Nguồn : https://m.facebook.com/canviquan/posts/936760523108623
Người tu đạo trước giờ không phân biệt được chính tà, tranh cãi cao thấp tông môn cũng bởi không đắc được "chân thần thông". Không mở được chân chính Thiên nhãn, lại tu tập không đến nơi đến chốn mà ngụy tạo kinh sách, dẫn tới mối họa lớn sau này. Quán viết bài này để phân biệt rõ ràng cái mớ bòng bong suốt hơn hai nghìn năm qua.
Hiện nay trên đời có rất nhiều người đã mở được nhãn, nhưng đó là tâm nhãn, không phải thiên nhãn. Thế nhưng đa số đều cho đó là Thiên nhãn mà Phật thuyết xưa, hiểu nhầm hoàn toàn.
Tâm nhãn và Thiên nhãn khai mở ứng hai vị trí khác nhau. Tâm nhãn khi ban đầu khai đều có ấn chứng là ánh sáng chói lòa nơi mi tâm ấn đường. Phật kinh Tăng Chi Bộ gọi là ánh sáng nội tâm, đem dẫn ra một số ấn chứng "thiên nhãn" như thấy ánh sáng, cảnh sâc, chúng sinh của thiên đó, giao tiếp nói chuyện, biết được sinh tử vị lai của họ. Tất cả những điều này là Tâm nhãn, không phải Thiên nhãn chân chính mà Thích Ca Mâu Ni đắc. Rõ ràng Thiên nhãn là thần thông của giải thoát, vậy không thể nào dễ dàng chứng đắc như người bây giờ vẫn tưởng.
Tâm nhãn khi khai mở thì tùy căn cơ tu luyện mà có thể đạt một hoặc tất cả khả năng sau:
- Nhìn xuyên đồ vật sông núi, nhìn vào trong cơ thể người khác. Nhãn này rất phù hợp cho nghề y và phong thủy, tìm mộ.
- Biết được các việc quá khứ và tương lai
- Nhìn thấu hết mười tám tầng địa ngục cùng chư thiên trong vũ trụ, tam thiên đại thiên thế giới.
- Có thể thông qua tâm nhãn tới bất cứ đâu trong vũ trụ, đến các cõi vô hình mà sách vở nói đến, giao tiếp chúng sinh nơi đó, thấy rõ sinh diệt của cõi đó. Tâm nhãn chính là kết nối với Thần của ta, trong mơ Thần du hành tam giới thì dùng nhãn có thể làm vậy.
- Một số người do tiền kiếp đắc cao thì có thể soi thấu hết qui tắc diễn tiến sinh diệt của vũ trụ, soi thấu cả các cõi bên ngoài vũ trụ, các trạng thái vận hành của đại đạo. Linh Sơn Lôi Âm Tự, Hoạt Bát Bát Địa của Phật nhắc hay Bồng Lai Tiên Đảo đều có thể đến, đó là do tâm hiểu đạo mà có thể ra ngoài tam giới.
Nhược điểm của Tâm nhãn là tâm có thể tấc động dẫn đến "huyễn". Tùy vào môn phái quan niệm mà cảnh thấy có thể do tâm phóng chiếu ra. Cảnh hiện vẫn có thể do ma tà ảo hóa. Đây chính là lý do nhiều người nhận nhầm các cõi trời dục giới là Thiên Đình, hiểu sai về Đế Thích Thiên, phân biệt tôn giáo mà không có cơ sở. Muốn chính xác tâm phải hư, không thiên vị hay phân biệt, không bị trói bởi giáo lý sách vở. Tâm nhãn muốn chính xác thì phàm tâm phải thanh tĩnh bất động. Còn như người đời nay có mở Tâm nhãn sẽ tự thấy cái tôi của mình, tự nhốt mình trong bốn bức tường do chính tâm mình tạo ra, nên kết quả hiện ra cũng chỉ giới hạn bởi bức tường.
Thiên nhãn là khách quan, một khi khai mở thì không còn phụ thuộc vào tâm. Một khi đã dùng được thì kết quả hiện ra là chân thực, không bao giờ bị huyễn. Thiên nhãn này nối thẳng với đại đạo, là nhãn thần thông chứng đắc hoàn toàn bởi Đại La Kim Tiên hay Giác Vương Như Lai Phật, lúc này gọi là Huệ nhãn. A La Hán và Nhân Tiên cũng có thể đạt được một phần Thiên nhãn, nghĩa là có nhiều việc muốn dùng Thiên nhãn để hiểu vẫn không được bởi do công lực giới hạn. Như vậy Thiên nhãn là có hiện ra kết quả hay không mà thôi, đã hiện là đúng, thuộc về "chân thần thông".
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks