Trang 1 trong 3 123 Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 58

Ðề tài: mệnh lệnh đi lấy bằng chứng cõi âm{ngộ độc phiêu lưu ký}

  1. #1

    Mặc định mệnh lệnh đi lấy bằng chứng cõi âm{ngộ độc phiêu lưu ký}

    Hiện nay là 3 giờ chiều ở 1 xóm bé nhỏ của thành Sài gòn.Có 1 vị vua đời thứ vô số niên hiệu là Đường thủ lãnh,dường như ngài ko vui cái gì đó,cứ ra vô hoài làm cho quần thần phải buồn lây,thì ra ngài rất buồn vì thần dân trong nước ko hề tin có thế giới tâm linh và ngài còn rất muốn biết về thế giới phù thủy ma sói quỷ nhập tràng vv....,.Mỗi lần như thế thì tể tướng lại nhớ đến 4 thầy trò đường pha tạm tên thật là Ngô diễn đạt biệt tài bẻ khóa đột nhập,chạy nhanh.Ngài còn 3 thằng đồ đệ là:tôn ngộ độc tên thật là trần quốc kinh,vì năm xưa chơi đồ hàng với mấy bé gái rồi ăn luôn nên bị ngộ độc biệt tài của hắn là có khả năng trừ tà,đua xe,ăn nhậu,....trư 8 giới tên thật là:lê đong đưa, nghe cái biệt danh của hắn là đủ hiểu là hắn có thể ngồi 8 với các bé gái 3 ngày liền ko cần ăn ngủ.Sa tinh tinh tên thật là lê văn nho,biệt tài của hắn là rửa chén quét nhà ẵm em bé...
    Tể tướng thấy 3 tên này có vẻ rất tốt cho chuyến đi cho nên hắn cho mới 4 thầy trò tới bàn chuyện đi lấy bằng chứng với hành lí là 2 cái máy chụp hình 2 máy quay phim và 1 số đồ lặt vặt khác và ra lệnh đi quay phim chụp hình về Ma nhập,quỷ ám,hình ma quỷ...và giải thưởng là 5 cây vàng 4 số 9,.Mặc dù thấy ngon ăn nhưng cả đám ko bít chuyến đi có gặt hái thành công ko đây.Thấy vậy tể tướng tặng cho mỗi người 3 cây vàng,thấy vậy cả bọn vâng lệnh ra đi tìm hiểu và kiếm bằng chứng về thế giới vô hình cho hoàng đế và thần dân nước mình.
    Ngày đầu tiên cả bọn tiến ra vùng bình thuận vì dân gian có câu "ma bình thuận,cọp khánh hòa".Cả bọn định về thị xã la gi nhưng nghe dân chúng nói ở đó đèn điện nhiều ban đêm toàn bọn du côn các bác nên ko về đó mà về 1 xã nọ ở nông thôn hẻo lánh tên tân hải,qua điều tra bọn chúng nghe đâu ở ngoài bãi biển có 1 ngôi nhà bỏ hoang,nhà đó ngày xưa là của cặp vợ chồng nọ,vì nghi oan vợ mình nhiều lần ngoại tình nên đã dùng dao bổ từ đỉnh hộp sọ tới mũi,mặc dù người chồng thì đi tù con cái đc bà con nuôi dưỡng nhưng đêm đêm những người câu khuya lại nghe tiếng hét kinh hoàng sau đó là 1 tràng cười quái dị,biết vậy cả bọn mừng rỡ về đó cắm lều sau 1 bụi cây cách ngôi nhà 200 mét để tìm hiểu thực hư....
    buồn ngủ quá, nếu thấy hay thì thank rồi cổ vũ để em có tâm lí pos tiếp,cám ơn
    Người đạo sĩ cuối cùng

  2. #2
    Lục Đẳng Avatar của camap_anchay
    Gia nhập
    May 2010
    Nơi cư ngụ
    Tuyệt Tình Cốc
    Bài gởi
    8,100

    Mặc định

    Haha. Trí tưởng tượng phong phú thật. Thanks phát.
    Đời ta có khi tựa lá cỏ
    Ngồi hát ca rất tự do...

  3. #3

    Mặc định

    chưa đọc truyện mà thấy tác giả là bộ xương thì biết truyện ra sao rồi
    Mây vô tình ngàn năm trôi mãi
    -Gió vô tình ngàn năm cứ bay
    Trăng vô tình trăng đùa với người
    -Người vô tình chẳng hiểu lòng tôi
    email:jackkesandem@yahoo.com
    sdt:01662908489

  4. #4

    Mặc định

    bữa nào in ra sách đi,đệ là người mua ủng hộ trước
    Mây vô tình ngàn năm trôi mãi
    -Gió vô tình ngàn năm cứ bay
    Trăng vô tình trăng đùa với người
    -Người vô tình chẳng hiểu lòng tôi
    email:jackkesandem@yahoo.com
    sdt:01662908489

  5. #5

    Mặc định

    thì ra cũng có người ủng hộ mình,tối nay viết tiếp,giờ ban ngày ko có hứng
    Người đạo sĩ cuối cùng

  6. #6

    Mặc định


    Người đàn bà bên bãi biển
    _họ cắm lều trên 1 cái đồi cách ngôi nhà 200 mét.Cắm xong xuôi lúc đó cũng khoảng 5 giờ chiều, có ông già đi ngang qua thấy chúng tôi đang ngồi thơ thẩn ngắm nhìn biển cả với 1 lít rựu đế.Thấy vậy ông ấy vào bắt chuyện,ông ấy hỏi:
    _tại sao đến đây?lại còn cắm lều nữa chớ,ko ngủ đây đâu nguy hiểm lắm.
    8 giới nói:
    _tụi con đến đây qua đêm cho vui thôi,pác biết gì về ngôi nhà hoang này?
    _Ko biết nhưng nguy hiểm lắm,ko đc đâu ko đc đâu,nghe lời pác đi đi.
    Hình như ông sợ cái gì đó nên ấp ớ.Uống xong chút rựu ông ta vội vàng ra đi,vừa đi vừa nhìn chúng tôi lắc đầu vừa nhìn ngôi nhà.
    7 giờ đêm.Những cơn gió biển nhè nhẹ với anh trăng khuyết rọi xuống biển,những cơn sóng nhấp nhô tưởng chừng như đang ở chốn bồng lai nào.Thoáng thấy có người trên cây dương,cả bọn mất hồn vội vàng rọi đèn bin lên ko ngờ đó chỉ là 1 miếng ni lông có thể bị gió đưa lên.Pha tạm:
    _Hú hồn,a chết cha,cái gì kia kìa
    _1 con dao đẫm máu,ôi ghê quá
    _phải lấy máy chụp mới đc
    Nhưng thật ghê rợn vì vừa lấy máy ra thì con dao lại biến thành 1 miếng vỏ chai lâu ngày
    Ngộ độc:kì lạ lúc nãy tụi mình thấy rõ là con dao đẫm máu kia mà.
    tinh tinh:ừ tao cũng thấy,mà thôi có lẽ thần hồn nát thần tín,ko sao đâu.
    Chúng tôi lại ra chỗ cũ cho qua giờ.Bổng đâu có người con gái đang nhảy múa rất ma quái.
    8 giới:chết cha bả định tự tự kìa tụi bay,xuống cứu bả đi.
    Pha tạm:chết rồi cứu bả thôi
    ngộ độc:từ từ đã,kì lạ thiệt tại sao đêm khuya thanh vắng lại có người con gái ra nhảy múa như khùng rồi còn đòi nhảy xuống nữa có thể là ma quỷ đó.
    1 bộp tai đau điếng từ Pha Tạm dành cho Ngộ Độc.Sau đó cả 4 thằng chạy xuống thì ko thấy người con gái đâu mà chỉ thấy có cái áo cũ rích.
    8 giới:ghê quá là ma đó tụi bay
    Pha tạm:sợ quá
    Nhưng với bản tính thích phưu lưu mạo hiểm cho nên điều đó ko thành vần đề.
    Sa tinh tinh:thôi vào lều nằm nghỉ đi chờ động tĩnh gì thì biết.
    11 giờ cả đám nghe thấy 1 tiếng la trong ngồi nhà làm cả đám rùng mình phát khiếp.
    Ngộ Độc thì thầm :mau mau lấy máy quay ghi âm ra.
    Sa tinh tinh:kì lạ sao bật ko lên
    8 giới:kì cục vậy lúc nãy thấy còn ngon mà
    Bỗng đâu có người đàn bà thoáng qua mặt chúng tôi như cơn gió.Sau đó là 1 tràng tiếng cười khanh khách kinh dị.
    Pha tạm thấy nhột nhột nên nhìn xuống chân thì thấy 1 cái mặt đầy máu.
    kinh quá cậu la lên cả bọn quay lại cũng thấy và chạy thật nhanh ra ngoài.Tinh tinh la to:
    _Chị ơi có điều chi thì xin cho chúng tôi biết đừng làm chúng tôi sợ.
    Ngộ Độc:ngu quá,làm sao nói chuyện với ma đc,mau mau dọn bàn cầu cơ.
    trải bàn ra thì tức khắc cơ lên ngay lập tức.Ko cần hỏi nhưng cơ đã chỉ vào những chữ cái.Bà ta rất hận những gì ông chồng đã làm với mình làm con cái phải mất cha mẹ.
    Ngộ Độc:thôi chuyện đã lỡ sao chị ko yên nghỉ đi.
    Vong nói là bà ấy muốn ở lại làm oan hồn 1 phần vì uất hận 1 phần vì muốn nhắc nhở người đời.Sau khi nói những việc đó xong cơ lại về chỗ cũ và tuyệt nhiên ko nói thêm nữa.
    Pha tạm:thôi chị hãy yên nghỉ đi,xin cho tụi con ở đây 1 đêm thôi ngày mai chúng con sẽ đi.
    Sáng ra cả bọn rời khỏi đó và vào 1 quán ca fe trong làng.Pha tạm tiếc nuối:
    _Chán thật cũng ko kịp chụp hình chi hết.
    8 giới:hê hê ko phải đâu lúc cầu cơ em nhanh tay chụp 1 phát.Rồi lấy ra tầm hình nhưng tuyệt nhiên bên trong ko hề thấy gì mà chỉ có cảnh biển đêm thật ma quái.
    Người đạo sĩ cuối cùng

  7. #7

    Mặc định

    Truyện hay và hấp dẫn quá. Thanks cái. Viết nhanh phần tiếp theo đi nhé !!!

  8. #8
    Lục Đẳng Avatar của camap_anchay
    Gia nhập
    May 2010
    Nơi cư ngụ
    Tuyệt Tình Cốc
    Bài gởi
    8,100

    Mặc định

    Ghê quá hen!
    Đời ta có khi tựa lá cỏ
    Ngồi hát ca rất tự do...

  9. #9

    Mặc định

    nói thank mà chả thấy thank gì cả
    Người đạo sĩ cuối cùng

  10. #10
    Lục Đẳng Avatar của camap_anchay
    Gia nhập
    May 2010
    Nơi cư ngụ
    Tuyệt Tình Cốc
    Bài gởi
    8,100

    Mặc định

    Thank rùi kìa pa!
    Đời ta có khi tựa lá cỏ
    Ngồi hát ca rất tự do...

  11. #11

    Mặc định

    biết là truyện chế nhưng đọc cho dễ ngủ

  12. #12

    Mặc định

    hay đó chứ?
    hiếm có người có trí tưởng tượng hay như vậy lắm đó. bạn nên phát huy.

  13. #13

    Mặc định

    Phế tích Thành cổ cham-pa
    Thành cổ này xưa kia là 1 thành phố người chăm 1 thời hưng thịnh,nơi đây họ đã kiên cường chống trả người việt cho đến giọi máu cuối cùng,nhưng cuối cùng họ đã thất bại và chôn vùi biết bao nỗi căm hận.Ý kiến này là do 8 giới đưa ra và 4 thầy trò lại về thành cổ này 1 phần vì ước mơ ngao du thiên hạ 1 phần ai cũng tiếc thương cho 1 quốc gia hưng thịnh bị diệt vong.

    Sau vài giờ ngồi xe ai cũng thấm mệt khi đặt chân đến thành cổ,trái với suy nghĩ của họ,nơi đây chỉ còn là dấu tích của những bức tường đổ nát.
    Ngộ Độc: tiếc cho 1 quốc gia hưng thịnh ngày nào,thôi chúng ta làm lều thôi.
    Bỗng đâu có ông già người chăm chạy đến nói:
    _Các người ở đâu,tại sao đến đây,cút cút.
    Pha tạm:
    _Con chào pác,tụi con ko có dụng ý gì đâu,tụi con là học sinh về kham thảo lịch sử thôi mà.
    _Có gì ở cái phế tích đổ nát mà cha ông các ngươi gây ra chứ, cút ngay,ko đc ở lại,ko thì gặp nguy hiểm thì đừng trách.

    Đáng lẽ đứng lại đôi co với ông già nhưng thấy ổng là con cháu của vương quốc chăm ngày nào nên ai cũng ra đi.Giả bộ lánh,nhưng chập tối chúng tôi lại quay lại.
    Mỗi đứa mắc 1 cái vọng dù ở ngoài thành rồi nhóm lủa rồi quay phim chụp hình xung quanh trước khi đi ngủ...
    Khoảng 8 9 giờ tối.Bỗng đâu có tiếng hò hét, voi kêu, súng nổ như vang ở cõi xa xăm nào về,1 âm thanh thật kì lạ mà tôi ko giải thích đc,như gió đưa những âm thanh vang vọng từ ngàn xưa,hòa cùng âm thanh đáng sợ đó là tiếng những cành là xung quanh chuyển động xào xạc,cảm giấc đơn độc tràn về,bản năng sinh tồn như nói tôi "hãy thoát khỏi cái vọng dù này kêu tụi kia chạy đi,chạy thật nhanh".
    Mún chạy ra kêu nhưng vì sợ cho nên lấy điện thoại ra cho mỗi đứa mỗi tin nhắn,nào ngờ đứa nào cũng giống tui,sợ mà ko dám nhúc nhích.
    Thì ra ông lão gặp lúc sáng ko có ý xua đuổi chúng tôi,chẳng qua ông ko muốn chúng tôi gặp cảnh này,tôi thầm nghĩ đã có ai gặp nguy hiểm ở đây chưa nhỉ,dù sao mình cũng là con cháu những người việt năm xưa hủy diệt họ,chẳng lẽ họ lại để mình yên?
    Hằng ngàn ý nghĩ nhảy múa trong đầu tôi.
    1 lúc sau ko nghe thấy âm thanh chiến trường đó nữa,xung quanh lặng im như tờ nhưng ko hề có đứa nào dám nhúc nhích.
    Im lặng 1 lúc tôi nghe thấy có hàng trăm tiếng bước chân đang đi về hướng chúng tôi,1 cảm giác vô cùng lo sợ, cảm giác mỗi lúc một lạnh toát,tôi cảm nhân từng sợi lông trên cơ thể đều muốn dựng ngược,da gà nổi khắp cơ thể,thay vì lần trước ko sợ người đàn bà nọ là vì ít ra thì làng xóm cũng gần đó,với lại chỉ có 1 mình bà ta nhưng lần này thì chúng tôi đang đối diện có thể là hàng ngàn vong hồn đầy căm thù những kẻ đã lấy nước và tàn sát họ.1 lần nữa tôi lại có ý nghĩ "hãy thoát khỏi cái vọng dù này kêu tụi kia chạy đi,chạy thật nhanh".
    Nhanh như chớp cái vọng dù của 4 đứa cũng đã bị giật bung ra,1 cảm giác lạnh toát đập vào mặt khiến chúng tôi ngất đi.
    Sáng sớm chúng tôi thấy đang nằm trong trạm xá,tôi thấy 1 cô y tá trẻ đang ngồi ở bàn làm việc.Thấy chúng tôi tỉnh dậy chị nói:
    _ Sáng sớm những người chăm đi làm ngang qua khu thành cổ thấy chúng tôi đang nằm bất tỉnh dưới 1 bức tường rồi nhiệt tình cứu chữa cạo gió rồi đem vào trạm xá.
    Tôi mắt nhắm mắt mở trả lời:
    _Thì ra là vậy,bao nhiêu tiền tụi em trả cho,tụi em xuất viện nha.
    _Ừ tình hình sức khỏe tụi em rất tốt có thể đi đc rồi,nhưng lúc sáng người chăm đã trả dùm rồi.Mà nhớ ko đc đi đến thành cổ đâu nha ở đó nhiều ma quỷ lắm.
    Chúng tôi cám ơn rồi từ biệt trạm xá.Lấy đoạn phim và những tấm hình lúc tối ra nhìn kỹ nhưng cũng như lần trước cũng kô hề nhìn thấy gì.
    Ghé vào làng người chăm hỏi chút việc về thành cổ,và nhân tiện cám ơn thì lại ông già bữa trước:
    _Tụi bay còn hên đó thôi đi đi đừng dại dột đến thành cổ nữa.
    Và chúng tôi cũng khiếp vía ra đi thề ko quay lại nơi đó nữa
    {tập tiếp theo,hang động trong rừng}
    Người đạo sĩ cuối cùng

