Tôi thiết nghĩ đa phần các thành viên trong diễn đàn này ít nhiều cũng từng trau dồi kinh sách phật học. Vậy ai có thể đưa ra định nghĩa phật là gì để giúp tôi mở mang kiến thức không?
Printable View
Tôi thiết nghĩ đa phần các thành viên trong diễn đàn này ít nhiều cũng từng trau dồi kinh sách phật học. Vậy ai có thể đưa ra định nghĩa phật là gì để giúp tôi mở mang kiến thức không?
Phật là Buddha
Buddha là giác giả
Phật là chữ viết tắt của Phật-đà (zh. 佛陀), Phù Đồ (zh. 浮 屠/浮 圖), Bột Đà (zh. 勃 陀) Bộ Đa (zh. 部多), Bộ Đà (zh. 部陀), Bột Đà (zh. 勃 陀/勃 馱/馞 陀), Bộ Tha (zh. 步 他), Hưu Đồ (zh. 休 屠), Một Đà (zh. 沒 馱/没陀), Phật Đà (zh. 佛陀/佛 馱), Phật Đồ 佛圖), Phí Đà (zh. 沸 馱), Phù Đà (zh. 浮 陀), Phù Đầu (zh. 浮 頭), Phục Đậu (zh. 復豆), Vật Tha (zh. 物 他), Vô Đà (zh. 毋陀) v.v... gọi tắt là Bụt (đọc Nôm chữ 孛 hoặc 侼), Bột... đây là danh hiệu phiên âm từ tiếng Phạn hoặc Pali Buddha बुद्ध (bo. sangs rgyas) sang Hán-Việt; dịch ý là Giác giả (zh. 覺者), tức “Người tỉnh thức”, người đã giác ngộ chân lý, đã đầy đủ, tự giác, giác tha và giác hạnh viên mãn, thấy biết tính tướng của tất cả pháp một cách đúng như thật và thành tựu chánh đẳng chánh giác, quả vị cao nhất trong Phật giáo.
Phật có ba nghĩa: tự giác, giác tha, và giác hạnh viên mãn. Đây là những điều mà một người phàm phu hoàn toàn chưa thành tựu. Về sự giác ngộ của Phật kinh luận diễn tả không đồng, nhưng quả vị Phật là mục đích cuối cùng của Phật giáo.
Ý nghĩa của từ Phật có thể được hiểu là: vị Phật lịch sử Thích-ca Mâu-ni, một Bậc giác ngộ, Phật tính, hoặc Thể tính tuyệt đối Bất khả tư nghị.
[Sửa] Người giác ngộ
Phật là người đã dứt khỏi Luân hồi (sa. saṃsāra), đạt giác ngộ hoàn toàn, đạt Giải thoát, chứng Niết-bàn. Nội dung quan trọng nhất của giáo pháp giác ngộ là Tứ diệu đế. Phật là người đã vượt qua mọi tham ái (sa. tṛṣṇā, pi. taṇhā), là người biết phân biệt thiện ác, nhưng tâm không vướng mắc vào các phân biệt đó. Sau khi chết, một vị Phật không còn tái sinh.
Người ta phân biệt hai quả vị Phật: Độc Giác Phật (sa. pratyeka-buddha), là người hoàn toàn giác ngộ, nhưng không giáo hóa, và Tam-miệu-tam-phật-đà (sa. samyak-saṃbuddha), dịch ý là Bậc Chính Đẳng Chính Giác, người giáo hóa chúng sinh về những điều mình chứng ngộ. Một Chính Đẳng Chính Giác là một vị đã đạt Nhất thiết trí (sa. sarvajñatā), Mười lực (Thập lực, sa. daśabala), chứng Bốn tự tin (Tứ vô sở uý). Vị Phật của thời đại chúng ta là Thích-ca Mâu-ni. Phật Thích-ca—một nhân vật lịch sử có thật—không phải là vị Phật đầu tiên và duy nhất. Trong những kinh Tiểu thừa nguyên thủy, người ta đã nhắc các vị Phật trong các thời đại trước: Tì-bà-thi (sa. vipaśyin, pi. vipassi), Thi-khí (sa. śikin, pi. sikhī), Tì-xá-phù (sa. viśvabhū, pi. vessabhū), Ca-la-ca-tôn-đại (sa. krakuccanda, pi. kakusandha), Câu-na-hàm (sa., pi. konagāmana) và Ca-diếp (sa. kāśyapa, pi. kassapa). Vị Phật sẽ xuất hiện trong tương lai để tiếp tục hoằng pháp là Di-lặc (sa. maitreya, pi. metteyya). Trong kinh sách, người ta còn nhắc đến 13 vị Phật khác mà vị quan trọng nhất là Phật Nhiên Đăng (sa., pi. dīpaṅkara). Trong thời quá khứ, Phật Thích-ca là người tu khổ hạnh mang tên Thiện Huệ (sa., pi. sumedha), đệ tử của Phật Nhiên Đăng. Lịch sử các vị Phật được ghi trong Tiểu bộ kinh (pi. khuddaka-nikāya).
Bắt đầu con đường tiến đến Phật quả, một vị Bồ Tát phát nguyện trước một vị Phật, quyết tâm thành đạo giác ngộ. Trải qua vô lượng kiếp, vị Bồ Tát đó thực hành mười hạnh Ba-la-mật-đa. Trước khi sinh lần cuối, vị đó thường giáo hóa ở cung trời Đâu-suất (sa. tuṣita). Khi sinh lần cuối vị Phật sẽ mang trong người Ba mươi hai tướng tốt, Tám mươi vẻ đẹp khác cũng như đã đạt 37 Bồ-đề phần. Các vị Phật khi sinh ra thì mẹ của các vị sẽ chết bảy ngày sau đó. Lúc lớn lên, đến thời kì thích hợp, các vị Phật sẽ sống không nhà và sau khi giác ngộ sẽ thành lập Tăng-già. Lúc Phật nhập Niết-bàn là cũng là lúc chấm dứt quá trình đạt đạo.
lên chùa rồi bạn đứng trước PHẬT hỏi PHẬT là gì, PHẬT sẻ trả lời cho bạn biết liền hà
chỉ có mỗi một chữ " Phật " mà tốn ngần ấy giấy mực. chả trách thiên hạ cãi nhau đến văng cả lưỡi về những thứ họ kháo nhau là " Phật " nói ....
hahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahaha hahahahahahahahahahahahahah
phật là ko thiện ko ác mà cực thiện cực dữ
phật là không chấp bất kỳ mọi pháp
phật là cái gì cũng có thể dụng được
phật là hòa hợp tất cả mọi thứ
phật là 32 tướng tuyệt đẹp khi cần còn biến thành ma
vì phật biết thiên thời địa lợi nhân hòa
vì phật biết độ chúng sanh đúng lúc ham ưu thích
vì phật biết chúng sanh là quá mức luôn chấp trụ
vì phật biết tất cả đều luôn biển diễn thường còn có mất
vì phật biết chúng ta thích thuận ghét nghịch nên luân hồi
vì phật biết bồ tát không biết hết thì muôn loài sao biết nổi
Phật ơi, mấy anh chị em lại THAM SÂN SI nữa kìa.
Tôi ít đọc kinh sách nên chỉ đưa ra định nghĩa theo hiểu biết của mình.
Phật là vô danh, phật là thanh nhẹ cỏi mở, khai triển tự lực cánh sanh, tự tu tự tiến không còn nhờ đỡ nơi tha lực nữa.
Ông phật ổng nhỏ nhắn, nhẹ nhàng lắm, thanh nhẹ lắm. Bởi vậy chỉ trong một sát na, phật có thể đi đến mọi nơi trong vũ trụ.Nếu còn trược thì làm sao mà nhanh nhẹn được.
Bởi vậy những bậc chân tu mà còn xưng thầy ở thế gian, tức là vị đó vẫn đang ép mình vào một trình độ nhất định, sẽ khó tiến hóa cao.
Nếu có gì sai, mong cao nhân chỉ điểm.
sai rồi, không chỉ vì không biết, chân tu thì phải xưng thầy, khi nào thành phật thì xưng phật.
Tại sao lại phải xưng thầy???Có lợi ích gì cho vị đó không???
Tại sao lại phải xưng phật???Có lợi ích gì cho sự tiến hóa của vị đó không???
Phật cũng nhờ sự kích động và phản động tại thế gian mới quyết tâm tu tập, rồi mới tiến hóa được chớ. Đâu phải chuyện khơi khơi bạn.
Hỏi không có môi trường sinh động nhất là thế gian thì làm sao có phật???
Bởi vậy có phải tất cả mọi thứ tại thế gian này, từ trược cho tới thanh có phải đều giúp cho linh hồn tiến hóa không?
Nếu nhờ thế gian mà tiến hóa, thì tại sao lại tự xưng mình là phật. Nếu vậy thì chính vị đó đã giới hạn mình lại rồi.
Cũng như người đời tôn sùng sự minh triết của đức thích ca, mới tôn xưng danh ngài là phật.Cái đó là trong thâm tâm chúng ta thấy vậy, thấy ngài xứng đáng được như vậy.
Ngài từng nói:"Ta là vị phật đã thành, các ngươi là vị phật chưa thành"
Phân tích kỹ, ngài cũng xem như mình ngang hàng với chúng sanh thôi. Chỉ khác là ngài đã đi trước, chỉ rõ đường lối cho chúng ta nối bước theo sau
Vậy cuối cùng, thầy hay phật cũng là danh xưng tại thế, ta cần gì chấp nhất cái đó chứ.
Đó chỉ là cái suy nghĩ không phải ở trình độ của tôi.
Với trình độ tôi, tôi phải chấp, phải tôn thờ phật và thực hành theo đường lối của phật để giúp cho sự tiến hóa của bản thân tôi. Nói vậy chắc các bạn cũng hiểu. Ta ở trình độ nào thì học bài ở trình độ đó thôi.
Tôi hoàn toàn ủng hộ bạn, sự minh triết này thật đáng để lắng nghe, còn hiểu hay không thì tùy người. Trước khi học Đức Phật thì phải học được cái tinh thần độc lập, bất úy và quả cảm để hành động của Ngài đã phải không bạn. Muốn leo lên núi cao thì hành giả phải dũng cảm và phải mang theo rất ít hành trang.....Đó là tinh thần tự chủ, niềm tin cũng như sự hoài nghi, vv..vv, hiểu được thế nào là SỞ TRI CHƯỚNG.....:coffee:
thầy vì họ có học trò
phật vì họ đã giác ngộ.đơn giản vậy mà củng hỏi.
đệ tử chưa học đến, chắc con lâu mới thông được.
chưa đến thì sao, "đến" rồi thì làm gì nhau
chưa đến thì cố mà học, đến rồi thì a di đà phật.
đệ đi tìm lâm tế đọc xem sao.