kết quả từ 1 tới 13 trên 13

Ðề tài: Như Thị Ngã Văn.

  1. #1

    Mặc định Như Thị Ngã Văn.

    Năm ứng thân của đức Phật được 80 tuổi, Ngài đưa A Nan đi hành hóa tới tháp Già Bà La, ở đấy có rất nhiều vị tỳ kheo vân tập. Ðức Phật nói với đại chúng rằng :

    - Này chư tỳ kheo ! Hôm nay ta gặp các ông tại nơi đây là điều rất tốt. Từ khi ta thành đạo và chứng được chính giác, đã thương tưởng bảo hộ các tỳ kheo và đệ tử, giáo hóa đại chúng, ban phúc cho mọi người, đem sự an vui bố thí cho kẻ khác, dùng từ bi mà đối đãi với tất cả chúng sinh. Ta thuyết pháp độ sinh, chưa hề nề hà gian lao hay nghĩ đến sự nghỉ ngơi.

    Ðiều ta muốn nói thì đã nói xong với các ông rồi. Ta không hề nghĩ các ông thuộc về ta, chúng sinh thuộc về ta, cho ta toàn quyền sai khiến. Ta chỉ là một người giữa các ông, thường thường cùng các ông ở chung một chỗ. Ðiều ta muốn thuyết giảng đã thuyết giảng xong, Như Lai không hề giữ lại điều bí mật nào, không áp bức ai và cũng không muốn ai phải phục tùng.

    Ứng thân của ta nay đã già, như một cái xe cũ thì phải hư, cứ sửa sang, bảo trì mãi cũng không phải là một biện pháp lâu dài được. Trong ba tháng nữa, ta sẽ y theo pháp tính mà nhập Niết Bàn ở giữa hai gốc cây Ta La thành Câu Thi Na Ca La, được sự an ổn vô thượng. Nhưng ta sẽ luôn luôn gia hộ cho các ông và cho những chúng sinh vị lai tin tưởng vào giáo pháp của ta.

    Tin đức Phật nhập Niết Bàn vừa mới ban ra, nên đệ tử của Ngài ai cũng kinh hoàng. Trong tâm của họ, trong khoảnh khắc mặt trời và mặt trăng đều tắt phụp, trời đất xoay tròn. Ðức Phật lại nói tiếp :

    - Các ông không nên đau buồn, vạn vật trong trời đất, hễ có sinh thì tất nhiên phải có tướng vô thường. Ðịnh luật này, bất kỳ là ai chăng nữa cũng không trốn thoát được. Ta đã chẳng nói điều này cho các ông nghe rồi sao ? Những gì mình yêu thương đều phải có lúc mất mát, có tụ họp thì phải có xa lìa, thân thể của người đời do tâm và vật chất tụ lại mà thành thì tất nhiên là vô thường, thì không thể tự do như người ta thường tưởng. Thân xác thịt không thể vĩnh viễn tồn tại, ta đã không thường xuyên nhắc nhở điều này hay sao ?

    Muốn ứng thân của Phật ở mãi trên thế gian là đi ngược lại với quy tắc tự nhiên của pháp tính. Ta là người đã thị hiện chân lý của vũ trụ, thì đương nhiên là không thể đi ngược lại với pháp tính.

    Nếu các ông muốn ta ở lại mãi trên thế gian là các ông đã không y theo giáo pháp của ta đã giảng dạy mà tu hành, vậy thì cho dầu ta có sống thêm ngàn vạn năm nữa phỏng có ích lợi gì ?

    Nếu các ông có thể y theo giáo pháp của ta mà tu hành thì chẳng khác nào ta sống vĩnh viễn trong tâm các ông. Pháp thân huệ mệnh của ta biến khắp tất cả mọi nơi, luôn ở cùng một chỗ với các ông và với chúng sinh đời vị lai.

    Các ông hãy giữ lòng tin kiên cố, quy y nơi pháp, y pháp mà tu hành, không nên quy y nơi gì khác.

    Các ông tu học thánh đạo không biếng trễ, giải thoát phiền não, trụ tâm không loạn, thì các ông đúng là đệ tử chân chính của ta.

    Ðức Phật nói xong lại đi qua Xà Ðầu viên ở thành Ba Bà, ở đấy nhận sự cúng dường của ông thợ vàng tên là Thuần Ðà . Ông này cúng dường Chiên Ðàn nhung, là một loại nấm rất khó tiêu hóa. Ðức Phật dùng xong trong người không khoẻ, nhưng Ngài vẫn từ bi giải đáp cho Thuần Ðà biết thế nào là sự khác biệt giữa bốn loại sa môn, khiến ông này vô cùng cảm động.

    Ðức Phật nói bốn loại sa môn : một là sa môn hành đạo thù thắng, hai là sa môn khéo thuyết nghĩa của đạo, ba là sa môn dựa vào đạo mà sinh sống và bốn là sa môn làm ô uế đạo. Cùng là sa môn mà có chân có ngụy, có thiện có ác, không nên thấy một vị sa môn không hiền không thiện rồi hủy báng toàn thể các vị sa môn.

    Giống như trong một thuở ruộng lúa mạ tốt, bên trong có thể xen tạp vài ngọn cỏ dại. Là người cư sĩ tại gia tin Phật, nên thường gần gũi thiện tri thức, nhưng không nên phê bình sa môn. Người cư sĩ tại gia, tốt hơn hết là không nên để ý tới chuyện tốt xấu thiện ác của sa môn.

    Sau đó, đức Phật thị hiện tướng bệnh ở thôn Trúc Phương, nhưng Ngài vẫn không chịu nghỉ ngơi, vẫn tiếp tục lên đường hành hóa. Một hôm, từ nhan của Ngài bỗng chiếu ra ánh sáng huy hoàng, viên mãn hơn, thanh tịnh hơn, trang nghiêm hơn bình thường, ánh sáng ấy chói lọi như mặt trăng mặt trời, sâu rộng vô biên như biển lớn. A Nan hỏi đức Phật :

    - Thế Tôn, từ trước tới nay con đi theo làm thị giả của Phật, đây là lần thứ nhất con thấy từ nhan của Thế Tôn sáng chói hơn những ngày trước, ánh sáng vô lượng ấy như muốn chiếu thấu cùng khắp cả tam thiên đại thiên thế giới.

    Ðức Phật đáp :

    - Ðúng thế ! Quang sắc của Phật có hai lần đặc biệt không giống bình thường, lần thứ nhất là lúc mới thành Phật đạo chứng đắc vô thượng chính giác, lần thứ hai là lúc sắp nhập Niết Bàn.

    A Nan nghe nói vừa mừng vừa cảm thấy buồn thương. Ðức Phật gieo rắc chủng tử của chân lý trên đường đi của Ngài, và có rất nhiều người đi theo sau chân Ngài. Họ đi theo sau một đức Phật vừa già nua vừa bệnh hoạn, nên dường như ai cũng rơi lệ. Sự thật, nếu trên thế giới này có một người thật sự mạnh khoẻ và huệ mệnh vĩnh viễn không có già bệnh, thì người ấy chính là bậc cứu thế, là bậc đại thánh, là đức Phật vậy.

    Trên đường đi theo đức Phật, A Nan lo sợ thưa rằng :

    -Thế Tôn nhập Niết Bàn rồi, thì nghi thức an táng chúng con phải làm như thế nào ?

    Ðức Phật an nhiên đáp :

    - Những người đã quy y sẽ đến giúp ông, ông đừng lo, hãy an tâm mà lo lấy việc của mình. Tuy nhiên ta cũng có thể chỉ bày cho ông một vài nghi thức để cùng ông tham khảo. Mọi người ai cũng mong muốn biết, và cũng để tránh điều tranh luận giữa đám đông người, ta nói cho các ông nghe cũng tốt. Thế thì ta bày cho các ông nghi thức mai táng của Chuyển Luân Thánh Vương vậy !