  14. #14

    Mặc định

    mọi người đọc nếu thấy hay thì ủng hộ dùm nha,gost thai,mak bỏ qua lỗi lầm đi vào đọc rồi bình luận cho vui đừng bảo thủ như vậy nữa mà
    Người đạo sĩ cuối cùng

  15. #15
    Lục Đẳng Avatar của camap_anchay
    Gia nhập
    May 2010
    Nơi cư ngụ
    Tuyệt Tình Cốc
    Bài gởi
    8,100

    Mặc định

    Thanks phát. Viết hay lắm dù còn sai chính tả. Bạn tưởng tượng ra hay đây là chuyện có thật vậy?
    Đời ta có khi tựa lá cỏ
    Ngồi hát ca rất tự do...

  16. #16

    Mặc định

    cám ơn cám ơn,chỉ cần 1 người yêu thích tui sẽ tận tình phục vụ.Thank
    Người đạo sĩ cuối cùng

  17. #17
    Lục Đẳng Avatar của camap_anchay
    Gia nhập
    May 2010
    Nơi cư ngụ
    Tuyệt Tình Cốc
    Bài gởi
    8,100

    Mặc định

    Uh. Viết tiếp đi u.
    Đời ta có khi tựa lá cỏ
    Ngồi hát ca rất tự do...

