Ngày trước , khi bệnh viện 115 chưa sữa lại khang trang như bây giờ .Khoa thận nằm ở 1 khu hoàn toàn riêng biệt .Ngày đó mẹ mình chữa trị tại khoa đó .Một tuần 3 lần phải chạy thận nhân tạo tới khuya mới vê .Mà ba mình thời điểm đó phải làm việc ca đêm .Vào những ngày như thế mình với chiếc xe tay ga con con chở mẹ đi và ở trong bệnh viện trông chừng mẹ để chở mẹ về.Mình còn nhớ đêm đó vừa đúng 12h .Cô y tá kêu mình mang ống máu của mẹ qua phòng xét nghiệm .Mà phòng xét nghiệm nằm ở phía bên kkia của bệnh viện .Giờ đó đường đi chình của bệnh viện đã đóng cửa rồi.Cô y tà mở cửa sau cho mình băng qua . Với 1 con bé ở độ tuổi 12 ,13 lúc đó thật sự rất sợ .Từ phía cổng sau của khoa thận nhìn ra 1 khu đất hoàn tòan trống trải.Với cái bóng đêm dày đặt mà chỉ có mỗi ngọn đèn vàng ko đủ phân phát ánh sáng ......Mình cũng cảm thấy rờn rợn .......Nhưng mình buộc phải đi .......bệnh viên 12h ko 1 bóng người .Mình nhìn theo ánh sáng vàng yếu ớt đó mà đi .Khi qua khỏi khoảng đất trồng thì đến khu vực bệnh nhân nghỉ ngơi ........Chả hiểu bữa đó thế nào mà cành cửa của các phòng bệnh đóng im ỉm mình vẫn băng băng đi không dám xoay người lại..........Cảm giác có người đang bước chân theo ...........Cũng vẫn cắm đầu mà đi .............
(còn tiếp )
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)

Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này

Bookmarks