21. Tân định, ngày 13-8-1926 (âl 6-7-Bính Dần).


NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ viết CAO ĐÀI
giáo đạo Nam phương


Hỉ chư môn đệ, hỉ các đẳng nhơn sanh.
Thầy dạy : Lâm Ái Nữ, Đường Ái Nữ vào trong. Chư môn đệ đứng dậy.
Huệ con, Lâm thị con, khá nghe lời dạy. Con ôi !

Thế sự như đêm tăm tối,
Đạo như giữa lối gặp đèn,
Biết bao Thánh đức tâm hèn,
Trời đã buộc lắm phen cứu độ.
Bình lời hiếm kẻ vô biển khổ,
Mắc phải vòng ám mộ lợi danh,
Bỏ trần gian nhiều kẻ chẳng đành,
Ham phú quí công danh đành phải đọa.
Tội trần kiếp tội dư đã quá,
Phận công phu nhân quả đã chưa rồi,
Mượn bồ đề quày quả thế thôi,
Chẳng phải kệ với kinh năng đúc Phật.
Âm chất vốn là điều thứ nhất,
Âm chất nhiều mới dứt cõi trầm luân,
Phận liễu mai phải mang kiếp hồng trần,
Thầy lắm lúc bâng khuâng thương trẻ dại.
Ngồi vắng vẻ càng thêm luyến ái,
Muốn toan đem trẻ dại đến đường tu,
Cảm thương con cũng lắm công phu,
Thầy phải liệu vận trù chước thế.
Đường Tây vức từ khi bị bế,
Tiếng Phật tông đổi lệ thay thoàn,
Giữa trần ai ai có mắt tàng,
Phòng hiểu thấu mối mang chơn giả.
Thầy không định vì lòng tự quá,
Mới khởi đem chánh quả một đường,
Tam Kỳ mong độ chúng tai ương,
Lại quyết mở Tây phương khai Đại Đạo.
Con vốn thật là tay chơn Lão,
Phái nữ nhi bọc bảo giúp công Thầy,
Cùng Tỷ nương Đường thị con đây,
Lo phương thế đỡ day trong mối Đạo.
Đừng tưởng Lão chẳng vì lòng thảo,
Cậy con rồi trở tráo chối công đâu.
Cười . . . Khó việc chi cũng tại buổi đầu,
Con ra sức mới thâu toàn Nữ phái.
Cực thân ấy, trẻ đừng ái ngại,
Muôn việc con Thầy lại sớt chia,
Chẳng phải cần đá tạc danh bia,
Tên tuổi trẻ nước kia còn khép mặt.
Lợi danh khá để lòng sắp đặt,
Trên thuận hòa ắt dưới tùy tùng,
Môn đệ Thầy để dạ lo chung,
Thương nghèo khó lao lung con giúp đỡ.
Trong môn đệ nhiều tay quá dở,
Tiền bạc nghèo Thầy khó đỡ đặng nào,
Khuyên con nhìn biết Lão đớn đau,
Tình đồng đạo yêu nhau bằng ruột thịt.
Tập hòa huỡn tánh không xích mích,
Tự nhiên dầu có nghịch cũng đầu,
Con là đâu ma ø Lão lại đâu,
Quyền thế lớn ai thâu con ái ngại.
Thương dìu dắt lấy đoàn em dại,
Đạo đức ngoan phải trái con thấy rồi,
Niệm Nam mô hai chữ thấy thôi thôi,
Lo cứu thế mới rồi lẽ chánh.
Tưởng hai trẻ chẳng lòng sanh nạnh,
Gắng chung lo mạnh Đạo nhà mình,
Lòng hiếu con thấu động Thiên đình,
Mẹ trẻ đó Thầy quyết tình cứu độ.
Con khá dắt em con đi một ngõ,
Biểu nó rằng phải bỏ dối theo chơn,
Vậy con tua liệu thiệt lo hơn,
Thấy trước mắt chớ khờn thân nhọc.

Nghe ! Đọc lại. Lâm thị Ái Nữ, hiểu con há !

Một ngôi con, Thầy sắm sẵn gia tài, Thầy gìn giữ để trọn quyền con làm thế nào của phù du ấy ra âm chất thì con làm.
Huệ ! Con phải ráng lo dạy dỗ Nữ phái nghe !
Thơ ! Vô quì nghe :
....................

(Thánh Ngôn Chép Tay của Đầu Sư Thái Thơ Thanh. Trang 257-261)