  18. #18

    Mặc định

    Chúng tôi lang thang đến 1 làng nọ,điều tra về chuyện ma quỷ,làng này chỉ là bên kia cái đồi có 1 hang động là nơi ở của hồn ma công chúa nước tàu.Và họ dặn chúng tôi phải cận thẩn vì nó rất hung dữ,bất kì ai đi qua là đêm về lại nghe tiếng tru tréo của 1 cô gái.Dẫu rất sợ vì gặp cảnh lần trước nhưng họ vẫn tiếp tục cuộc phưu lưu đến hang động đó.Vào hang động nhưng ko thấy gì lạ ngoài tiếng gió rít như than khóc.
    Tinh tinh:sao đây, có gan ở lại hay ko?
    Ngộ độc: ở thì ở sợ éo gì?.à tao nghe nói ma nữ rất sợ đồ ô uế tiêu biểu là tinh trùng,tụi mày thầy sao, há há.
    Pha tạm:vỡn à,có công hiệu ko đó,nhưng với bản chất tay chơi chuyên nghiệp nên phải liều.
    Sau đó đứa nào cũng làm 1 bãi vô chai nước cạn rồi làm lều nhóm lữa qua đêm.
    Màn đêm khiến cho hang động rất lạnh lẽo đáng sợ,.Sau khi làm nốt nhiệm vụ chụp hình xung quanh, Bỗng đâu tôi{ngộ độc}thấy giật mình vì cảm thấy có làn gió như hơi thở đằng sau mình,theo phản xạ tôi bật lên rồi kể lể thảm thiết.
    Nhưng tuyệt nhiên đêm đó ko hề thấy gì mà ngược lại với lần trước còn yên bình nữa.
    12 giờ 8 giới mắc tiểu ko dám đi 1 mình nên cả bọn cũng phải mắt nhắm mắt mở dậy đi tiểu chung rồi lại chụp thêm hình.
    Sáng dậy chúng tôi về kể lể với ngôi làng nhưng ai cũng im lặng cúi đầu tỏ vẻ suy nghĩ rồi ra đi.
    Vì kô quen không khí trong hang động nên ai cũng đổ bệnh rồi tá túc trong nhà của 1 người dân nghèo.
    Sáng hôm sau dân làng chảy vào với chúng tôi kể là:
    _Ê Ê tối qua con ma nữ hiện về ở xóm vắng nói là đòi lấy cái anh đẹp trai cao ráo sành điệu gì đó làm chồng đó,nếu ko đc nó sẽ quậy.Phải làm sao đây hả cậu bé.À nó còn đòi em phải đi 1 mình nữa đó.
    Dân làng nhìn thẳng vào tôi vì xét cho cùng tôi cũng đẹp trai ku te cao ráo sành điệu nhất bọn.Tui cảm thấy lo sợ nên quay qua chủ nhà.
    _Chài ơi! con làm sao đây thưa pác,con chưa biết đàn bà là gì mà,với lại nó là ma con là người làm sao ở với nhau đc.
    _Con yên tâm!con làm 1 cái roi bằng tỏi,chờ nó vờn tới là đệp,à cầm lấy chai nước này,ma quỷ rất sớ nó đó.
    Cuối cùng thì chập tối cũng đã đến,trong lòng tôi lo sợ bứt rứt ko yên,thú thật trước nay tui chỉ cầu nguyện vì bắc buộc nhưng hồm nay cũng phải cầu nguyện xin ơn trên che chở.
    Đến 8 giờ tui 1 mình 1 bóng đi ra hang động mà tâm hồn lo sợ vô cùng,ko sợ sao đc khi phải đi 1 mình ra cái chốn hoang vu để tìm gặp 1 con quỷ cái?
    sợ thần hồn nát thần tánh nên tui ko nghĩ gì mà cứ tiến bước mà đi.Đi ngang qua cái cây nọ thì gặp 1 hiện tượng lạ,có tiếng hú từ cái cây đó,tui rùng mình tóc gáy dựng ngược nhưng với bản tính can đảm{phải can đảm mới đi đua xe đc}nên đứng lại nhìn xem sao,kì lạ là đứng lại thì ko sao nhưng đi tiếp thì tiếng hú lại lên,1 làn hơi lạnh phả vào mặt,da gà nổi tứ tung.Đành rút lọ nước thánh ra chạy thật nhanh tới gần rắc vào cái cây thì xuật hiện hình bóng 1 bộ xương người từ cái cây chảy ra rồi lặng chìm vào không gian.Ôi,thật đáng sợ.
    Đến nơi thì gặp 1 cô gái đẹp cực kỳ ngồi vắt vẻo trên 1 cành cây cổ thủ,nhìn trang phục cũng bít là có từ mấy trăm năm trước,ko ngờ 1 vị công chúa nước tàu đẹp thế này mà lại lưu lạc qua đây sao?.
    Những câu hỏi trong đầu khiến tôi ko còn sợ hãi.
    Sau 1 hồi yên tĩnh,nó vờn xuống phía tôi kèm theo cơn gió mạnh.chỉ chờ có vậy tui rút ra cái roi quất tới tấp vào nó.
    _Ui da xin tha cho em xin tha cho em.
    _Mài từ đâu tới đây sao tung hoành bá đạo chốn này,khốn nạn.
    _Đừng đừng,để em trả lời, em xưa kia là công chúa của nhà Tống,quân mông cổ càn quét vào kinh thành,em cùng 1 số hoàng tộc binh lính kịp thời theo đường hầm chạy ra 1 khu vực ven sông,sẵn thấy 1 con thuyền lớn neo đậu gần đó rồi định chảy qua đất tổ tiên anh trú thân,nào ngờ khi ra biển thì gặp bão rồi cả đám chết sạch,tất cả hồn ma đều nhập vào 1 miếng gỗ rồi theo miếng gỗ đó trôi vào nghệ an,rồi dần dần lưu lạc đến đây,những hồn ma khác đã đi hết rồi chỉ còn mình em buồn quá mới nảy sinh ý định như trên...
    _Thôi mài yên nghỉ đi nếu ko thì đừng trách tao ko nương tay.
    Con ma gật đầu lia lịa rồi lặng lặng ra đi.Tôi thầm cầu nguyện cho nó rồi ra về.
    Đến làng tui đc mọi người xem như vị anh hùng.Sáng mai tui cùng mọi người ra cái cây biết hú đêm qua đào lên thì quả thật như tôi dự đoán bên dưới là 1 bộ xương người.Tôi quay qua nói với tụi bạn:
    _Đêm qua tao quên đem theo máy chụp hình chứ nếu ko thì có vốn lớn rồi.
    Cả đám than tiếc của rồi tiếp tục cuộc hành trình
    quả nhiên từ đó ko hề thấy con quỷ hoàng tộc xuất hiện trong hang động nữa.
    Người đạo sĩ cuối cùng

  19. #19

    Mặc định

    bản tính em thích phục vụ cho người khác mà,hy sinh chút công sức ngồi sáng tác ghi bài có gì đâu,hy vọng mak với biến thái cùng vài người khác kô giận mà vào đọc rồi bình lụng cho vui
    Người đạo sĩ cuối cùng

  20. #20

    Mặc định

    tui định sáng tác vài tập liên quan đến lịch sử sau đó sẽ quay lại kiểu theo tập "người đàn bà trên biển" ai có ý kiến gì ko xin phát biểu.cám ơb
    Người đạo sĩ cuối cùng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Phiền não làm sao tránh?
    By Minhsonngocly in forum Đạo Phật
    Trả lời: 5
    Bài mới gởi: 10-04-2011, 08:25 PM
  2. Bí mật “hành phi”
    By Bin571 in forum Chuyện thời sự, xã hội
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 25-11-2009, 03:18 PM
  3. Chú Đại Bi ( Phiên Âm Tiếng Hoa)_Dễ Tụng
    By Tây Thiên in forum Mật Tông
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 16-04-2009, 06:24 PM
  4. Từ bỏ ưu phiền và hướng đến an vui
    By nhat_tan91 in forum Hỏi Đáp, Tư Vấn
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 30-04-2008, 05:40 PM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •