay và lần lượt phát công vào ba cốc nước. Chỉ mấy phút sau, cả ba cốc nước đều bốc hơi. T bảo ba bệnh nhân uống thứ nước đó và dặn: “Nước nóng lắm đấy, uống từ từ, cẩn thận kẻo bỏng môi!”. Khi sờ tay vào cốc nước, cả ba người đều cảm thấy nóng quá.
Chữa bệnh bằng liệu pháp mạnh - Có trường hợp khi chữa bệnh, T nhảy và dậm chân lên hai ống chân người bệnh. Người ngoài nhìn thấy rất sợ và coi cách chữa này cực kỳ nguy hiểm, phản khoa học và có thể làm gãy chân người bệnh. Nhưng tám năm nay chưa có bệnh nhân nào bị T dẫm gãy chân phải vào viện bó bột. Vì sao vậy?
Qua theo dõi thấy rằng, khi nhảy lên T dùng thuật khinh công (chống lại trọng lực của Trái đất), cho nên trọng lượng của anh ta giảm từ 55 kg xuống chỉ còn vài kilôgam. Và T cũng chỉ dùng thủ thuật này cho một số căn bệnh đặc biệt.
MỘT NGƯỜI VIỆT SIÊU PHÀM (phần cuối)_
MÔTJ NGƯỜI VIỆT SIÊU PHÀM (phần cuối)
Khả năng phân thân
Một lần có ba người cùng đến thăm T là ông Cao Hùng, bác H (cán bộ công an nghỉ hưu) và bác Q (cán bộ địa chất nghỉ hưu). Tối hôm đó, như thường lệ T ra ngoài luyện khí công, còn ba người khách ngủ trong nhà. Nhà chỉ có một chiếc phản để bác H và bác Q ngủ, còn ông Cao Hùng trải chiếu nằm dưới đất ngay cửa ra vào. Trước khi ra ngoài T dặn ông Cao Hùng: “Bố vào giường xếp của tôi ngủ, đừng ngủ dưới đất!”. Nhưng ông vẫn nằm như đã định.
Độ một giờ sáng, ông Cao Hùng vẫn nằm im mà chưa ngủ được. Bổng nhiên thấy ngay phía đầu nằm của mình có một người đang đứng. Thấy người nhưng không rõ mặt. Lúc đó cửa ra vào vẫn đóng. Ông lặng lẽ chồm người dậy nhìn và một ý nghĩ thoáng qua đầu: cửa vẫn đóng thì làm sao người vào nhà được. Ông lặng lẽ theo dõi. Người đó đứng một lúc rồi đưa tay chỉ vào chiếc phản và chỗ đặt giường xếp của T, xong quay lưng bước ra trong khi cửa vẫn đóng. Thấy chuyện lạ, ông vội vàng đến mở cửa hông, ra ngoài thì khônng thấy gì nữa. Kiểm tra lại cửa ra vào thì cửa đó vẫn đóng.
Ông Cao Hùng đánh thức bác H và bác Q dậy, và kể lại câu chuyện vừa thấy, ai cũng tỏ ra ngạc nhiên. Gần sáng, khi T đi luyện về ông thuật lại những gì xảy ra hồi nửa đêm cho anh ta. T chỉ cười và nói: “Ở đây chuyện đó là bình thường!”. Rồi T còn đế thêm: “Tại bố không vào giường nằm như tôi đã dặn!”.
Một chuyện lạ khác là trước đó vài tháng có mấy phụ nữ đến nhà T chữa bệnh, vì nhà xa không về kịp nên xin T ở lại qua đêm. Nhà T có một quy ước là chiếc phản nhà trên chỉ để nam giới ngủ. Phụ nữ nằm ở nhà dưới. Hôm đó ở nhà dưới quá chật, một chị cỡ tuổi trung niên thấy phản nhà trên bỏ không liền lên nằm tạm.
Ngủ đến nửa đêm, chị ta thấy có một người đàn ông đến bảo: “Chị xuống nhà dưới nằm, không được nằm ở đây!”. Chị trả lời “vâng”, nhưng do quá buồn ngủ nên lại thiếp đi trên phản lúc nào không hay. Độ ba giờ sáng, chị thấy một bầy 4-5 con khỉ ồn ào kéo đến khiêng mình ra hè ném đúng vào bậc tam cấp, làm chị ta đau ê ẩm người và sây sát chân tay.
Vừa lúc T đi luyện về, thấy vậy liền hỏi: “Sao chị lại ra đây nằm?” Chị ta kể lại câu chuyện vừa xảy ra. T chỉ cười bảo: “Đấy là tại chị, có người nhắc rồi nhưng chị không nghe! Thôi rút kinh nghiệm vậy!”. Nói xong T dìu chị xuống nhà.
Khả năng thấu thị
Nhìn từ xa thấy vàng dưới mặt đất – Có hai vợ chồng rất nghèo đến gặp T nhờ giúp đỡ để bớt khổ. Sau khi nghe họ than phiền, T bảo: Chỉ có cách phải cày sâu cuốc bẫm thôi! Ông bà cày cuốc cạn hịt thì làm sao hoa màu tốt được để có tiền lo cho con. Nghe lời tôi, mùa sắp tới phải cày cuốc thật sâu mới vượng lên được!”.
Hai vợ chồng sau đó thực hiện như lời T dặn, ra sức cày sâu cuốc bẫm. Đến mùa thu hoạch, lúa và hoa màu tăng tiến hơn trước. Đời sống có khá lên chút ít nhưng chưa thể thay đổi cảnh sống nghèo khổ. Họ lại đến gặp T để nói lại cảnh nghèo. Nghe xong T bảo: “Ông bà có thực hiện đúng lời tôi đâu mà bảo không có kết quả. Tôi bảo cày sâu, cuốc sâu, phải sâu nữa mới có kết quả. Làm như gãi đất thì làm sao có kết quả tốt được!”.
Về đến nhà, chồng bàn với vợ: “Bà nó nghe ổng dặn kỹ rồi đó! Nhưng tôi vẫn nhận thấy có cái gì khó hiểu. Mùa rồi mình đâu có “gãi” đất, cày cuốc sâu đấy chứ! Thôi, lần này ta đào thật sâu xem sao!”.
Thế là vợ chồng họ hì hục đào, xới cả khoảnh vườn rộng. Làm ngày không đủ, tranh thủ làm cả đêm. Lần này thì chuyện lạ đã xảy ra. Khi đào xới đến độ sâu nhất định ở một góc vườn, lấp loáng dưới ánh trăng thượng tuần họ thấy hiện ra nhiều lá vàng. Ông chồng thì thầm bên tai vợ: “Bà nó ơi, Trời cho rồi, Trời cho rồi, đời ta đỡ khổ rồi!”. Bà vợ cãi lại: “Không phải Trời cho mà là ông T cho đấy, ông ạ!”. Vợ chồng họ thu gom được cả thảy 21 lạng vàng.
Nghĩ đến công của T, họ mang biếu anh ta 10 lạng. Nhưng T kiên quyết từ chối và bảo: “Tôi không dùng thứ đó. Nếu muốn, lúc nào tôi cũng có! Thôi, để dành cho gia đình lo việc học hành của con!”.
Nhìn mồ mả xuyên qua mặt đất – Một hôm ông NTH, một tiến sĩ nông nghiệp nhân có chuyến về huyện Đức Phổ, tỉnh Quảng Ngãi thăm quê, đã mời T, bác Hoàng và ông Cao Hùng đi cùng. Về đến nhà, ông H cùng mọi người ra nghĩa trang để thắp hương trên mộ bà. Thắp hương xong, T nhìn ngôi mộ nói: “Bà này lúc chôn không có áo quan, đầu gối lên chiếc gối mây và cánh tay trái bị gãy”. Người nhà ông H xác nhận: “Chúng tôi là những người chôn bà, đúng y như ông T nói, nhưng làm sao mà ông biết được?” T đáp: “Tôi thấy mới dám nói chữ!”. Cả người nhà và anh em đi theo vô cùng ngạc nhiên.
Một số khả năng đặc biệt khác
Phong tỏa vô hình – T là người vui tính và hay đùa nghịch. Một lần trong nhà có dăm bảy người ngồi chơi. T dùng tay vạch một vòng tròn trên nền nhà, rồi thách: “Tôi đố người nào vào trong vòng tròn này mà bước ra ngoài được!”. Một anh bước vào vòng tròn rồi thử bước ra. Nhưng bước đủ các phía mà không cách nào có thể vượt ra khỏi vòng tròn. Một ông bạn lấy tay đẩy anh ta ra ngoài vòng tròn nhưng chỉ nửa người trên gục xuống, còn hai chân vẫn còn bị giữ chặt trong vòng tròn. Nhìn thấy vậy, T cười: “Không ra được phải không? Bây giờ thì có thể ra được rồi!”. Nói xong, T khoát tay một cái. Khi đó, anh nọ bước ra ngoài bình thường.
Điều khiển vị giác – T cầm quả quýt bóc vỏ và lấy ra một múi đưa cho một chị nói: ”Múi này ăn sẽ ngọt!”. Rồi lấy múi khác đưa cho một anh, T nói: “Múi này ăn sẽ đắng!”. Lại lấy thêm múi khác nữa đưa cho một chị và T cho biết: “Múi này ăn sẽ chua!” v.v... Cứ như vậy T chia quả quýt cho mọi người. Khi ăn xong ai cũng tỏ ra ngạc nhiên vì đúng là có cảm giác ngọt, đắng hoặc chua như lời T đã nói với từng người.
Điều khiển quả táo trong bụng – T lấy quả táo con đưa cho một chị và bảo: “Quả táo này nhỏ, nuốt được không cần nhai, chị nuốt vào rồi tôi biểu diễn cho chị coi, vui lắm!”. Chị nọ cầm quả táo nuốt vào bụng. T ngồi cách chị khoảng 5 mét, vận công lực và dùng tay điều khiển quả táo chạy vòng tròn trong dạ dày, làm cho chị ta chịu không nổi. T cười bảo: “Khó chịu phải không? Bây giờ tôi cho quả táo lên miệng đây!”. Nói xong, T vận công lật bàn tay đẩy từ dưới lên, đúng là quả táo lên miệng. Chị ta lấy quả táo ra khỏi miệng và nói: “Tôi chịu thua ông rồi!”.
Trò chơi bài tú lơ khơ – T lấy bộ bài tú lơ khơ 32 lá đưa cho bác Hoàng và ông Cao Hùng cùng xáo trộn nhiều lần. Sau đó, T cầm lấy bộ bài đưa ra sau lưng, rồi bắt đầu rút từng con bài cơ (hay bất kỳ loại khác) đặt lên phản theo trật tự từ lớn đến bé là át cơ, ka cơ, qui cơ v.v... cho đến 2 cơ. Một người ngồi xem thấy vậy, bảo T: “Ông nhìn thấy mới rút được thế!”. T cười: “Tôi đưa ra sau lưng thì làm sao thấy được?”.
Mở khóa bằng công năng – Khi đến nhà T để tìm hiểu hiện tượng lạ, có lúc ông Cao Hùng ngủ đêm ở trong nhà anh ta, còn T ra ngoài luyện khí công. Khi ngủ trong nhà, lúc nào ông cũng chốt kỹ các cửa, người ngoài không thể vào được. Vậy mà khi đi luyện về, T vào nhà cứ như cửa để mở. Thấy lạ, ông hỏi T thì anh ta im lặng. Thế rồi ông quyết định tìm hiểu xem T đã vào nhà bằng cách nào khi các cửa đều được chốt kín.
Đêm đó ông Cao Hùng cố gắng không ngủ để chờ lúc T về xem sao. Ông đã phát hiện ra rằng, từ bên ngoài cửa T dùng công lực trước tiên đẩy chốt khóa rời khỏi cái ngoắc, sau đó đẩy tiếp chốt rơi xuống. Thế là xong!
Đoán nhận thông tin về người khác – Nhân một lần ra Hà Nội, khi T ngồi chơi với mấy anh em ở nhà ông M, anh ta vừa cười vừa bảo ông H: “Vợ ông có một căn hộ cho thuê. Hôm trước có một cô thợ may đến gặp vợ ông hỏi thuê nhà. Vợ ông ra giá 800.000 đ/tháng, nhưng cô thợ may xin thuê với giá 700.000 đ/tháng. Vợ ông cuối cũng đã chấp nhận và bảo cô thợ may phải đặt cọc tiền để nếu ai trả hơn cũng vẫn dành cho cô. Cô thợ may hỏi đặt cọc bao nhiêu thì vợ ông nói 200.000đ. Cô thợ may lục túi mình chỉ còn một trăm ngàn đồng. Vợ ông bảo cũng được và nhận số tiền đặt cọc đó. Chuyện này ông không biết. Chiều nay ông về hỏi vợ, nói lại những điều tôi nói có đúng hay không?”.
Chiều hôm đó, ông H về gặp vợ và nói lại những gì mà T đã phán về chuyện cho thuê nhà. Bà vợ nghe xong trố mắt ngạc nhiên: “Chuyện này ngay ông cũng không biết, làm sao ông T biết được? Đúng là như vây!”.
Một lần khác T cũng đùa với một người bạn trai độ 40 tuổi. Vào khoảng 11 giờ sáng, khi ông bạn đến rủ T chơi đánh cờ thì T cười cười bảo: “Này, ban đêm ông bận lắm hay sao mà chín giờ sáng nay vợ chồng ông làm cái chuyện ấy giữa ban ngày, không sợ con cái nhìn thấy sao?”. Ông bạn đỏ mặt thú nhận./.
Cao Hùng
-----------------