1)+ Hỏi : Tôi có nghe nói về đạo pháp , định tìm một pháp môn nào đó để tu tập nhưng không phải biết bắt đầu từ đâu , chuẩn bị những gì ? Tôi phải làm gì khi bắt đầu những bước đầu tiên trên con đường hành trì tu tập
+ Đáp : Đạo pháp thì rộng lớn vô biên , có nhiều cách thức định nghĩa , phân chia hay định lượng . Ở đây ta tạm thời phân tầng theo một cách đơn giản đó là :

quỷ đạo( súc sinh đạo ) - nhân đạo - thiên đạo- phật đạo

Thấp nhất là quỷ đạo , cứ thế tăng dần lên nhưng ta cần lưu ý rằng mỗi một tầng thứ có một số pháp môn phù hợp với chuẩn mực của tầng thứ đó .... Một số điều được coi là bình thường với quỷ đạo thì lại là điều rất kinh tởm với nhân đạo , một số điều là thường tình với nhân đạo lại là quá thô tục khi so nó với thiên đạo - phật đạo.... ngược lại nhiều khi chuẩn mực của thiên đạo - phật đạo lại có những thứ khó mà được chấp nhận bởi nhân đạo . Ở đây ta lấy một so sánh cơ bản giữa khổng giáo ( nhân đạo) và phật giáo là phạm trù hôn nhân - tình yêu . Trong văn hóa khổng giáo thì chữ hiếu được coi là hàng đầu và việc hôn nhân để có người kế tự là điều bắt buộc so với chuẩn mực đạo đức của nó để thể hiện sự hiếu nghĩa nhưng với phật giáo (hạng xuất gia ) thì hôn nhân bản thân nó lại là một trở lực , rang buộc .Nói chung ta có thể hiểu một điều đơn giản là nhân loại có nhiều cấp độ phát triển khác nhau nên thứ được coi là tốt với một số hạng người này thì nhiều khi lại có hại cho hạng người khác . Khi xưa các bậc thánh sư căn cứ vào từng mức tiên hóa của môn đồ mà giảng cho họ những giáo pháp thích hợp với mức tiến hóa của họ . Trong phật giáo có nói tới Đức Quan Âm Bồ Tát thị hiện 32 ứng thân tùy từng chúng sinh mà giảng hóa cho họ .

Khi đã có được cái nhìn tổng thể như thế rồi ta bắt đầu bước tiếp theo đó là quá trình tự tìm tòi để tự biết mình...... tự biết mình là điều cực kì quan trọng , nếu ta không tự biêt mình thì ta cũng không thể chọn pháp môn phù hợp với mức phát triển của ta được . Thử hình dung trẻ cấp 1 không thể học kiến thức của sinh viên đại học cũng như sinh viên cũng không thừa thời giờ mà rảnh rỗi đi tập đọc tập viết . Pháp môn tốt nhất không phải là pháp môn cao nhất mà là pháp môn phù hợp nhất với năng lực tiếp thu của bạn . Nhưng thế nào là tự biết mình , ta tạm thời chia làm 3 bậc như sau :

a) Bạn lấy ra một tờ giấy rồi tự kiểm kê lại xem mình có bao nhiêu tiền , bao nhiêu bạn bè , nhà cửa , xe cộ.... cao hơn thì có thể làm 1 số bài trắc nghiệm về hệ số IQ hay EQ..... Đây là sự tự biết mình của người bình thường

b )Bạn tự lập lá số tử vi hay chiêm tinh , thông qua nó bạn có một phác đồ về toàn bộ cuộc đời mình qua đó bạn có thể chủ động sắp xếp cuộc đời cho phù hợp với vận số của bạn . Những lúc may mắn bạn tích cực làm ăn , kết hôn, làm nhà , tu tập v.v.... Những khi đen đủi bạn cẩn thận đề phòng trong mọi sự để tránh tổn thất tối đa hết mức có thể. Theo thuyết nhân quả nhà phật thì muốn biết kiếp trước bạn làm gì chỉ cần nhìn kiếp này bạn ra sao thì sẽ rõ , điều đó đúng nhưng cũng khá chung chung . Khi một con người sinh ra thì lá số tử vi của họ là sự thể hiện rõ nhất định nghiệp ( mức trang trải nhân quả ) mà trong kiếp này họ phải trả .... Hiểu biết về định nghiệp rõ ràng cũng giúp cho ta có thể "liệu cơm gắp mắm" một cách hiệu quả... Đó là sự tự biết mình của bậc đại trí tuệ

c) Thông qua ngũ thông hay lục thông mà có thể biết nhân quả nhiều đời về trước , thấy được nút thắt của sợi dây nhân quả xuyên suốt nhiều kiếp sống qua đó dễ gỡ ra để có thể trả nợ nhân quả một cách nhanh nhất sao cho có thể nhanh chóng thoát khỏi tam giới lục đạo luân hồi ... Đây là sự tự biết mình của bậc thánh sư

Loại (a) thì ai cũng tương đối dễ dàng làm được nhưng 2 loại (b) và (c) không phải ai cũng có năng lực để thực hiện... Tuy nhiên với những người mộ đạo và có duyên lành thì có thể có may mắn gặp được hai hạng người (b) và (c ) qua đó có thể nhờ họ chỉ dẫn cho con đường sáng để đi , tránh được việc lãng phí nhiều công sức và thời giờ , tiền bạc một cách vô ích mà lại tăng được tính hiệu quả của công việc