kết quả từ 1 tới 18 trên 18

Ðề tài: vài ý mạo muội

  1. #1

    Question vài ý mạo muội

    Tham gia diễn đàn phật giáo có những điều chúng ta quan tâm nhưng chưa thật sự rõ nghĩa của nó, tôi xin đưa ra vấn đề thắc mắc và nhờ quý vị đạo hữu góp ý để con đường tu học chúng ta ngày càng mở rộng trí tuệ hơn:
    1- Học phật giáo để tìm con đường thoát ly khỏi luân hồi lục đạo, vậy giải thoát có nghĩa là gì?
    2 - Giải thoát có giống với giác ngộ hay không? Bao giờ thì ta biết mình được giải thoát và giác ngộ?
    3 - Vãng sanh có đồng nghĩa với giải thoát và giác ngộ hay không? Người tu hành nên chọn còn đường nào trong 3 đường đó?
    Chân thành cám ơn sự đóng góp ý kiến phát triển kiến thức phật giáo của quý vị đạo hữu ...Nam mô A di Đà Phật!:rose::rose::rose:

  2. #2

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi THICHTHIENTAM09 Xem Bài Gởi
    Tham gia diễn đàn phật giáo có những điều chúng ta quan tâm nhưng chưa thật sự rõ nghĩa của nó, tôi xin đưa ra vấn đề thắc mắc và nhờ quý vị đạo hữu góp ý để con đường tu học chúng ta ngày càng mở rộng trí tuệ hơn:
    1- Học phật giáo để tìm con đường thoát ly khỏi luân hồi lục đạo, vậy giải thoát có nghĩa là gì?
    2 - Giải thoát có giống với giác ngộ hay không? Bao giờ thì ta biết mình được giải thoát và giác ngộ?
    3 - Vãng sanh có đồng nghĩa với giải thoát và giác ngộ hay không? Người tu hành nên chọn còn đường nào trong 3 đường đó?
    Chân thành cám ơn sự đóng góp ý kiến phát triển kiến thức phật giáo của quý vị đạo hữu ...Nam mô A di Đà Phật!:rose::rose::rose:
    CT xin tạm giải đáp các câu trên
    1 Giải thóat có nghĩa là thoát khổ ngay trong kiếp này và tinh tân tu tập thì sẽ không còn tái sanh, nghĩa là giải thoát rốt ráo.
    2. Giải thoát là đã bắt đầu trên con đường giác ngộ, nhưng phải trì giới - hành thiện- tu thiền và luôn luôn tu tập -quán sát thân tâm theo bát chánh đạo để xa rời 12 nhân duyên, vì Phật dạy chỉ có 2 con đường, nếu chọn 12 nhân duyên thì xa bát chánh đạo,và luôn luôn luân hồi, nếu chọn bát chánh đạo thì xa 12 nhân duyên, mà chỉ có bát chánh đạo là con đường duy nhất giúp ta giải thoát khỏi sinh tử luân hồi.
    3 Vãng sanh là không còn tái sanh nữa, tức đã giải thoát thân tâm ra khỏi cỏi ta bà, hay lục đạo luân hồi,nhờ giác ngộ một phần giáo lý của phật và đang tu hành miên mật và tinh tấn, nên thời mạt pháp chư Phật vì nguyện hạnh của các ngài, muốn những người đang tu có hạnh nguyện bồ tát , có phát tâm bồ đề, có sự trì giới , có sự tu tập tinh tấn , chư Phật chuyển họ về các cỏi tịnh để họ tiếp tục tu cho đạt đến giác ngộ hoàn toàn như Phật, mà không còn trôi lăn trong 6 cỏi nữa.
    Người tu theo Phật cần phải có tối thiểu các điều thiết yếu sau:
    - Thấu hiểu Tứ diệu đế
    - Tìm hiểu pháp duyên khởi của Phật THích Ca
    - Pháp 12 nhân duyên
    - Vi diệu pháp, để thấu tỏ sự vận hành của tam độc
    - Thiền tứ niệm xứ, thiền quát sát 16 tuệ
    - Thực hành Bát chánh đạo vào mọi lúc, mọi nơi
    - Phát tâm bồ đề, chăm lo hành thiện xa rời ác đạo
    - Phát nguyện hạnh Phổ Hiền, phát nguyện theo bổn tôn mà mình chọn
    - Phát nguyện tứ vô lượng tâm và hồi hướng .
    - Nói ít một chút-ăn ít một chút- chia sẻ cho người thiếu thốn một chút, thương mọi người mọi vật - và cây cỏ nhiều hơn một chút.
    Và luôn luôn quán sát sự biến chuyển của thân tâm hàng ngày xem hôm nay có tốt hơn hôm qua hay không......đó là tu theo lời Phật dạy.
    Ngoài ra không chấp pháp nào đại thừa tiểu thừa mật tông, thiền tông , tịnh độ...không cải nhau tranh đấu vì pháp, nhưng khi thấy ai đó nói sai chánh pháp thì phải bảo vệ pháp, và đó là tu tập sự vô uý và hộ pháp bảo, khi hành sự bố thí cũng với tinh thần ba la mật, công đức có được đều hồi hướng cho chúng sanh để họ giác ngộ đạo vô thượng bồ đề.
    Bài hồi hướng hay nhất là :
    Con xin thành tâm cúng dường tất các công đức mà con đã làm ra ngày hôm nay, hợp theo lẽ đạo , con xin dâng lên cho chư Phật chư bồ tát và cộng đồng thánh chúng, để chư vị gia hộ cho họ tộc của con, cho những người đã quá vãng được siêu thoát, cho những người đang sống được an vui, xin gia hộ cho những linh hồn vất vưỡng, cho những oán ma nghiệp chướng sâu dày của con đặng sự siêu thoát, cho các chúng sinh hữu tình và vô tình không trụ tâm tướng , không xả tướng tâm đồng giác ngộ đạo vô thượng bồ đề, phát sinh vô lượng pháp lành và đồng thành chánh giác .
    Nam Mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật
    Nam Mô A Di Đà Phật
    Nam Mô Quán Thế âm bồ tát
    Last edited by chỉnh_tâm; 29-07-2013 at 09:55 AM.

  3. #3
    Nhị Đẳng Avatar của Ma ba tuần
    Gia nhập
    Sep 2011
    Nơi cư ngụ
    Nhà của Ta
    Bài gởi
    2,145

    Mặc định

    nói chung là " a di đà phật"
    Người đi trong mộng....

  4. #4
    Lục Đẳng Avatar của Dieudiem
    Gia nhập
    Nov 2011
    Nơi cư ngụ
    Đơn sơ nhà gỗ !
    Bài gởi
    13,103

    Mặc định

    Có nhiều cách tu, nhiều phương pháp, nhiều pháp môn để giúp chúng ta dừng nghiệp và chuyển nghiệp, Dừng được một phần của "ba nghiệp", chúng ta bớt được một phần "chướng nạn" của cuộc đời. Dẹp được một phần "nghiệp chướng" của bản thân, chúng ta hưởng được một phần cuộc sống an lạc và hạnh phúc ngay hiện đời.
    Nếu bạn nhìn vô thường từ góc độ tích cực,thì lý vô thường mang ý nghĩa nhiệm màu rằng, tất cả vạn pháp đều thay đổi, biến dịch, không có gì là không thể xảy ra. Điều tốt có thể trở thành xấu, và những thứ tiêu cực cũng có thể chuyển thành tích cực. Bởi vậy, việc làm được gì với cuộc đời này là hoàn toàn phụ thuộc vào chính bản thân ta. Nghĩa là chúng ta có thể tự làm chủ và có toàn quyền quyết định đối với vận mệnh của mình.
    *BI QUAN LÀ TÂM TRẠNG,LẠC QUAN LÀ Ý CHÍ !

  5. #5

    Mặc định

    48 Lời Nguyện của Phật A Di Đà

    Hán dịch: Tào Nguỵ, Pháp Sư Khương Tăng Khải
    Việt dịch: Việt Nam, Tỳ Kheo Thích Trí Tịnh

    1. Giả sử khi tôi thành Phật, nước tôi còn có địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    2. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi sau khi mạng chung còn trở lại ba ác đạo thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    3. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng đều thân màu vàng ròng thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    4. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi sắc thân chẳng đồng có kẻ xấu người đẹp thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    5. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng biết túc mạng, tối thiểu là biết sự việc trong trăm ngàn ức na do tha kiếp thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    6. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng được thiên nhãn, tối thiểu là thấy trăm ngàn ức na do tha cõi nước chư Phật thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    7. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng được thiên nhĩ, tối thiểu là nghe lời thuyết pháp của trăm ngàn ức na do tha chư Phật và chẳng thọ trì hết, thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    8. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng được tha tâm trí, tối thiểu là biết tâm niệm của chúng sanh trong trăm ngàn ức na do tha cõi nước, thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    9. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng được thần túc, tối thiểu là khoảng một niệm qua đến trăm ngàn ức na do tha nước Phật thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    10. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi nếu sanh lòng tưởng nghĩ tham chấp thân thể thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    11. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn ở nước tôi, chẳng an trụ định tụ quyết đến diệt độ thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    12. Giả sử khi tôi thành Phật, quang minh có hạn lượng, tối thiểu chẳng chiếu đến trăm ngàn ức na do tha cõi nước chư Phật thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    13. Giả sử khi tôi thành Phật, thọ mạng có hạn lượng, tối thiểu là trăm ngàn ức na do tha kiếp thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    14. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng Thanh Văn trong nước tôi mà có người tính đếm được, nhẫn đến chúng sanh trong cõi Ðại Thiên đều thành bực Duyên Giác cùng nhau chung tính đếm suốt trăm nghìn kiếp mà biết được số lượng ấy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    15. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi thọ mạng không ai hạn lượng được, trừ họ có bổn nguyện dài ngắn tự tại. Nếu chẳng như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    16. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi mà còn nghe danh từ bất thiện thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    17. Giả sử khi tôi thành Phật, mười phương vô lượng chư Phật chẳng đều ngợi khen xưng tụng danh hiệu của tôi thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    18. Giả sử khi tôi thành Phật, chúng sanh ở mười phương chí tâm tin ưa muốn sanh về nước tôi nhẫn đến mười niệm, nếu không được sanh thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    19. Giả sử khi tôi thành Phật, chúng sanh ở mười phương phát Bồ đề tâm, tu các công đức chí tâm phát nguyện muốn sanh về nước tôi. Lúc họ mạng chung, tôi và đại chúng vây quanh hiện ra trước mặt họ. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    20. Giả sử khi tôi thành Phật, chúng sanh ở mười phương nghe danh hiệu của tôi, chuyên nhớ nước tôi, trồng những cội công đức, chí tâm hồi hướng muốn sanh về nước tôi mà chẳng được toại nguyện thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    21. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng đều đầy đủ ba mươi hai tướng đại nhơn thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    22. Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở cõi nước khác sanh về nước tôi rốt ráo tất cả đến bực nhứt sanh bổ xứ. Trừ người có bổn nguyện tự tại hóa độ, vì chúng sanh mà mặc giáp hoằng thệ chứa công đức độ tất cả, đi qua các nước Phật tu hạnh Bồ Tát, cúng dường chư Phật mười phương, khai hóa hằng sa vô lượng chúng sanh khiến họ đứng nơi đạo chánh chơn vô thượng, vượt hơn công hạnh của hạng tầm thường, hiện tiền tu công đức Phổ Hiền. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    23. Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát trong nước tôi thừa thần lực Phật đi cúng dường chư Phật, khoảng bữa ăn nếu không đến khắp vô số vô lượng ức na do tha cõi nước thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    24. Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát trong nước tôi ở trước chư Phật hiện công đức mình, nếu những thứ dùng để cúng dường không có đủ theo ý muốn thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    25. Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát trong nước tôi chẳng thể diễn nói nhứt thiết trí thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    26. Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát trong nước tôi chẳng được thân Kim Cương Na la diên thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    27. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn và tất cả vạn vật trong nước tôi trang nghiêm thanh tịnh sáng rỡ hình sắc đặc biệt lạ lùng vi tột diệu không ai lường biết được, dầu là có thiên nhãn mà biện biệt được danh số ấy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    28. Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát trong nước tôi, nhẫn đến người công đức ít nhứt mà chẳng thấy biết đạo tràng thọ màu sáng vô lượng cao bốn trăm muôn dặm thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    29. Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát trong nước tôi nếu đọc tụng thọ trì diễn thuyết kinh pháp mà chẳng được trí huệ biện tài thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    30. Giả sử khi tôi thành Phật, trí huệ biện tài của Bồ tát trong nước tôi mà có hạn lượng thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    31. Giả sử khi tôi thành Phật, nước tôi thanh tịnh soi thấy tất cả vô lượng vô số bất khả tư nghị thế giới chư Phật mười phương, như gương sáng soi hiện hình gương mặt, nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    32. Giả sử khi tôi thành Phật, từ mặt đất lên đến hư không, những cung điện, lâu đài, ao nước, cây hoa, tất cả vạn vật trong nước tôi đều dùng vô lượng châu báu, trăm ngàn thứ hương hiệp lại làm thành xinh đẹp kỳ lạ hơn hàng thiên nhơn. Hương ấy xông khắp vô lượng thế giới mười phương. Bồ Tát nghe mùi hương ấy đều tu hạnh Phật. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    33. Giả sử khi tôi thành Phật, những loài chúng sanh của vô lượng bất tư nghị thế giới mười phương, được quang minh tôi chiếu đến thân, thân họ nhu nhuyến hơn hẳn hàng thiên nhơn. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    34. Giả sử khi tôi thành Phật, những loài chúng sanh của vô lượng bất tư nghị thế giới mười phương nghe danh hiệu tôi mà chẳng được Bồ Tát vô sanh pháp nhẫn các thâm tổng trì thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    35. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng nữ nhơn của vô lượng bất tư nghị thế giới mười phương nghe danh hiệu tôi vui mừng tin ưa phát tâm Bồ đề nhàm ghét thân người nữ, nếu sau khi chết mà họ còn sanh thân người nữ lại thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    36. Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát trong vô lượng bất tư nghì thế giới mười phương thế giới nghe danh hiệu tôi sau khi thọ chung thường tu phạm hạnh đến thành Phật đạo. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    37. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn trong vô lượng bất tư nghị thế giới mười phương nghe danh hiệu tôi rồi năm vóc gieo xuống đất cúi đầu vái lạy vui mừng tin ưa tu hạnh Bồ Tát thì được chư Thiên và người đời đều kính trọng. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    38. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi muốn được y phục liền tùy nguyện hiện đến, y phục đẹp đúng pháp như Phật khen ngợi tự nhiên mặc trên thân. Nếu còn phải may cắt nhuộm giặt thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    39. Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi hưởng thọ khoái lạc chẳng như bực lậu tận Tỳ Kheo thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    40. Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát nước tôi tùy ý muốn thấy vô lượng nước Phật trang nghiêm thanh tịnh mười phương thì liền được toại nguyện, đều được soi thấy ở trong những cây báu, như thấy mặt mình hiện rõ trong gương sáng. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    41. Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi, từ đó đến lúc thành Phật nếu các căn thân còn thiếu xấu chẳng được đầy đủ thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    42. Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi thảy đều chứng được thanh tịnh giải thoát tam muội, khoảng một lúc phát ý, cúng dường vô lượng bất khả tư nghị chư Phật Thế Tôn, mà không mất tâm chánh định. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    43. Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi, sau lúc thọ chung sanh nhà tôn quý. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    44. Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi vui mừng hớn hở tu hạnh Bồ Tát đầy đủ cội công đức. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    45. Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi thảy đều chứng được phổ đẳng tam muội, an trụ trong tam muội nầy đến lúc thành Phật thường thấy vô lượng bất khả tư nghị tất cả chư Phật. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    46. Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở trong nước tôi tùy chí nguyện của mỗi người muốn được nghe pháp liền tự nhiên được nghe. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    47. Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi mà chẳng liền được đến bực bất thối chuyển thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    48. Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi mà chẳng liền được đệ nhứt nhẫn, đệ nhị nhẫn và đệ tam pháp nhẫn, nơi các Phật pháp chẳng liền được bực bất thối chuyển thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.
    Nam Mô A Di Đà Phật
    Nam Mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát
    Nam Mô Đại Thế Chí Bồ Tát
    Nam Mô Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Táto:not_worthy:

  6. #6

    Mặc định

    người đang sống cuộc đời bình thường.chỉ cần tu tập TÂM ,ĐỨC.sẻ có hiệu quả ngay,mà chỉ có tự bản thân cảm nhận được thôi..

  7. #7

    Mặc định

    1- Học phật giáo để tìm con đường thoát ly khỏi luân hồi lục đạo, vậy giải thoát có nghĩa là gì?
    vô minh(tham ái hay dục vọng)là nguyên nhân ,gốc rễ của mọi hoạt động,luân hồi đau khổ của chúng sanh!chúng sanh luân hồi đau khổ chưa được giải thoát do bị vô minh chi phối!nếu muốn giải thoát thì phải thoát khỏi hoàn toàn vô minh bằng cách làm suy yếu và diệt trừ tận gốc vô minh! cho nên giải thoát là quá trình làm suy yếu và diệt tận gốc vô minh!
    2 - Giải thoát có giống với giác ngộ hay không? Bao giờ thì ta biết mình được giải thoát và giác ngộ?
    Giác Ngộ và giải thoát như nhau cũng là quá trình làm suy yếu và diệt tận gốc vô minh!
    Sự giải thoát hay giác ngộ được thực hành gồm nhiều giai đoạn diệt trừ vô minh thông qua sự làm suy yếu và diệt trừ các kiết sử(5 hạ +5 thượng)!quá trình thực hành suy yếu bao nhiêu và diệt trừ bao nhiêu sẽ có dấu hiệu "Giãm khổ" rõ rệt bấy nhiêu và đạt được hạnh phúc chân thật bấy nhiêu là kết quả biết mình có giải thoát hay giác ngộ 1 cách từ từ cho đến khi đạt được hạnh phúc chân thật toàn diện tức là hoàn toàn giải thoát hay giác ngộ ,chấm dứt tái sanh do diệt sạch vô minh!(vô minh=0)!
    vậy vô minh là gì?trong tương ưng bộ kinh-thiên nhân duyên-phẫm phật đà đức Phật đã định nghĩa vô minh rõ ràng sau :
    "này các tỳ kheo,thế nào là vô minh? không rõ biết khổ,không rõ biết nguyên nhân khổ,không rõ biết sự diệt khổ ,không rõ biết con đường đưa đến sự chấm dứt khổ .này các tỳ kheo day,đây gọi là vô minh"
    tức là muốn hết vô minh thì phải rỏ biết :
    -Khổ :sự thật all khổ đau của chúng sanh
    -Nguên nhân khổ:tham ái hay dục vọng (vô minh) là nguồn rốc đích thực cùa mọi khổ đau.là mắt xích đầu tiên trong vòng tròn vận hành 12 duyên khời gây ra sự trói buộc chúng sanh luân hồi đau khổ,tái sanh ! 12 duyên khờ tồn tại chính là đau khổ(Tập Đế).và 10 kiết sử cũng chính vô minh gây ra!
    -Sự diệt khổ: 4 giai đoạn làm suy yếu ,diệt trừ 10 kiết sử chính là thực hành hết vô minh!
    -con đường đưa đến sự chấm dứt khổ : con đường trung đạo là thực hành Bát Chánh Đạo hay ngắn gọn hơn là thực hành Giới-Định-Tuệ.
    --->vì vậy trãi nghiệm thành tựu Tứ diệu đế là con đường giải thoát hay giác ngộ chấm dứt tái sanh do hết vô minh duy nhất không còn con đường nào khác !
    Pháp mà Đức Phật nói ra mục đích là để THỰC HÀNH; BÁT CHÁNH ĐẠO phải được thực hành cùng một lúc và tròn đầy thì ĐẠO và QUẢ sẽ trỗi lên khi đủ CHẤT và LƯỢNG.@8@.

  8. #8

    Mặc định

    Giác Ngộ Và Giải Thoát Như Nhau ... Buồn Quá.. A Di Đà Phật
    Nam Mô A Di Đà Phật
    Nam Mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát
    Nam Mô Đại Thế Chí Bồ Tát
    Nam Mô Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Táto:not_worthy:

  9. #9

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi THICHTHIENTAM09 Xem Bài Gởi
    Tham gia diễn đàn phật giáo có những điều chúng ta quan tâm nhưng chưa thật sự rõ nghĩa của nó, tôi xin đưa ra vấn đề thắc mắc và nhờ quý vị đạo hữu góp ý để con đường tu học chúng ta ngày càng mở rộng trí tuệ hơn:
    1- Học phật giáo để tìm con đường thoát ly khỏi luân hồi lục đạo, vậy giải thoát có nghĩa là gì?
    2 - Giải thoát có giống với giác ngộ hay không? Bao giờ thì ta biết mình được giải thoát và giác ngộ?
    3 - Vãng sanh có đồng nghĩa với giải thoát và giác ngộ hay không? Người tu hành nên chọn còn đường nào trong 3 đường đó?
    Chân thành cám ơn sự đóng góp ý kiến phát triển kiến thức phật giáo của quý vị đạo hữu ...Nam mô A di Đà Phật!:rose::rose::rose:

    * Hà.hà... Những "từ" cho là đơn giản. Hóa ra kog phải vậy..hì.hì...từ ngữ... đang giởn Cùng Ta!

    * Giác = Tỉnh-Thức(BIẾT Chân Thật); Ngộ = Tỏ-rỏ(Thông-Suốt).
    * Giác-Ngộ = Cái Biết chân-thật, Thông-suốt ...thường hằng.

    .:love_struck:..Hì.hì..Ai đang trói Ta ..? Ta cởi được, thì Ta thoát. Mãi mãi kog bị trói buộc, thì là ...Giải thoát.
    *... Bởi Chúng Ta đã & đang trong "vòng Vô-minh". Nên Chúng Ta cần phải...THOÁT.
    - Như các Vị trên đã viết. Giải thoát cái gì. Có lẻ các Vị đã nắm rỏ. Tôi chỉ là lặp lại :
    * Hảy Là Chủ nhân Ô. của..."Thân-Khẩu-Ý" thật sự!

    * Vãng sanh : hì.hì..:party:1.Là...vé đi 1 chiều. Không hẹn ngày trở lại. là không còn "kẹt. vướng" trong vòng tròn "Sanh-tử của 6 đạo"nữa. Sự "tái sanh" chỉ là do "Nguyện lực" ... mà thôi !...hè.hè..:happy:
    -Giác-Ngộ ==> Giải-Thoat... ==> Vãng-Sanh...Cứ thế mà bước tới.:star:
    wellcome1
    ..Hà.hà..Như Ai thấy đúng thì...Vổ tay , bằng ngược lại thì sửa...SAI..:big_hug:.

  10. #10

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi tangbang Xem Bài Gởi

    * Hà.hà... Những "từ" cho là đơn giản. Hóa ra kog phải vậy..hì.hì...từ ngữ... đang giởn Cùng Ta!

    * Giác = Tỉnh-Thức(BIẾT Chân Thật); Ngộ = Tỏ-rỏ(Thông-Suốt).
    * Giác-Ngộ = Cái Biết chân-thật, Thông-suốt ...thường hằng.

    .:love_struck:..Hì.hì..Ai đang trói Ta ..? Ta cởi được, thì Ta thoát. Mãi mãi kog bị trói buộc, thì là ...Giải thoát.
    *... Bởi Chúng Ta đã & đang trong "vòng Vô-minh". Nên Chúng Ta cần phải...THOÁT.
    - Như các Vị trên đã viết. Giải thoát cái gì. Có lẻ các Vị đã nắm rỏ. Tôi chỉ là lặp lại :
    * Hảy Là Chủ nhân Ô. của..."Thân-Khẩu-Ý" thật sự!

    * Vãng sanh : hì.hì..:party:1.Là...vé đi 1 chiều. Không hẹn ngày trở lại. là không còn "kẹt. vướng" trong vòng tròn "Sanh-tử của 6 đạo"nữa. Sự "tái sanh" chỉ là do "Nguyện lực" ... mà thôi !...hè.hè..:happy:
    -Giác-Ngộ ==> Giải-Thoat... ==> Vãng-Sanh...Cứ thế mà bước tới.:star:
    wellcome1
    ..Hà.hà..Như Ai thấy đúng thì...Vổ tay , bằng ngược lại thì sửa...SAI..:big_hug:.
    Ok hay, giải thich rõ ràng và dễ hiểu lắm.
    Cái gốc phải vượt qua thì rất khó: Tham - Sân - Si.

    Vượt qua nó đi rồi hẵng mơ mộng tới " Giác-Ngộ ==> Giải-Thoat... ==> Vãng-Sanh "

  11. #11

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi tangbang Xem Bài Gởi

    * Hà.hà... Những "từ" cho là đơn giản. Hóa ra kog phải vậy..hì.hì...từ ngữ... đang giởn Cùng Ta!

    * Giác = Tỉnh-Thức(BIẾT Chân Thật); Ngộ = Tỏ-rỏ(Thông-Suốt).
    * Giác-Ngộ = Cái Biết chân-thật, Thông-suốt ...thường hằng.

    .:love_struck:..Hì.hì..Ai đang trói Ta ..? Ta cởi được, thì Ta thoát. Mãi mãi kog bị trói buộc, thì là ...Giải thoát.
    *... Bởi Chúng Ta đã & đang trong "vòng Vô-minh". Nên Chúng Ta cần phải...THOÁT.
    - Như các Vị trên đã viết. Giải thoát cái gì. Có lẻ các Vị đã nắm rỏ. Tôi chỉ là lặp lại :
    * Hảy Là Chủ nhân Ô. của..."Thân-Khẩu-Ý" thật sự!

    * Vãng sanh : hì.hì..:party:1.Là...vé đi 1 chiều. Không hẹn ngày trở lại. là không còn "kẹt. vướng" trong vòng tròn "Sanh-tử của 6 đạo"nữa. Sự "tái sanh" chỉ là do "Nguyện lực" ... mà thôi !...hè.hè..:happy:
    -Giác-Ngộ ==> Giải-Thoat... ==> Vãng-Sanh...Cứ thế mà bước tới.:star:
    wellcome1
    ..Hà.hà..Như Ai thấy đúng thì...Vổ tay , bằng ngược lại thì sửa...SAI..:big_hug:.
    Bạn giải thích đơn giả, rõ ràng và dễ hiểu....

    Bạn nói rõ luôn về Vô minh đi.

    Nói như thế này ngôn ngữ nó mộc mạc, bình dân, dễ hiểu và nó là sự hiểu của người viết.

  12. #12

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi
    Bạn giải thích đơn giả, rõ ràng và dễ hiểu....

    Bạn nói rõ luôn về Vô minh đi.

    Nói như thế này ngôn ngữ nó mộc mạc, bình dân, dễ hiểu và nó là sự hiểu của người viết.
    .:straight_face:..Hì.hì..Nói ngắn gọn : Vô-minh là ...Không sáng tỏ, kog thông suốt , là đồng nghĩa với chữ SI , ngược nghĩa với từ ...Giác . Là nhìn đời = 2 con mắt lòi với cái Tâm bị mờ..mad4.

    *TÂM.. Do Kog "thấy-biết" được ... Thật-Giả, Đúng-sai nơi mình & nơi Người...nơi cảnh (vạn vật)..V.v..&..V.v. Lầm mà "chấp" vào cái hư vọng sanh-diệt đối-đãi ẤY. Nên Ta cứ mãi quẩn-quanh trong cái cỏi...TGVH này vậy!ignored

    * Muốn biết được thật-giả, đúng sai ấy. Thời phải làm chủ được Thân-Khẩu-Ý.
    - Lời Ta ...Ta biết từ đâu, Ý...sanh. Ta cũng biết từ đâu mà dừng...

    *Vô minh Là... chưa biết thắp đuốc mờ soi...Chưa có đuốc cũng đồng nghĩa với chưa biết Đạo vậy..hì.hì.sick032.
    * Đạo là con đường khai sáng cái...Tâm Linh. Đạo Phật là Con đường đưa Ta tới Giác ngộ-giải thoát khỏi cái Tâm mù đó. lúc vào thì "Mê" , khi ra thời...GIÁC.

    .:smug:..Hì.hì..Với Ông thì đúng, nhưng Người khác thì sai. lại có Người thì kog đúng, kog sai. Nên kog có vỗ tay, lại có Người miệng thì hô đúng. Nhưng chân thì ..."xoay.."...Ôi đau..hà.hà.:crying:1.
    P/S; hì.hì..như thấy sai chổ nào. Xin Ông hảy sửa ...giúp .:big_hug:

  13. #13

    Mặc định

    Đến cái định nghĩa Vô minh thì ông lại định nghĩa khó hiểu rồi! thất vọng :D

    Vô minh không phải là không biết, không phải là ngu.... mà là cái tánh vô minh: THAM-SÂN-SI
    Tôi mạng phép định nghĩa lại nhe!
    Ông thấy những người máu lạnh như Năm Cam có vô minh không?
    ông ấy rất thông minh nữa là khác, đâu có ngu đâu....
    Vô minh ở đây chỉ là cái tánh vô minh.

    Người ta chửi mình một tiếng, máu anh hùng của mình nổi lên đánh lại nó một cái (giận, sân) làm cho mình mất khôn, mất tĩnh táo. Nếu ta không giận thì ta đâu có đánh nó làm gì......

    Tham: Khi thấy có lợi trước mắt, người ta sẵn sàng buôn thuốc phiện để kiếm lợi cho mình, đó là lòng tham khiến con người mù quán và làm những điều không đúng.

    Ái: Thấy sắc đẹp là không còn biết gì nữa. bị mỹ nhân kế....

    Đó là những tánh vô minh là vậy.
    Nếu lúc nào ta cũng tỉnh táo và cảnh giác với những cảm bẫy đó thì ta cũng đã tạm nén cái vô mih của mình rồi.

    Người đắc đạo không còn vô minh tánh nữa.

  14. #14

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi
    Đến cái định nghĩa Vô minh thì ông lại định nghĩa khó hiểu rồi! thất vọng :D

    Vô minh không phải là không biết, không phải là ngu.... mà là cái tánh vô minh: THAM-SÂN-SI
    Tôi mạng phép định nghĩa lại nhe!
    Ông thấy những người máu lạnh như Năm Cam có vô minh không?
    ông ấy rất thông minh nữa là khác, đâu có ngu đâu....
    Vô minh ở đây chỉ là cái tánh vô minh.

    Người ta chửi mình một tiếng, máu anh hùng của mình nổi lên đánh lại nó một cái (giận, sân) làm cho mình mất khôn, mất tĩnh táo. Nếu ta không giận thì ta đâu có đánh nó làm gì......

    Tham: Khi thấy có lợi trước mắt, người ta sẵn sàng buôn thuốc phiện để kiếm lợi cho mình, đó là lòng tham khiến con người mù quán và làm những điều không đúng.

    Ái: Thấy sắc đẹp là không còn biết gì nữa. bị mỹ nhân kế....

    Đó là những tánh vô minh là vậy.
    Nếu lúc nào ta cũng tỉnh táo và cảnh giác với những cảm bẫy đó thì ta cũng đã tạm nén cái vô mih của mình rồi.

    Người đắc đạo không còn vô minh tánh nữa.
    * Tánh Tham-Sân-Si, mà Ông nói,...chỉ là cái Tập khí phàm phu của Ô. mà thôi. Do lầm chấp mà Ông cho là thật có !
    *Những lời trên là nói cái kog nhận ra cái thật-Giả của Ông đó ! Ông đi lấy những cái tập khí phàm phu(Tánh phàm phu) đó ra mà luận được sao ?
    * Những gì Ô. nói chỉ là còn trong ..Vô-Thường, đối-đãi mà thôi!

    *Đừng nói chi là 5 Cam. Ngay cả các nhà Bác học, khoa hoc..V.v. Tới lúc mất cũng chỉ là 1 kẻ phàm phu mà thôi !

    * Trong đây, Tôi kog có dùng từ "NGU" , vì Ngu chỉ ..Nói lên cái kog biết của Con Người ở 1 khía cạnh hạn hẹp nào đó mà thôi ! Chữ SI rộng lớn hơn nhiều. Ông vẫn chưa rỏ nghĩa nữa sao ?
    *Các từ : Tham,Ái..Chữ Ái trong 12 nhân duyên. Không có nghĩa hẹp như thế!
    * Ái ngoài nghĩa Yêu, còn có nghĩa là..GHÉT...V.v..

    * Thế Ông giãi thích thế nào là Tâm , thế nào là Tánh ?
    wellcome1
    P/s: Đừng lấy trí thông minh của 5 cam, mà so với cái Trí Tuệ Bát Nhã...:crying:1
    Last edited by tangbang; 07-08-2013 at 01:16 PM.

  15. #15

    Mặc định

    tangbang! Tui với ông bị lạc đường rồi.... thôi tui vỗ tay cho ông một phát cho zui nhà zui cửa. :D

  16. #16

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi
    tangbang! Tui với ông bị lạc đường rồi.... thôi tui vỗ tay cho ông một phát cho zui nhà zui cửa. :D
    - Đừng có tranh hơn thua. Hảy phân biệt được đúng sai, thật giả. lấy chữ Tuệ trong Giới - Định - Tuệ mà đi ,DĐ này kog phải của riêng tb & Ông !
    * Đã cho là mình tự chứng, thời phải rỏ được lời mình nói (viết):day_dreaming:

  17. #17

    Mặc định

    Ông muốn tui nói tiếp hả?

    Vì tui thấy cái triền cái của Ông đang nổi lên nên thôi tui im.

    Thôi để mọi người bàn luận. Dịp khác nói tiếp.

  18. #18

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi
    Đến cái định nghĩa Vô minh thì ông lại định nghĩa khó hiểu rồi! thất vọng :D

    Vô minh không phải là không biết, không phải là ngu.... mà là cái tánh vô minh: THAM-SÂN-SI
    Tôi mạng phép định nghĩa lại nhe!
    Ông thấy những người máu lạnh như Năm Cam có vô minh không?
    ông ấy rất thông minh nữa là khác, đâu có ngu đâu....
    Vô minh ở đây chỉ là cái tánh vô minh.

    Người ta chửi mình một tiếng, máu anh hùng của mình nổi lên đánh lại nó một cái (giận, sân) làm cho mình mất khôn, mất tĩnh táo. Nếu ta không giận thì ta đâu có đánh nó làm gì......

    Tham: Khi thấy có lợi trước mắt, người ta sẵn sàng buôn thuốc phiện để kiếm lợi cho mình, đó là lòng tham khiến con người mù quán và làm những điều không đúng.

    Ái: Thấy sắc đẹp là không còn biết gì nữa. bị mỹ nhân kế....

    Đó là những tánh vô minh là vậy.
    Nếu lúc nào ta cũng tỉnh táo và cảnh giác với những cảm bẫy đó thì ta cũng đã tạm nén cái vô mih của mình rồi.

    Người đắc đạo không còn vô minh tánh nữa.
    Hoan hô!
    Nhưng tui chỉ nói một câu thôi, vô minh là dẫn đầu của 11 nhân duyên kế tiếp để luôn luôn luân hồi sanh tử, có ai cho là sai hông ta? Nếu thấy sai thì tự chứng nhe, đây không cải!
    Nói như congiolamientay là rất đúng, vô minh do rất nhiều thứ làm dẫn tới nhưng cái chính nhất vẫn là cái tưởng , Ta tưởng là ta thật mà sinh ra vô minh, vì vô minh nên ta cố công làm cho cái ta giả nó đầy đủ, nó hạnh phúc, người có trí tuệ là biết vận dụng Giới để chuyển hóa tâm tham, vận dụng định để chuyển tâm sân và huệ để phá Si.Nếu giới định huệ mà hoàn mãn thì tham sân si lẫn mất, trong đó cái Nhân Si rất là tai hại, nó là đầu mối của tâm tham và tâm sân và nó cũng là sự bắt ngưồn làm khởi động vô minh.
    Ngoài ra vô minh còn là sự không biết phân biệt khi đến ngã ba đường không biết rẽ đường nào cho phải.Miệng nói tu đạo Phật nhưng Tâm thì tu theo ngoại đạo mà không hay.

    Ngài Tịnh Không thượng nhân đã dạy :

    Trích:
    "Định nghĩa của hai chữ “ngoại đạo” này trong kinh Phật nói với chúng ta rất rõ ràng: “Cầu pháp ngoài tâm” gọi là ngoại đạo. Chúng ta tự mình phải kiểm điểm, phải soi lại thật kỹ, chúng ta có phải là cầu pháp ngoài tâm hay không? Nếu như cầu pháp ngoài tâm, thì đó là ngoại đạo
    Đức Phật đã thường nhắc đi nhắc lại : " Chớ nên cầu Phật ngoài" , như vậy, ngoài Tâm không Phật, ngoại đạo cầu Phật ngoài Tâm, chánh đạo cầu Phật trong tâm.
    Nhưng Phật là gì?
    Phật đà là đức Phật của chúng ta, Phật là bodhi là giác ngộ và làm cho người khác giác ngộ. Trong nghĩa nầy có hai, một là giác pháp ( biết pháp) và ngộ đạo ( thấy con đường tìm ra con đường), Phật đà Thích Ca Mâu Ni với một tưởng duy nhất bất diệt là giúp chúng sanh đồng giác ngộ như mình.
    Phật dạy vạn pháp duy tâm tạo, điều nầy nói rõ chẳng có ai tạo ra pháp cả, chính Đức Phật cũng thừa nhận Ta chưa từng thuyết pháp , vì sao?
    Ngài chỉ nói về cái hiện có trong tâm của chúng sinh mà thôi, pháp đó hiện hữu trước khi Phật chỉ ra , vì chúng sinh còn u mê nên không tự thấy , vậy tất cả các pháp đều vô ngã sở , không thuộc của ai, không do Phật chế ra, mà cũng không phải của Thầy tạo ra và như vậy cũng không phải của ta nữa, vạn pháp ở đây mang nhiều ý nghĩa , sắc cũng là pháp, thọ -tưởng - hành - thức cũng là pháp phát sinh , cảnh và vật cũng là pháp, âm thanh , mùi vị cũng là pháp...nói chung lục trần đều là pháp .
    Ngoài ra , cần phải hiểu thêm rằng ,câu "Ta không thuyết pháp" , chữ Ta mà ngài dùng là chi cái tự ngã của Ngài không thuyết, Ngài thuyết bằng Pháp thân (bổn lai thanh tịnh) , mà pháp thân thì mới quán chiếu và thâm nhập vào Như Lai tạng của chư Phật, vì vậy mới có câu Ngài là không thầy chỉ dạy, nghĩa là Trí huệ của Ngài là vô sư trí vậy.
    Nhưng giác là giác cái gì?
    Giác là giác pháp là biết vạn pháp hữu vi và vô vi đều không có tự tánh, không có ngã sở và là đều là vô ngã , giác là biết phân biệt danh sắc để biết hành thiện nghiệp xa rời ác nghiệp, tu tập những pháp có ích để tăng trưởng bồ đề tâm và tuệ giác vô thượng, khởi đầu là tứ đế, pháp duyên khởi , 12 nhân duyên, bát chánh đạo , tứ niệm xứ....
    -Giác là biết vạn pháp đều hư huyễn, như bọt bóng khi mưa, như điển chớp, vạn pháp là vô thường, cùng với thân là vô ngã
    Giác là biết tìm chơn nơi chổ phiền não, vì phiền não là khởi đầu của tứ đế, phiền não là nhân , bồ đề là quả
    Ngộ là ngộ cái gì?
    Ngộ là gặp đạo, tìm thấy con đường để giải thoát sinh tử , chỉ có duy nhất là bát chánh đạo mới xa lìa lục đạo, và tinh tấn hướng về đạo vô thượng bồ đề.
    Tìm thấy con đường thức đã phá được vô minh vậy.
    Thân,
    Last edited by chỉnh_tâm; 07-08-2013 at 11:48 PM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. LUẬN BẢO VƯƠNG TAM MUỘI NIỆM PHẬT TRỰC CHỈ
    By tên thành viên in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 3
    Bài mới gởi: 20-02-2013, 07:44 PM
  2. Lão nông ngồi một chỗ đuổi đàn giòi cách vài trăm cây số
    By Bin571 in forum Phương thuật của các dân tộc thiểu số
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 24-01-2013, 02:51 PM
  3. VÀI NÉT VỀ PHẬT GIÁO TÂY TẠNG
    By Minh Đức in forum Mật Tông
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 19-07-2012, 10:03 AM
  4. Trả lời: 13
    Bài mới gởi: 08-04-2012, 08:10 AM
  5. Tướng Mạo Xinh Đẹp...!
    By U Minh Giáo Chủ in forum Đạo Phật
    Trả lời: 5
    Bài mới gởi: 20-03-2011, 01:59 PM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •