Vì tự tánh bồ tát vốn là Không , không đứng riêng biệt với các pháp khác , nên nói bồ tát chỉ là giả danh tự . Nhưng vì muốn hướng mọi người về Chân Niết Bàn rốt ráo , cho nên Phật mới mượn ngôn từ để diễn nói tướng trạng của sự giải thoát , tức là khái niệm Bồ Tát Ma Ha Tát .

Nếu xét về mặt Đạo thì Bồ Tát cũng lại bình đẳng với các hữu tình , vì mỗi thứ đều có chức năng riêng biệt trong Đạo . Ví dụ như tay chân , tay thì làm việc linh hoạt , chân thì nâng đỡ thân thể .

Cụ thọ Thiện Hiện tuyên thuyết thực tướng của các bồ tát :
trích link : http://tuvienquangduc.com.au/kinhdie...nha20-497.html

Kinh Đại Bát Nhã Ba La Mật Đa , Tập 20 , Quyển thứ 497 , HỘI THỨ BA , Phẩm THIỆN HIỆN :

Lại nữa, Xá Lợi Tử! Tôn giả đã hỏi duyên cớ nào nói các Bồ Tát Ma ha tát chỉ có giả danh đều vô tự tánh ấy. Xá Lợi Tử! Bởi danh các Bồ Tát Ma ha tát chỉ nhiếp vào khách vậy.

Khi ấy, Xá Lợi Tử hỏi Thiện Hiện rằng: Duyên cớ nào nói bởi danh các Bồ Tát Ma ha tát chỉ nhiếp vào khách?

Thiện Hiện đáp rằng: Như danh tất cả pháp chỉ nhiếp vào khách; với mười phương ba đời không từ đâu đến, không chỗ đến đi, cũng không chỗ trụ. Trong tất cả pháp không danh, trong danh không tất cả pháp, chẳng hợp chẳng tan, chỉ giả thi thiết. Sở dĩ vì sao? Vì tất cả pháp cùng danh đều tự tánh không vậy. Trong tự tánh không, hoặc tất cả pháp hoặc danh đều vô sở hữu, trọn tất bất khả đắc. Danh các Bồ Tát Ma ha tát cũng lại như thế, chỉ nhiếp vào khách, không từ đâu đế, không chỗ đến đi, cũng không chỗ trụ, chỉ giả danh thi thiết. Do đây nên nói các Bồ Tát Ma ha tát chỉ có giả danh đều vô tự tánh.