Gửi các bạn đang giữ tư tưởng: Những cái gì mà nằm ngoài kính do phật giảng, là không phải CHÁNH PHÁP.
Các bạn hãy nghĩ thế này: Đức phật dùng 45 năm đi thuyết pháp. Con số 45 là một con số CÓ GIỚI HẠN.
Giả sử đức Phật còn thuyết pháp thêm vài năm thậm chí vài chục năm nữa con số đó là 80-90 chẳng hạn. Vậy theo các bạn các năm sau đó : CÁC LỜI PHẬT NÓI VÀO CÁC NĂM 45->90 kia có phải là KINH không? Nó có trùng lặp với những gì đức phật đã nói trong 45 năm trước đó không?
- KINH chỉ là những lời nói của đức Phật để giúp cho 1 hay 1 vài đối tượng giác ngộ. Mỗi trường hợp có 1 bám chấp khác nhau, nên đức Phật cần 1 phương tiện khác nhau để tháo gỡ sự vướng mắc cho đối tượng đó.
Theo các bạn như thế là đủ rồi ư? những gì viết lại trong 45 năm đó có bao hàm được tất cả các bám chấp của cả thiên hạ này không?
Nếu như có 1 công thức cố định để đi đến đích cuối cùng, thì đức phật chỉ cần sử dụng 1 bộ kinh, nói đi nói lại 45 năm là đủ, sao phải sanh ra nhiều bộ kinh như thế làm gì?
- KINH chỉ là 1 ảnh sao chụp, tại 1 thời điểm, vị trí nhất định, thể hiện 1 giá trị tức thời của Pháp, Pháp thì lại Duyên theo sự bám chấp mà đổi sao cho quy tâm về hợp đạo, Đạo thì luôn vận hành