  2. #2

    Mặc định

    - Nghi thức mai táng của Chuyển Luân Thánh Vương là thế nào ?
    A Nan xúc cảm vừa khóc vừa hỏi.

    Ðức Phật nhẹ nhàng trả lời :

    - Trước hết lấy nước thơm rửa người, xong dùng vải mới sạch bao người lại. Bên trên dùng 500 tấm thảm bông bao thêm, đặt vào trong một cỗ áo quan bằng vàng, bên trong áo quan có phết dầu hương. Sau đó mới đem cỗ áo quan đặt vào một chiếc quan tài bằng sắt, xung quanh quan tài rải hương chiên đàn trên một vòng tròn rộng, bên trên thì chất hương thơm, bốn phía đặt hoa tươi...

    Ðức Phật nói đến đây, trầm ngâm một lúc rồi lại nói :

    - Phật có thể tự dùng lửa tam muội mà trà tỳ, các ông thu thập xá lợi và lập tháp ở ngã tư đường để người qua lại biết mà nhớ nghĩ và tin tưởng.
    Ðức Phật không hề muốn ai xây tháp cho chính mình, mà vì chúng sinh nên mới để lại di ngôn như trên.

    Không lâu sau, đức Phật tiến vào thành Câu Thi Na Ca La, dặn dò A Nan rằng :

    - Ông hãy vì ta mà đến giữa hai gốc cây Sa La sắp đặt một chỗ nằm, đầu quay về hướng bắc, mặt nhìn về hướng tây. Những năm sắp tới, giáo pháp của ta có thể hướng về phía bắc mà hoằng truyền, và tương lai sẽ thịnh hành ở phương tây. Ðêm nay ta sẽ nhập Niết Bàn.

    A Nan và đại chúng nghe thế, ai cũng khóc không sao ngừng được. Sau đó mọi người bàn tính với nhau, nếu chỉ ở đó mà khóc lóc thì chẳng có ích lợi gì, điều cần kíp là phải thỉnh cầu đức Phật chỉ bày làm cách nào để chính pháp được giữ gìn lâu dài trong thế gian đời vị lai. Bàn tính với nhau xong, họ cử A Nan thỉnh giáo đức Phật :

    - Thế Tôn, chúng con không cách nào mà không buồn thương cho được, nhưng chúng con có bốn vấn đề cuối cùng xin thỉnh Thế Tôn chỉ bày :
    Thứ nhất, lúc Thế Tôn còn tại thế, Ngài là thầy cho chúng con nương dựa. Thế Tôn Niết Bàn rồi, chúng con biết nương dựa vào người thầy nào đây ?
    Thứ hai, lúc Thế Tôn còn tại thế, chúng con an trụ vào Phật. Thế Tôn Niết Bàn rồi, chúng con biết an trụ vào đâu ?

    Thứ ba, lúc Thế Tôn còn tại thế thì người hung ác đã có Thế Tôn điều phục. Thế Tôn Niết Bàn rồi, làm sao điều phục người hung ác đây ?

    Thứ tư, lúc Thế Tôn còn tại thế, ngôn giáo của Phật nói ai cũng đễ tin dễ hiểu. Thế Tôn Niết Bàn rồi, kinh điển kết tập làm sao cho người ta tin tưởng ?
    Ðức Phật trả lời một cách từ bi, vui vẻ :

    -A Nan, ông được đại chúng đề cử đến hỏi ta bốn vấn đề này, thật là vô cùng quan trọng. Các ông không nên bi lụy như thế, giả như Xá Lợi Phất hay Mục Kiền Liên mà còn sống, chắc chắn họ sẽ không cư xử như các ông đâu ! Ðại Ca Diếp hiện giờ còn trên đường về, ông ấy sẽ không về kịp trước giờ ta Niết Bàn. Các ông phải nhận biết pháp tính, nếu Phật dùng ứng thân ở tại thế gian, thì đây là tướng vô thường cuối cùng, phải nhập Niết Bàn. Các ông y theo pháp mà hành thì không khác gì Phật thường còn ở thế gian vậy.

    Nay ta sẽ trả lời bốn vấn đề của các ông hỏi, các ông hãy nhớ kỹ lấy :

    Thứ nhất, các ông hỏi ta Niết Bàn rồi thì ai là thầy cho các ông nương : hãy nương vào Ba La Ðề Mộc Xoa.

    Thứ hai, các ông hỏi ta Niết Bàn rồi thì nên an trụ vào đâu : hãy an trụ vào Tứ Niệm Xứ.

    Thứ ba, các ông hỏi ta Niết Bàn rồi thì làm sao điều phục người hung ác : nên im lặng tách xa họ ra.

    Thứ tư, các ông hỏi ta Niết Bàn rồi thì làm sao cho người ta tin vào kinh điển : phải đặt bốn chữ "Như Thị Ngã Văn" ở ngay đầu tất cả mọi bộ kinh.
    A Nan, các ông nên thường xuyên nhớ nghĩ đến chỗ Phật sinh ra, chỗ Phật giác ngộ, chỗ Phật thuyết pháp và chỗ Phật Niết Bàn. Ðiều cần thiết là thân phải từ, miệng phải từ và ý phải từ, chuyện khác không cần quan tâm đến. Hôm nay không nên bi lụy, hãy mau vì ta mà đến giữa hai gốc cây Sa La mà sắp đặt chỗ nằm.

    Ðây là nguyên do tại sao mà ở đầu tất cả mọi kinh điển đều có bốn chữ "Như Thị Ngã Văn".



    (st)

  3. #3

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi khuyetdanh Xem Bài Gởi
    - Nghi thức mai táng của Chuyển Luân Thánh Vương là thế nào ?
    A Nan xúc cảm vừa khóc vừa hỏi.

    Ðức Phật nhẹ nhàng trả lời :

    - Trước hết lấy nước thơm rửa người, xong dùng vải mới sạch bao người lại. Bên trên dùng 500 tấm thảm bông bao thêm, đặt vào trong một cỗ áo quan bằng vàng, bên trong áo quan có phết dầu hương. Sau đó mới đem cỗ áo quan đặt vào một chiếc quan tài bằng sắt, xung quanh quan tài rải hương chiên đàn trên một vòng tròn rộng, bên trên thì chất hương thơm, bốn phía đặt hoa tươi...

    Ðức Phật nói đến đây, trầm ngâm một lúc rồi lại nói :

    - Phật có thể tự dùng lửa tam muội mà trà tỳ, các ông thu thập xá lợi và lập tháp ở ngã tư đường để người qua lại biết mà nhớ nghĩ và tin tưởng.
    Ðức Phật không hề muốn ai xây tháp cho chính mình, mà vì chúng sinh nên mới để lại di ngôn như trên.

    Không lâu sau, đức Phật tiến vào thành Câu Thi Na Ca La, dặn dò A Nan rằng :

    - Ông hãy vì ta mà đến giữa hai gốc cây Sa La sắp đặt một chỗ nằm, đầu quay về hướng bắc, mặt nhìn về hướng tây. Những năm sắp tới, giáo pháp của ta có thể hướng về phía bắc mà hoằng truyền, và tương lai sẽ thịnh hành ở phương tây. Ðêm nay ta sẽ nhập Niết Bàn.

    A Nan và đại chúng nghe thế, ai cũng khóc không sao ngừng được. Sau đó mọi người bàn tính với nhau, nếu chỉ ở đó mà khóc lóc thì chẳng có ích lợi gì, điều cần kíp là phải thỉnh cầu đức Phật chỉ bày làm cách nào để chính pháp được giữ gìn lâu dài trong thế gian đời vị lai. Bàn tính với nhau xong, họ cử A Nan thỉnh giáo đức Phật :

    - Thế Tôn, chúng con không cách nào mà không buồn thương cho được, nhưng chúng con có bốn vấn đề cuối cùng xin thỉnh Thế Tôn chỉ bày :
    Thứ nhất, lúc Thế Tôn còn tại thế, Ngài là thầy cho chúng con nương dựa. Thế Tôn Niết Bàn rồi, chúng con biết nương dựa vào người thầy nào đây ?
    Thứ hai, lúc Thế Tôn còn tại thế, chúng con an trụ vào Phật. Thế Tôn Niết Bàn rồi, chúng con biết an trụ vào đâu ?

    Thứ ba, lúc Thế Tôn còn tại thế thì người hung ác đã có Thế Tôn điều phục. Thế Tôn Niết Bàn rồi, làm sao điều phục người hung ác đây ?

    Thứ tư, lúc Thế Tôn còn tại thế, ngôn giáo của Phật nói ai cũng đễ tin dễ hiểu. Thế Tôn Niết Bàn rồi, kinh điển kết tập làm sao cho người ta tin tưởng ?
    Ðức Phật trả lời một cách từ bi, vui vẻ :

    -A Nan, ông được đại chúng đề cử đến hỏi ta bốn vấn đề này, thật là vô cùng quan trọng. Các ông không nên bi lụy như thế, giả như Xá Lợi Phất hay Mục Kiền Liên mà còn sống, chắc chắn họ sẽ không cư xử như các ông đâu ! Ðại Ca Diếp hiện giờ còn trên đường về, ông ấy sẽ không về kịp trước giờ ta Niết Bàn. Các ông phải nhận biết pháp tính, nếu Phật dùng ứng thân ở tại thế gian, thì đây là tướng vô thường cuối cùng, phải nhập Niết Bàn. Các ông y theo pháp mà hành thì không khác gì Phật thường còn ở thế gian vậy.

    Nay ta sẽ trả lời bốn vấn đề của các ông hỏi, các ông hãy nhớ kỹ lấy :

    Thứ nhất, các ông hỏi ta Niết Bàn rồi thì ai là thầy cho các ông nương : hãy nương vào Ba La Ðề Mộc Xoa.

    Thứ hai, các ông hỏi ta Niết Bàn rồi thì nên an trụ vào đâu : hãy an trụ vào Tứ Niệm Xứ.

    Thứ ba, các ông hỏi ta Niết Bàn rồi thì làm sao điều phục người hung ác : nên im lặng tách xa họ ra.

    Thứ tư, các ông hỏi ta Niết Bàn rồi thì làm sao cho người ta tin vào kinh điển : phải đặt bốn chữ "Như Thị Ngã Văn" ở ngay đầu tất cả mọi bộ kinh.
    A Nan, các ông nên thường xuyên nhớ nghĩ đến chỗ Phật sinh ra, chỗ Phật giác ngộ, chỗ Phật thuyết pháp và chỗ Phật Niết Bàn. Ðiều cần thiết là thân phải từ, miệng phải từ và ý phải từ, chuyện khác không cần quan tâm đến. Hôm nay không nên bi lụy, hãy mau vì ta mà đến giữa hai gốc cây Sa La mà sắp đặt chỗ nằm.

    Ðây là nguyên do tại sao mà ở đầu tất cả mọi kinh điển đều có bốn chữ "Như Thị Ngã Văn".



    (st)
    Đọc rất bổ ích, lão đạo hữu còn không, pót lên tiếp cho lão già này đọc với.
    VẠN PHÁP TÙY DUYÊN SANH.

  4. #4

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi hoattunhan Xem Bài Gởi
    Đọc rất bổ ích, lão đạo hữu còn không, pót lên tiếp cho lão già này đọc với.
    Lão cứ từ từ, cứ thường xuyên vào diễn đàn này nhé...
    Chúc lão có chiều niềm vui.
    Thân!

  5. #5

    Mặc định

    tại hạ có thể nói là có duyên với Phật Pháp, tuy rằng chưa hành trì, nhưng từ khi có duyên gặp được các mẩu chuyện Phật giáo, cảm thấy rất tâm đắc, và trong lòng cũng lặng hơn trước nhiều. Mỗi lần được đọc những câu chuyện này, lại một lần quyết tâm sửa mình, chẳng dám mong diệt khổ, chỉ mong tâm mình được tĩnh, bớt mang khổ não đến với mọi người quanh mình.
    Nay xin được post 1 bài thơ con cóc, ghi lại cảm xúc nơi mình:

    Như một ngọn gió lành
    Chẳng biết từ đâu tới
    Chẳng biết đi về đâu
    Gió mát, lòng thanh thản
    Cảm ơn, gió lặng thinh
    Gió thổi, đâu vì ai!

  6. #6

    Mặc định

    Ngọn gió vốn không lành
    Cũng chẳng biết đến đi
    Thuận duyên tâm thanh tịnh
    Nghịch duyên cũng tịnh thanh!

  7. #7

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi trinhleha Xem Bài Gởi

    Như một ngọn gió lành
    Chẳng biết từ đâu tới
    Chẳng biết đi về đâu
    Gió mát, lòng thanh thản
    Cảm ơn, gió lặng thinh
    Gió thổi, đâu vì ai!
    Đạo Pháp vốn Như Khứ
    Đạo Pháp sẽ Như Lai
    Hữu duyên thời phùng Đạo
    Ngộ Pháp thời thanh Tâm
    Thanh Tâm ngộ Pháp Không
    Duyên sinh ra vạn Pháp.
    VẠN PHÁP TÙY DUYÊN SANH.

  8. #8

    Mặc định

    @Mọi người:
    - Đức Phật quả là bậc phước đức cao dày, khi nhập tịch mà được nằm trong áo quan bằng Vàng thì quả cũng là... thượng hưởng.
    - Câu chuyện vốn dĩ không có nhiều giá trị chính cái sự kiện nhưng quan trọng ở ý nghĩa ở sự kiện đó. Và phải xem xem tác giả câu chuyện đang hướng người đọc đến... chỗ nào.
    - Học Phật phải biết hoài nghi, hoài nghi để chân nghiệm!
    ... Sàng lưới Dần vào tế trong thô
    Chỉ cái tế trong thô cũng không.
    Tức là viên minh chân thật đế.
    ... (Tôn Giả Bôi Độ)

  9. #9

    Mặc định

    Nghi thức mai táng của Chuyển Luân Thánh Vương là thế nào ?
    A Nan xúc cảm vừa khóc vừa hỏi.

    Ðức Phật nhẹ nhàng trả lời :

    - Trước hết lấy nước thơm rửa người, xong dùng vải mới sạch bao người lại. Bên trên dùng 500 tấm thảm bông bao thêm, đặt vào trong một cỗ áo quan bằng vàng, bên trong áo quan có phết dầu hương. Sau đó mới đem cỗ áo quan đặt vào một chiếc quan tài bằng sắt, xung quanh quan tài rải hương chiên đàn trên một vòng tròn rộng, bên trên thì chất hương thơm, bốn phía đặt hoa tươi...
    media không tin những lời nầy xuất ra từ miệng Đức Phật ! Kinh với Sách !!!!
    Ganh ghét là tự thú nhận sự thua kém của chính mình. ( V. Hugo )
    Người ta nghĩ rằng mình là khôn, nhưng người khôn tự biết mình là dại. (Shakespeare)

  10. #10

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi media9player Xem Bài Gởi
    media không tin những lời nầy xuất ra từ miệng Đức Phật ! Kinh với Sách !!!!
    Lão cũng cùng suy nghĩ.
    VẠN PHÁP TÙY DUYÊN SANH.

  11. #11

    Mặc định

    Phàm con người khi sống vấn đề ăn uống cũng rất quan trọng , muốn cơ thể khỏe mạnh ngoài việc luyện tập thể thao ra còn phải biết lựa chọn những món ăn nào có lợi hay hại cho sức khỏe mà dùng trong thực đơn hằng ngày .Trong ăn uống cũng phải đúng cách , nhai chậm rãi , không hấp tấp nhai bừa nuốt vội , làm hệ tiêu hóa khó bài tiết , dẫn đến việc có hại cho sức khỏe
    Kinh Sách cũng vậy , người có trí tuệ phải biết chọn lựa mà đọc , Đọc phải biết vận dụng tư duy của mình để suy nghĩ đúng hay sai , không mù quáng khi một cuốn kinh sách nào in ra có lời nào thuyết giãng mà cho là của Phật , rồi cứ thế mà tin theo , Hể Sách nào người ta cho là Phật nói thì cũng nhét bừa vào óc , có ngày không "bài tiết" được thì cũng "Tẩu Hỏa nhập Ma " mà thôi .
    Ganh ghét là tự thú nhận sự thua kém của chính mình. ( V. Hugo )
    Người ta nghĩ rằng mình là khôn, nhưng người khôn tự biết mình là dại. (Shakespeare)

  12. #12

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi media9player Xem Bài Gởi
    Phàm con người khi sống vấn đề ăn uống cũng rất quan trọng , muốn cơ thể khỏe mạnh ngoài việc luyện tập thể thao ra còn phải biết lựa chọn những món ăn nào có lợi hay hại cho sức khỏe mà dùng trong thực đơn hằng ngày .Trong ăn uống cũng phải đúng cách , nhai chậm rãi , không hấp tấp nhai bừa nuốt vội , làm hệ tiêu hóa khó bài tiết , dẫn đến việc có hại cho sức khỏe
    Kinh Sách cũng vậy , người có trí tuệ phải biết chọn lựa mà đọc , Đọc phải biết vận dụng tư duy của mình để suy nghĩ đúng hay sai , không mù quáng khi một cuốn kinh sách nào in ra có lời nào thuyết giãng mà cho là của Phật , rồi cứ thế mà tin theo , Hể Sách nào người ta cho là Phật nói thì cũng nhét bừa vào óc , có ngày không "bài tiết" được thì cũng "Tẩu Hỏa nhập Ma " mà thôi .
    Vây tốt nhứt nhịn đói cho rồi, cái này không được, cái kia cũng không biết có được không, ngồi trông mà thèm. Chép miệng bỏ đi thì tiếc. Hay da, thiệt là khó nghĩ quá.
    VẠN PHÁP TÙY DUYÊN SANH.

  13. #13
    12212012
    Guest

    Mặc định

    Tất cả những bài huynh khuyết danh post cực hay

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Tiến sĩ Vũ Văn Bằng hoá giải uẩn khúc Đất và Nước
    By Bin571 in forum Phong Thủy, Địa lý
    Trả lời: 14
    Bài mới gởi: 02-04-2011, 03:18 PM
  2. Sự tích ðức văn thù sư lợi bồ tát
    By vodanhtb in forum Đạo Phật
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 05-08-2009, 06:08 PM
  3. Những Nét Văn Hóa Của Đạo Phật
    By Tourism Manager in forum Văn Hóa
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 16-08-2008, 01:39 AM
  4. Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 25-04-2008, 11:17 AM
  5. Văn Miếu Mao điền - Hải Dương - Một Khu Di Tích đẹp .
    By dienbatn in forum Các bài của DIENBATN
    Trả lời: 11
    Bài mới gởi: 19-12-2007, 08:16 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •