Ở đây do người Bắc Tông không biết Vi Diệu Pháp . Nên chể tác thêm.
Nên cho rằng bậc Tứ Quả còn Vô minh ( lời của ngài Tuyên Hóa) .
Zelda nói đơn giản như sau:
Si mê tức là Vô Minh . ( nam bắc công nhận)
Và có 2 tâm :
Tâm Si Hợp Hoài Nghi (Vicikicchāsampayuttaṃ): là sự mờ ám, si mê của tâm do sự lưởng lự, phân vân. Sự hoài nghi ở đây phải hiểu là sự hoài nghi có hậu quả tai hại như hoài nghi Tam Bảo, hoài nghi Tam Học, hoài nghi Tam thế, hoài nghi duyên sinh, ...
Tâm Si Hợp Phóng Dật (Uddhacca Mohacittaṃ): là sự mù quáng, thiếu sáng suốt do sự lao chao, bấn loạn của tâm. Phóng = ném, dật = tung tóe; Phóng dật là sự ném một vật vào đống tro làm bay lên mù mịt, giống như một người đang ngồi làm việc, bổng có một tiếng động lớn làm người đó giựt mình hay như một người sợ ma, lúc đi đêm, bất chợt gặp bóng đen, người đó sợ hải la lên, tâm bị loạn động
Vậy hãy xem:
Trích dẫn:
1/ Quả Dự Lưu:
Diệt 3 kiết sử đầu tiên là Thân Kiến, Hoài Nghi và Giới cấm thủ (chấp ngã vào những điều sai lầm) .
(tương đương với diệt dứt hẳn 4 tâm Tham có tà kiến và 1 tâm Si có nghi ngại).
Trích dẫn:
4/ Quả A La Hán:
Diệt 5 kiết sử còn lại: Sắc ái, Vô sắc ái, Mạn, Trạo cử và Vô Minh .
(tương đương với diệt dứt hẳn 4 tâm Tham không có tà kiến và 1 tâm Si có sự phóng dật) .
Vậy thì còn tâm nào si nữa đâu mà bảo rằng còn vô minh ?
Có tà thuyết rằng:
1. Dư sở dụ: A-la-hán còn có thể bị tham Ái chi phối bởi vì còn nhục thân, vấn đề sinh lí chưa đoạn nên khi thụy miên còn có thể lậu hoặc;
Đáp
Bản thân Bậc Alahan Toàn Giác vẫn còn nhục thân , vẫn bị chảy máu , vẫn bị bệnh. Nhưng ở đây cái khổ này là khổ thọ không phải là khổ đế . Các ngài chỉ thấy thông tin rằng các ngài có sự chuyển biến về lý hóa trên thân . Và các ngài không hề khởi nên sự đau khổ sầu khô . Vì các thầy đại thừa không nắm được thế nào là phiền não, đoạn trừ phiền não . Ở đây đoạn trừ trên tâm , không phải là ở sắc pháp .
Có tà thuyết rằng:
2. Vô tri: A-la-hán chưa hoàn toàn thoát khỏi Vô minh; 3. Do dự: A-la-hán chưa đoạn diệt nghi ngờ;
Đáp
Vô minh khi chứng quả dự lưu thì đã có sự đoạn trừ 1/2 vô minh,và Hoài Nghi và Giới cấm thủ rồi , huống gì là bậc Alahan? Ôi buồn thay cho các nhà Đại Thừa mang danh là Phật Pháp mà chẳng biết tí gì về Phật Pháp/
Có tà thuyết rằng:
4. Tha linh nhập: A-la-hán còn cần trợ lực bên ngoài mới biết mình đạt Bồ-đề.
Đáp
Các bậc Alahan thấu rõ tâm của bản thân , không cần ai nói cho biết , chẳng cần tha lực gì để biết. Các ngài quán thiền minh sát thấu đáo, hoàn toành xong phận sự . Do vậy khi chứng tất các ngài biết đã chứng như chân như thực.
Có tà thuyết rằng:
5. Ðạo nhân thanh cố khởi (Ðạo nương vào âm thanh mà sinh): A-la-hán cần những thanh âm đặc biệt để đạt Ðịnh, và ngộ chân lí.
Đáp
^^ Trả lời đơn giản : Giới luật thứ 8 cấm các tỷ kheo không được nghe nhạc . Vậy thì ở trên lại nói các bậc Alahan cần âm thanh gì đó . Thưa bạn các ngài đã không nghe âm thanh gì đặc biệt lâu rồi, vì với các ngài cảnh không hề làm các ngài khởi nên bất kì sự xấu , đẹp ...v.v.v.. nào nữa vì Phiền Não Vi Tế đã đoạn trừ