kết quả từ 1 tới 12 trên 12

Ðề tài: Chuyền huyền bí miền Bắc: THẦN GIỮ CỦA

  1. #1

    Mặc định Chuyền huyền bí miền Bắc: THẦN GIỮ CỦA

    Chuyền huyền bí miền Bắc: THẦN GIỮ CỦA


    » Tác giả: Trọng Mạc


    1. Chuyền huyền bí miền Bắc: THẦN GIỮ CỦA



    Ngoài Bắc có 2 chuyện thực kỳ lạ mà có lẽ đồng bào Trung Nam ít được thấy được nghe:

    Thứ nhất: truyện lạ lùng trâu, bò, ngựa , dê, gà, vịt, ngan, ngỗng lại chỉ ban đêm mới đi kiếm ăn....

    Thứ hai: truyện các tên bán “thôốc ê”

    Hồi xưa nước Việt chúng ta bị quan Tàu sang vơ vét vàng bạc, nhưng lại không được phép mang về nước họ, cũng có lẽ vì đướng sá quá xa xôi nguy hiểm, nhiều cướp trộm dọc đường nên phải tìm cách chôn dấu ờ An Nam Quốc rồi phong thần giữ của đó cho con cháu chúng sẽ tìm lấy về sau.

    Lợn ăn đêm

    Tôi đã được nghe các bậc trưởng thượng trong tỉnh Hải Dương nói rằng: có người gặp một đàn lợn mấy chục con kéo nhau đi ăn đêm gần chùa Ông Đống phố Đông Thị, Hải Dương. Người này cố đuổi bắt cho được con lợn to đầu đàn mà không thèm bắt con lợn què đang lê lết đàng sau. Quá chùa một đọan, đàn lợn biến mất. Như vậy là gần chùa có hầm để của rồi.

    Lại có người đã gặp ngựa ăn cỏ sau nhà thương Hải Dương hồi quá nủa đên. Lại gần toan bắt thì nó đá chết.

    Cách đây hơn chục năm, một tờ báo ở Saigon có đăng một chuyện “vịt ăn đêm”. 2 vợ chồng nhà nông kia đi làm đồng thực sớm, gặp đàn vịt mấy chục ocn ăn ở ruộng gần đó bèn lùa cả về nhà. Sáng ngày ra thấy chuồng gà, tòan vịt bằng vàng, nhờ vậy mà trở nên giàu có.

    Tiếng đồn ầm lên “được” của” nhưng rồi mấy năm sau thì bị hại vì “của “trời ơi” này; không phải đồng bào Việt ghen ăn mà chính do người Tàu, con cháu của quan lại Trung Quốc hồi xưa đã để của lại cho họ. Chúng có “gia phả” và “chìa khóa” để mở các cửa kho vàng đó. Nay biết là số vàng của họ bị mất đi một phần, nên họ tìm cách ám hại vợ chồng nộng dân kia để đọat lại. Rất tiếc tôi không còn nhớ chúng đã dùng thủ đọan gì để cướp lại số vàng đó.

    Các bậc tôn trưởng kể rằng: “ Khi phong thần, người có của đã hẹn cho “thần giữ của” mộ thời hạn là bao nhiêu năm nhất định sẽ có người lấy vàng và sẽ trả tự do cho thần. Quá hạn đó, thần có tòan quyền chọn cho ai của đó thì cho”

    Một nhà nông đi làm về khuya gặp một cô con gái thực đẹp bảo đem cho cô ta một dĩa bánh đúc mắm tôm và 21 ngưới đàn bà có chửa thì cô ta sẽ cho 1 con lợn bằng vàng. Người nhà nông nhanh trí nghĩ ngay ra đem đủ bánh đúc mắm tôm và 21 cái “dòng đònng” (cây lúa đang có bầu) thì cô gái nhận và mở cửa kho ra cho thấy cơ man nào là vàng đỏ ối nhưng chỉ cho một con lợn đúng như lời đã hứa. Cô gái kia chính là thần giữ cửa các kho đó, nhưng khi đã quá ngày hẹn, thần bị đói nên được tòan quyền xử dụng kho vàng, đổi lợn lấy thức ăn. Và các súc vật đi ăn đêm chính là những con vật bằng vàng torng hầm, lâu ngày đã thành thần vậy.

    Bọn “thôốc ê”

    Bọn “thò lò mũi xanh” chúng tôi hồi xưa rất sợ bọn đi bán thuốc rong “thuôốc ê”. Người lớn dọa rằng “ ra đường chơi, bọn “thuôốc thuôốc ê” nó bắt bỏ vào bồ đem về Tầu là chết đó.

    Tụi “thuôốc thuôốc ê” này đội nón tu-lờ, thứ nón rộng như cái mâm thau lớn, đan bằng cật tre, mặt trên quang dầu màu vàng sậm rất bóng, chính giữa nón lồi lên như cái sừng thật to, có quai móc vào càm. Họ mặc quần áo cộc màu xanh thẫm, áo cộc mở đằng trước như áo người Việt chúng ta, nhưng cúc thì tết bằng vải. Chân đi hài sảo bện bằng dây đay, dây gai, có quai buộc vào chân rất chắc. Chúng gánh 2 cái bồ, đi từng bọn, ít nhất là 2, nhiều nhất là 5,6 lang thang khắp đó đây, hang cùng ngỏ hẻm miền Bắc, miệng rao “thuôốc thuôốc ê”.

    Người bào chúng là dần Tầu, kẻ khác bảo là dân Cao Ly. Có thực chúng sang đây để bán thuốc không ? Rất ít người mua thuốc của chúng mà sao chúng lại đông đến thế ? Nhan nhản khắp các làng, các chợ quê, không đâu là vắng bóng chúng. Người lớn còn bảo chúng đi rắc bùa mê. Chúng nó thờ Ma ở 1 cái bồ, chỉ có một cái là đựng thuốc thôi. Mà quả vậy, chỉ thấy họ mở có 1 cái bồ thôi, còn cái kia không ai thấy chúng mở lần nào cả. Đã có người bất thình lình chộp cái nắp bồ thứ 2 lật ra xem thì thấy có 1 bát hương và giấy vàng đầy cả bồ. Tên bán thuốc bị cú bất chợi đó tái mặt làu nhàu rồi đứng dậy tức khắc đi ngay không bán thuốc nữa.

    Một chuyện lấy vàng

    Và dười đây là những gì xảy ra với tụi “thuôốc thuôốc ê” này.

    Một bạn chừng 5,6 tên lọai này lẩn quẩn bán thuốc và đi lại ở làng Mổ luôn luôn rồi làm thân được với dân trong vùng nhất là với các vị chức sắc xã đó. Rồi hắn làm quen mà mua chuộc được cả anh chàng Mõ nữa để được anh mở cửa đình cho vào ngủ trong đó. Dần dần chúng sống với dân Mỗ như người đồng chủng, không còn ai nghi ngờ gì chúng nữa. Thế rồi bỗng nhiên bọn chúng biến mất không tên nào lai vãng đến làng nữa. Lúc đó làng mới sinh nghi, đổ ra đình tìm tòi thì ai nấy giật mình lác mắt thấyy bức hòanh phi bằng gỗ treo trước bàn thờ Thành Hòang đã bị hạ xuống từ bao giờ mà lạ nhất là 4 đại tự sơn son thếp vàng “Phúc như Đông Hải” đã bị đục lấy đi mất. Xem xét kỹ ra mới biết đó là 4 chữ rời có móc, móc vào gỗ chứ không không phải là chữ đục chạm trên gỗ. Đàng sau bức hòanh còn sót lại mấy lá vàng thật . Lúc bấy giờ dân làng mới ngả ngửa người ra mà tiếc ngơ tiếc ngẩn. Bọn “thuôốc thuôốc ê” đã đến lấy vàng mà cha mẹ ông bà chúng để lại trên bức hòanh phi cung tiến cho đình làng từ mấy đời trước. 4 đại tự “Phúc như Đông hải” chính là 4 chữ đúc bằng vàng, mỗi chữ hàng trăm lạng vàng chứ ít đâu. Lại còn vàng lá chức trong bụng trước mắt dân làng từ mấy đời mà chẳng ai biết !

    Chó đá

    Ngòai Bắc có tục lệ tạc tương đó đá gìn giữ đình chùa miếu mạo, có khi đến 3,4 con như ở làng Hòang Mai gần Hanoi, có 4 con chó đá ngay ở cổng làng.

    Bọn “thuôốc thuôốc ê” lan la đến vùng XX và thuê nhà tại chợ, gần đình. Một con chó đá thực to ngồi trên bệ nửa chìm nửa nổi ngay cạnh đình làng. Lưng chó có thấy khắc 4 chữ Hán thực rõ ràng: “Kim tại ngọc hành”, làm cho “bửu bối” của chó bị đập bể, nhưng chẳng thấy vàng đâu cả.

    Thế rồi một thời gian sau, làng XX phải trố mắt mà nhìn cái “huyệt” ở sau đình trước mặt con chó đá ấy, lúc này đã thấy đầu cho thủng, có lổ hổng từ đầu xuống bụng. Về sau có người đóan ra: “Kim tại ngọc hành” nghĩa là đổ đầy nước vào bụng chó cho nước chảy qua ngọc hành, nước cảy hết, ngừng ở đâu thì đào ở đó lấy vàng lên.

    Được nghe vậy thì xin thuật lại như vậy. nhưng theo ngu ý thì không lẽ bọn Tầu phù lại khờ khạo đến như thế sao ?

    “Vạn vật vô thường” ! Để của trên bức hòanh phi.. Nếu bão tố làm đổ đình… dân làng di đình đi nơi khác..mối ăn gỗ làm rơi 4 chữ vàng … hay dân làng đem chó đá đi mé khác .. hoặc lâu ngày chó đã bị gãy nát.. thì sao ?

    Phải chăng vì những lẽ này mà bọn cai trị Tàu hồi xưa mới nghĩ đến việc “phong thần giữ của”. Rồi việc quan Tàu cưới vơ An Nam về mà không động phòng hoa chúc, không cho họ nhà gái bén mảng đến nhà trai, đã làm dân An Nam nghi ngờ để rồi khám phá ra dã tâm của bọn tham quan ô lại Tàu phù ?

    Cứu con khỏi chết

    Một gia đình có con gái thự cđẹp vừa tuần cập kê được quan Tàu địa phương đến cầu hôn. Còn gì bằng nữa ! Một bước lên bà quan (mặc dầu là me tàu phù, me Mỹ, me Tây hay me Đại Hàn) nên gia đình cô gái nhận lời.

    Những ngày đầu, gia đình nhà gái cũng được đến chơi vài ba lần. Rể cũng nhã nhặn đón tiếp. Một hôm cô gái rỉ tai mẹ đẻ: “Từ hôm về đây đến giờ, chồng con vẫn để con ngủ một mình thôi mẹ ạ !”

    Bà mẹ cũng không vừa, chất vấn rể luôn thì được trả lời: “ Tục lệ Thiên triều khác với nước Đại Cồ Việt của cá nhà bà lố ! Còn phải trọn ngày thực tốt; rồi 2 vợ chồng mới tới nhà dành riêng cho việc động phòng”

    Vốn đã được nghe ít nhiều về chuyện “phong thần”, bà mẹ cô gái bàn với gia đình tìm phương giải cứu con nếu vạn nhất con gái bà bị “phong thần” như đã có lời đồn đại. Bà mẹ ngầm dúi cho con gái một gói đựng hạt vừng (mè) thực mẩy, dặn rằng: “ Nếu có phải đi đâu ban đêm thì hết sức cẩn thận, rắc vừng xuống đất, theo dọc đường , và đến chổ nào xuống kiệu, còn bao nhiêu rắc vung vải ra chung quanh cho kỳ hết mà chớ có để lộ cho ai biết mảy may !”.

    Thế rồi việc phải đến đã đến. Quá nửa đêm một hôm thực tối, không trăng sao, cô gái được đưa lên kiệu và rước đi. Theo đúng lời mẹ dặn, cô gái đã rắng vừng suốt dọc đường và đến chổ kiệu đỗ, còn bao nhiêu vung vãi ra hết.

    Cô gái được đưa xuống hầm sâu rồi lên ngai vàng chân tay bị buộc chặt vào ngai. Miệng được ngậm 1 củ sâm, 2 hai môi bị gắn chặt lại với nhau bằng nhựa trám. Với củ sâm đó, cô gái sống được 100 ngày mới chết.

    Sau khi hô thần và làm đủ phù phép, bọn Tàu phù ra khỏi hầm, xây kính miệng hầm lại, san bằng chổ đất, trồng lại cỏ như củ khiêng không một ai có thể ngờ việc gì được.

    Khi bà mẹ cô gái đến thăm còn lần cuối thì được nhà trai cho biết là đôi tân hôn đã dời đến nhà dành riêng cho cuộc động phòng ờ mãi xa không thể đi được.

    Chỉ cần nửa tháng sau, gia đình cô gái đã tìm ra dấu vết con mình nhờ cây vừng đã mọc đều. Cuối cùng đã cứu được cô gái. Kho vàng đỏ ối, họ đúc đủ thứ: voi, ngựa, trâu, bò, lợn, gà, ngỗng, ngan, vàng nén, vàng lá, chén, bát, đĩa, đĩa, cau, trầu đêu tòan vàng ròng.

    Gia đình cô gái có đọai được kho vàng đó không ? Không thấy nói mà chỉ biết sau khi cứu thóat được con gái, gia đình đó đã phải trốn đi phương khác, e khi việc bị bại lộ thì hết đường sống với Tàu phù.

    Nếu quá 100 ngày, cô gái chết rồi thành “thần giữ của” cái kho này, thì dù là bố hay mẹ cô ta có biết mà vào kho đo cũng sẽ bi thần chém chết luôn, trừ khi biết được câu thần chú “hô” để gọi mở cửa kho thì không kể. Nhưng bọn để của đâu có lộ thần chú ấy cho ai mà biết được.

    Thời tiền chiến, nhà văn Thế Lữ đã dựa vào những truyện như trên của “cha ông nhà Việt” để lại mà viết ra tập “Vàng và máu” thực rùng rợn ly kỳ !

    (Khoa học huyền bí số 1B-1975)

    Trọng Mạc Đặng Kim Thanh
    NAM QUỐC sơn hà NAM ĐẾ cư
    TIỆT NHIÊN định phận tại THIÊN THƯ

    Đây là link Fanpage của Diễn đàn TGVH anh em nha https://www.facebook.com/thegioivohinh.fanpage/
    Đ
    ây là Youtube của Diễn đàn hay đăng ký ủng hộ nhé : https://www.youtube.com/@thegioivohinh571
    Tiktok1 - @thegioivohinh.571 : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9Wjn42o3s&_r=1

    Tiktok2 - @thegioivohinh.com : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9WnFaFDRX&_r=1

  2. #2

    Mặc định

    Không biết có thật không....Trên đời có nhiều chuyện chúng ta chưa biết lắm nhỉ !

    Nam Mô A Di Đà Phật

  3. #3

    Mặc định

    thấy mẹ mình kể, bà ngoại kể là hồi bà ngoại còn nhỏ, ban đêm có 1 lần phải đi ra ngoài, đi qua 1 chùa tự nhiên thấy 1 đàn lợn nối đuôi nhau đi ngang qua, lạ là lợn lại trắng trẻo như lợn bây giờ í (hồi xưa toàn lợn ỉn, màu đen thui, làm gì có lợn trắng như giờ). bà thấy sự lạ, về kể cả nhà mà chẳng ai tin
    lại 1 lần nữa, thấy kể tự nhiên thấy cây sung có hoa, hoa to, 5 cánh hẳn hoi (hoa sung bé tí, mọi người thường bảo là sung không có hoa là vì thế). Thế nhưng kể lại cũng chẳng ai tin
    Bao năm qua đi cố giữ lấy được gì......[/SIZE]di nangdi nangdi nangdi nangdi nangdi nangdi nang

  4. #4

    Mặc định

    mẹ mình cũng kể chuyện tương tự như vậy. ghê nhỉ nghê nhất là thuật, bùa ngải của bọn khựa. vãi chấy

  5. #5

    Mặc định

    Giải mã bí ẩn của “thần giữ của” theo khoa học

    Từ xưa, trên khắp thế giới từ Hi Lạp, Mông Cổ, ấn Độ, Trung Hoa,... cho tới Việt Nam đã lưu truyền những câu chuyện ít nhiều mang tính huyễn hoặc về thần giữ của.

    Đây là một bộ phận thuộc văn hóa dân gian của các dân tộc, thường đi cùng với câu chuyện về những phù thủy cao tay và những lời phù chú bí ẩn. Đằng sau bức màn huyền ảo của phép thuật được gợi mở lại là những lý giải dựa trên cơ sở khoa học đầy bất ngờ và lý thú.

    Cho tới nay, những câu chuyện về thần giữ của còn lưu lại trong dân gian tương đối nhiều. Những lời đồn thổi càng làm tăng tính chất linh thiêng, huyền bí của từng câu chuyện. Những nghi vấn và giả thuyết về thần giữ của với nhiều tầng khác nhau là sức hút kỳ lạ với bất kỳ ai muốn biết về "vị thần" này.
    *

    *
    Một hầm mộ được coi là có thần giữ của ở Hà Nam.
    *
    Bỗng dưng vớ được kho báu?

    "Chợ Chùa trên bến dưới thuyền / Có cây cổ thụ có đền Kim Quy / Đền Kim Quy có cây cổ thụ / Cây cổ thụ có trụ minh đường / Những đêm thanh vắng đoạn trường / Lặng nghe rùa đá nhẹ nhàng qua sông".
    Chợ Chùa (chợ Tam Bảo) ở huyện Nam Trực - tỉnh Nam Định hiện nay vẫn còn đền Kim Quy trấn giữ. Tương truyền cách đây hơn 60 năm có một câu chuyện lạ xảy ra. Có hai bà cháu nhà nọ đi phơi đỗ ở sân chùa. Cô cháu gái còn nhỏ tuổi chơi nghịch cứ lấy đỗ đen trộn đỗ đỏ bỏ vào miệng rùa đá trong sân. Nghĩ cháu nghịch ngợm, bà chỉ quát mắng rồi quên đi.
    *
    Đến một hôm, bỗng nhiên đứa cháu đang nghịch chơi như mọi khi thì mai rùa nứt ra làm đôi. Người bà nhìn vào sợ quá mới kêu lên: “Con rùa ma!”. Đứa bé ngây thơ không hiểu, gọi bà lại xem, người bà hốt hoảng chạy về nhà, ngã dúi dụi. Đến khi con trai và con dâu trông thấy, tưởng bà bị ma đuổi, lấy dầu cao đánh gió cho một lúc thì bà cụ tỉnh.
    Lúc đó bà mới nói: "Không hiểu sao con bé nhà mình phát hiện ra trong con rùa đá có ma". Nói rồi cụ ngất đi. Người con trai không tin, liền ra xem thử thì thấy có vàng nén trong mai rùa. Anh liền báo cho cán bộ địa phương đến xem và xác minh là vàng thật. Phần vàng tìm thấy được coi như của gia đình đứa bé gái nọ. Dân Chợ Chùa lúc ấy mới nhớ tới những câu thơ kể trên như một sự lý giải cho sự việc tình cờ này.

    Vùng Nam Định, Quảng Ninh ngày xưa vốn là những vùng cửa biển sầm uất, là nơi thông quan buôn bán giữa Việt Nam, Trung Quốc và các nước khác. Dân thành Nam ngoài nghề nông ra thì chủ yếu là làm quan và làm thầy, bao gồm cả thầy phù thủy.
    *
    Dòng giống những người này hiện nay tuy không còn làm nghề nữa nhưng vẫn là những người có trình độ cao và ít nhiều hiểu biết về kinh dịch, âm dương ngũ hành cũng như phép thuật. Sơ khởi phải tính từ thời Bắc thuộc với hơn ngàn năm, 138 vị thái thú cai trị ở An Nam, rất nhiều người về sau không trở về nguyên quán mà ở lại sinh cơ lập nghiệp, họ sống lẫn lộn với người Việt và các tộc dân Nam Đảo, dần dần tạo nên cộng đồng Bách Việt.
    *
    Với trình độ và khả năng của ông cha, những người con cháu ở đây đã tạo riêng cho mình một số vốn liếng khổng lồ. Có tiền, họ bắt đầu nghĩ tới giữ của và tìm cách mị dân để tạo nên khoảng cách an toàn đối với những cư dân còn lại. Sự bí ẩn của phép thuật tạo nên những thầy phong thủy, pháp sư, thầy phù thủy,... nhẹ nhàng hơn là thầy lang, thầy cúng. Đó là nguyên nhân vì sao vùng đất này lại lưu truyền nhiều câu chuyện bùa chú và thần thánh đến vậy.
    *
    Trở lại câu chuyện trên bến chợ Chùa. Theo lý giải của các nhà khoa học, nguyên nhân rùa đá nứt ra là do đứa bé trong quá trình nghịch ngợm của mình đã thả đậu vào trong miệng, lăn xuống bụng rùa đá. Đến khi đủ điều kiện về độ ẩm, nhiệt thì các hạt đậu trương ra và nảy mầm tạo nên áp lực khiến rùa đá vỡ đôi, vô tình mà tìm thấy vàng. Câu thơ, câu hát về chợ Chùa và rùa đá không phải là một lời giải mà chỉ là chiếc chìa khóa để bắt đầu đi sâu vào thế giới của tâm linh.

    Một câu chuyện khác do ông Hải, hiện đang sống ở phố Kim Hoa, Tây Hồ (Hà Nội) - vốn là con cháu một gia đình có truyền thống buôn bán đồ cổ lâu đời kể lại. Hiện ông Hải không còn kế nghiệp gia đình mà trở thành một dịch giả, chuyên về dịch thuật các vấn đề liên quan tới sách cổ và gia phả các dòng họ. ông Hải kể, từ đời ông nội của ông, gia đình sinh sống ở vùng ý Yên - Nam Định.

    Lúc đó vẫn là thời Pháp thuộc, có một ông thầy cúng đi làm lễ cho người ta mà vô tình tìm được một quyển sách quý. ông thầy cúng liền theo chỉ dẫn của sách tìm đến một vùng đất vắng có ngôi mộ cổ. Lúc ấy vào khoảng cuối thu. Không hiểu ông thầy cúng làm gì mà đột nhiên gió lắc mạnh cái bia cạnh cây duối vỡ tan. Cái bia bằng đá vỡ ra để lộ ngôi mộ. ông thầy liền nhảy xuống, đọc thần chú, những người đi theo giúp ông bật được một cái cửa gạch.

    Sau đó ông tìm được một cái chìa vôi bạc, còn lá trầu bạc thì không hiểu sao không tìm thấy. Ông thầy đem chiếc chìa vôi lên Hà Nội nhờ bán, nhưng mãi không có người mua. Cho đến năm 1957- 1958, chiếc chìa vôi vẫn còn ở trong kho đồ cổ nhà ông Hải, về sau chiến tranh loạn lạc mới thất lạc.

    Cũng là gia đình có nghề, ông cụ nội ông Hải mới đem ra bấm độn và hỏi kĩ chuyện thì mới biết, hóa ra ông thầy cúng tìm được cuốn sách, niệm chú cho đá vỡ, đáng lẽ ông ta lấy được vàng nhưng hướng quay mặt của thần giữ của ở dưới mộ thế nào thì ông thầy không biết. Khi nhảy từ dưới hầm mộ lên không bị thần chém nhưng chỉ nhận được bạc.

    Lúc ấy cụ nội ông Hải mới giở lại quyển sách ra, lật hết cả quyển, đọc kỹ nhưng không hề thấy một chi tiết nào nói đến hướng quay mặt của thần giữ của. Chỉ đến khi, ông cụ gỡ sợi chỉ bản ở gáy sách ra thì có một dòng chữ nhỏ có ghi thần giữ của quay mặt về hướng Bắc (?).


    *
    *Chợ Chùa, Nam Trực, Nam Định ngày nay.
    Cứu sống... thần giữ của
    *
    Trở lại những câu chuyện lưu truyền từ trong lịch sử xa xưa, cuối thời Bắc thuộc, năm 938, khi Ngô Quyền chiến thắng quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng, giành lại được độc lập tự chủ cho người Việt, đồng thời cũng là lúc quan lại và những tài chủ phương Bắc phải rút về nước.
    Đường xa, cướp bóc, lại thêm sự truy đuổi của quân lính triều đình, của cải đương nhiên sẽ hao mòn và mất mát, thậm chí sẽ có nguy cơ mất trắng. Họ mới bắt đầu nghĩ đến thần giữ của. Đội ngũ những nhà phù thủy trước đó, giờ được dịp dùng đến hữu hiệu. Họ bèn đi mua những người con gái trẻ còn trinh trắng để thực hiện âm mưu của mình.
    *
    Chuyện kể, có một gia đình nọ đang trong cơn nguy khốn thì có người Tàu đến hỏi mua con gái về làm lẽ. Người cha tuy nghèo nhưng vốn trước kia sinh ra trong một gia đình có học nên cũng bấm độn và lờ mờ nhận ra mục đích của người đến mua con. Ông mới dặn vợ đưa cho con gái một túi hạt vừng, chờ khi cấp bách thì dùng đến. Cô gái được đưa về nhà chồng, mấy hôm liền vẫn chưa được động phòng, đồ ăn thức uống được cung phụng chu đáo nhưng chỉ toàn đồ chay tịnh.
    Tới một đêm, cô gái được đưa lên kiệu dẫn đi. Nghĩ điềm chẳng lành, cô bí mật bỏ vào túi áo nắm hạt vừng mà mẹ đưa cho trước đó. Trên đường đi, cô rắc hạt vừng xuống đường, lẫn vào với cỏ. Tới nơi, cô được người ta đặt vào một chiếc quan tài, đưa vào một hầm mộ, được uống một thứ nước gì đó để không còn khả năng chống cự nhưng vẫn ý thức được những việc làm đang diễn ra tại đó.

    Xung quanh chiếc quan tài cô gái được đặt vào, những bình, lọ được sắp xếp theo một quy luật mà cô không hiểu được. Sau khi cho cô gái ngậm sâm, thầy phù thủy bắt đầu làm phép. Buổi làm phép và thần chú chỉ diễn ra trọn vẹn trong đêm. Kết thúc lễ, áo quan được đóng lại và cửa hầm mộ được bít vào.
    *
    Chừng một tháng sau, những hạt vừng được cô gái rải ra trên đường đi đã lên xanh non, gia đình cô mới lần theo dấu vết này. Khi tới nơi cuối cùng, cây vừng mọc lên đậm đặc thì đào lên và cứu được con gái? Do được ngậm sâm nên cô vẫn còn sống, gia đình đồng thời có được kho báu. Nhưng về sau, do sợ bị trả thù, họ cũng phải kéo nhau đến di cư ở vùng khác.

    Vào cuối thời Bắc thuộc trở đi, những câu chuyện về thần giữ của xuất hiện ngày càng nhiều. Thậm chí trước khi kết thúc thời kì này đã lưu truyền một truyền thuyết trong dân gian về chuyện một nữ tướng của Hai Bà Trưng từng suýt trở thành thần giữ của.

    Chuyện kể, trong một lần hành quân vào ban đêm, đội quân của Hai Bà đã bắt gặp một đoàn người Tàu khả nghi mang theo một chiếc kiệu. Đến khi cho quân thám thính đi kiểm tra thì phát hiện ra đó là đoàn người đi chôn của. Hai Bà đã cho lính vây bắt và cứu được một người con gái đẹp sắp trở thành vật tế thần. Người con gái cảm tạ công đức của Hai Bà đã tình nguyện đi theo dưới trướng. Về sau, vị nữ tướng này đã lập nên nhiều chiến công và trở thành nỗi khiếp sợ đối với quân Nam Hán.

    Có lời nguyền, có phép đố thì cũng sẽ có lời giải. Đi tìm nguyên nhân, cách thức và lời hóa giải đó chúng ta mới thấy cuốn hút lạ thường...

    Kỳ 2: Thực mục vết tích "thần giữ của".
    NAM QUỐC sơn hà NAM ĐẾ cư
    TIỆT NHIÊN định phận tại THIÊN THƯ

    Đây là link Fanpage của Diễn đàn TGVH anh em nha https://www.facebook.com/thegioivohinh.fanpage/
    Đ
    ây là Youtube của Diễn đàn hay đăng ký ủng hộ nhé : https://www.youtube.com/@thegioivohinh571
    Tiktok1 - @thegioivohinh.571 : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9Wjn42o3s&_r=1

    Tiktok2 - @thegioivohinh.com : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9WnFaFDRX&_r=1

  6. #6

    Mặc định

    Thực mục vết tích "thần giữ của"


    29-05-2012 | 12:29

    - Những truyền thuyết về thần giữ của không chỉ dừng lại ở những câu chuyện lưu truyền trong dân gian mà còn được biết đến qua những câu chuyện có thật đã từng được báo chí phản ánh. Sau mỗi câu chuyện lại là sự hoài nghi xoay quanh vấn đề này.

    Thần giữ của ở núi Bạch Tuyết

    Nằm ngay cạnh đại lộ Thăng Long, thuộc xã Vân Côn, huyện Hoài Đức (tỉnh Hà Tây cũ, nay thuộc Hà Nội), ngọn núi thiêng có tên Bạch Tuyết trong nhiều năm đã lưu truyền về một kho báu với vô số ngọc ngà, vàng bạc. Đây là một quả núi thấp với vỏn vẹn 4 hòn đá. Trên từng tảng đá, có nhiều cây to vươn cao và thẳng, đã tạo nên sự khác biệt với những ngọn núi ở xung quanh. Núi còn có tên khác là núi Cô Tiên.



    Núi Bạch Tuyết ở xã Vân Côn, Hoài Đức, Hà Nội với lời đồn là nơi có một kho báu nhưng không thể động tới.
    Các cụ già trong làng kể: Ngày xưa, để giữ lại kho báu cho con cháu mình, người Tàu đã tìm mua người con gái còn băng trinh chôn cùng làm thần giữ của. Người con gái ấy tên là Bạch Tuyết nên núi mới có cái tên như vậy. Về sau, núi trở thành núi thiêng, với những câu chuyện liên quan về thần cho của và sự trừng phạt những người dám đến xâm phạm.
    Có một điều lạ khác là nhiều hôm cứ đến 4h chiều, ở núi Bạch Tuyết lại bốc ra mùi như nước mắm nồng nặc, khó chịu. Bởi thế, người dân ai cũng sợ, không dám xâm phạm. Điều này khiến ngọn núi lại được bao bọc thêm một lớp màn huyền bí.

    Lời đồn về của cải chôn trong núi đã dẫn đến hàng loạt những đạo chích tìm đến. ông Nguyễn Tài Hận, một đại gia có máu mặt một thời đã thuê cả một đội quân đến khai quật núi nhằm "giải thiêng". Sau nhiều ngày đào bới, đoàn đã khám phá ra hai hàng đá được xếp song song với khoảng 40 - 50 khối đá.

    Tiếp đó là một con rùa và nhiều mô đất bí ẩn xung quanh. Có nhiều tảng đá chắn ngang. Khi đá được phá ra, một khoảng không xuất hiện với rất nhiều hình hài lạ. Rọi đèn pin xuống thì không thấy đáy. Đúng lúc có nhiều tiếng động lạ, sợ núi sập nên mọi người đành dừng lại. Cuộc khai quật những ngày sau đó cũng không đem lại kết quả gì khả quan.

    Ngay sau khi đội khai quật kết thúc việc tìm kiếm kho báu, nhiều người trong số họ mắc những căn bệnh lạ, cuộc sống gia đình trở nên lục đục. Về sau, gia đình họ đem lễ lên núi cúng bái thì bệnh tật mới xuôi (?)

    Về phần ông Hận, cuộc khai quật đã ngốn của ông một số tiền không nhỏ, không những thế, về sau công việc làm ăn cũng không được thuận lợi. Gia sản của ông cũng dần tứ tán hết.

    Xung quanh núi Bạch Tuyết còn nhiều truyền thuyết khác nhau nhuốm màu huyền bí. Theo ông Nguyễn Sỹ Tiến, cán bộ văn hóa xã cho biết, những lời đồn là không có căn cứ. Tuy vậy, nó lại thuộc về tín ngưỡng của người dân.

    Thần giữ của tại thôn Miếu Lạc

    Tại thôn Miếu Lạc, xã Đồng Lạc, huyện Nam Sách, Hải Dương, người dân vẫn còn lưu truyền câu chuyện về thần giữ của ngay trên nền đất nhà một cán bộ xã. Trước đó, gia đình vị cán bộ này ở sâu trong làng, đến khi di chuyển ra ngôi nhà mới thì ban đêm bà vợ thường mơ thấy có người con gái hiện lên như có điều gì ẩn ức. Bà bảo có lần người con gái đã viết tên mình là Hoa.

    Sau đó bà có đi xem thầy và về lập cây hương để thờ. Kỳ lạ, từ khi lập cây hương, bà cứ như người lẩn thẩn, thỉnh thoảng hay lảm nhảm, rồi đột nhiên lại có khả năng xem bói và cúng lễ cho những người khác. Gia đình nghi ngờ tưởng bà có vấn đề tâm thần, nhiều lần đưa bà đi chạy chữa nhưng đều không có tác dụng. Về sau con cháu mới tìm đến một thầy phong thủy có tiếng đến xem lại gia trạch. Thầy phong thủy xem xong, thấy trong nhà có vật linh thiêng.

    Sau nhiều lần đắn đo cân nhắc, con cháu trong nhà đều nhất trí để đào nền nhà lên xem xét. Khi đào sâu được khoảng một mét rưỡi thì lộ ra một quan tài rất đẹp, gỗ còn tốt. Anh con rể của gia đình hăng hái nhảy xuống hố bới, lộ rõ 2 chiếc quan tài nằm bắt chéo nhau chữ X, cái trên nằm theo chiều Tây ghé Nam 15 độ - Đông Bắc ghé 15 độ. Tự nhiên anh con rể ú ớ co giật liên tục, mọi người trong nhà phải vội vàng bế lên. ông cán bộ xã thì đột nhiên đau bụng lăn lộn. Cả nhà vội vã cùng nhau đi bệnh viện. Đi được 500 mét thì ông lại bình thường.

    Từ đó trong nhà không ai còn dám động chạm đến 2 chiếc quan tài này nữa. Chuyện diễn ra vào đầu những năm 2000, cho tới nay người dân Đồng Lạc vẫn còn nhắc tới như một điều linh thiêng, cấm kỵ. Cuộc sống bình thường cũng đã quay trở lại với gia đình vị cán bộ xã nọ. Nhưng câu chuyện này cũng ít nhiều nói lên những nghi vấn về thần giữ của. Câu chuyện trên vẫn chỉ là lời kể, mang tính truyền thuyết nhiều hơn. Thật ra đến giờ vẫn chưa được ai kiểm chứng...



    Chùa Ón ở Đường Lâm, Sơn Tây, Hà Nội với lời nguyền độc khiến người dân tiếc nuối bởi kho báu bị mang đi sau khi lập đàn tràng cúng tế.
    Chùa Ón và lời nguyền độc?

    Cách trung tâm Hà Nội chừng 60km, làng cổ Đường Lâm - Sơn Tây hiện vẫn còn lưu giữ nhiều dấu tích của văn hóa làng Việt cổ. Để đi vào làng phải đi qua một ngôi chùa nhỏ là chùa Ón hay còn gọi là chùa ón Vật. Chùa không có sư trụ trì, bên trong chỉ có mộ bát hương để trên bệ gạch hoang tàn lạnh lẽo quanh năm. Chùa cũng không có tượng pháp, không hoành phi câu đối, ngoài dăm ba câu đối chữ nho đề năm tháng xây dựng cũng chung chung không thể xác định được niên đại.

    Chùa Ón vốn là nơi người Tàu để của (?). Khi về nước, người Tàu không thể mang hết được của cải về mới dựng nên chùa và để lại lời nguyền phải giết đủ 99 đàn bà chửa làm lễ vật thì sẽ lấy được vàng bạc châu báu. Vì lời nguyền quá độc nên dân làng không ai dám làm điều thất đức đó. Tuy vậy, niềm hoài nghi vẫn còn.

    Đến một năm, có đoàn người ở nước láng giềng về thăm làng, ăn ở và nghỉ lại đó. Được mấy ngày, họ kéo nhau ra chùa Ón và lập một đàn tế. Đàn tràng được che bằng tấm dù ngũ sắc, dựng trên 7 cái cột sơn màu sắc khác nhau. Nửa đêm tế mà dân làng không biết.
    Sáng hôm sau khi dân làng đi làm đồng qua chùa ón thì chỉ còn lại những vết tích của đàn tràng. Đất trước sân chùa bị đào bới lung tung. Trên chiếc bàn gỗ nhỏ gần đấy có chiếc đĩa sứ Giang Tây màu lam ngọ. Trên đĩa có 99 cái đòng đòng lúa, lúc bấy giờ người trong làng mới vỡ ra đầy tiếc nuối... Thực hư câu chuyện này vẫn chỉ là lời đồn, dân làng chẳng ai dám quả quyết là nhìn thấy...

    Phép thuật lập thần giữ của

    Khi tìm hiểu sâu về vấn đề này, chúng tôi may mắn có được sự giúp đỡ của các nhà nghiên cứu về dân gian, dân tộc học, lịch sử, khảo cổ và có được những tư liệu quý giá. May mắn hơn nữa khi đồng thời chúng tôi có được sự hợp tác của anh N.V.T - một người có dòng dõi 7 đời làm thầy phù thủy ở làng Me, Bắc Ninh. Anh T tuy hiện giờ không theo nghiệp gia đình, chuyển sang làm nghề thủ công mỹ nghệ ở một làng ven Hà Nội, nhưng đã cung cấp những tư liệu thực tiễn khiến chúng tôi không khỏi ngạc nhiên.

    Theo anh T, bên cạnh những vấn đề về phép thuật mà bản thân anh cũng không giải thích được thì còn có những điều hoàn toàn dựa trên các quy luật, nguyên tắc của khoa học. Để thực hiện thành công một ca thần giữ của phải dựa trên nhiều yếu tố khác nhau.

    Từ việc lựa chọn thầy phù thủy, chọn ngày giờ, chọn địa trạch cho tới các phương thức trấn yểm bùa chú đều phải dựa trên sự tuần hoàn của thiên nhiên, sự tương tác giữa người và vật... Trên những quy luật của âm dương, bát quái, dịch, lễ mà người ta mới lập nên thần và lời nguyền, việc hóa giải cũng dựa trên đó mà theo.

    Cho tới nay, tuy nhiều đời đã trôi qua, nhưng những kho báu nằm sâu trong lòng đất thì vẫn còn là dấu hỏi. Một số đã được hóa giải bằng chính con cháu của những người chôn cất, một số khác được biết đến do những sự vô tình khác nhau. Chỉ cần tính toán chậm một nước ở cả khâu lập kho báu lẫn khâu xin kho báu về thì tỷ lệ thành công đã bị dịch chuyển lớn. Chỉ khi nào lời nguyền và lời giải hoàn toàn khớp nhau thì kho báu mới được giải phóng hoàn toàn và trọn vẹn (!?).


    Không có một quy tắc, một lời nguyền cũng như lời hóa giải chung nào, ở mỗi vùng miền, mỗi thầy phù thủy lại có một phương thức lập thần giữ của khác nhau. Sự khác biệt này đồng thời cũng tạo nên thuận lợi trong việc bảo mật cho kho báu. Nhưng tựu chung vẫn phải trải qua lần lượt những bước nhất định: Chọn đất, chọn thời điểm, chọn người, chọn bùa chú,...
    Những bí ẩn về quy luật cũng như các bước lập thần giữ của sẽ được chúng tôi làm rõ trong phần sau. Còn những câu chuyện kể trên trong báo xin được nhắc lại: Vẫn chỉ là những truyền thuyết, những câu chuyện cửa miệng, chưa được một ai kiểm chứng kể cả gọi là người trong cuộc...

    Trầm Ngải
    (Còn nữa)
    Last edited by Bin571; 31-08-2014 at 11:52 PM.
    NAM QUỐC sơn hà NAM ĐẾ cư
    TIỆT NHIÊN định phận tại THIÊN THƯ

    Đây là link Fanpage của Diễn đàn TGVH anh em nha https://www.facebook.com/thegioivohinh.fanpage/
    Đ
    ây là Youtube của Diễn đàn hay đăng ký ủng hộ nhé : https://www.youtube.com/@thegioivohinh571
    Tiktok1 - @thegioivohinh.571 : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9Wjn42o3s&_r=1

    Tiktok2 - @thegioivohinh.com : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9WnFaFDRX&_r=1

  7. #7

    Mặc định

    Những quy tắc kì dị và tàn nhẫn để tạo “thần giữ của"



    Những câu chuyện về thần giữ của được lưu truyền khá rộng rãi trong dân gian và cả thời hiện tại, nhưng cách thức để lập nên "vị thần" này vẫn còn là sự bí ẩn. Được sự giúp đỡ của một số chuyên gia, chúng tôi đã có được những thông tin cơ bản.

    Những quy tắc kì dị

    Với số lượng tài sản khá lớn chôn theo thần giữ của bắt buộc những người có nhu cầu chôn cất phải đặc biệt cẩn thận trong từng khâu lựa chọn và chuẩn bị cho quá trình diễn ra của một buổi lễ cũng như thời gian về sau. Thứ nhất, gia chủ phải biết lựa chọn một thầy phù thủy cao tay. Thầy phù thủy này phải am tường về thiên văn, lịch, pháp thuật, kinh dịch, thậm chí phải giỏi cả nghề thuốc. Đặc biệt thầy phù thủy phải là người mà gia chủ có thể tin cậy để giao phó số tài sản lớn kể trên.



    Một thầy phù thuỷ đang làm phép thuật. Ảnh minh họa.

    Tiêu chí chọn thầy phù thuỷ không đơn giản. Trước kia, thầy phù thủy chủ yếu chỉ được chân truyền trong các gia đình có truyền thống nhưng không phải người con nào trong gia đình đó cũng được lựa chọn. Những thầy phù thủy thực sự sẽ phải lựa chọn những người có đủ tư chất, thông minh và phải có đạo đức tốt.


    Với nghề nghiệp đặc biệt nhạy cảm này, nếu chọn nhầm người không đủ tư chất thì đào tạo chỉ ở một mức độ tương đối, chỉ đủ để đi "bắt ma", chữa bệnh bình thường. Nếu chọn phải người không có đức hoặc đức mỏng thì sẽ là mối nguy hại lớn cho những người xung quanh. Có gia đình đông con nhưng cũng chỉ lựa được một người kế nghiệp.
    Sau khi được lựa chọn, người này sẽ được thầy chân truyền cho toàn bộ bí kíp và kinh nghiệm để hành nghề. Người này sẽ phải luôn tâm niệm một điều: Làm phép để giúp người chứ không hại người. Vì vậy, một người phù thủy chân chính thường không giàu suốt cuộc đời mình. Nếu thầy phù thuỷ chú tâm để kiếm tiền, cho dù có kiếm được thì cũng "của thiên trả địa". Đây cũng là một trong những điểm để có thể nhận diện giữa thầy thật và thầy giả.


    Thường trong 100 người làm nghề, chỉ có 10 người là thầy thật, 90 người còn lại đều không chuẩn. Những người không chuẩn này, về sau sẽ bị ảnh hưởng tới phúc phần của con cháu. Mỗi một vùng, một gia đình lại có những bí kíp và cách phù phép khác nhau nên không có một mẫu số chung nào để người khác có thể dễ dàng đoán định và hóa giải.
    Để thành lập được một hầm mộ giữ của, khi thầy phù thủy đã bắt tay hợp tác với gia chủ, điều đầu tiên họ sẽ cùng phải bàn bạc là tìm được một mảnh đất tốt để chôn giấu của. Mảnh đất này phải hợp với tuổi của gia chủ và phải có vận chuẩn trong một thời gian tương đối.


    Thường, người ta sẽ tính ra vận 6, vận 7, vận 8, nghĩa là trong vòng 60-70-80 năm sau, mảnh đất đó sẽ không có sự thay đổi. Nếu sau thời gian đó, đám đất đã được chuyển sang một vận khác thì năng lực của thần giữ của cũng không thể còn nguyên. Thầy phù thủy cao tay, thậm chí có thể tính được lần lượt các vận của đất ấy liên tiếp cho đến khi con cháu của gia chủ có thể đến nhận về hàng trăm năm sau.


    Khi chọn được đám đất phù hợp, các thầy nghĩ tiếp tới chọn địa điểm để chôn giấu của trong đám đất đó. Tất cả các địa điểm này đều phải có một dấu hiệu đặc trưng. Người ta thường chọn bóng cây, bóng núi, sông để làm dấu. Ví dụ, từ địa điểm chôn cất đến ngọn núi gần nhất là bao nhiêu km, núi có tạo hình dễ nhận biết là gì? Vào giờ này, ngày này, tháng này, năm này thì sẽ nắng hay mưa, bóng của ngọn núi đổ đến đâu, bóng của cái cây theo hướng nào, đi thêm bao nhiêu thước về hướng nào sẽ đến chỗ chôn giấu của. Người lập nên lời nguyền và người đến hóa giải phải nắm chính xác chiếc "chìa khóa" này.

    Nguyên tắc làm dấu trong Kinh dịch được gọi là quẻ thời tiết. Người ta lấy ngày, giờ, tháng, năm cộng lại thành một quẻ. Ví dụ trong quẻ có 6 hào, 2 quẻ phong, một quẻ lôi hoặc 3 quẻ khảm thì chắc chắn ngày hôm đó sẽ mưa. Trước kia, Khổng Minh lập đàn cầu mưa cũng là dựa trên nguyên tắc đó mà ra.


    Khi đi chôn của, người ta hay chọn ban đêm, vừa để tránh được sự tò mò của người đời, mặt khác lại có bóng trăng để làm dấu rất đặc trưng, phần khác là để thuận lợi hơn cho người đời sau đến lấy của. Người giấu của vào một thời điểm nhất định trong năm thì người đi lấy về cũng phải lấy chính xác thời điểm đó. Chôn ngày 14 thì phải lấy đúng ngày 14, nếu lệch đi 1 ngày, một giờ thì bóng cây, bóng núi đã bị dịch chuyển sang một địa điểm khác.


    Khi đã chọn được địa điểm và phương thức đánh dấu, việc xây dựng hầm mộ bắt đầu được tiến hành. Không phải ở đâu, thần cũng được chôn cùng với của, có khi ở cách đó một đoạn nhưng vẫn nằm trong phạm vi ảnh hưởng của thần. Theo quan niệm, khi động thổ, gia chủ và thầy phù thủy đều phải làm một cái lễ để xin phép thổ quan cho phép thần có quyền hành ngăn cản những ai có ý định xâm phạm tới mảnh đất đó trong thời gian thi hành nhiệm vụ.


    Không có quy tắc nào chung trong việc xây dựng hầm mộ. Cách thức sẽ tùy thuộc vào nguồn gốc, truyền thống cũng như trình độ của thầy phù thủy. Sự đa dạng này cũng là một cách để ngăn chặn việc hóa giải lời nguyền của những kẻ bên ngoài.





    Thủ đoạn tàn nhẫn


    Theo quan niệm xưa, những người chết trẻ thường rất thiêng, nên đối tượng được lựa chọn để làm thần giữ của là những cô gái trẻ, độ tuổi 13 đến 18, cũng có khi từ 9 đến 19 tuổi nhưng không vượt quá 20. Những cô gái này phải còn trinh để đảm bảo độ tinh khiết của thần. Thần càng tinh khiết thì mức độ linh thiêng càng cao.


    Người ta thường chọn mua con gái của những gia đình khó khăn. Khi đi mua, họ sẽ có những cách bí mật để kiểm tra cô gái còn nguyên trinh hay không. Nhiều gia chủ đi mua con gái dưới danh nghĩa mua vợ lẽ, vô tình đã gây ra sự nghi ngờ đối với thân nhân cô gái khi một thời gian trôi qua vẫn không chịu động phòng. Vì vậy mới có sự đề phòng cẩn thận bằng những túi hạt vừng, đỗ, như chúng tôi đã nêu ở kỳ trước.


    Cô gái sau khi được mua về, chỉ trong 1 thời gian ngắn (chỉ cách mấy ngày trước khi nhập quan) sẽ được chăm sóc đặc biệt. Cô gái được cho ở một chỗ riêng, tránh không tiếp xúc với đàn ông để không bị ô uế, được tắm rửa sạch sẽ, có khi bằng dầu thơm, ăn những đồ chay tịnh.


    Cô gái chỉ là một chiếc cầu dẫn đi vào kho báu nên không quan trọng về địa vị xuất thân và tuổi tác cũng như căn mệnh. Cũng có những gia chủ thích chọn những cô gái xinh đẹp, trắng trẻo theo sở thích của mình nhưng điều này không ảnh hưởng tới năng lực của thần. Nếu có, chỉ là ở việc những người con gái trẻ đẹp khi bị chết oan như vậy thì nỗi uất ức càng lớn sẽ càng thiêng hơn (!?).


    Vào đêm nhập quan, cô gái được tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo đẹp và đưa lên kiệu dẫn đến hầm mộ. Để tránh sự vùng vẫy của các cô gây nên sự tò mò với những người xung quanh, người ta sẽ cho các cô uống một loại thuốc an thần. Vào thời điểm thầy phù thủy bắt đầu làm phép thì cô gái bị đẩy vào hầm mộ, được đặt cẩn thận trong quan tài và cho ngậm sâm hoặc ngọc. Sự tính toán của thầy phù thủy sẽ đảm bảo cô gái sống được 100 ngày mà không cần phải ăn uống gì. Sau 100 ngày, tác dụng của sâm hoặc ngọc sẽ hết, cô gái sẽ chết, lúc này cô mới thực sự biến thành thần.


    Khi đã biến thành thần thì dù người thân, cha mẹ của cô gái động chạm vào miếng đất mà mình canh giữ cũng không được. Chỉ những ai có được lời hóa giải, khi bước chân vào vùng đất đó, nhẩm lên cho thần nghe thì thần mới cho vào. Nếu ai vô tình lấy được kho báu, thần cũng sẽ theo tới cùng, đến lúc nào "trả lại" thì thôi.


    Trên đây, chúng tôi đã có những kiến giải cơ bản bước đầu về việc lập nên một thần giữ của. Trong kỳ sau, chúng tôi sẽ đề cập đến vấn đề quan trọng nhất về bùa phép để tạo nên thần giữ của, cách hóa giải và ý kiến của các nhà khoa học xung quanh vấn đề này.

    Hình ảnh một thần giữ của được coi là đã tìm thấy trong một hầm giấu của?

    Thực chất, để trở thành thầy phù thủy có trình độ, các thầy phù thủy phải là người rất am hiểu các kiến thức khoa học về tự nhiên và thuốc. Phép thuật có khi cũng chỉ là một đường dẫn đến sự linh thiêng. Phần lớn, các thầy vẫn là người có khả năng chữa bệnh cho người bằng những phương thức riêng của gia đình, được che mắt và ảo hóa với người đời.
    (Còn nữa)
    Last edited by Bin571; 24-11-2012 at 07:48 PM.
    NAM QUỐC sơn hà NAM ĐẾ cư
    TIỆT NHIÊN định phận tại THIÊN THƯ

    Đây là link Fanpage của Diễn đàn TGVH anh em nha https://www.facebook.com/thegioivohinh.fanpage/
    Đ
    ây là Youtube của Diễn đàn hay đăng ký ủng hộ nhé : https://www.youtube.com/@thegioivohinh571
    Tiktok1 - @thegioivohinh.571 : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9Wjn42o3s&_r=1

    Tiktok2 - @thegioivohinh.com : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9WnFaFDRX&_r=1

  8. #8

    Mặc định

    Linh vật và thần giữ của






    Chôn của cải châu báu cùng với người sống làm thần giữ của là một phương thức khá phổ biến ở nhiều nơi trên thế giới.
    Tuy nhiên, không chỉ chôn người, có khi người ta còn chôn theo cả những con vật quen thuộc với đời sống hàng ngày nhưng mang tính linh thiêng như: Trăn, rắn, mèo đen, chó mực, lợn, gà... Việc làm này giống như hình thức bổ trợ hay thêm một lần khóa để việc giải mã kho báu càng trở nên khó khăn và sự bảo toàn sau này giao đúng người, đúng của cũng được đảm bảo hơn.


    Lợn đá được gắn với những câu chuyện kỳ bí.

    Chuyện kể về những linh vật kỳ bí

    May mắn cho chúng tôi khi tìm hiểu về những linh vật có liên quan tới truyền thuyết về thần giữ của là việc gặp được cụ N.T.D ở quận Tây Hồ, Hà Nội. Năm nay cụ D đã ngoài 70 tuổi nhưng vẫn còn minh mẫn và nhớ rất rõ những câu chuyện thời còn trẻ của cụ. Chúng tôi được cụ kể cho một câu chuyện lạ như sau (tất nhiên chưa được kiểm chứng).
    Hồi đó, nhà cụ D sống ở phố Hàng Đường - nơi buôn bán sầm uất của Hà Nội. Ngày còn nhỏ, mỗi khi quấy cha mẹ, cụ thường bị các cụ dọa, chỉ về một ngôi nhà bỏ hoang trong phố với một câu chuyện về đàn chó mèo ma đêm đêm vẫn chạy quanh đó.

    Lớn lên, khi đã có chút hiểu biết thì cụ mới được cha mẹ kể cho nghe về sự tích của ngôi nhà. Số là, sau khi Cách mạng Tháng tám, một số gia đình các thương nhân giàu có trong phố đã làm một cuộc di cư lớn.
    Vì là những gia đình có truyền thống buôn bán nhiều đời nên họ đã tích lũy được một số của cải lớn từ đời ông, đời cha truyền lại. Số của cải này được chôn giấu ngay chính trên mảnh đất họ sinh sống và làm ăn.
    Đến thời điểm này, họ vội vã đào kho báu lên để mang theo. Nhưng có một gia đình làm nghề sản xuất nước mắm gặp phải sự lạ, khi đào lên thì những hũ vàng hũ bạc của gia đình đều rỗng không. Họ không tin rằng toàn bộ số vàng này đã bị trộm khoắng bởi nhiều hũ vàng được chôn trên chính phòng ngủ của gia chủ.

    Vì vội vàng, gia đình thương nhân nọ cũng không thể điều tra thêm, họ chỉ gom góp tất cả những thứ có thể để mang theo trong cuộc vượt biển. Đồng thời, họ cắt cử gia nhân ở lại trông nhà cửa để nếu có điều kiện thuận lợi, họ sẽ trở về làm ăn buôn bán như cũ.

    Khi chỉ còn những người gia nhân ở lại trong căn nhà rộng thênh thang thì bắt đầu có chuyện. Đêm đêm, trên đường phố cứ có hàng đàn chó mèo đói chạy sủa khắp nơi. Dưới ánh trăng, trông chúng như dát vàng dát bạc. Nghe tiếng sủa thê lương thế, những người thương tình đem thức ăn cho đàn chó mèo ăn nhưng chúng đều lắc đầu bỏ chạy như lo sợ ăn phải đồ độc.

    Đặc biệt trong sân nhà người thương gia nọ, những con thú đói cứ bò lên mái nhà mà tru, kêu gào cho tới tảng sáng thì biến mất? Sự việc lặp lại một thời gian khiến những người gia nhân sống trong căn nhà đó sợ hãi bỏ đi. Còn những gia đình xung quanh thì tối đến khóa chặt cửa không đi ra ngoài, thậm chí khi trẻ con khóc cũng phải dè chừng.

    Về sau, ngôi nhà trở nên hoang phế, tiêu điều do không có người chăm sóc, bị mưa nắng gió bão làm sập đi. Chỗ đất đó giờ cũng đã biến thành một khu buôn bán sầm uất. Không hiểu những người tiểu thương về sau kinh doanh trên đất đó có làm lễ tạ gì không nhưng không thấy đàn chó mèo đói xuất hiện quấy phá nữa. Tuy vậy, ấn tượng thì vẫn còn. Thỉnh thoảng, đêm đêm nghe tiếng chó cắn, mèo gào, một số người già vẫn giật mình...

    Những người dân sống gần núi Trà Trâu, xã Thanh Tâm, huyện Thanh Liêm, tỉnh Hà Nam đã phát hiện ra một ngôi mộ cổ được xây cất rất kiên cố ẩn sâu trong núi. Nghi ngờ ngôi mộ là một hầm giữ của do người Tàu để lại, bị yểm bùa nên bà con không ai dám khai quật, sợ bị thần vật thì tan cửa nát nhà.

    Trước hầm ấy có một bụi tre um tùm không biết mọc từ đời nào. Cứ mỗi đêm trăng sáng đứng bóng, một đàn lợn vàng khoảng hơn chục con nối đuôi nhau đùa giỡn trên núi Trà Trâu, gần khu mộ. Trong số đó, có con lợn cuối đàn hình như bị què, chậm chạp theo sau. Nhiều người từng nhìn thấy đã đuổi theo nhưng đàn lợn đều biến mất. Nhiều tay săn đồ cổ, có cả đội săn lùng kho báu nghe tiếng cũng lặn lội từ Hà Nội, Hải Phòng, Lạng Sơn, đến lùng bắt, nhưng mỗi lần họ xuất hiện, đàn lợn đều biến mất.

    Tương truyền, trước đây trên núi có một đôi rắn hổ mang to như thân cây, đầu có mào rất dữ tợn nằm vo tròn canh hai bên cống hầm. Lạ một điều là đôi rắn không làm hại những người đi qua đó bao giờ, chúng chỉ đe dọa những ai có ý định xâm phạm cửa hầm mà thôi.

    Câu chuyện được nhiều người trong thôn truyền đi truyền lại rồi theo những người đi xa đồn thổi khắp nơi. Có những nhà khoa học đã tìm đến, khảo cứu và quan sát ngôi mộ nhưng hiện vẫn chưa có kết luận cuối cùng về thần giữ của trên núi Trà Trâu.


    Chó là một trong những linh vật thường xuất hiện trong các truyền thuyết về thần giữ của.

    Vai trò của linh vật...

    Chuyện về đàn lợn vàng có con lợn què ở cuối đàn khiến nhiều người liên tưởng tới vài câu chuyện về trả ơn của thần và vật qua các sách báo trước kia cũng như những câu chuyện còn lưu truyền trong dân gian.

    Truyện thường có hai phần: Thử thách và trả ơn. Nhân vật chính trong truyện thường là những người dân nghèo khốn khó nhưng có lòng tốt được thần hiện lên để thử thách. Thần thường xuất hiện dưới dạng một ông lão, một người ăn mày, một cô gái nghèo, một người bệnh tật.

    Sau khi kiểm chứng được con người có thực tốt như những lời đồn đại hay không, thần sẽ chỉ cho người ấy cách để có được kho báu. Có khi thần cho toàn bộ số vàng bạc có được như trong chuyện hai anh em có con chó trắng chỉ có 3 chân trong Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam.

    Cũng có khi thần chỉ cho họ một phần rất nhỏ trong số của cải mà thần canh giữ: Con gà què cuối đàn, con lợn chậm chạp nhất, con vịt bị mắc lại, đều là những con vật thiếu hụt, thể hiện cho thứ gọi là lộc rơi, của rớt, là một phần rất nhỏ của cải mà thần có. Điều này xứng đáng với công sức và lòng tốt của người được của, do chính thần định giá mà quyết định.

    Chuyện những con lợn đá, chó đá đi lại trong đêm ở những nơi ít nhiều linh thiêng và nghi hoặc có của thường xuất hiện nhiều hơn so với chuyện về các con vật khác như mèo, gà, trâu... Có sự đặc biệt như vậy là do mức độ gần gũi và sự chú trọng của con người so với những con vật này.

    Từ xưa, người Việt đã có thói quen tạc tượng những con vật như chó đá, kỳ lân đá, rồng đá, rắn ở những nơi thờ phụng, linh thiêng. Đặc biệt con chó lại là vật mang tính giữ nhà của cả người Việt lẫn người Hoa nên lại càng được chú trọng. Rắn là con vật tinh thông và nguy hiểm nên cũng xuất hiện với tần suất lớn.

    Riêng rồng, kỳ lân là những con vật thiêng nhưng lại gắn với những gì chính đạo, vua chúa nên chuyện liên quan tới tà thuật, các con vật này hầu như không có xuất hiện. Mèo tuy gần gũi với người nhưng lại là giống không có tính thủy chung cao nên cũng không được để ý nhiều. Gà và vịt vốn chỉ phát triển trong sản xuất, tăng gia nên nếu xuất hiện cũng chỉ manh mún, nhỏ lẻ như chuyện chàng ngốc đổi cho thần nắm cơm và được thần trả nghĩa.

    Vai trò của những con vật vốn quen thuộc với người dân khi gắn với những câu chuyện huyền bí thì đã trở thành những linh vật có ít nhiều phép thuật, có tác dụng bổ trợ cho hệ thống bảo vệ kho báu. Theo quan niệm của các thầy phù thủy, khi thần giữ của đã được chỉ định thì thần có toàn quyền hành bổ sung và tuyển lính cho mình, bao gồm cả âm binh và thú vật.

    Những con vật thiêng tuy quyền năng không cao bằng thần và âm binh nhưng có tác dụng như lớp lá chắn bảo vệ kho báu. Cũng có khi linh vật này được sử dụng trực tiếp trong quá trình thực hành phép thuật của buổi lễ như mèo đen, chó mực, gà trống, là những con vật thường đi kèm với ma thuật và bùa chú, người chết.

    Quan niệm thần cho người một trong số các con vật này là do thần bị bỏ đói lâu ngày hoặc lời ước hẹn với chủ nhân kho báu đã qua lâu, thần có quyền định đoạt, đổi chác trong khả năng của mình mà không vi phạm luật.

    (Còn nữa)
    NAM QUỐC sơn hà NAM ĐẾ cư
    TIỆT NHIÊN định phận tại THIÊN THƯ

    Đây là link Fanpage của Diễn đàn TGVH anh em nha https://www.facebook.com/thegioivohinh.fanpage/
    Đ
    ây là Youtube của Diễn đàn hay đăng ký ủng hộ nhé : https://www.youtube.com/@thegioivohinh571
    Tiktok1 - @thegioivohinh.571 : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9Wjn42o3s&_r=1

    Tiktok2 - @thegioivohinh.com : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9WnFaFDRX&_r=1

  9. #9

    Mặc định

    Bí mật của phép thuật và cách hóa giải lời nguyền?


    31-05-2012 | 07:27

    (Nguoiduatin.vn) - Địa thế và con người là những yếu tố đầu tiên để cấu thành nên một thần giữ của nhưng yếu tố quan trọng nhất vẫn là phép thuật và phù chú. Đấy là sự thể hiện ràng buộc giữa thần và nhân, là chìa khóa để mở ra kho báu và hóa giải lời nguyền?

    Phép thuật và phù chú

    Các thầy phù thủy khi đã đạt đến trình độ đủ để có thể thiết lập nên thần giữ của đều là những người tinh thông nho, y, lý, số,... Những kiến thức này sẽ góp phần hỗ trợ cho họ trong quá trình hành nghề. Đặc biệt trong việc trấn yểm và phù chú.



    Một lá bùa được thầy phù thủy dùng để phù phép.
    Theo anh N.V.T- người còn được chân truyền nghề phù thủy 7 đời của gia đình cho biết, những người làm thầy chân chính thì tuổi thọ không cao. Nguyên nhân của điều này là bởi, mỗi lần đi ra giúp người, phải dùng tới phép thuật thì đều phải rút bớt đi một phần phúc của bản thân. Người làm càng nhiều thì sự hao tổn tuổi thọ càng lớn.

    Trước nay khó có ai thọ được 80- 90 tuổi. Mặt khác, khi theo nghề, bản thân người thầy cũng phải hi sinh nhiều thứ, nhiều khi ảnh hưởng tới cả cuộc sống gia đình. Đây là một nghề vừa hao tổn tâm sức vừa phức tạp nên bản thân anh N.V.T dù được ông nội ở làng Me - Bắc Ninh truyền cho hết kinh nghiệm và bí kíp cũng không theo nghề.

    Hiện tại, thỉnh thoảng anh chỉ đi làm phúc cho những người quen biết và cúng cho gia đình. Anh có một cô con gái và một người vợ tảo tần, mỗi lần phải cúng ở nhà anh đều rất ngại bởi khi cúng thì nhiều khi mình phải "lên đồng". Anh tủm tỉm chia sẻ rằng mình rất sợ để con cái trông thấy điệu bộ đó.

    Ngày còn bé, anh T chủ yếu sống với ông nội. Bố và các cô chú của anh không ai theo nghề. Đến khi ông nội cảm thấy sắp đến ngày giới hạn của mình mới đem toàn bộ những gì có được ra để dạy cho cháu. Hiện nay ở Bắc Ninh, Quảng Ninh vẫn còn những cụ hiếm hoi 70- 80 tuổi còn giữ được bí quyết và trình tự thực hiện.

    Về bùa chú trong việc lập thần giữ của: Đây cũng là một dạng trấn yểm. Khi thầy pháp đứng ra, nhân danh một vị thần, một vị quan nào đó trên trời để thực hiện nhiệm vụ của mình thì phải nhờ tới các âm binh. Họ sẽ điều khiển âm binh theo các lá bùa.

    Một ví dụ rõ ràng nhất về phép thuật có thể thấy ở việc chiêu hồn. Khi đã có đầy đủ các lễ vật, xướng danh, thầy pháp sẽ gieo tiền để xin trên cho hồn được về? Nếu cành phan và tàu chuối dựng gần đó đột nhiên phe phẩy mà trời không có gió thì là hồn về. Có những điều tạm thời chưa thể lý giải được bằng khoa học, con người đành phải giải thích bằng tâm linh.

    Vẽ bùa có thể trên giấy hoặc trên không, dùng nhang, bút mực hoặc nước phép để vẽ tùy theo từng thầy pháp. Vừa vẽ bùa, thầy vừa đọc tên các vị thần, nêu lên sự thỉnh cầu của gia chủ và những lời hứa hẹn khi lời thề được xác lập.

    Trong một kho báu thần giữ của, khi đến ngày giờ nhất định, thầy phù thủy phải chuẩn bị đầy đủ các yếu tố lễ vật, thanh tẩy cơ thể, ăn chay trường để có thể liên lạc được với thế giới bên kia. Ngoài ra thầy còn phải chuẩn bị sức khỏe tốt vì nhiều khi một buổi lễ kéo dài nhiều giờ đồng hồ.

    Khi lập đàn tràng trước cửa hầm mộ, thầy phù thủy bắt đầu phiên cúng. Sự sắp đặt các vật thiêng như mèo đen, rắn, chum sứ, quan tài, cũng theo sự điều khiển của thầy. Cô gái được đưa vào áo quan và mất đi khả năng chống cự, thầy mới bắt đầu đọc lời chú, nguyền lên cô gái.

    Thầy sẽ xin thần với lời giao hẹn nhờ thần canh giữ cho đến khi con cháu gia chủ tìm đến lấy được vàng thì sẽ hậu tạ thần, đến lúc đó thần sẽ được giải phóng. Bất cứ ai không có được khẩu quyết và toàn bộ các lớp chìa khóa dẫn vào sẽ bị thần trừng trị. (!?)

    Thầy có thể dùng nước phép vẩy lên mình cô gái hoặc dán bùa lên nắp quan tài, để tác dụng của bùa được phát huy tốt nhất.

    Có ý kiến cho rằng trong hầm mộ còn được bố trí cả những chất độc để ngăn ngừa những kẻ xâm phạm là có thật. Nhưng để duy trì sự sống cho cô gái trong vòng 100 ngày thì những chất độc đó chưa phát huy tác dụng ngay. Phải chờ một thời gian, khi không khí trong hầm có sự thay đổi, độ ẩm, nhiệt độ sẽ khiến chất độc phát huy.

    Chính vì vậy, rất nhiều người khi đào được các kho báu, không có được cách để giải các chất độc thường mắc phải những triệu chứng buồn nôn, chóng mặt, thần kinh, thậm chí dẫn đến điên loạn. Người ta thường viện cho phép thuật nhưng đó chỉ là một phần.
    Ngoài ra các thầy phù thủy còn bố trí các lớp trấn yểm khác nhau. Có người chỉ dùng 1 hoặc 2 lớp, có người hơn, tùy theo mức độ cẩn thận và trình độ của thầy.

    Sau khi xin trên chứng và yểm lên hầm mộ, cửa hầm sẽ được đóng lại bằng một lớp thần chú khác. Thầy phù thủy tiếp tục khóa lễ cho tới khi kết thúc, thường đến gần sáng. Xong việc, đoàn người rút quân về sau khi đã lấp lại mặt bằng gần như cũ để che mắt những người bình thường có thể xuất hiện gần đấy.



    Cành phan - một vật không thể thiếu trong lễ gọi hồn.

    Giải lời nguyền để tìm kho báu?

    Phần lớn các lễ lập thần giữ của đều được tiến hành vào ban đêm. Việc này không chỉ để tiện bề lấy ánh trăng và bóng sáng làm mốc kho báu mà còn là một kế "điệu hổ ly sơn" của các thầy phù thủy bởi đi đêm tạo nên cảm giác đi vào ma trận và là những thời điểm linh thiêng. Con cháu những người có của này về sau cũng nhờ đó mà thuận lợi hơn trong việc che mắt sự tò mò của người đời để lấy lại được kho báu.

    Để trao đổi lại với thần và lấy lại được kho báu, họ phải chuẩn bị một lễ gồm đủ cả tiền, vàng, kim ngân coi như việc trả công cho thần. Đúng ngày giờ được ghi lại theo lời truyền của tổ tiên, họ sẽ xâm nhập vào vùng đất thiêng, vừa đi vừa lẩm nhẩm khấn báo cáo với thần về gốc gác của tổ tiên và nhiệm vụ của bản thân.

    Họ phải đọc đúng thì thần mới cho vào khu vực cấm. Qua được một lớp khóa, khi đến chính xác nơi phải mở chiếc chìa khóa tiếp theo, họ phải đọc chính xác lời nguyền đã được trấn yểm. Nếu đọc sai, kho báu sẽ không mở ra được, thậm chí mở ra thì của cải bên trong cũng sẽ bị biến chất đi.

    Cũng có nhiều trường hợp, gia phả của các gia đình bị thất lạc, người ngoài nếu có nguyên vẹn lời giải cũng có thể lấy được kho báu mà không bị thần trừng trị. Nếu không đầy đủ, thần sẽ đi theo bảo vệ số tài sản đó đến cùng khiến cho cửa nhà tiêu tán, con cháu cũng bị lây hậu họa.

    Khi đã lấy được của cải trong kho rồi, lời giao ước giữa thần và người xem như chấm dứt, thần được giải phóng khỏi nhiệm vụ của mình, người cũng đã trả công xứng đáng. Pháp thuật và ảnh hưởng của thần cũng chấm dứt theo.

    Sở dĩ, chỉ con cháu những người chôn giấu mới lấy được kho báu an toàn bởi vì chỉ họ mới có được đầy đủ lời giải, kể cả những thông tin cơ bản về chất độc và thời gian phát tác có thể khi khai quật để tránh ảnh hưởng tới bản thân...

    Tín ngưỡng thần giữ của là một yếu tố thuộc về văn hóa cổ xưa, tồn tại trên khắp thế giới. Từ những kim tự tháp của người Ai Cập, những lăng mộ của người Maya, kho tàng của người ấn, những hầm mộ đế vương của người Trung Quốc... đều là những biểu hiện của văn hóa thần giữ của. Người Kinh trước đây tiếp kiến văn hóa với các tộc người xung quanh, với Trung Hoa, Chăm Pa, ấn Độ,... nên tín ngưỡng này rất đa dạng.

    Việc giữ gìn của cải, báu vật nhằm mục đích bảo tồn cuộc sống và bảo tồn văn hóa cho con cháu sau này. Các động thái tinh thần để bảo vệ như tín ngưỡng, kiêng kị, huyền thoại, phù chú, trấn yểm, các động thái mang tính vật chất như không gian chôn cất, cách thức bảo vệ như bẫy, đánh lừa, thuốc độc, sẽ tạo nên một tổng thể chung linh thiêng cho thần giữ của.

    Trên thế giới, cách thức lập thần giữ của rất phong phú tùy theo tín ngưỡng, văn hóa, tôn giáo của người bản địa. Thần có thể thuộc về giới tự nhiên, quái thạch, dị mộc, kì thú, rồng, hắn, hổ, báo, chó ngao đều có thể là thần giữ của.

    Những thiên thần và nhân thần, trong xã hội cổ xưa, thần là phụ nữ xuất hiện nhiều hơn do phân công lao động theo giới tính. Không gian chôn giấu kho báu thường là nơi linh thiêng, ít bị phá hoại, đồng thời lại được người đời thêu dệt nên những huyền thoại xung quanh lại càng trở nên bí ẩn.
    Trầm Ngải
    (Còn nữa)
    Last edited by Bin571; 31-08-2014 at 11:49 PM.
    NAM QUỐC sơn hà NAM ĐẾ cư
    TIỆT NHIÊN định phận tại THIÊN THƯ

    Đây là link Fanpage của Diễn đàn TGVH anh em nha https://www.facebook.com/thegioivohinh.fanpage/
    Đ
    ây là Youtube của Diễn đàn hay đăng ký ủng hộ nhé : https://www.youtube.com/@thegioivohinh571
    Tiktok1 - @thegioivohinh.571 : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9Wjn42o3s&_r=1

    Tiktok2 - @thegioivohinh.com : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9WnFaFDRX&_r=1

  10. #10

    Mặc định

    hay quá... mời bạn pót tiếp nè

  11. #11

    Mặc định

    Để bảo vệ kho báu, người ta dùng cả đến thủ đoạn tàn nhẫn là giết người (một hoặc nhiều) để tạo thần giữ của. Liệu cái chết của những người bị giết để làm thần đó có phải là chịu quả báo từ những kiếp trước nên kiếp này phải chịu không? Liệu người chủ và con cháu của họ có phải chịu quả báo không? Cao nhân nào biết giảng giải cho mình với.

  12. #12

    Mặc định

    Hóa giải nỗi oan về "thần giữ của"

    Bên cạnh những yếu tố phù phép, bùa ngải mang tính chất dị đoan thì thần giữ của vẫn còn có những cơ sở khoa học để lý giải. Đây cũng chính là chiếc chìa khóa để từ đó những nhà khoa học mở dần cánh cửa nghi vấn và hóa giải những nỗi oan của thần.

    Điểm xuất phát của thần giữ của

    Việc chôn giấu và lưu giữ kho báu, lương thực là một trong những bản năng thuộc về con người, nó tồn tại từ khi cộng đồng mới bắt đầu hình thành với những thứ của cải sơ khai như ngũ cốc, thực phẩm, công cụ lao động, trang sức, cho tới vàng bạc, châu báu, tiền trong xã hội hiện đại. Việc làm này nhằm đảm bảo lo xa cho tương lai của cá nhân các gia đình và con cháu người có của.


    Để đảm bảo cho các kho báu của mình được bền vững và đến đúng với địa chỉ người nhận trong tương lai, họ đã phải sử dụng những biện pháp bảo vệ, canh giữ khác nhau. Từ các loại bẫy đơn giản như chông, hầm, cung tên, cho tới đạn dược, thuốc độc. Bùa phép được xem như hình thức bảo vệ cao nhất, từ các thổ dân châu Mỹ, châu Úc, châu Phi cho tới các tộc người Ấn Độ, Ai Cập, ở mỗi nơi khác nhau, hình thức bùa chú này lại đi liền với tín ngưỡng và tôn giáo của người sở tại. Trên cơ sở chính thống và không chính thống, các loại phép thuật này lại được xếp là tà thuật hay không.


    Thông thường, với những trường hợp mang tính chất cộng đồng hoặc phục vụ cho những người lãnh đạo cấp cao, phép thuật và việc chôn giấu của cải đó được chấp nhận dưới nhiều vỏ bọc. Những lăng mộ của các pharaong Ai Cập, các vị hoàng đế Trung Hoa, các tháp cổ của người Maya - châu Mỹ, là những đại diện tiêu biểu cho việc đi kèm với người chết thì vàng bạc, của cải cũng được chôn cất theo, thậm chí chôn cả người sống. Việc đem vấn đề này để đối chiếu với thần giữ của có vẻ khập khiễng nhưng có cơ sở về quan niệm và nguồn gốc của tục chôn người chết cùng của cải.



    Nhà sử học Lê Văn Lan

    Do tính chất gần gũi giữa Việt Nam và Trung Hoa, sự ảnh hưởng qua lại văn hóa hai nước, chúng tôi đã tìm hiểu sâu hơn về tục tuẫn táng (chôn người sống) của người Trung Hoa cổ đại. Đây là một chế độ dã man tàn nhẫn của người cổ đại, dần dần nó được thay thế bằng tượng gỗ, tượng gốm. Ở Trung Hoa, từ Tần Hán trở đi thì ít có người bị tuẫn táng như vậy, nhưng đến thời nhà Liêu, tục này lại một lần nữa sống lại. Liêu Thái Tổ sau khi chết đã lệnh bức phải chôn theo 100 vị đại thần, đến thời nhà Kim, Nguyên, Minh thì chế độ này vẫn tiếp diễn, mãi cho tới thời Minh Anh Tông mới kết thúc. Đến thời đầu Mãn Thanh, tục tuẫn táng lại được duy trì cho tới thời Khang Hy mới chấm dứt hẳn.


    Trong chiến tranh với Nhật ở Mãn Châu, hiện tượng mua trẻ nam và trẻ nữ để tuẫn táng vẫn còn. Tờ Xích Phong nhật báo năm 1943 của Trung Quốc có đăng, sau khi Bốc Đan - đạo trưởng của Ngao hán kì kì (một chức danh của người Thanh - PV) chết, thuộc hạ của ông ta đã mua 4 đứa trẻ để chuẩn bị cho việc chôn cất. Việc này tuy không thành nhưng cũng đủ cho thấy việc chôn người sống đã ăn sâu vào suy nghĩ của một số thành phần trong xã hội Trung Hoa xưa như một lá bùa để đảm bảo cho bản thân họ.


    Trong tất cả các trường hợp kể trên, khi chôn người, đương nhiên không chỉ là một hình thức mai táng mà còn là để bảo tồn của cải và quyền lực của người sống cũng như người chết. Việc phù phép, trấn yểm là hành động bổ trợ cao nhất mà người xưa tìm đến để tạo nên những lớp khóa bảo vệ.


    Trong các hầm mộ, người ta dựa trên cơ sở thiên- địa- nhân, kinh dịch, bát quái, phong thủy, để bố trí và sắp xếp sao cho phép thuật đạt mức cao nhất. Việc phát hiện ra lăng mộ Tần Thủy Hoàng với hàng ngàn binh mã năm 1974 tại thành phố Tây An, tỉnh Thiểm Tây, tây bắc Trung Quốc đã khiến thế giới phải kinh ngạc. Ông Vua nổi tiếng lịch sử Trung Hoa này được chôn cùng với nhiều ngọc ngà châu báu, những tác phẩm thủ công tinh xảo và một mô hình vũ trụ hoàn chỉnh được khảm ngọc, đặt trong dòng thủy ngân để biểu tượng cho dòng sông đang chảy hoặc có thể diệt vi khuẩn và gây độc chết người cho những người đời sau muốn phá mộ. Hơn 700.000 nhân công xây dựng lăng mộ trong 38 năm, khi công trình này kết thúc, những người có liên quan cũng bị chôn sống cùng công trình. Những người bị chôn sống này không mang ý nghĩa thần nhưng qua việc bố trí hầm mộ cho thấy người xưa đã sử dụng các thủ pháp như thuốc độc, bẫy để bảo vệ cho công trình của mình.
    Ở Việt Nam, suốt 1000 năm Bắc thuộc, ảnh hưởng của văn hóa Trung Hoa khá đậm đặc do những luồng di cư từ phía Bắc xuống, phần khác do chính sách nô dịch áp đặt lên người Việt. Tuy không bị đồng hóa nhưng sự ảnh hưởng thì chúng ta vẫn phải thừa nhận. Chữ Hán, tôn giáo người Hán như Nho, Đạo, Lão, thậm chí cả đạo phù thủy cũng được theo vào. 138 vị thái thú lần lượt thay nhau sang cai quản đất An Nam. Con cháu những người này cũng trở thành những người có của do sự cướp bóc của ông cha. Họ đa phần là những người có trình độ, có khả năng tính toán và tiên liệu sự việc trước. Chính vì vậy, được sự hỗ trợ của các thầy phù thủy, thầy pháp cao tay, họ đã lập ra thứ gọi là thần giữ của một cách thâm độc và tàn ác đối với người Việt.


    Lý giải của các nhà khoa học


    Việc lập và hóa giải thần giữ của có thể xem như một cuộc đối kháng giữa người Việt và người Hán. Theo ước tính, con số thất bại của các trường hợp lập thần giữ của lên tới 30-40%. Nguyên nhân thất bại một phần do sự đổi vận của thế đất, sự thất lạc của khẩu quyết, gia phả các dòng họ, sự tính toán hụt của thầy pháp, một phần nữa do chính việc nghiên cứu và đoán định của các thầy nho, thầy pháp, thầy phù thủy Việt đã hóa giải được những vòng khóa của họ.


    Hiện nay, số kho báu còn lại trong lòng đất Việt là bao nhiêu vẫn chưa có cách nào xác định được. Theo những nghiên cứu của cố giáo sư Hoàng Phương trong cuốn Tích hợp văn hóa Đông Tây thì từ Nam Sách- Hải Dương đến biên giới Việt Trung theo hướng Đông Bắc, có trên 300 điểm chôn vàng. Thực tế, con số này có thể hơn gấp nhiều lần bởi vẫn còn rất nhiều những con đường độc đạo, những địa danh đã hoàn toàn biến mất khỏi lịch sử, trở thành những nơi hoang vu không có sự sống của con người làm cho việc kiểm định trở nên khó khăn. Những trường hợp cụ thể chúng tôi có nhắc đến trong loạt bài về thần giữ của chỉ là những hiếm hoi phát lộ được.




    Nhà nghiên cứu hóa dân gian Nguyễn Hùng Vĩ


    Vì sự cám dỗ của vàng bạc, châu báu được chôn cất trong những kho tàng ẩn sâu trong lòng đất đã kéo theo hàng đoàn người đi kiếm của. Cho tới nay, những đội quân này vẫn tiếp tục tham vọng của mình, có những kho báu tìm thấy, có những trường hợp trắng tay nhưng dù được hay mất vẫn thường đi kèm với những chuyện không may. Hầu hết họ đều là những người tự phát, không có kiến thức đầy đủ, không tìm hiểu kĩ càng việc bài bố về những hầm mộ, thậm chí thiếu sót những thông tin và kinh nghiệm khảo cổ vốn rất cần thiết. Chất độc, cạm bẫy khó tránh khỏi dễ dẫn đến cho họ bệnh tật, ốm đau, thậm chí chết chóc. Một phần cũng do tâm lý hoang mang, sợ hãi càng làm cho lớp màn phép thuật trở nên dày và biến ảo hơn.


    Theo chia sẻ của Giáo sư Sử học Lê Văn Lan, lúc ông còn nhỏ, đã nghe tới việc người Tàu để của ở Việt Nam khi buộc phải rời đi. Họ nghĩ tới việc chôn một cô gái còn trinh cùng với số của cải của mình để thực hiện việc lập thần, trấn yểm. Những hoài nghi đó đến khi lớn lên, làm khoa học, ông hoàn toàn có thể khẳng định được điều này là có cơ sở, qua những mộ Hán xây bằng gạch được tìm thấy ở các điểm khai quật ở nhiều nơi. Đây là một vấn đề thuộc về lịch sử chứ không có chút mê tín dị đoan nào. Người Trung Quốc sang Việt Nam vừa bóc lột nhân dân ta, đến khi về nước lại tàn độc dùng chính người Việt để thực hiện âm mưu giữ của.


    Nhà nghiên cứu dân gian Nguyễn Hùng Vĩ - trường ĐH KHXH&NV, người đã có nhiều năm nghiên cứu về lịch sử, về văn hóa và các yếu tố dân gian trên thế giới cho rằng, truyền thuyết về thần giữ của chỉ là một bộ phận trong tín ngưỡng về thần giữ của. Tín ngưỡng này tồn tại một cách khách quan. Việc chôn sống nô lệ, người hay động vật vì một tín ngưỡng, tập tục nào đó là có thật trong lịch sử nhân loại. Còn truyền thuyết kể về nó thì cũng như bất kì truyền thuyết nào trên thế giới. Tin tất cả vào truyền thuyết cũng giống như tin tất cả vào tiểu thuyết. Có những sự trùng lặp về sự thật diễn ra sau một lời nguyền nào đó sẽ chẳng có gì là huyền bí đối với tương lai của khoa học, chỉ có điều ở thời điểm hiện tại chưa thể giải thích được. Loại trừ dần cái bể mênh mông của những lời đồn thì sẽ tồn tại một phần sự thật. Phần sự thật đó trước sau cũng sẽ được khoa học giải thích.


    Trầm Ngải
    NAM QUỐC sơn hà NAM ĐẾ cư
    TIỆT NHIÊN định phận tại THIÊN THƯ

    Đây là link Fanpage của Diễn đàn TGVH anh em nha https://www.facebook.com/thegioivohinh.fanpage/
    Đ
    ây là Youtube của Diễn đàn hay đăng ký ủng hộ nhé : https://www.youtube.com/@thegioivohinh571
    Tiktok1 - @thegioivohinh.571 : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9Wjn42o3s&_r=1

    Tiktok2 - @thegioivohinh.com : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9WnFaFDRX&_r=1

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. CHÚA CHA PHÁN DẠY CON CÁI CỦA NGƯỜI phần 1
    By lethang in forum Đạo Thiên Chúa
    Trả lời: 5
    Bài mới gởi: 28-10-2012, 12:00 AM
  2. Bài viết của tiên sinh vuivui
    By NINJA-dap-xichlo in forum Tử Vi
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 19-06-2012, 03:10 PM
  3. Một Số Nghi Thức Chết Đơn Giản Của Đạo Phật
    By phatphapvoluongton in forum Đạo Phật
    Trả lời: 3
    Bài mới gởi: 11-06-2012, 02:52 PM
  4. Trả lời: 5
    Bài mới gởi: 31-05-2012, 12:09 AM
  5. Thượng đế là ai ?
    By kiennguyen in forum Đạo Cao Đài
    Trả lời: 371
    Bài mới gởi: 09-01-2012, 09:31 PM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •