kết quả từ 1 tới 4 trên 4

Ðề tài: Mang nghiệp vãng sinh có phải là trốn nợ?

  1. #1
    Nhị Đẳng Avatar của pucaquynhnga
    Gia nhập
    Sep 2010
    Nơi cư ngụ
    Ở một cõi cách Tây Phương Cực Lạc 10 muôn ức cõi Phật về hướng Đông
    Bài gởi
    2,849

    Mặc định Mang nghiệp vãng sinh có phải là trốn nợ?

    Mang nghiệp vãng sinh có phải là trốn nợ?
    Pháp Sư Thánh Nghiêm


    Mang nghiệp vãng sinh là quan điểm của người tu pháp môn Tịnh độ, nhưng không thấy có danh từ này trong các kinh điển về Tịnh độ. Vì vậy, cách đây vài năm, có một cuộc bút chiến về chủ đề "Tiêu nghiệp vãng sinh và mang nghiệp vãng sinh", của tu sĩ Du già Mật giáo và người tu Tịnh độ. Nhưng, theo kinh "Quán vô lượng thọ" và kinh "Vô lượng thọ" thì người phàm phu, tuy tạo nghiệp ác lớn, nếu niệm danh hiệu Phật A-di-đà, hướng về Phật A-di-đà phát lời nguyện lớn thì cũng được vãng sinh. Vì vậy mà giới Tịnh độ ở Trung Quốc đề xướng thuyết "Mang nghiệp vãng sinh".

    Bình thường mà nói, thì các vị Bồ Tát, do sức mạnh lời nguyện của mình mà xuất hiện ở thế gian để cứu độ chúng sinh, còn phàm phu thì do nghiệp lực mà phải xuất hiện ở thế gian để chịu quả báo.

    Trong khi chịu quả báo lại liên tục tạo nghiệp, dù là tạo nghiệp thiện hay ác đều không thể ra khỏi ba cõi. Tạo nghiệp ác lớn thì bị đọa vào đường ác. Tạo nghiệp thiện lớn thì sẽ sinh lên cõi trời hưởng phúc ở đấy. Nếu vừa tạo nghiệp thiện vừa tạo nghiệp ác thì vừa có thể sinh làm người hay làm quỷ thần, vừa được phúc báo, vừa chịu khổ báo. Chỉ có những người tu hạnh giải thoát thanh tịnh ngoài việc giữ 5 giới, tu mười điều thiện ra, còn tu định, tu huệ, đoạn trừ hết phiền não mới có thể ra khỏi sinh tử, mãi mãi vượt qua ba cõi.

    Phép tu Tịnh độ là một phương tiện thuận tiện có thể dựa vào sức mạnh thệ nguyện của Phật A-di-đà mà giải thoát khỏi 3 cõi. Những người có niềm tin sâu sắc mà phát nguyện vãng sinh về cõi Tịnh độ thì dù có phạm trọng tội, làm vô số các nghiệp ác cũng có thể vãng sinh về cõi Cực lạc, sau đó nhờ nghe pháp lâu dài, nhờ có hoàn cảnh thuận tiện chẳng những không còn tạo nghiệp ác nữa, mà qua một thời gian dài làm cho các hạt giống ác nghiệp dần dần bị khô héo, cằn cõi đi. Đó là lý luận "Đeo nghiệp ác".

    Tất nhiên ở cõi Tịnh độ Tây phương, tu chứng được quả Thánh rồi sẽ trở lại cõi Sa-bà này, hiện nay nhiều nhân tướng khác nhau, để độ chúng sinh. Bậc Thánh ấy có thể thác vào thai mà sinh, cũng có thể biến hóa mà sinh.

    Nếu là khai sinh, thì mang thân thế và chịu hoàn cảnh như các chúng sinh khác, cũng chịu mọi sự đau khổ bức bách. Đối với chúng sinh mà nói đó là thuộc về nghiệp báo. Nhưng các bậc Thánh đó tuy vẫn chịu thọ báo, nhưng không lấy đó làm khổ. Cho nên tuy mang nghiệp vãng sinh, nhưng không phải là trốn nghiệp, tuy chịu quả báo nhưng rất khác với chúng sinh phàm phu.

    Như vậy có thể thấy, nếu không vãng sinh Tịnh độ thì sẽ bị lưu chuyển mãi trong bể khổ sinh tử luân hồi, tạo nghiệp báo rồi chịu báo, tạo nghiệp báo rồi chịu báo, tạo nghiệp tuần hoàn mãi mãi. Còn được vãng sinh Tịnh độ thì mang nghiệp mà đi tiêu nghiệp trở về, rồi lại trở lại thế gian mà chịu báo.

    Nhưng chịu ở đây chỉ là hiện tượng không phải là thực chất. Cho nên, dù có tin thuyết "Đeo nghiệp vãng sinh, thọ báo để tiêu nghiệp" cũng không hại gì. Nhưng không thể so sánh việc phàm phu tạo nghiệp thọ báo, với việc chủ động, phát nguyện tái sinh, chịu báo để độ chúng sinh. Một bên là chủ động, một bên là bị động.


    (Nguồn Phathoc.net)
    Diễn Đàn Đại Tạng Kinh Việt Nam => http://diendan.daitangkinhvietnam.org
    Nam Mô A Di Đà Phật. Adidaphat...Adidaphat...

  2. #2

    Mặc định

    Vậy thì đâu là sự công bằng của luật nhân quả? Đạo Phật như vậy củng khác gì các đạo thần quyền, lạc hậu>

  3. #3

    Mặc định

    tuy nói là mang nghiệp vãng sanh nhưng quả vị có sai biệt, đấy cũng là nhân quả. Vãng sanh có 9 phẩm từ hạ phẩm đến trung phẩm rồi thượng phẩm _ mỗi phẩm có thượng trung hạ (3 x 3=9). Người làm ác nhiều cuối đời mạng chung nhờ gặp thiện tri thức khai thị nên mới niệm phật , phát nguyện vãng sanh, vậy thì chỉ đc vaò hạ phẩm phải tốt rất nhiều thời gian tu tập hoa sen hạ phẩm mới nở, gặp phật. Còn ngược lại như người suốt đời làm lành, lại biết niệm phật thì sanh vaò thượng phẩm trong một hay vaì ngaỳ hoa sen nở, gặp phật đủ công đức hoá độ chúng sanh. Thế chẳng phải nhân quả là gì? Câu phật hiệu như thỏi vàng nguyên chất ai niệm nhiều có nhiều lâm chung dễ vãng sanh, còn không thì nghiệp lực như đá gạch bùn lầy lôi kéo , nghĩ là dễ vãng sanh sao? Số người cả đời không niệm, lâm chung quay đầu hiếm có muôn phần, laị còn phải tinh thần an ổn không hôn mê tỉnh táo, khổ não caí chết không quấy rối, khó lại càng khó. Ai có thể chắc chắn mình an ổn giữ vững tâm trí khi tử thần đên? Thế cho nên càng phải làm lành lánh dữ, niệm Phật phát nguyện vãng sanh. Vì Nguyện lực mạnh hơn nghiệp lực vậy.
    Nhất cú Di Đà vô biệt niệm
    Bất lao đàn chỉ đáo Tây Phương.

  4. #4
    Nhị Đẳng Avatar của pucaquynhnga
    Gia nhập
    Sep 2010
    Nơi cư ngụ
    Ở một cõi cách Tây Phương Cực Lạc 10 muôn ức cõi Phật về hướng Đông
    Bài gởi
    2,849

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi nguyenquoc2 Xem Bài Gởi
    Vậy thì đâu là sự công bằng của luật nhân quả? Đạo Phật như vậy củng khác gì các đạo thần quyền, lạc hậu>
    ĐH nghĩ coi, nếu Vãng sanh là tiêu hết mọi nghiệp chướng, vậy cớ chi trên Cực Lạc lại có Chín Phẩm hoa sen và bậc thượng, trung, hạ khác nhau? Nếu tiêu sach mọi nghiệp chướng mới được Vãng sanh thì mọi người cùng hết nghiệp và [cùng] một phẩm hoa sen không sai biệt chứ.


    Căn cứ vào điều đó, tuy Vãng sanh vẫn tuân theo Luật nhân quả.

    Như QN đã nói theo như Kinh Na Tiên Tỳ Kheo! Cái lí cũng như đó vậy!

    Ví như hòn đá là nghiệp lực của chúng ta, ta thấy như sau:

    Như ĐH có quan điểm là :”hòn đá chẳng thể nổi trên mặt nước, cũng như mang nghiệp chẳng thể Vãng sanh”. Thế nhưng, Nương theo Nguyện lực của Đức Phật A Di Đà, cũng như hòn đá tuy chẳng thể tự nỗi trên mặt nước, nhưng đặt hòn đá đó trên 1 chiếc thuyền lớn [của Đức Phật A Di Đà] thì vẫn có thể nổi trên mặt nước dù hòn đá đó có to. Nhưng một hòn đá nhỏ [nghiệp lực ít] nếu không đặt trên thuyền thì hòn đá sẽ bị chìm.


    Cũng như trường hợp ĐH hỏi QN về tội ác đọa Địa Ngục A Tỳ, nhưng nếu quay đầu Niệm Phật [đầy đủ tín, nguyện, hạnh] thì vẫn có thể Vãng sanh. Kinh nói: “Niệm một câu A Di Đà, tiêu 80 vạn ức kiếp tội lớn nơi đường sanh tử”. Nhưng trường hợp hạng người phạm tội ác Đọa A Tỳ Địa Ngục mà quay đầu Niệm Phật đầy đủ [tín, nguyện, hạnh] hạng người này hi hữu, khó gặp chứ không hề đơn giản. Hạng người này trước khi có tu tập và phước đức sâu dày nay mới gặp Pháp môn tịnh độ và thọ nhận tu trì, như trong kinh A Di Đà cũng nói : “Không thể có chút ít nhân duyên phước đức căn lành mà được sinh về cõi kia”.

    Như Kinh Quán Vô Lượng Thọ Phật phần Hạ phẩm thượng sinh có nói : “Như người ngu này tạo nhiều điều ác, không biết hổ thẹn, lúc sắp mạng chung, gặp được thiện tri thức, vì người ấy mà nói danh tự đầu đề của 12 bộ kinh Đại thừa, người ấy nghe được tên của các kinh này rồi có thể trừ được hàng ngàn kiếp nghiệp ác cực nặng. Người trí lại dạy chắp tay xưng niệm Nam mô A Di Đà Phật, người ấy xưng danh hiệu Phật rồi, trừ được tội trong đường sinh tử 50 ức kiếp”.


    Kinh lại nói : “Người ấy xưng danh hiệu Phật rồi, các tội tiêu diệt, ta đến đón tiếp người ấy”.
    Từ kinh văn mà xét thì tựa hồ như nói, phàm là chúng sinh vãng sinh Tịnh độ, trong khoảng một niệm trước lúc vãng sinh Phật quốc, tất cả tội nghiệp đều đã tiêu diệt hết. Tuy nhiên một số câu cuối trong phần Hạ phẩm hạ sinh của kinh lại nói, sau khi vãng sinh Phật quốc, ở trong hoa sen trụ mãn 12 đại kiếp, hoa khai được thấy hai vị đại Bồ Tát là Quan Âm và Thế Chí, vì người ấy mà rộng nói thật tướng các pháp, cách trừ diệt tội chướng. Như thế đủ biết, chúng sinh ở Hạ phẩm hạ sinh lúc vãng sinh cõi nước Cực lạc tội nghiệp vẫn chưa tiêu hết. Cũng như trường hợp như ĐH nói vậy.

    Theo như Kinh nói một câu Niệm Phật tiêu 80 ức kiếp tội lớn sanh tử, bởi vậy người Niệm Phật sẽ rất nhanh tiêu các nghiệp chướng. Nhưng nghiệp chướng thì có thô trọng và vi tế khác nhau. Bởi vậy, QN nghĩ Niệm Phật đầy đủ tín nguyện hạnh có thể Vãng sanh, nhưng tiêu sạch [hoàn toàn] nghiệp chướng [cả thô trọng và vi tế] thì còn chưa chắc vì cớ chi có người Vãng sanh lại dự vào hàng thượng phẩm, lại có người ngoài biên địa ở trong hoa sen trụ 12 Đại kiếp và nghe hai vị Bồ Tát Quán Âm và Thế Chí dạy cách trừ diệt tội chướng [nếu sạch nghiệp thì cớ chi học cách trừ diệt tội chướng].


    Bởi vậy, cứ Niệm Phật đầy đủ [tín, nguyện, hạnh] thì tin chắc Vãng sanh, chẳng cần quan tâm đến nghiệp của ta nhiều hay ít chi cho phân tâm, vì dù mang nghiệp vẫn có thể Vãng sanh, cứ Niệm Phật tinh tấn, tín sâu, nguyện thiết, siêng năng hành trì, lại có thể làm các công đức, để có thể Vãng sanh ở Phẩm vị cao, thì ngày quay về cứu độ chúng sanh cũng như Chứng quả Vô sanh cũng sẽ được ngắn lại.

    Nam Mô A Di Đà Phật.
    Diễn Đàn Đại Tạng Kinh Việt Nam => http://diendan.daitangkinhvietnam.org
    Nam Mô A Di Đà Phật. Adidaphat...Adidaphat...

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Học thuyết của trang tử
    By The_Sun in forum Đạo Giáo ( Lão giáo, Khổng giáo, Nho giáo )
    Trả lời: 6
    Bài mới gởi: 19-08-2012, 08:40 PM
  2. Trả lời: 162
    Bài mới gởi: 24-06-2012, 10:16 PM
  3. Ba bậc vãng sanh (bực thượng)
    By bachliencu in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 3
    Bài mới gởi: 19-02-2012, 05:14 PM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •