:praying:ai muốn tìm hiểu về đạo cao đài thì vào đây nhé.
trang này thì tương đối đầy đủ...sách, hình ảnh,audio.....
http://daocaodai.info/:hee_hee::praying::party:
Printable View
:praying:ai muốn tìm hiểu về đạo cao đài thì vào đây nhé.
trang này thì tương đối đầy đủ...sách, hình ảnh,audio.....
http://daocaodai.info/:hee_hee::praying::party:
Đệ mong các huynh mod ở diễn đàn, sau này lập ra một mục để các đạo hữu Cao Đài có thể trao đổi, bình luận cùng nhau như trong Đạo Phật thì có tịnh độ tông, thiền tông, mật tông... thật sự thì mình không nên đắp đập be bờ giữa các tôn giáo, nhưng đạo Cao đài là đạo Cao Đài, không phải là Đạo Phật.
salad rất thích nghe các kinh của Đạo Cao Đài... hôm rồi dowl dc file bài sám kinh Con thuyền Đại đạo, nghe rất hay và ý nghĩa, và giúp ích dc cho bản thân Salad nhiều trên đường tu tập. nhưng thiết nghĩ điều gì cần rõ ràng, thì nên rõ ràng vậy.
Mình không biết nữa .thấy có nhiều người tìm hỏi trên diển đàn quá nên pót
lên zậy thui.nhưng đạo cao đài có 2 phái:
cao đài thiên thiên và cao đài tam kì phổ độ của ngài Đức Hộ Pháp phạm công tắc
và một số người nữa lập ra.các bạn vào tìm hiểu thêm nhe!mình tuy là môn đệ của đạo cao đài
nhưng cũng không rành lắm.violent105:crying:sick032object-004
cười cho cố vô.coi chừng hóc hơi gió mà ho lao lun đi.:laughing:
.Đây là danh mục những hình ảnh về đạo cao đài.thích thì coi không thì thôi.
không ép à nha:sigh::praying:
http://pandora.nla.gov.au/pan/10190/...cdao/image.htm
Cho tôi hỏi: tại sao ông nhà văn Vic-tor huy-go lại được Đạo Cao Đài thờ vậy. Không biết nên hỏi, mong nhận được sự trả lời. mến
tại sao ấy ạ...để con đi hỏi mấy thầy đã ạ.bác cứ vào link trên tìm hiểu xem sao nhá.
còn không thì bác lên tây ninh chơi vài bửa,rùi vào tòa thánh tây ninh hỏi lun nhe.
chứ con cũng không rành chi mô.biết mô.hé hé hé.
có mô.tại thấy bác ấy cuòi không.chăc không bít chữ hay sao mừ
fartủa ? diển đàn mình có nhìu bác bên đao cao đài lém mừ.! sao không
thấy bác mô vào trả lời hết dậy ta.kỉu nài chắc tiu em qué !!!
slappingthe dosurrendergreenignored
http://www.vnc.nl/beelden/vietnam-si...nh-caodai2.jpg
Bức hình bạn sưu tầm có tên:
Tam Thánh ký hòa ước là một bức tranh thu hút nhiều sự chú ý và hiện được lưu giữ tại Tòa Thánh Tây Ninh. Bức tranh vẽ hình ba vị thánh của Đạo Cao Đài đang cùng nhau viết một hòa ước giữa thượng đế và nhân loại gọi là bản Đệ tam Thiên Nhơn Hòa ước. Nội dung của bản Đệ tam Thiên Nhơn Hòa ước là: "Thiên Thượng Thiên Hạ Bác Ái Công Bình". Ba vị Thánh của đạo Cao Đài tức là ba vị đứng đầu Bạch Vân Động, gồm:
Thanh Sơn Đạo Sĩ, tức là Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm, làm Sư Phó, đứng đầu Bạch vân Động
Nguyệt Tâm Chơn Nhơn, tức là văn hào Victor Hugo, làm Chưởng Đạo Hội Thánh Ngoại Giáo
Tôn Trung Sơn Chơn Nhơn, tức là Tôn Văn hay Tôn Dật Tiên.
Hiền tài Nguyễn Văn Hồng còn cho biết thêm :
...Trên bức họa Tam Thánh Ký Hòa Ước, chúng ta thấy:
- Đức Thanh Sơn Đạo Sĩ tức Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm, mặc bộ triều phục của một văn quan đại thần VN thuở xưa. Ngài cầm bút lông mèo viết vừa xong 8 chữ Nho:
天上天下博愛公平
Tám chữ nho này có nghĩa là : Thiên thượng,Thiên hạ công bình bác ái.
- Đức Nguyệt Tâm Chơn Nhơn, tức văn hào Victor Hugo của nước Pháp, mặc áo mão như một vị Bá Tước, vì Ngài là một Hàn Lâm Học Sĩ của nước Pháp thời bấy giờ. Ngài cầm bút lông ngỗng viết 6 chữ Pháp là:
DIEU et HUMANITÉ - AMOUR et JUSTICE
Sáu chữ Pháp nầy có nghĩa là:
Thượng Đế và Nhơn loại - Bác ái và Công bình.
- Đức Tôn Trung Sơn Chơn Nhơn, tức Tôn Văn hay Tôn Dật Tiên, mặc quốc phục Trung hoa, vì Ngài là nhà đại cách mạng đứng lên lật đổ chế độ quân chủ của vua quan nhà Thanh để lập nên chế độ dân chủ với thuyết Tam Dân chủ nghĩa: Dân tộc, Dân quyền, Dân sinh. Ngài cầm nghiên mực rực rỡ hào quang để cho hai vị kia chấm bút lông vào nghiên mực mà viết chữ lên bảng đá, cũng rực rỡ hào quang. Đức Thanh Sơn chấm bút lông vào để viết chữ Hán, Đức Nguyệt Tâm cũng chấm bút lông vào để viết chữ Pháp. Hai thứ chữ viết ấy tượng trưng hai nền văn minh Đông và Tây, và hai nền văn minh nầy sẽ hòa hợp nhau nhờ triết lý Nho giáo của Đức Khổng Tử.
Bản Đệ Tam Thiên Nhơn Hòa Ước được viết lên tấm bảng đá rực rỡ ánh hào quang, được hai vị Thánh đứng đầu Bạch Vân Động viết ra công bố cho toàn thể nhơn loại biết rõ bằng hai thứ chữ: chữ Nho của Trung Hoa và VN, chữ Pháp của nước Pháp.
Hình ảnh Tam Thánh Ký Hoà Ước do Đức Lý Giáo Tông sắp đặt theo Thánh ý của Đức Chí Tôn, tượng trưng cho chúng ta thấy một sự xóa bỏ hận thù, đi đến sự hòa hợp giữa các dân tộc, sự hòa hợp các nền văn minh thế giới, và sự hòa hợp giữa các nền tôn giáo, tiến tới một thế giới Đại Đồng trong thời Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ.
Chúng ta đã biết, hai nước Trung Hoa và Pháp đã dùng sức mạnh đô hộ nước VN, bắt dân tộc VN làm nô lệ trong nhiều năm, nên người VN luôn luôn có mặc cảm thù địch với hai dân tộc nói trên.
Ngày nay, ba vị Thánh của ba nước cùng đứng với nhau, hợp tác trong Thánh ý của Đức Chí Tôn, để công bố bản Đệ Tam Thiên Nhơn Hòa Ước, là một hình ảnh rất có ý nghĩa về sự khép kín dĩ vãng thù nghịch, mở ra thời kỳ Đại Đồng trong tình huynh đệ.
Thưa bạn Quang_Tâm mến !
Chiếu theo Tân Luật Đại Đạo Phần TỊNH THẤT Hội Thánh có qui định :
Tịnh Thất" là nhà thanh tịnh để cho các tín đồ vào mà tu luyện.
Muốn vào nhà Tịnh Thất phải tuân y những điều lệ như sau nầy:
Điều Thứ Nhứt: Trong hàng tín đồ, ai đã xử tròn nhơn đạo và giữ trai giái từ sáu tháng sắp lên thì được xin vào Tịnh Thất mà nhập định.
...
...
...
Thưa bạn , điều kiện này chắc không phải ai cũng đáp ứng được, vì biết khi nào là TRÒN NHƠN ĐẠO mà KHI NÀO CHẲNG TRÒN NHƠN ĐẠO ?
Cao Đài Giáo không chủ trương yếm thế và Hội Thánh cấm hẳn lối tu độc thiện kỳ thân qua lời Thánh Huấn Thuyết Đạo đầy yêu ái oai nghiêm của Đức Phạm Hộ Pháp tại Đền Thánh ngày 25-6-Mậu Dần (1938) nói về Tịnh Luyện như sau:
"Tại sao Tam Kỳ Phổ Độ không ăn ngọ, tuyệt cốc và tịnh luyện như các tôn giáo khác?
Tại thời kỳ giả dối đã qua, thời chơn thật hầu đến. Đức Chí Tôn khai đạo kỳ ba nầy là tạo một trường thi công quả hữu vi tại thế cho nhơn sanh lập công nghiệp và tâm đức mà đoạt phẩm vị thiêng liêng, chớ không có ăn ngọ, tuyệt cốc và tịnh luyện như các tôn giáo buổi trước.
Bởi nhơn sanh trong buổi Hạ nguơn đương tranh đấu mạnh được yếu thua, khôn còn dại mất, 10 người đều mất hết 9 rưỡi lương tâm, chỉ nhờ phương châm đạo đức là cơ quan cứu thế, phổ độ chúng sanh cho họ biết ăn năn tự hối, lánh dữ làm lành, noi theo luật pháp chơn truyền của đạo để trở nên người chí thiện, lập thành Minh đức Tân dân, ấy là chấn hưng phong hóa.
Nếu mọi người nhập môn giữ đạo không lo phổ độ nhơn sanh, chỉ chuyên chú về phương ăn ngọ, tuyệt cốc, kiếm chốn u nhàn mà ẩn thân tịnh luyện thì gọi là độc thiện kỳ thân, chẳng có bổ ích chi cho nhơn quần xã hội.
Hỏi vậy, nhơn sanh nương theo nơi nào mà thoát khổ?
Đức Chí Tôn khai Đại Đạo, lập luật pháp khuôn viên, chuẩn thằng qui củ là một cái nấc thang vô tận để cho nhơn sanh, kẻ trước dìu người sau, nương theo con đường Thánh đức mà đoạt phẩm vị Thần, Thánh, Tiên, Phật. Nên Đức Chí Tôn có nói rằng: "Các con đắc đạo cùng chăng là tại phương phổ độ. Nếu các con không đến trường Thầy lập mà đoạt phẩm vị của mình thì chẳng đi nơi nào khác mà đắc đạo bao giờ."
Các Đấng Thánh trước Hiền xưa cũng đã trải qua thiên tân vạn khổ, đội nguyệt mang sao, như Đức Khổng Phu Tử, Mạnh Tử, bỏ nhà cửa, từ biệt phụ mẫu, đoạn dứt ái ân, châu lưu liệt quốc dạy người cải dữ làm lành, thể Thiên hành hóa. Do nơi công nghiệp ấy mà đoạt thành phẩm vị, nào có tuyệt cốc hay tịnh luyện chi đâu.
Tam Kỳ Phổ Độ là cơ quan cải tạo đời, dạy nhơn sanh biết cải ác tùng lương, thương yêu thuận hòa cùng nhau, chung thờ một chủ nghĩa, chỉnh đốn bại tục tồi phong cho trở nên đời tận thiện tận mỹ, thuận theo buổi Hạ nguơn tuần hoàn qui cổ.
Đức Chí Tôn khai đạo là muốn cho nhơn loại hòa bình, Càn Khôn an tịnh, nhơn sanh noi theo luật pháp mà tu hành, lập công bồi đức cho đầy đủ thì đặng thăng phẩm vị thiêng liêng, đem chơn tánh phản bổn huờn nguyên làm một cùng Đức Chí Tôn là đắc đạo.
Ấy là điều chơn lý, nên chẳng ăn ngọ, tuyệt cốc, tịnh luyện chi cả."
Theo mình được biết Hội Thánh Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Cao Đài Tòa Thánh Tây Ninhchỉ nhìn nhận và cho xuất bản duy nhất 2 quyển có đề cập đến Pháp Môn Tu Học Tịnh Luyện đó là quyển GIÁO LÝ và TRÊN ĐƯỜNG TẤN HÓA do Đức Ngài Tiếp Pháp Chơn Quân Trương Văn Tràng biên soạn mà thôi , ngoài ra thì không còn quyển nào khác . Vậy hi vọng bạn hãy sáng suốt xem kỹ lại bạn đã đọc sách Tịnh Luyện ơ Hội Thánh ( Chi Phái ) nào của Đạo Cao Đài lại nhé bạn
Thân chào và kính chúc sức khỏe đến bạn .
Những gì liên quan đến Cao Đài hảy vào Chùa Cao Đài mà hỏi không
tự ý tập luyện bất cứ cái gì liên quan đến tinh khí thần mà phải có Thầy
Thầy đó thuộc chùa Cao Đài thì vào Chùa Cao Đài mà hỏi
hậu quả tự tập luyện là nguy hiễm
Câu chuyện vừa thật vừa vui mà mình sắp kể dưới đây được đăng trong tạp chí Bán Nguyệt San do Hội Thánh Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Cao Đài Tòa Thánh Tây Ninh ấn hành vào năm Đại Đạo thứ 47 (1972) mời quý huynh tỷ xem :
Vào một ngày nọ , có rất nhiều người họ kéo lên văn phòng Ban Cai Quản Họ Đạo sau khi thưa chuyện với Ban Cai Quản , quý vị đó nhờ Ban Cai Quản làm giấy đi lãnh con em của họ bị bắt đi lính , thì ông Lễ Vụ yêu cầu họ lên nhà trên đãnh lễ Thầy đi rồi xuống đây khai lý lịch , Ban Cai Quản sẽ đi lãnh về dùm cho , cả một toán người cùng dẫn nhau lên lầu , lên lầu họ chỉ thấy có duy nhất là một Thiên Bàn mà thôi , không thấy ai cả , và họ cũng tưởng Thầy đây là Thày bằng xương bằng thịt , nên họ đi lòng vòng mãi rồi xuống nói với Ban Cai Quản một câu tỉnh queo :
Thưa quý hiền huynh : Thầy đi vắng , không có Thầy ở nhà ạ !
Rất cảm ơn Huynh VuiVe đã nhắc mọi người bất cứ việc chi đều phải biết "nguồn gốc sản xuât" cũng như hãy "đọc kỹ hướng dẫn trước khi dùng" hihihi
Thầy của người Tín Đồ Cao Đài không phải là Đức Phạm Hộ Pháp hay Đức Ngô Văn Chiêu hay Các Đấng Tiền Bối Khai Đạo !
Thầy của người tín đồ Cao Đài là ĐỨC CHÍ TÔN NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ !
ĐẠO HƯ VÔ , SƯ HƯ VÔ
REO CHUÔNG THOÁT TỤC PHẤT CỜ TUYỆT SINH
(Kinh Khi Xuất Hội)
NAM MÔ CAO ĐÀI TIÊN ÔNG ĐẠI BỒ TÁT MA HA TÁT
DIEU et HUMANITÉ - AMOUR et JUSTICE
Sáu chữ Pháp nầy có nghĩa là:
Thượng Đế và Nhơn loại - Bác ái và Công bình.
Học cã đời đi Tu còn thấy học nữa
Nếu quý Đạo Hữu tìm lời dạy cũa Đừc Thầy về "Thương yêu"
24-12-1926 (Bính Dần)
Ngọc-Hoàng Thượng-Ðế Viết Cao-Ðài
Giáo Ðạo Nam Phương
Thầy lấy làm vui mà trông thấy các con hội hiệp nhau đêm nay mà tỏ lòng thành kính. Thầy để lời ban khen hạnh đức của phần nhiều trong chư Môn-Ðệ và chư ái nữ. Sự hội hiệp của các con chẳng phải vì nơi đạo-đức mà thôi, lại cũng vì mối tương thân tương ái nữa. Ngày nầy năm trước các con vẫn còn mơ màng trong giấc mng trần, đường co duỗi vẫn đã lấy kín chút bợn trần, mà màng thế tục cũng chưa trông khỏa vén; lần lựa cúc xủ xương tan, mai gầy sen nở, ngày tháng qua chẳng là bao mà thế thái nhân tình biết bao thay đổi: Kìa đai-cân nhum nước màu thiền, nọ danh lợi xủ lằn trí-huệ. Thầy cũng hoan tâm nắm máy huyền vi, mong rằng các con sẽ tậnlực, tận tâm đắp vững nền Ðạo đặng hoàn toàn mà dìu sanh chúng thoát khỏi tội tình; cùng nhau đỡ nâng đem lên con đường cực lạc, vẹt ngút mây xanh, trông vào lối thanh bạch thiêng-liêng là chỗ từ xưa các Chí-Thánh đã tổn lắm công phu mà chưa mong để mình đến được.
Thầy cũng để lời rằng: phần nhiều trong các con chưa để hết tâm tánh giúp ích vào đường Chánh-Giáo, Thầy vì thương căn quả của các con mà lấy đức từ-bi đặng Thiên-Phong cho các con là cố ý để các con hành Ðạo cho hoàn toàn, dễ bề tương công chiếc tội tiền khiên, hầu nâng mình vào nơi cựu-vị; song nhiều đưá vẫn còn thế tục đeo-đai, bước trần chưa trở nẻo, còn chất chứa gánh trần ai, ngổn ngang lằn gió bụi, chẳng hiểu rằng: sự khổ hạnh trau mình là nấc thang để bước khỏi chốn luân hồi, ràng buộc. Nếu Thầy chẳng vì thương tâm, thì các Tiên, Phật đã ghi lỗi rất trọng hệ cuả các con mà chẳng khứng cho lập công chiếc tội.
Phải thường hỏi lấy mình khi đem mình vào lạy Thầy buổi tối, coi phận sự ngày ấy đã xong chưa mà lương tâm có đều chi cắn rứt chăng? Nếu phận còn nét chưa rồi, lương tâm chưa đặng yên tịnh, thì phải biết cải quá, rán sức chuc lấy lỗi đã làm, thì các con có lo chi chẳng bì bực Chí-Thánh. Thầy mong rằng mỗi đứa đều lưu ý đến sự sửa mình ấy, thì lấy làm may mắn cho nền Ðạo; rồi các con sẽ đặng thong dong mà treo gương cho kẻ khác. Các con thương mến nhau, dìu dắt nhau, chia vui sớt nhọc nhau, ấy là các con hiến cho Thầy một sự vui vẻ đó.
( Trích Thánh Ngôn Hiệp Tuyển QI )
cám ơn các bác đã quan tâm.Nhưng đừng nên khich nhau như vạy chứ!!!
lau ngay khong gap toi thay hien thien niem tien bo rat nhieu.chuc hien huu nhan duoc nhieu hong an tu chi ton nhe.toi len mang bang di dong nen chu khong co dau hien thong cam nhe.
Trong Tòa Thánh Tây Ninh, dưới ba cái ngai của Đức Hộ Pháp, Thượng Phẩm, Thượng Sanh, có đắp hình Thất đầu xà, mình rắn rất dài quấn cả ba ngai, đuôi rắn quấn ngôi Thượng Sanh, mình rắn quấn ngôi Thượng Phẩm, phần đầu quấn ngôi Hộ Pháp, còn 7 đầu rắn chia ra: 3 đầu Hỷ, Ái, Lạc, cất lên ở phía sau ngai Hộ Pháp, 2 đầu Ai và Nộ gục xuống thấp nhất để 2 chân của Đức Hộ Pháp đặt lên chế ngự nó, 2 đầu Ố và Dục gục xuống vừa thấp để 2 tay của Đức Hộ Pháp đặt lên như đè nén nó xuống.
Khi Đức Phạm Hộ Pháp trấn thần Thất đầu xà, Đức Ngài giảng giải như sau:
"Rắn Thần 7 đầu tượng trưng con người có Thất tình.
Ba đầu rắn ngó lên sau lưng Hộ Pháp là: Hỷ, Lạc, Ái.
Người tu nên luyện tập nâng đỡ 3 tình: mừng, vui, thương. Còn 4 tình: Ai, Nộ, Ố, Dục thì đè nén xuống, đừng cho ngóc đầu lên.
Khi Đức Hộ Pháp trấn pháp, hành Bí pháp cùng Thể pháp trong các đàn Vía, Sóc, Vọng, khi Ngài đứng là Chuyển pháp, Ngài ngồi là Trụ pháp. Nên khi ngồi, hai chân đạp lên 2 đầu Ai (tả), Nộ (hữu), hai tay đè Ố (hữu), Dục (tả).
Đức Ngài nói: Khi Hộ Pháp trấn trên Thất đầu xà là đè nén các vật dục ở thế nầy gom lại để khỏi cấu xé nhau, để mừng, vui, thương, cho mọi người chung hưởng, để gìn giữ đạo đức tu hành dễ dàng, nước nhà thạnh trị.
E sau nầy Hộ Pháp xuất ngoại, Thượng Sanh về ngự nơi đuôi, thì tự do Thất tình lôi cuốn, cấu xé lẫn nhau, không phương kềm chế, ấy là cơ thử thách nội và ngoại.....
Ngày nào Hộ Pháp trấn lại trên ngai thì mới có thể dễ dàng mọi việc Đạo và Đời.
Quyền thiêng liêng phải vậy, đặng vay trả cho sạch oan khiên, mới đem thuần phong mỹ tục, vãn hồi hòa bình trật tự, tháng Thuấn ngày Nghiêu, trở nên thượng cổ."
Đức Phạm Hộ Pháp có một bài thuyết đạo giải nghĩa Thất đầu xà, 7 nọc độc của rắn, xin chép ra sau đây:
"Hỷ, Nộ, Ái, Ố, Ai, Lạc, Dục ở trong châu thân con người. Phàm con người ở thế, từ ngôi thiên tử cho đến hàng thứ dân, ai cũng có đủ 7 cái Tình ấy tất cả, nhưng do người biết độ lượng cho vừa theo bực trung thì mới khỏi hại đến châu thân và sự nghiệp.
1. Chữ Hỷ là Mừng: Con người khi gặp việc đáng vui mừng thì cũng phải trầm tĩnh như thường, chẳng nên mừng thái quá mà biến thành sự hại.
Ví như ông Trình Giảo Kim, nghe tin dòng họ Tiết, Tiết Giao, Tiết Quỳ, phò Lý Đáng, đem binh về phục nghiệp Đường trào, trừ Võ Hậu, thì ông ta mừng quá độ, phát thinh đại tiếu, cười ngất cho đến tắt hơi. Ấy là mừng quá mà chết. Đời nay có kẻ trúng số độc đắc mà chết.
2. Chữ Nộ là Giận: Con người vì giận quá mà sanh hại đến gia đình, hoặc bị tù tội là khác. Nên có câu: "Nhứt Nộ sầu tâm khởi, bát vạn chướng môn khai." Nghĩa là: Một phen giận nổi lên thì trăm ngàn nghiệt chướng sanh ra, có thể làm tiêu nhà hại mạng, đến khi biết sự chẳng lành, tỉnh lại ăn năn thì đã muộn, nghĩ thôi đáng tiếc!
Ví như ông Châu Công Cẩn (Chu Du), lầm mưu Khổng Minh Gia Cát Lượng, mà nộ khí xung thiên, đến đỗi thổ huyết lâm lụy mà chết. Ấy là một gương nêu cho đời lưu ý, còn nhiều sự giận mà chiụ khổ hình.
3. Chữ Ai là Buồn: Ấy cũng là một điều hư hại đến thân thể và trí não tinh thần. Có nhiều người gặp việc sanh ly tử biệt, hay là đấu lực tranh tài mà chẳng may thất bại, thì cũng buồn thảm đến lụy thân.
Ví như Thạch Sùng đấu của nhà giàu, mà thiếu mẻ kho, phải chịu mất hết gia tài, rồi ông buồn rầu mà thất chí đến lụy thân. Ấy là sự buồn rầu đến hại lớn, đáng làm gương cho người sau. Nếu khi gặp cảnh chẳng may, phải có năng lực đạo đức tinh thần mạnh mẽ mà làm kế bảo tồn tức là phương an ủi tâm hồn mát mẻ.
4. Chữ Lạc là Vui: Sự vui vẻ hân hoan khoái chí, sự vui vẻ phải có chừng mực, thì mới tránh khỏi các điều tai hại biến sanh. Có câu: "Cực lạc sanh bi." Hễ sự vui thích đến quá mức thì trở nên buồn thảm, điều ấy vẫn hiển nhiên.
Ví như Trụ Vương Ân Thọ, đắm mê nàng Đắc Kỷ, vui say tửu sắc, đến nỗi mất nước, tiêu nhà hại mạng. Sự vui chơi của ông có lắm điều tàn ác, nào là chế bào lạc hại quan trung thần, nào là lập sái bồn, tửu trì, nhục lâm, sát hại cung nga thể nữ, vui cho đến mất cả sự nghiệp Thành Thang, làm cho bá tánh điêu tàn, sanh linh đồ thán. Ấy là sự vui chơi mà mắc tội với Thiên đình.
5. Chữ Ái là Thương yêu: Có câu: "Ái nhơn như ái kỷ", nghĩa là: Thương hết mọi người như thương mình vậy, mới gọi là Bác ái. Bác ái là rộng thương, mà thương vì công bình chánh trực, nhơn nghĩa đạo đức tinh thần, thương nước thương dân, chớ chẳng phải thương riêng vì cá nhân vật chất, hay vì bợ đỡ nịnh hót mà thương, hoặc thương vì ái tình tài sắc. Trong sự thương giới hạn phân minh mới tránh khỏi điều tai hại.
Có tích xưa đời Tam Quốc, có Đổng Trác và Lữ Phụng Tiên (Lữ Bố), đã kết nghĩa minh linh dưỡng tử, mà vì ái tình với một gái Điêu Thuyền, đến đỗi cha con giết hại lẫn nhau. Ấy là do nơi dây ái tình mà điêu tàn chết thảm. Còn nhiều người tài hay, phá núi lấp sông, văn chương trí tuệ, mà chẳng vì đạo đức, mảng sa mê sắc dục mà phải hư hại thân thể.
6. Chữ Ố là Ghét: Người tu hành không nên chất chứa sự ghét trong tâm, vì sự ghét giận mà sanh ra thù nghịch lẫn nhau cho đến tàn hại nhau, mà gây thành oan trái, trả vay đời đời kiếp kiếp.
Nên Đức Chí Tôn có dạy rằng: Sự thương yêu là chìa khóa mở cửa Tam thập lục Thiên, đặng vào nơi Bạch Ngọc Kinh, còn sự ghét là phương tà mị, nó làm cho lòng người chia rẽ, mất tình đoàn thể, cốt nhục phân ly cũng do sự ghét.
Vấn đề chữ Ố, nó làm cho lòng người nhiều điều tai hại, nói không cùng.
Tóm lại, chỉ nhớ một câu của Thầy dạy ta: "Từ đây các con chẳng đủ sức thương yêu nhau thì cũng chẳng đặng ghét nhau." Sau lại có câu phương ngôn của Thầy rằng: "Thương người khác thể thương thân, Ghét người khác thể vun phân cho người."
7. Chữ Dục là Tham muốn: Người có 100 muốn, 1000 muốn, muốn hoài không đủ, nào là muốn nhà cao lầu rộng, áo đẹp vợ xinh, đồ ăn mỹ vị, muốn thế nào cho được giàu sang trên thiên hạ. Các điều muốn ấy là về sự ích kỷ. Nếu được tấm lòng tham muốn về đạo đức nhơn nghĩa, ích nước lợi dân, ấy là sự muốn trở nên cao thượng.
Tóm tắt lại, sự dục vọng của con người rất bao la quảng đại, đến khi còn một hơi thở cuối cùng mà mọi điều ham muốn cũng chưa đầy đủ, nên có câu: "Nhơn tâm bất túc xà thôn tượng, Thế sự đáo đầu đường bộ thiền." nghĩa là: Lòng người chẳng đủ như rắn nuốt voi, Việc đời đến lúc cùng tận chẳng khác châu chấu bắt ve.
Cũng vì lòng tham muốn mà rốt cuộc mạnh yếu sang hèn tương tàn tương sát."