kết quả từ 1 tới 4 trên 4

Ðề tài: Ưa thích và nhàm chán -Xuất gia và Tại gia

Threaded View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #1

    Mặc định Ưa thích và nhàm chán -Xuất gia và Tại gia

    Kinh” Văn Thù vấn” ghi: “Đức Phật bảo:
    - Này Văn Thù Sư Lợi! Tất cả các công đức đều không bằng các công đức của người xuất gia. Vì sao? Vì người tại gia có vô số khiếm khuyết, còn người xuất gia có vô số công đức.

    Người tại gia có chướng ngại, người xuất gia không có chướng ngại, người tại gia ở chốn trần lao nhiễm ô, người xuất gia không ở chốn trần lao nhiễm ô

    Người tại gia chìm đắm trong bùn lầy tham dục, người xuất gia ra khỏi bùn lầy tham duc; người tại gia theo phép tắc của người ngu, người xuất gia xa lìa phép tắc của người ngu

    Người tại gia không giữ đc chính mạng, người xuất gia sống đúng chính mạng; người tại gia ở nơi lo âu buồn bã, người xuất gia ở nơi an lac, vui vẻ; người tại gia ở trói buộc, người xuất gia ở nơi giải thoát.

    Người tại gia ở nơi có sự tổn hại, người xuất gia ở nơi ko có sự tổn hại; người tại gia khổ vì tham lợi, người xuất gia ko khổ vì tham lợi; người tại gia ở nơi ồn ào, người xuất gia ở nơi vắng lặng.

    Người tại gia ở nơi thấp hèn, người xuất gia ở nơi cao quý; người tại gia bị phiền não thiêu đốt, người xuất gia trừ đc lửa phiền não; người tại gia thường làm theo ý người khác, người xuất gia luôn sống vì chính mình.

    Người tại gia lấy khổ làm vui, người xuất gia lấy việc lìa khổ làm vui; người tại gia tăng trưởng phiền não, người xuất gia thường diệt trừ phiền não; người tại gia thành tựu pháp nhỏ, người xuất gia thành tựu pháp lớn.

    Người tại gia ko có pháp yếu, người xuất gia có pháp yếu; người tại gia bị hàng tam thừa chê trách, người xuất gia đc hàng tam thừa khen ngợi; người tại gia sống ko biết đủ, người xuất gia sống thường biết đủ.

    Người tại gia bị ma vương luyến nhớ, người xuất gia làm ma vương sợ hãi; người tại gia phần nhiều buông lung, người xuất gia không buông lung, người tại gia làm tôi tớ cho người, người xuất gia sai khiến người khác.

    Người tại gia ở nơi tối tăm, người xuất gia ở nơi sáng sủa; người tại gia tăng trưởng kiêu mạn, người xuất gia diệt trừ kiêu mạn; người tại gia đc ít phúc báo, người xuất gia đc nhiều phúc báo

    Người tại gia phần nhiều tâm tà vạy, người xuất gia tâm ngay thẳng; người tại gia thường lo lắng đau khổ, người xuất gia trong long vui vẻ; người tại gia lòng hay dối gạt, người xuất gia sống đời chân thật

    Người tại gia nhiều tán loạn, người xuất gia ko tán loạn; người tại gia lưu chuyển trong sinh tử, người xuất gia ko lưu chuyển trong sinh tử; đời tại gia như thuốc độc, hạnh xuất gia như cam lồ

    Người tại gia ko biết tư duy, người xuất gia biết tư duy; người tại gia ko nơi nương tựa, người xuất gia có nơi nương tựa; người tại gia nhiều giận hờn, người xuất gia thường thực hành từ bi.

    Người tại gia có gánh nặng, người xuất gia buông bỏ gánh nặng; người tại gia có lỗi lầm, người xuất gia ko có lỗi lầm; người tại gia mãi chịu sinh tử, người xuất gia có lúc đoạn dứt sinh tử

    Người tại gia lấy tài vật làm của báu, người xuất gia lấy công đức làm của báu; người tại gia thuận dòng sinh tử, người xuất gia ngược dòng sinh tử; người tại gia như ở trong biển lớn phiền não, người xuất gia như cưỡi con thuyền lớn.

    Người tại gia bị phiền não trói buộc, người xuất gia xa lìa phiền não trói buộc; người tại gia nhận sự dạy dỗ của vua, người xuất gia đc Phật giáo hóa; người tại gia kết bạn tùy tiện, người xuất gia kết bạn nghiêm túc.

    Người tại gia hay gây tổn hại, người xuất gia hay giúp đỡ; người tại gia tăng trưởng phiền não, người xuất gia xa lìa phiền não; người tại gia như ở trong rừng gai, người xuất gia như đã ra khỏi rừng gai.

    Này Văn - Thù! Nếu ta chê trách người tại gia, khen ngợi người xuất gia, dù lời nói đầy hư không cũng ko kể hết. Đây chính là nói khiếm khuyết của người tại gia và công đức của người xuất gia”.

    Lại nữa kinh Niết Bàn ghi: “ Người tại gia bị ép ngặt như ở trong tù ngục, người xuất gia tất cả phiền não nhân đó sinh ra. Người xuất ra thong dong như ở nơi trống trải, tất cả pháp lành nhân đó tăng trưởng.
    Người tại gia, trong thì lo nghĩ vợ con, ngoài thì phải rong ruổi phục dịch cho vua. Nếu là người giàu sang cao quý thì buông lung bừa bãi; nếu người nghèo khổ hèn hạ thì đói rách, chán nản. Tất cả họ đều bị việc công, việc tư quấy nhiễu, nên ngày đêm cứ đau đầu, bị mọi việc lôi kéo, đâu rảnh mà tu tập”.

    Lại nữa Kinh Ức Già Trưởng Giả ghi: “ Người tại gia rất nhiều phiền não: bị tình thương yêu của cha mẹ vợ con trói buộc, thường suy nghĩ tham cầu tiền của, sắc đẹp ko biết chán; cầu đc rồi lại lo giữ gìn, tăng thêm nhiều lo âu.
    Thế nên, họ mãi lưu chuyển trong sáu đường ác, xa lìa Phật Pháp. Nên khởi tưởng như là oan gia, bạn ác, nên nhàm chán đời sống tại gia, phát tâm xuất gia. Không có người tại gia nào tu tập đạo Vô thượng bồ đề, tất cả đều nhờ xuất gia mới chứng tủa Vô thượng”.

    Lại nữa, kinh Xuất Gia Công Đức ghi: “Nếu cho phép tớ gái, tôi trai, hoặc thứ dân xuất gia thì đc công đức vô lượng. Nếu có người suốt một trăm năm cúng dường các vị A la Hán trong khắp thiện hạ, không bằng cúng dường cho một người an trụ Niết bàn. Một ngày một đêm xuất gia thụ giới thì đc công đức vô lượng. Lại nữa, nếu có người dùng bảy báu xây tháp cao đến cõi trời Ba mươi Ba thì công đức ấy ko bằng công đức của người xuất gia”.

    Kinh Đại duyên ghi: “ Nếu có người một ngày một đêm xuất gia thì trong hai mươi kiếp ko rơi vào ba đường ác”.
    Luật Tăng kì ghi: “ Người một ngày một đêm xuất gia tu Phạm hạnh thì sáu trăm sáu nghìn sáu mươi năm xa lìa cảnh khổ trong ba đường ác”.

    Kinh Xuất gia công đức cũng ghi: “ Nếu có ai làm khó, gây cản trở, chèn ép ko cho người xuất gia, thì người này đã đoạn mất hạt giống Phật, thân sẽ phải chịu nhiều điều xấu, đời hiện tại phải mắc bệnh cùi, sau khi chết sẽ vào địa ngục tối tăm ko có ngày ra”.

    Lại nữa, kinh Ca Diếp ghi: “Bấy giờ, nghe dạy công đức xuất gia rất sâu rộng, đức vua và thái tử đều phát tâm xuất gia. Sau đó, tất cả nhân dân trong bốn thiên hạn cũng đều phát tâm cầu xin xuất gia. Sauk hi xuất gia, họ ko cần trồng trọt, mà từ đất tự nhiên sinh ra các loại lúa gạo, từ cây cối tự nhiên sinh ra quần áo, đc tất cả chư thiên cung kính cúng dường”.

    Lại nữa, kinh Phật tạng ghi: “Nên nhất tâm tu tập, thực hành theo chính pháp, chớ nhớ nghĩ việc ăn mặc. Về những món cần dùng, nên biết chỉ cần từ một phần tướng long trắng của đức Như Lai hiện ra, tất cả đệ tử xuất gia trong thời mạt pháp cũng ko bao giờ dùng hết”.

    Kinh Hiền Ngu ghi: “Ví dụ có một thầy thuốc giỏi cùng lúc trị lành mắt cho một trăm người mù và một người cứu đc một trăm kẻ thoát khỏi tội bị móc mắt. Hai người này phúc đức tuy vô lượng nhưng vẫn ko bằng phúc đức cho phép người đc xuất gia, cho đến tự mình xuất gia; công đức ấy thật to lớn”.

    Trích “Thiện ác nghiệp báo – chư kinh yếu tập”
    Last edited by budd_hist; 26-06-2013 at 09:05 AM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 19-04-2013, 04:34 AM
  2. MẶT HỒ TĨNH LẶNG
    By phanquanbt in forum PHẬT GIÁO nguyên thủy
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 08-02-2013, 10:13 AM
  3. Trả lời: 10
    Bài mới gởi: 14-04-2012, 07:14 AM
  4. Kinh ''Tôi Chọn Làm Tỳ Kheo''
    By delightdhamma in forum Đạo Phật
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 07-06-2011, 07:04 PM
  5. Trả lời: 3
    Bài mới gởi: 28-05-2011, 09:40 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •