Trang 1 trong 2 12 Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 32

Ðề tài: Ngọn lửa từ cõi âm (Không phải chuyện hư cấu)

  1. #1

    Mặc định Ngọn lửa từ cõi âm (Không phải chuyện hư cấu)

    Năm 1982 sau khi sinh con được 6 tháng tôi được điều về dạy tại trường Cao lãnh 2 thuộc thị xã Cao lãnh tỉnh Đồng tháp .Gia đình chồng tôi cũng ở thị xã nơi tôi dạy nhưng do gia đình có nhiều thành viên nên chúng tôi được phép ở riêng.Thời đó công nhân viên nhà nước có yêu cầu về nhà ở thường được cơ quan phân cho nơi ở tập thể .Gia đình nhỏ của chúng tôi được nhà trường phân cho ở cùng phòng với một chị tên Trang,nhưng đến khi dọn vào ở thì chỉ có gia đình chúng tôi còn chị Trang nghe mọi người nói đã về nhà trị bệnh ,do là người mới đến nên tôi không tiện hỏi nhiều.
    Đêm mới dọn đến sau khi dọn dẹp sắp xếp xong xuôi ông xã tôi đi uống cafe với bạn.Còn lại một mình sau khi cho con ngủ xong tôi nằm thao thức mãi vì lạ chổ,chợt lúc ấy tôi nghe phía cuối phòng vang lên tiếng lộp cộp...lộp cộp.Tiếng động càng lúc càng dồn dập như có ai đang gỏ các thanh gổ vào nhau càng lúc càng nhanh.Trong tôi trổi lên cảm giác bất an,tôi vội xuống giường bước ra cửa,2 phòng 2 bên đã đóng cửa, đợi một lúc vẫn chưa thấy chồng tôi về, tôi trở về gường nằm . Nằm được một lúc thì tiếng động lúc nãy lại trổi lên nghe như càng lúc càng gần với mẹ con tôi hơn ,lại cảm giác bất an trổi lên trong tôi, tôi vội ngồi dậy định bế con ra khỏi phòng.Đúng lúc ấy tiếng xe ông xã tôi dừng ở cửa,tiếng động im bặt trả lại sự yên tỉnh cho màn đêm.
    Sau đêm đó ông xã tôi không đi về khuya nữa,hiện tượng trên cũng không xảy ra nữa.Nhưng mọi việc không dừng ở đây,3 hôm sau vào tầm khoảng 11am con trai tôi bổng khóc thét lên mặt mày tím ngắt ,ông xã tôi lúc đó cũng vừa tan tiết dạy chạy vội về nhà rước bố chồng tôi .Vừa lên đến nơi ông vội bế cháu miệng nói thầm điều gì mọi người không nghe rỏ ,lúc ấy phòng tôi rất đông người mà không môt ai nghe ông nói điều gì.Khi ông vừa dứt tiếng thì con tôi ngưng khóc mặt mày trở lại hồng hào như trước,ông trao cháu lại cho tôi ngồi chơi một lúc rồi ra về và bảo với chúng tôi ngày mai ông sẽ đến.
    Đúng như lời hứa hôm sau cũng vào tầm 11h ông đến mang theo xôi,gà ,trái cây ,nhang đèn. tôi o nhớ là có vàng mã không .Ông giục vợ chồng tôi bày mâm lể và tự mình khấn vái.Kể từ đó gia đình chúng tôi sống yên ổn trong căn phòng đó. Khi chúng tôi đến ở được 2 tháng chi Trang cũng khỏi bệnh và về sống chung với chúng tôi cùng 1 gian phòng.Do độc thân nên chị nhường cho chúng tôi ở phía trước còn chị ở phía sau và căn phòng được chia đôi chỉ bởi 1 tấm màn nên chúng tôi thân nhau như một gia đình, chị rất quý con trai tôi.
    Ngày ấy ,khu tập thể giáo viên của trường chỉ có con tôi là bé nhất mà lại là bé trai nên được các chú cưng lắm.Chú Roan là bộ đội chồng mới cưới của cô Thư trường tôi thích cháu lắm cứ về đến nhà tắm rửa xong là sang tìm cháu.Lúc này con tôi đã hơn 1 tuổi cháu đi vững nhưng nói chưa nhiều.Hôm ấy là ngày chủ nhật sân trường yên ắng ngủ dậy xong cháu chạy sang chơi với các anh chị các nhà bên được một lúc thì chú Roan bước vào hỏi Bi đâu ông xã tôi bảo :
    - Cháu sang nhà anh Thái chơi
    chú Roan bảo :
    - Em tìm khắp mà không có
    Thế là khu tập thể chúng tôi lại nháo nhào lên tìm cháu .Tìm hết các nhà, hết mọi nơi cũng o thấy, vợ chồng tôi bắt đầu thấy lo.Chợt ông xã nhìn lên cây tầm ruột trước sân thấy cháu đang vắt vẻo trên đó,anh ấy chỉ lên cây nói :"Bi kìa"
    Mọi người chợt yên lặng môt phần vì ngạc nhiên vì o hiểu sao cháu trèo được lên đó khi còn quá nhỏ và chưa môt lần leo trèo,1 phần vì sợ làm cháu hoảng.Chú Roan là người cao nhất trong khu tập thể với chiều cao trên 1m8,sau khi cánh đàn ông hội ý nhanh mọi người vào phòng học mang 2 bộ bàn ghế chồng lên nhau và giử vững 2 đầu để chú Roan đứng lên bế bé xuống. Mọi người hỏi sao cháu trèo được lên đó cháu nói có người đở cháu lên.Lúc ấy còn trẻ tôi cũngng không quan tâm lắm điều cháu nói nhất là lời đứa bé nói chưa rành,tôi bế cháu vào phòng và dặn dò lần sau đừng trèo lên cây như thế nhở té đau lắm.Cháu quay sang ôm mặt tôi hôn hai mẹ con nhanh chóng bỏ qua chuyện vừa xảy ra, khi 2 mẹ con đùa nhau tôi chợt quay ra sau thấy ánh mắt của chị Trang nhìn chúng tôi với vẽ không bình thường.
    (Còn tiếp)

  2. #2
    Đai Nâu Avatar của thanhpv
    Gia nhập
    Jul 2011
    Nơi cư ngụ
    ĐẤT THĂNG LONG
    Bài gởi
    473

    Mặc định

    Cảm ơn! câu chuyện rất hấp dẫn...
    http://phongthuydoisong.blogspot.com/

  3. #3

    Mặc định

    Chuyện hay. CHủ top viết tiếp đi. Cảm ơn.

  4. #4
    Đai Nâu Avatar của daiuytho
    Gia nhập
    Aug 2012
    Nơi cư ngụ
    Khám Chí Hoà
    Bài gởi
    329

    Mặc định

    Hồi hộp quá...
    -ĂN BẬY CHỨ ĐỪNG NÊN NÓI BẬY NHÉ !!!!

  5. #5

    Mặc định

    tiếp chủ thớt ơi. hay quá

  6. #6
    Đai Xanh Avatar của phamducanh
    Gia nhập
    Feb 2012
    Nơi cư ngụ
    Vô định
    Bài gởi
    185

    Mặc định

    bóc tem cho chủ thớt
    người qua đường

  7. #7

    Mặc định

    Tiếp đi cô ơi

  8. #8

    Mặc định

    Truyện hay lắm bạn à

  9. #9

    Mặc định Ngọn lửa từ cõi âm (tiếp theo)

    Sau khi tôi chuyển về dạy ở trường một thời gian thì ông xã tôi do yêu cầu của tổ chức chuyển về công tác tại phòng văn hóa thị xã.Để nâng cao nghiệp vụ ông xã tôi được cơ quan cử đi học chuyên tu tại trường Đại học văn hóa cơ sở 2 TPHCM .Trong thời gian ông xã tôi học ở đây cũng đã có nhiều việc xảy ra liên quan đến thế giới vô hình sau này nếu có dịp tôi sẽ kể sau.
    Khi ông xã tôi đi học thì chỉ còn 2 mẹ con tôi,lúc ấy tôi có ông anh họ mới học lớp 7 có lẽ do có nhân duyên với gia đình chúng tôi nên sau 1 lần về quê (quê tôi ở Sadec) cứ một mực đòi theo mẹ con tôi về học ở Cao lãnh để chơi với cháu.Do quý mẹ con tôi nên gia đình cô tôi (người cô tôi có dịp giới thiệu với mọi người trong bài viết Người cõi âm) đồng ý để anh đi theo chúng tôi .Khi anh đến ở, chúng tôi sắp xếp cho anh ngủ phía ngoài cạnh cửa ra vào .Nơi ấy,chúng tôi để bộ ghế mây nên khi ngủ anh phải dời cái ghế dài đi để bày ghế bố còn chiếc bàn thì vẫn để yên vị trí .Một đêm nọ,tôi chấm bài đến khuya ,sau khi chấm bài xong tôi sắp xếp lại chiếc bàn, tắt đèn đi ngủ.Đặt lưng xuống giường nhắm mắt lại cho cặp mắt thư giãn,khi mở mắt ra tôi ngạc nhiên khi thấy trên chiếc bàn sát cạnh mùng của anh tôi một ngọn lửa xanh , leo lét như ngọn đèn dầu tôi giương mắt nhìn kỹ nó vẫn leo lét,leo lét.Không thể nào tin nổi vì chúng tôi chỉ sử dụng đèn điện làm gì có ngọn đèn dầu trong phòng.Tôi quyết định ngồi dậy vén mùng lên để kiểm chứng,nhưng khi tôi vén mùng ra nhìn thì ngọn lửa biến mất.Tôi bước ra mở đèn ,anh tôi đang ngủ say còn bên chị Trang thì yên lặng như tờ.Tôi bước vào giường niệm Phật và ngủ thiếp đi.
    Dạo trước ,có một thời gian cơm tôi nấu chỉ một lúc thì thiu .Tôi cứ thắc mắc mãi, vì trước khi nấu cơm tôi đều rửa nồi rất sạch.Khi về nhà tôi đem việc nầy kể cho ba tôi nghe ba tôi bảo trước khi ăn nên khấn mời người trên,kẻ dưới về dùng .Tôi làm theo lời ba dạy hiện tượng trên không còn xảy ra nữa.Lần nầy việc ngọn lửa màu xanh tôi cũng kể cho ba tôi nghe .Ba tôi cho tôi một câu chú bảo trì mỗi đêm.Từ khi tôi thực hành theo lời ông đến khi tôi rời khỏi căn phòng đó, không còn điều gì xảy ra nữa.
    Có một lần, ngồi chơi với chị Trang,tôi kể cho chị nghe những hiện tượng lạ kỳ mà tôi đã từng gặp.Chị kể cho tôi nghe lịch sử của căn phòng và những việc xảy ra với chị.


    (Còn tiếp)
    Last edited by lienmai; 03-10-2012 at 10:53 PM.

  10. #10

    Mặc định

    cho 1 cái ljke!
    ™๖ۣۜMa ๖ۣۜ Tôn ๖ۣۜGiáng ๖ۣۜLâm™

  11. #11

    Mặc định

    Cho tớ pót lên fb nhé :D

  12. #12

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Thábg mười Xem Bài Gởi
    Cho tớ pót lên fb nhé :D
    Bạn cứ tự nhiên. Tôi viết ra đây để mọi ng cùng trải nghiệm

  13. #13

  14. #14

    Mặc định

    Trước năm 1975,ngôi trường nầy là trường trung học bán công Đỗ công Tường thuộc tỉnh Kiến phong.Lúc ấy,chị Trang là giám thị của trường.Căn phòng mà chúng tôi ở trước đây là phòng học,sau dùng làm nhà kho và do nhu cầu chỗ ở của chúng tôi nên nhà trường cải tạo thành phòng ở tập thể.Dãy chúng tôi ở có 3 phòng, phòng chúng tôi ở giữa ,phòng bên trái được phân cho gia đình thầy hiệu phó,phòng bên phải phân cho gia đình cô Mùi dạy sinh vật.Cả 2 gia đình đều từ miền Bắc chuyển vào,chi có ông xã tôi và chị Trang là người địa phương.
    Chi Trang kể với tôi căn phòng nầy trước khi chuyển làm nhà kho là phòng học của nữ sinh lớp Đệ tam (bây giờ là lớp 10).Một hôm đang trong tiết học,một nữ sinh đang làm bài trên bảng chợt ngã quỵ xuống bất tỉnh. Lúc mọi người đang tập trung cấp cứu cho người bệnh thì phía dưới lớp một nữ sinh cũng chợt ngã quỵ xuống và tắt thở ngay tại chỗ.Lớp học hoảng loạn,sợ hãi.Nhà trường nhanh chóng chuyển cô nữ sinh vừa bất tỉnh đến bệnh viện,nhưng vào viện được môt lúc thì cô nữ sinh nầy cũng không cứu sống được.Chị Trang bảo thời gian nầy cả trường như trùm lên một màu tang tóc.Lớp học xảy ra sự cố mất hết sinh khí,có một số học sinh xin chuyển lớp và một vài em chuyển trường.
    Môt thời gian sau,để khắc phục sự cố nhà trường chuyển lớp học sang phòng học khác.Căn phòng nầy bị bỏ trống 1 thời gian sau được dùng làm nhà kho.Chiếc bục giảng nơi cô nữ sinh ngã quỵ được đập bỏ.Khi dọn đến ở, tôi đặt chiếc giường ngủ mình ngay nơi đó mà không hề hay biết gì ,sau nầy khi nghe chị Trang kể đôi lúc cũng càm thấy sợ sợ,nhưng cảm giác ấy lại mất ngay sau khi tôi trì chú niệm Phật.
    Từ lúc căn phòng bị bỏ trống đến lúc được dùng làm nhà kho,chị kể có một vài lần bác bảo vệ trường đi tuần tra ngang qua thấy trong phòng phát ra ánh sáng xanh yếu ớt như được thắp từ một ngọn đèn dầu.Những lúc ấy, bác lặng lẽ đi qua không tò mò không đánh động và không kể với bất cứ một ai ngoài chị Trang vì chị là người hiền nhất trường và lặng lẽ nhất trường.Đến bây giờ vẫn thế.
    Sau năm 1975 đất nước hoàn toàn giải phóng,ngôi trường được nhà nước trưng dụng.Tất cả giáo viên và nhân viên đều được giữ lại để phục vụ công tác giảng dạy.Nhưng một số thì về quê,một số nghỉ dạy,một số ra nước ngoài nên tình hình lúc nầy giáo viên rất thiếu phải chi viện từ miền Bắc vào.Đây là tình trạng chung của miền Nam lúc bấy giờ.
    Chị Trang lúc nầy được nhà trường chuyển sang làm công tác giảng dạy.Chị dạy cấp 1,trường chị dạy cách trường nơi chúng tôi ở gần 2km.Lúc đầu,dạy xong là chị về nhà sau này nghe nói do mâu thuẫn gia đình chị xin vào ở tập thể.Chị dọn đến ở trước tôi hơn 1 tháng,nhưng bắt đầu ở một thời gian thì phát bệnh nên về nhà trị bệnh.
    Từ khi sống chung phòng với nhau một thời gian đủ để thân nhau,đủ để chia sẽ nhau những vui buồn.Chị kể tôi nghe về cuộc đời của chị,lý do vì sao chị phải xin vào ở tâp thể,lý do vì sao sau khi đến ở căn phòng nầy một thời gian chị rời đi về nhà trị bệnh.Lí do thứ nhì chính là điều mà tôi muốn kể cho mọi người .

  15. #15
    Đai Nâu Avatar của daiuytho
    Gia nhập
    Aug 2012
    Nơi cư ngụ
    Khám Chí Hoà
    Bài gởi
    329

    Mặc định

    Típ đi chị ơi...hay phết :D
    -ĂN BẬY CHỨ ĐỪNG NÊN NÓI BẬY NHÉ !!!!

  16. #16

    Mặc định

    hihi... lâu lâu mới đọc được chuyện ma thiệt hay dễ sợ lun
    The Truth Will Set You Free
    The Lie Will Make You To Be Slave.

  17. #17

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi lienmai Xem Bài Gởi
    Trước năm 1975,ngôi trường nầy là trường trung học bán công Đỗ công Tường thuộc tỉnh Kiến phong.Lúc ấy,chị Trang là giám thị của trường.Căn phòng mà chúng tôi ở trước đây là phòng học,sau dùng làm nhà kho và do nhu cầu chỗ ở của chúng tôi nên nhà trường cải tạo thành phòng ở tập thể.Dãy chúng tôi ở có 3 phòng, phòng chúng tôi ở giữa ,phòng bên trái được phân cho gia đình thầy hiệu phó,phòng bên phải phân cho gia đình cô Mùi dạy sinh vật.Cả 2 gia đình đều từ miền Bắc chuyển vào,chi có ông xã tôi và chị Trang là người địa phương.
    Chi Trang kể với tôi căn phòng nầy trước khi chuyển làm nhà kho là phòng học của nữ sinh lớp Đệ tam (bây giờ là lớp 10).Một hôm đang trong tiết học,một nữ sinh đang làm bài trên bảng chợt ngã quỵ xuống bất tỉnh. Lúc mọi người đang tập trung cấp cứu cho người bệnh thì phía dưới lớp một nữ sinh cũng chợt ngã quỵ xuống và tắt thở ngay tại chỗ.Lớp học hoảng loạn,sợ hãi.Nhà trường nhanh chóng chuyển cô nữ sinh vừa bất tỉnh đến bệnh viện,nhưng vào viện được môt lúc thì cô nữ sinh nầy cũng không cứu sống được.Chị Trang bảo thời gian nầy cả trường như trùm lên một màu tang tóc.Lớp học xảy ra sự cố mất hết sinh khí,có một số học sinh xin chuyển lớp và một vài em chuyển trường.
    Môt thời gian sau,để khắc phục sự cố nhà trường chuyển lớp học sang phòng học khác.Căn phòng nầy bị bỏ trống 1 thời gian sau được dùng làm nhà kho.Chiếc bục giảng nơi cô nữ sinh ngã quỵ được đập bỏ.Khi dọn đến ở, tôi đặt chiếc giường ngủ mình ngay nơi đó mà không hề hay biết gì ,sau nầy khi nghe chị Trang kể đôi lúc cũng càm thấy sợ sợ,nhưng cảm giác ấy lại mất ngay sau khi tôi trì chú niệm Phật.
    Từ lúc căn phòng bị bỏ trống đến lúc được dùng làm nhà kho,chị kể có một vài lần bác bảo vệ trường đi tuần tra ngang qua thấy trong phòng phát ra ánh sáng xanh yếu ớt như được thắp từ một ngọn đèn dầu.Những lúc ấy, bác lặng lẽ đi qua không tò mò không đánh động và không kể với bất cứ một ai ngoài chị Trang vì chị là người hiền nhất trường và lặng lẽ nhất trường.Đến bây giờ vẫn thế.
    Sau năm 1975 đất nước hoàn toàn giải phóng,ngôi trường được nhà nước trưng dụng.Tất cả giáo viên và nhân viên đều được giữ lại để phục vụ công tác giảng dạy.Nhưng một số thì về quê,một số nghỉ dạy,một số ra nước ngoài nên tình hình lúc nầy giáo viên rất thiếu phải chi viện từ miền Bắc vào.Đây là tình trạng chung của miền Nam lúc bấy giờ.
    Chị Trang lúc nầy được nhà trường chuyển sang làm công tác giảng dạy.Chị dạy cấp 1,trường chị dạy cách trường nơi chúng tôi ở gần 2km.Lúc đầu,dạy xong là chị về nhà sau này nghe nói do mâu thuẫn gia đình chị xin vào ở tập thể.Chị dọn đến ở trước tôi hơn 1 tháng,nhưng bắt đầu ở một thời gian thì phát bệnh nên về nhà trị bệnh.
    Từ khi sống chung phòng với nhau một thời gian đủ để thân nhau,đủ để chia sẽ nhau những vui buồn.Chị kể tôi nghe về cuộc đời của chị,lý do vì sao chị phải xin vào ở tâp thể,lý do vì sao sau khi đến ở căn phòng nầy một thời gian chị rời đi về nhà trị bệnh.Lí do thứ nhì chính là điều mà tôi muốn kể cho mọi người .
    Rảnh dỗi viết tiếp cho mọi người cùng đọc nha chị

  18. #18

    Mặc định

    up up. Next ??? N.n
    Lạy Chúa Giê-su...
    Con thờ lạy Chúa...

    Xin Chúa thương xót con...

  19. #19

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Tiểu thư mơ mộng Xem Bài Gởi
    hihi... lâu lâu mới đọc được chuyện ma thiệt hay dễ sợ lun
    Lâu rùi mới thấy TTMM...chak vân xinh như ngay nào nhỉ...@@
    SỐNG LÀ ĐỪNG ĐỂ ĐÁNH MẤT CHÍNH MÌNH!!!

  20. #20

    Mặc định

    Chào cô lienmai ! Chuyện cô kể rất hay,đọc rất lôi cuốn. Con vào trang TGVH đã lâu,hôm nay mới gặp người đồng hương,hiện nay cô ở Sadec hay Cao lãnh, nhà con ở An Bình . Mong sớm đọc tiếp chuyện của cô.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. cuộc sống của chư thiên.
    By tukt73_37 in forum Đạo Phật
    Trả lời: 48
    Bài mới gởi: 23-12-2012, 10:28 PM
  2. Kinh Vô Lượng Thọ Phật !
    By kinhdich in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 6
    Bài mới gởi: 31-05-2012, 04:26 PM
  3. PHẬT HỌC VÀ Y HỌC
    By kristin in forum Đạo Phật
    Trả lời: 3
    Bài mới gởi: 24-03-2012, 03:54 PM
  4. hỏi bài giảng kinh Bát Nhã
    By Dieuchi in forum Đạo Phật
    Trả lời: 2
    Bài mới gởi: 03-02-2012, 03:21 PM
  5. Trả lời: 144
    Bài mới gởi: 08-01-2012, 10:38 PM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •