Trang 1 trong 4 1234 Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 78

Ðề tài: Xin Các Thầy Hoan Hỷ,con đang Rất Lo Lắng Và đau Khổ

  1. #1
    Đai Vàng Avatar của 5nguyen
    Gia nhập
    Aug 2008
    Nơi cư ngụ
    HÀ NỘI
    Bài gởi
    70

    Question Xin Các Thầy Hoan Hỷ,con đang Rất Lo Lắng Và đau Khổ

    :yb663:A DI ĐÀ PHẬT!
    Con bạch các Thầy,con là nữ,Con không biết mình đang lâm vào tình trạng gì và không biết thoát ra bằng cách nào:

    -thứ 1:Con đã quyết định đi xuất gia, rồi con nhận ra mình vẫn lưu luyến tình cảm nam nữ,Nhưng sau khi con bày tỏ được nỗi lòng mình con lại thấy tình cảm của mình thật buồn cười, đi bày tỏ và thắm thiết với một con người chỉ tồn tại được 50 hoặc hơn 50 năm chút nữa là giỏi.Nhưng tại sao con thấy mình rất muốn được bên người yêu và có mơ mộng đến một cuộc sống gia đình. Nhưng nghĩ đến qua giây phút đó là toàn phiền não mà con rất sợ và không muốn lấy chồng.con không biết làm thế nào để hết ý nghĩ đến yêu đương.Con chỉ đợi mình hết thích yêu đương là con xuất gia.Vậy mà lúc này con vẫn chưa dứt ra được.

    -thứ 2:Con muốn vãng sanh Tây Phương Cực Lạc mà niệm Phật một thời gian rồi, con cảm thấy sức mình khó được vãng sanh quá!Con nhận thấy, nếu mà không thoát được luân hồi kiếp này, thì may ra kiếp sau làm người, nhưng liệu có muốn tu hành như bây giờ không.Cứ nghĩ như vậy con buồn đến rơi nước mắt,ôm đầu sợ hãi và không thể chấp nhận thế đâu.Nhưng tại sao có lúc con rất lười niệm Phật.
    -thứ 3:Con thử hỏi bản thân mình là từ bỏ việc niệm Phật thì sao.Chỉ nghĩ đến từ bỏ là con đã rất sợ.Con nhất định phải vãng sanh để cứu mình, cứu bố mẹ, ngưòi thân và tất cả chúng sinh.Nhưng tại sao con có khi lười niệm Phât. Điều này làm con lo lắng và buồn chán.

    - con nhận thấy mình vừa tiến bộ song lại cảm thấy có lẽ sức của mình khó thành Đạo quá.A DI ĐÀ PHậT
    A Di ĐÀ PHật!Kính mong các Thầy và các đạo hữu giúp đỡ!
    Last edited by 5nguyen; 09-08-2008 at 05:44 PM. Lý do: xin cả sự giúp đỡ của các đạo hữu

  2. #2

    Mặc định

    nói vậy là đã không biết bổn nguyện niệm phật vậy.Xưa khi Đức Phật A Di Đà lúc còn là Bồ Tát đã phát 48 lời nguyện,trong đó nguyện thứ 18 có nói "nếu chúng sinh nào muốn sinh về nước tôi, nhẫn tới 10 niệm,thời không sinh,tôi nguyện chẳng lên ngôi Chánh Giác"Đức Phật đó nay là đức A Di Đà ở cõi tây phương,thì chắc bổn nguyện không hư dối.Niệm phật chưa được nhất tâm thì cũng đừng buồn,vì sao,vì tâm phàm phu sinh trong cõi dục giới tán địa này,mà muốn niệm phật tâm thanh tịnh liền thì đâu có được,tán tâm niệm phật mà vẫn vãng sinh mới là pháp môn thù thắng,bổn nguyện lập ra vì phàm phu chứ không vì thánh nhân,Phật có tâm bình đẳng,không lẽ phật chỉ thương người trí thôi sao,nghĩ vậy,thật là không phải,phật thương chúng sinh như mẹ hiền thương con dù nó có ngỗ nghịch thì nó vẫn là con mình vậy,thì thời con ngày đêm gọi tên mẹ hiền thì mẹ nào làm ngơ được.Trong đời con người,có tình cảm là việc không thể tránh khỏi,là người mà vô tình ,thì có khác gì với cỏ cây đâu,nhưng lúc trước thay vì ái luyến,thì nay ta chỉ cần chuyển nó thành bi ái là được,thay vì thương một vài ngươì thì nay ta chuyển thành thương tất cả chúng sinh vậy.niệm phật phải không rời tâm thì chắc được vãng sinh,cách hành trì thì rất dễ chỉ,cần niệm cho nhiều là được không cần biết có tán tâm hay không,có vãng sinh hay không,ta chỉ cần biết ADi Đà Phật ,tán tâm cũng ADi Đà Phật,không tán tâm cũng ADi Đà Phật,có chuyện gấp cũng ADi Đà Phật,không chuyện gấp cũng ADi Đà Phật... mà giữ suốt đời,vì sao vậy?vì khi chết thì trong khoảng sát na lâm chung những việc thiện ác của con ngươì đều hiện ra trước mắt,nếu không thường niệm phật,thì e không giữ được chánh niệm,hãy nên nhớ 1 niệm cũng vãng sinh mà niệm suốt đời không dám bỏ,dù nằm cũng nên nhớ niệm phật(chỉ niệm thầm)công phu như vậy nếu không nhất tâm ,thì vẫn được vãng sinh(có dễ không?không tụng kinh,không thiền định,chỉ 1 câu ADi Đà mà đặng ngôi bất thoái..),thật là không dễ đâu nhé chỉ có câu ADi Đà ,mà tôi còn lúc nhớ lúc quên nên xét thấy mình chẳng thông minh bằng ai,không dám học nhiều pháp môn khác chỉ có câu phật hiệu,niệm tới niệm lui,mong như người học sinh nhớ bài mà mãi không quên.Cái quí là thường niệm,hãy nhớ,hãy nhớ vì sao,vì khi ta niệm phật,thì phật sẽ gia hộ cho ta
    (lúc đại sư Liên Trì còn là cư sĩ chưa xuất gia,môt hôm có một đám tan đi qua trước mặt,người liền nghĩ ta là cư sĩ thời việc tan sự của người,ta nên niệm phật cho họ vài câu,khi đó có bà đồng đi ngang bà liền khen,cư sĩ thấy lạ lắm vì mình chỉ vừa khởi niệm trong lòng làm sao bà ấy biết mà khen cơ chứ,thật ra là vầy khi cư sĩ khởi niệm niệm phật thì trên đỉnh đầu của ông lập tức có một luồng hào quang,trong luồng hào quang đó có một vị hóa thân phật tướng tốt trang nghiêm hiện ra,nên tôi mới thật khen ông vậy)mà khi lâm chung cũng đặng mà vãng sinh,đừng nghi ngờ vì bổn nguyện lập ra vì phàm phu chứ không vì thánh nhân.
    Last edited by luckyboy624; 09-08-2008 at 08:35 PM.

  3. #3

    Mặc định

    Xuất Gia chưa hẳn là được Giải Thoát trong đời này.

    Niệm Phật Vãng Sanh thì chắc chắn là Thành Đạo Quả.

    Cứ Ráng Niệm Phật Trước Có Chướng Ngại Lâu Dần Sẽ Được Nhất Tâm.

    Ai tu hành lúc đầu cũng như vậy cả không cần phải nản chí.

    Không Có Ai Chỉ Một Đời Tu Mà Có Sự Thành Tự Vượ Bực.

    Tất Cả Chư Tổ của Thiền Mật Tịnh đều do tu tập từ nhiều đời.
    Last edited by kimcang; 09-08-2008 at 09:36 PM.
    Lobsang Nyma

    Om Mani Padme Hum

  4. #4

    Mặc định

    việc phát tâm niệm phật cầu sanh tây phương là một sự đại công đức lớn lao mà chư thiên luôn vui mừng thủ hộ. đồng thời làm cho ma vương sầu não, chính vì vậy mà chúng tìm mọi cách ngăn trở hành giải thực hành đạo thánh liễu thoát sinh tử. niệm phật sẽ thành phật, sẽ được về tây phương tịn độ phải tin chắc như thế. dù có khó khăn cũng cố gắng vượt qua chướng ngại mà đừng quên mất chí nguyện cầu sanh tịnh độ. nếu còn nghi ngờ như bạn thì chắc chắn sẽ khó mà thành tựu được.
    bạn đã đến với pháp môn tịnh độ thì nên bít, tín - nguyện - hạnh là cốt lõi của pháp môn này, đặc biệt là niềm tin. niềm tin là mẹ đẻ của tất cả công đức. tin rằng niệm phật chắc chắn sẽ vãng sinh, tinh vào tha lực tiếp độ vô biên của phật a di đà, và tin rằng mình có khả năng lội ngược dòng sanh tử để bước lên bờ giác ngộ. đừng ngại ngần nghi sợ gì nữa, đuốc đã có sẵn rồi, hãy bước típ đi chứ!

  5. #5

    Mặc định

    Nhưng tại sao có lúc con rất lười niệm Phật
    Tất cả điều đó là do bạn chưa thật sự thiết tha với chuyện sanh tử.

    Niệm Phật hợp với mọi căn cơ, đừng lo không thành công, chỉ lo mình không chuyên tâm, không thiết tha thôi.

    Nam mô A Di Đà Phật.

  6. #6

    Mặc định

    tu tập là 1 chặng đường
    đừng tự đưa ra thời gian bao lâu thì mình sẽ được thế này ,mình sẽ đắc cái kia
    tu thì cứ tu ,niệm Phật thì cứ niệm Phật
    tu 1 năm thì cũng vui vẻ tu 1 năm ,100 năm thì cũng vui vẻ tu 100 năm
    thời gian thoáng chốc thoi đưa ,nháy mắt đã qua đi
    Muốn nhất tâm bất niệm thì con phải tin tưởng vào ta
    tin tưởng tuyệt đối
    nhưng
    đừng tin ta khi con chưa hiểu gì về ta

    tình cảm đôi lứa đến rồi đi
    hôm nay yêu ,mai lại ghét
    cái thôi thúc mình ko nỡ bỏ yêu là vì mình nghĩ rằng người kia đang cần mình
    mình là quan trọng với họ
    nhưng nếu sự thật là vị mình đang nợ họ ,khi họ lấy được mình rồi thì họ suốt ngày
    mắng nhiết hành hạ
    nghĩ như thế quán như thế rồi ,xem có muốn yêu nữa hay thôi
    luân hồi đâu phải muốn thoát là thoát được dễ dàng đâu
    Cứ nghĩ mình vẫn còn thư thư thời gian ,cứ từ từ mà tu tập cũng được
    nghĩ như vậy hoài thì sinh ra nản trí
    nếu biết sự thật rằng 10 kiếp trước ,20 kiếp trước mình cũng cứ dùng dằng giữa đạo và
    đời thế này ,chẳng đi đến đâu cả ,rồi đến kiếp này mình cứ dùng dằng tiếp
    nghĩ như thế quán như thế thì để xem có còn nản chí chăng ?
    Tu tập không phải là việc dễ dàng đâu
    tu tập có tiến bộ lại càng khó khăn hơn
    biết 1 người tu tập có tiến bộ về Đạo lực là như thế nào không ?
    họ tìm thấy được cái an lạc trong đạo ,an lạc vĩnh viễn
    thấy tận mắt được sự thât trần trụi của cuộc đời
    khi ấy bảo họ chết để từ bỏ yêu đương trai gái ,từ bỏ luân hồi nghiệt ngã
    họ làm ngay mà chẳng do dự ,chẳng sợ hãi
    Tu tập thì chắc chắn sẽ có lúc này lúc khác ,lúc tinh tấn lúc xuống tinh thần
    người tu tập nào chả vậy
    đừng thắc mắc ,đừng tưởng rằng ai xuống tinh thần thì kệ họ ,chứ mình mà tu tập
    thì luôn luôn tinh tấn ,nếu mà xuống tinh thần thì mình thật kém cỏi quá ,mình
    không chấp nhận 1 người như mình xuống tinh thần
    rồi cứ chấp vào đó mà nản trí ,mà thối lui
    Điều quan trọng nhất là
    hãy yêu thương mọi người
    vun đắp nó lớn lên từng ngày
    rồi mọi thứ sẽ tiếp tục..
    vài dòng tâm sự

  7. #7

    Mặc định

    lúc này diễn đàn có nhiều người nói nhiều ghê

  8. #8

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi 5nguyen Xem Bài Gởi
    :yb663:A DI ĐÀ PHẬT!
    Con bạch các Thầy,con là nữ,Con không biết mình đang lâm vào tình trạng gì và không biết thoát ra bằng cách nào:

    -thứ 1:Con đã quyết định đi xuất gia, rồi con nhận ra mình vẫn lưu luyến tình cảm nam nữ,Nhưng sau khi con bày tỏ được nỗi lòng mình con lại thấy tình cảm của mình thật buồn cười, đi bày tỏ và thắm thiết với một con người chỉ tồn tại được 50 hoặc hơn 50 năm chút nữa là giỏi.Nhưng tại sao con thấy mình rất muốn được bên người yêu và có mơ mộng đến một cuộc sống gia đình. Nhưng nghĩ đến qua giây phút đó là toàn phiền não mà con rất sợ và không muốn lấy chồng.con không biết làm thế nào để hết ý nghĩ đến yêu đương.Con chỉ đợi mình hết thích yêu đương là con xuất gia.Vậy mà lúc này con vẫn chưa dứt ra được.

    -thứ 2:Con muốn vãng sanh Tây Phương Cực Lạc mà niệm Phật một thời gian rồi, con cảm thấy sức mình khó được vãng sanh quá!Con nhận thấy, nếu mà không thoát được luân hồi kiếp này, thì may ra kiếp sau làm người, nhưng liệu có muốn tu hành như bây giờ không.Cứ nghĩ như vậy con buồn đến rơi nước mắt,ôm đầu sợ hãi và không thể chấp nhận thế đâu.Nhưng tại sao có lúc con rất lười niệm Phật.
    -thứ 3:Con thử hỏi bản thân mình là từ bỏ việc niệm Phật thì sao.Chỉ nghĩ đến từ bỏ là con đã rất sợ.Con nhất định phải vãng sanh để cứu mình, cứu bố mẹ, ngưòi thân và tất cả chúng sinh.Nhưng tại sao con có khi lười niệm Phât. Điều này làm con lo lắng và buồn chán.

    - con nhận thấy mình vừa tiến bộ song lại cảm thấy có lẽ sức của mình khó thành Đạo quá.A DI ĐÀ PHậT
    A Di ĐÀ PHật!Kính mong các Thầy và các đạo hữu giúp đỡ!


    Trong Kinh Tứ Thập Nhị Chương, đức Phật dạy:


    Nhơn sanh có hai mươi việc khó:



    Nghèo khổ bố thí là khó

    Giàu sang học đạo là khó

    Xả thân quyết chết là khó

    Xem được kinh Phật là khó

    Nhịn sắc lìa dục là khó

    Sanh gặp đời Phật là khó

    Thấy tốt không cầu là khó

    Bị nhục chẳng giận là khó

    Có thế không ỷ là khó

    Gặp việc vô tâm là khó

    Học rộng nghiên tầm nhiều là khó

    Trừ bỏ ngã mạn là khó

    Không khinh kẻ chưa học là khó

    Tâm hành bình đẳng là khó

    Chẳng nói việc thị phi là khó

    Được gặp Thiện tri thức là khó

    Thấy tánh học đạo là khó

    Tùy duyên độ người là khó

    Thấy cảnh không động là khó

    Khéo biết dùng phương tiện là khó.


    o Nghèo khổ bố thí là khó, bởi nghèo khổ dù muốn bố thí, nhưng ngặt vì có lòng mà thiếu sức, nếu gắng gượng bố thí tất ảnh hưởng đến sự sống của mình, nên mới thành khó.

    o Giàu sang học đạo khó, bởi giàu sang tuy có sức bố thí, song lại bị cảnh dục lạc lôi cuốn, khó buông bỏ thân tâm để tu hành.

    o Sanh gặp đời Phật là khó, như Luận Trí Độ nói: Thành Xá Vệ gồm chín ức dân mà chỉ có ba ức người được gặp thấy Phật, ba ức người tuy nghe danh tin tưởng nhưng không thấy gặp, và ba ức người hoàn toàn không được nghe biết cũng không được thấy. Đức Phật ở tại xứ này giáo hóa trước sau hai mươi lăm năm, mà còn có ba ức người không thấy gặp nghe biết, thì những kẻ sanh nhằm đời Phật nhưng ở cách xa, hoặc sanh trước hay sau khi Phật ra đời, tất cơ duyên gặp Phật hoặc nghe Phật pháp là điều không phải dễ.


    Nhưng tuy không gặp Phật mà y theo Phật pháp tu hành, thì cũng như gặp Phật. Nếu không theo lời Phật dạy, dù ở gần Phật, vẫn là cách xa. Như khi xưa Đề Bà Đạt Đa là em họ của Phật, Tỳ kheo Thiện Tinh làm Thị giả cho Phật hai mươi năm, vì không giữ đúng theo đường đạo, nên kết cuộc đều bị đọa Địa ngục. Và bà lão ở phía Đông thành Xá Vệ, sanh đồng năm tháng ngày giờ với Phật, nhưng vì vô duyên nên không muốn thấy gặp Phật.

    Cho nên được thấy Phật nghe pháp, y theo lời dạy phụng hành, phải là người có nhiều căn lành phước đức nhân duyên. Nay Như Lai đã nhập diệt, các bậc Thiện tri thức thay thế Phật ra hoằng dương đạo pháp, nếu thân cận nghe theo lời khuyên dạy tu hành, tất cũng được giải thoát. Nhưng kẻ căn lành sơ bạc, gặp Thiện tri thức cũng khó. Dù có duyên được thấy mặt nghe pháp, song nếu không hiểu nghĩa lý, hoặc chấp hình thức bên ngoài mà chẳng chịu tin theo, thì cũng đều vô ích.

    Theo Kinh Phạm Võng và Hoa Nghiêm, muốn tìm cầu Thiện tri thức, đừng câu nệ theo hình thức bên ngoài; như chớ chấp kẻ đó trẻ tuổi, nghèo nàn, địa vị thấp, hoặc dòng dõi hạ tiện, tướng mạo xấu xa, các căn chẳng đủ, mà chỉ cầu người thông hiểu Phật pháp, có thể làm lợi ích cho mình.

    Lại đối với bậc Thiện tri thức chớ nên tìm cầu sự lỗi lầm, bởi vị đó có khi vì mật hạnh tu hành, vì phương tiện hóa độ, hoặc đạo lực tuy cao song tập khí còn chưa dứt, nên mới có hành động như vậy. Nếu chấp nê hình thức, tìm cầu lỗi lầm, tất không được lợi ích trên đường đạo.

    Khi Phật còn tại thế, Ngài Ca Lưu Đà Di có thói quen miệng nhơi qua nhơi lại như trâu; Tỳ kheo Ni Liên Hoa Sắc tánh ưa soi gương trang điểm; một vị Tỳ kheo thích leo lên cây nhảy chuyền; một vị Tỳ kheo khác nói với ai, ưa lên giọng xưng mi tao lớn lối. Nhưng sự thật bốn vị này đều đã chứng quả A La Hán cả. Bởi kiếp trước một vị làm thân trâu, một vị là kỷ nữ, một vị làm thân khỉ, một vị là dòng quí tộc Bà La Môn, nhiều đời ở trong hoàn cảnh đó, đến nay tuy đắc quả song tập quán dư thừa hãy còn.

    Lại như đức Lục Tổ vì thấy người học Phật thời ấy ưa chấp nói theo kinh văn, không nhận ngay Phật tánh, nên mới thị hiện làm kẻ dốt, không biết chữ.

    Ngọc Lam Thiền sư vì muốn tránh duyên để tu hành, nên mới giả làm người điên cuồng, quần áo lôi thôi, ăn nói không chừng độ.

    Hư Vân Hòa thượng vì thấy người thời Mạt pháp, phần nhiều thân xuất gia, mà tâm không xuất gia nên tuy đã ngộ đạo mà thường để râu tóc, mật ý chỉ cho "đạo" không phải ở nơi đầu tròn áo vuông. Nhưng đương thời của các vị ấy, cũng có nhiều kẻ chê bai chỉ trích đức Lục Tổ là dốt nát, Ngài Ngọc Lam là điên khùng, Hư Vân thượng nhơn là người phạm quy luật thiền môn. Cho nên nhìn tìm bậc Thiện tri thức khó là như thế. Mấy điều này người học Phật cũng nên hiểu, để bớt sự cố chấp và tránh lỗi khinh báng Tăng Ni. Còn các việc khó kia, có thể suy ra để hiểu.

    Tuy nhiên, khó và dễ là pháp đối đãi, trong khó có dễ, trong dễ có khó. Nếu nhận hiểu và quyết tâm thì các việc khó chẳng phải không thể làm được.

    Vua Thuận Trị nhà Thanh, lên ngôi hồi sáu tuổi, hai mươi bốn tuổi từ bỏ vương vị, theo Ngọc Lâm Quốc sư đầu Phật xuất gia. Làm một vị hoàng đế giàu sang tột bực, ở lầu rồng gác phượng ăn hải vị sơn hào, phi tần có cả hàng ngàn trang tuyệt sắc giai nhơn, quyền lực nắm cả thần dân trong một nước, sự phú quí còn chi hơn?

    Nhưng nếu nhận rõ sự phước lạc thế gian vô thường như mộng huyễn, cảnh chân như thường tịch mới thật là vui, thì tuy nói giàu sang học đạo là khó, song đã quyết tâm tất cũng có thể thật hành. Ngoài ra, nghèo khổ quá tu hành vẫn thật khó, nhưng nếu có chí cũng chẳng phải không làm được. Như thuở Phật Thích Ca còn ở đời, có một bà lão rất nghèo khổ, ở mướn cho người từ hồi mười ba tuổi, đến tám mươi tuổi cũng còn vất vả, ban ngày làm việc không ngơi nghỉ, đêm nào cũng phải giả gạo đến canh hai, gà gáy sáng đã thức dậy quây quần bên cối xay bột. Hoàn cảnh cực nhọc không rãnh rỗi như thế, muốn tu hành là một sự vạn nan. Nhưng nhờ Tôn giả Ca Chiên Diên khuyến hóa, nên mỗi buổi tối sau khi giả gạo xong, bà tắm rửa thay đổi y phục, ngồi tu niệm đến quá nửa đêm mới đi nghỉ. Nhờ sự quyết tâm cố gắng đó, mà sau khi chết bà được sanh lên làm vị thiên tử ở cung trời Dạ Ma.

    Thân người khó được, pháp Phật khó nghe. Nay đã được thân người, và có duyên với Phật A Di Đà, tức là đã gặp được pháp môn thành Phật mầu nhiệm. Dù gặp phải hoàn cảnh khó khăn hãy nhận rõ duyên đời khổ mộng, quyết chí tu hành, để hoa sen báu bên trời Tây được nở thêm những hàng thượng thiện...
    Last edited by sutu; 11-08-2008 at 04:30 PM.

  9. #9
    Đai Vàng Avatar của 5nguyen
    Gia nhập
    Aug 2008
    Nơi cư ngụ
    HÀ NỘI
    Bài gởi
    70

    Exclamation

    :yb663:A DI Đà Phật!A Di ĐÀ PHật!
    Xin các Thầy và đạo hữu chỉ bảo cho một VCD, CD, WEb hay cuốn sách nào...hay một tài liệu nào mà có thể giúp con ngộ được và thiết tha thật sự với chuyện sanh tử
    Bởi vì con biết và tin đấy mà tại sao không dốt dáo, chăm chỉ niệm PHật
    (Hồi mới biết con chăm chỉ lắm, con thấy niệm Phật vài bữa mà thấy thân thể mình nhẹ nâng nâng, thanh thản và không nổi sân được.Sau vài chướng ngại, chắc con đã bị đánh gục phần nào rồi)
    A DI ĐÀ PHật

  10. #10

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi 5nguyen Xem Bài Gởi
    :yb663:A DI Đà Phật!A Di ĐÀ PHật!
    Xin các Thầy và đạo hữu chỉ bảo cho một VCD, CD, WEb hay cuốn sách nào...hay một tài liệu nào mà có thể giúp con ngộ được và thiết tha thật sự với chuyện sanh tử
    Bởi vì con biết và tin đấy mà tại sao không dốt dáo, chăm chỉ niệm PHật
    (Hồi mới biết con chăm chỉ lắm, con thấy niệm Phật vài bữa mà thấy thân thể mình nhẹ nâng nâng, thanh thản và không nổi sân được.Sau vài chướng ngại, chắc con đã bị đánh gục phần nào rồi)
    A DI ĐÀ PHật
    Đâu có Kinh Sách nào khiến bạn nhận thức cảnh khổ nhân gian cho bằng sự thật trước mắt.

    Nếu bạn 5nguyen ở Việt Nam thì Bạn 5nguyen hãy đến các bịnh viện, nhà dưỡng lão hay ra chợ rồi thì sẽ thấy cảnh Sanh, Lão, Bịnh, Tử nó như thế nào.

    KC thấy rất nhiều người bị bịnh nan y tại các bịnh viện đau đớn chịu khổ, các người già bị chứng mất trí nhớ trở thành như trẻ nít đánh chưởi nhau để dành ăn dành uống.

    Bạn 5nguyen chỉ cầ thấy qua người bịnh nan y đau đớn chịu khổ, cảnh thân lo lắng cho người bịnh trong các bịnh viện, cảnh người bị tật nguyền, người già tóc bạc mà còn lê lết xin ăn ngoài chợ.

    Thấy rồi thì bạn 5nguyen se biết một đời chịu khổ còn không chịu nổi nói chi là trong cảnh sanh tử tiếp nối không ngừng.

    Đây là chưa nói cảnh Thiên Tai Chiến Tranh thảm khốc xảy ra trên thế gian này.

    CHỈ CÓ VÃNG SANH CÕI CỰC LẠC THÌ MỚI CÓ THỂ TỰ CỨU MÌNH VÀ CỨU NGƯỜI.
    Last edited by kimcang; 11-08-2008 at 07:43 PM.
    Lobsang Nyma

    Om Mani Padme Hum

  11. #11
    Đai Nâu Avatar của ngoc.khanh198
    Gia nhập
    Nov 2007
    Nơi cư ngụ
    Đâu đó ở Ta Bà
    Bài gởi
    341

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi 5nguyen Xem Bài Gởi
    :yb663:A DI Đà Phật!A Di ĐÀ PHật!
    Xin các Thầy và đạo hữu chỉ bảo cho một VCD, CD, WEb hay cuốn sách nào...hay một tài liệu nào mà có thể giúp con ngộ được và thiết tha thật sự với chuyện sanh tử
    Bởi vì con biết và tin đấy mà tại sao không dốt dáo, chăm chỉ niệm PHật
    (Hồi mới biết con chăm chỉ lắm, con thấy niệm Phật vài bữa mà thấy thân thể mình nhẹ nâng nâng, thanh thản và không nổi sân được.Sau vài chướng ngại, chắc con đã bị đánh gục phần nào rồi)
    A DI ĐÀ PHật
    Chào bạn 5nguyen
    Thiết tha thực sự với chuyện sanh tử là nhận thấy thế gian vạn sự vô thường, mạng người ngắn ngủi chỉ trong hơi thở. Quanh chúng ta, tử thần đã gửi rất nhiều thông điệp qua những người thân quen đã vĩnh viễn ra đi, và cả người khác nữa. Nếu quan sát, đọc thông điệp của quỷ vô thường ấy (còn rõ ràng hơn những tài liệu) sẽ thấy sợ hãi, thiết tha với chuyện sanh tử hơn.

    Mới đây thôi 70.000 nạn nhân chết thảm trong trận động đất Tứ Xuyên, thử hỏi mấy người trong số đó nghĩ và biết: "Hôm nay mình sẽ chết...". Đó cũng là một thông điệp tàn nhẫn của tử thần. Chớ nên nghĩ rằng ta sẽ sống đến già và nhởn nhơ tu, mà phải luôn nhớ tử thần không buông bỏ ai và có thể tìm đến ta bất cứ lúc nào. Đây cũng là một động cơ để thiết tha sanh tử, buông xả, giúp ta tấn tu, chuyên cần niệm Phật cầu vãng sanh, cứu mình, cứu người!

    Vài lời chia sẻ!

    Nam mô A Di Đà Phật
    Last edited by ngoc.khanh198; 11-08-2008 at 10:31 PM.
    Hôm nay là ngày đầu tiên của quãng đời còn lại :ciao:

  12. #12
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của DUNG2001
    Gia nhập
    Jan 2008
    Bài gởi
    653

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi 5nguyen Xem Bài Gởi
    :yb663:A DI Đà Phật!A Di ĐÀ PHật!
    Xin các Thầy và đạo hữu chỉ bảo cho một VCD, CD, WEb hay cuốn sách nào...hay một tài liệu nào mà có thể giúp con ngộ được và thiết tha thật sự với chuyện sanh tử
    Bởi vì con biết và tin đấy mà tại sao không dốt dáo, chăm chỉ niệm PHật
    (Hồi mới biết con chăm chỉ lắm, con thấy niệm Phật vài bữa mà thấy thân thể mình nhẹ nâng nâng, thanh thản và không nổi sân được.Sau vài chướng ngại, chắc con đã bị đánh gục phần nào rồi)
    A DI ĐÀ PHật

    Hay bạn tìm hiểu sâu vào Tứ Diệu Đế, và trì Tâm chú "Án Ma Ni Bát Di Hồng" huy vọng ban sẽ được như ý......:023:
    GIA ĐỈNH VÔ HỈNH

  13. #13

    Mặc định

    chuyện sống chưa lo song mà đã bàn tới chuyện chết. hết nói

  14. #14
    Đai Trắng
    Gia nhập
    Jul 2008
    Nơi cư ngụ
    Trời và Đất
    Bài gởi
    20

    Mặc định

    Thực là hư, hư là thực. Ngoảnh mặt một cái, tám kiếp luân hồi đều vô nghĩa. Ta đứng ngoài tám kiếp!!!
    "Thiên Sơn ngã độc hành, bất tất trương tống!"

  15. #15

    Mặc định

    Thấy việc rõ việc, xuất thế gian,

    Thấy việc mê việc, đọa trầm luân.
    Thiên Thủ Thiên Nhãn Quán Thế Âm Bồ Tát Quảng Ðại Viên Mãn Vô Ngại Ðại Bi Tâm Ðà La Ni Kinh

  16. #16

    Mặc định

    Nói thì dễ mà làm thì khó
    Thiên Thủ Thiên Nhãn Quán Thế Âm Bồ Tát Quảng Ðại Viên Mãn Vô Ngại Ðại Bi Tâm Ðà La Ni Kinh

  17. #17

    Mặc định

    - Phật Pháp chưa diệt, Tăng tự diệt,

    Đạo đức cần tu, chẳng ai tu,
    Thiên Thủ Thiên Nhãn Quán Thế Âm Bồ Tát Quảng Ðại Viên Mãn Vô Ngại Ðại Bi Tâm Ðà La Ni Kinh

  18. #18
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của DUNG2001
    Gia nhập
    Jan 2008
    Bài gởi
    653

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi codylong Xem Bài Gởi
    Nói thì dễ mà làm thì khó
    Đúng rồi nếu dể vậy thì ai ai cũng đắc quả hết rồi.....:)
    GIA ĐỈNH VÔ HỈNH

  19. #19

    Mặc định

    Lá Thư Tịnh Độ
    Thích Thiền Tâm Dịch

    ________________________________________

    Một bức thơ phúc đáp khắp nơi

    Lời văn tuy quê thật, nhưng nghĩa lý vẫn căn cứ trong kinh. Nếu có ai y theo đây mà làm, sự lợi ích sẽ rộng lớn vô cùng!
    Ấn Quang Pháp Sư
    1
    Pháp môn Tịnh Độ trùm khắp cả ba căn, gồm thâu hàng lợi độn, là đại pháp của đức Như Lai, để mở phương tiện cho tất cả thánh phàm đều được giải thoát sanh tử, lên ngôi Bất Thối ngay trong hiện đời. Với pháp mầu nhiệm đặc biệt nầy mà không tin không tu, thật là đáng thương, đáng tiếc!!
    Pháp môn Tịnh Độ lấy tín, nguyện, hạnh làm tông chỉ.
    Tín là ta phải tin cõi Ta Bà có vô lượng sự khổ; tin cõi Cực Lạc có vô lượng điều vui; tin ta là phàm phu đầy nghiệp lực, quyết không thể nương cậy vào sức mình để dứt hoặc chứng chơn, thoát sanh tử ngay trong hiện đời; tin Phật A Di Đà có lời thề nguyền rộng lớn, nếu chúng sanh nào niệm danh hiệu Ngài, cầu về nước Ngài, khi mạng chung sẽ được Ngài tiếp dẫn vãng sanh Cực Lạc.
    Nguyện là ta nên nguyện mau ra khỏi thế giới nầy, nguyện sớm sanh về cõi vui kia.
    Hạnh là ta phải chí thành khẩn thiết niệm câu Nam Mô A Di Đà Phật, mỗi thời mỗi khắc đừng để tạm quên, tùy theo hoàn cảnh gấp hoãn lập một khóa trình, sớm tối lễ bái trì tụng trước bàn Phật. Ngoài thời khóa tụng, những khi đi đứng nằm ngồi và làm những công việc không dụng tâm, đều nên niệm Phật. Lúc ngủ nghỉ phải niệm thầm, không nên ra tiếng và chỉ niệm bốn chữ A Di Đà Phật để dễ nhiếp tâm. Lại, những khi y phục không chỉnh tề, hoặc giặt rửa, tắm gội, đại tiểu tiện, cho đến lúc đi ngang qua chỗ không sạch sẽ, cũng đều phải niệm thầm. Chí tâm niệm thầm, công đức cũng đồng như niệm ra tiếng. Trong những lúc ấy nếu niệm ra tiếng thì chẳng hợp nghi thức và có lỗi không cung kính. Không luận niệm lớn tiếng, nhỏ tiếng, niệm Kim Cang hoặc niệm thầm, đều phải trong tâm ghi nhớ rành rẽ rõ ràng, miệng niệm rành rẽ rõ ràng và hai tai nghe rành rẽ rõ ràng. Niệm như thế thì tâm không còn dong ruổi theo cảnh ngoài, vọng tưởng lần dứt, câu niệm Phật lần thuần, công đức rất lớn.
    2
    Người niệm Phật phải hiếu dưỡng cha mẹ, phụng thờ sư trưởng, tâm từ bi không giết hại, tu mười nghiệp lành (Thân không sát sanh, trộm cướp, tà dâm; miệng không nói dối, nói thêu dệt, nói đôi chiều, nói hung ác; ý không tham dục, giận hờn, ngu si, tà kiến). Lại cần phải: cha lành, con thảo, anh em thương kính, chồng vợ thuận hòa, chủ nhân, tớ trung, mỗi người đều giữ tròn bổn phận. Ta chỉ nên làm hết nhiệm vụ mình, đừng so đo phiền trách người khác đối với mình có trọn cùng không. Nếu người nào đối với gia đình xã hội làm tròn thiên chức, đó là người lành. Người lành mà niệm Phật thì dễ có cơ cảm, quyết định khi lâm chung được Phật tiếp dẫn sanh về Tây Phương vì tâm hạnh hợp với Phật. Trái lại, những ai miệng tuy niệm Phật, song lòng không nhiễm đạo, đối với cha mẹ, anh em, vợ chồng, con cái, bạn bè làng xóm không tròn bổn phận, thì tâm hạnh trái với Phật, khó được vãng sanh. Tại sao thế? Bởi người ấy tâm không điềm tịnh thuần hòa, tự sanh ra mối não phiền chướng ngại, nên khó được cảm thông với Phật, đó cũng là lẽ tất nhiên.


    3
    Người niệm Phật nên khuyên thân bằng quyến thuộc và tất cả đồng nhân đều niệm Nam Mô A Di Đà Phật và Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát. (Mỗi ngày như niệm Phật 1.000 câu thì niệm Quán Âm 500 câu, niệm Phật 10.000 câu thì niệm Quán Âm 5.000 câu. Niệm nhiều ít so theo đây mà gia giảm). Ta đã tìm được con đường giải thoát yên ổn, lại nỡ nào để cho đấng sanh thành, người quyến thuộc cùng tất cả đồng nhân mất sự lợi ích lớn, chìm trong biển khổ ư? Huống chi giữa cõi đời nhiều hoạn nạn, khó tránh sự hiểm nguy như hiện nay, nếu có thể thường niệm Phật và Quán Âm, tất sẽ được lượng từ bi ủng hộ, gặp dữ hóa lành. Giả sử không tai nạn mà chí tâm trì niệm, cũng sẽ được nghiệp tiêu trí sáng, chướng hết phước nhiều. Hơn nữa, khuyên người niệm Phật cầu sanh Tây Phương, tức là thành tựu kẻ phàm phu làm Phật, công đức rất lớn, đem công đức ấy hồi hướng vãng sanh tất sẽ mãn nguyện.
    4
    Người niệm Phật khi tụng kinh, trì chú, lễ bái, sám hối, cứu tai nạn, giúp kẻ nghèo, tất cả công đức lành đều phải hồi hướng vãng sanh Tây Phương, không nên cầu hưởng phước báo ở cõi trời, cõi người, trong hiện tại hoặc đời sau. Nếu có tâm niệm ấy thì mất phần vãng sanh và phải bị chìm đắm trong biển luân hồi khổ não. Nên biết, hưởng phước càng nhiều tất gây nghiệp càng lớn, qua một đời sau nữa quyết khó khỏi đọa vào đường địa ngục, ngạ quỉ, súc sanh. Chừng ấy muốn trở lại làm thân người, được nghe pháp hiện đời giải thoát của môn Tịnh Độ, còn khó hơn lên trời. Phật dạy chúng sanh niệm Phật cầu về Tây Phương, là vì chúng sanh mà giải quyết vấn đề sanh tử ngay trong hiện kiếp. Nếu chỉ cầu đời sau hưởng phước báo ở cõi nhân thiên tức là trái với lời Phật dạy, như đem hạt bảo châu vô giá đổi lấy một thẻ đường để ăn, há chẳng đáng tiếc lắm ư? Kẻ tối tăm niệm Phật không cầu vãng sanh mà cầu hưởng phước báo, cũng như đây không khác.
    5
    Người niệm Phật không nên tập theo lối tham cứu của nhà tu thiền. Vì kẻ tu thiền hầu hết đều không chú trọng về việc tín nguyện vãng sanh. Dù có niệm Phật, họ chỉ chú trọng vào câu ỏNiệm Phật đó là ai?õ để cầu khai ngộ mà thôi. Ta chỉ nên niệm Phật cầu sanh Tây Phương, khi được thấy đức A Di Đà lo gì không khai ngộ? Nếu ở cõi này tu thiền, như hoặc nghiệp dứt hết thì có thể thoát sanh tử; thảng như hoặc nghiệp chưa dứt thì đã không thể cậy vào sức mình để giải thoát, lại vì không tín nguyện nên không được nương nhờ sức Phật ra khỏi luân hồi. Hai bên tự lực và Phật lực đều không nhờ cậy được, người ấy đâu thể nào thoát khỏi trần lao? Nên biết bậc pháp thân Bồ Tát khi chưa thành Phật đều phải nhờ oai lực của Phật, huống chi ta là phàm phu đầy nghiệp chướng mà ưa luận về sức mình, không cầu sức Phật ư? Lời ấy tuy cao, song xét lại hành vi thật là thấp kém! Sự hơn kém của Phật lực và tự lực khác xa nhau như trời vực, nguyện đồng nhân nên thể tất nghĩa nầy!
    6
    Người niệm Phật không nên bắt chước kẻ ngu tối, làm những việc hoàn thọ sanh, gởi kho. Bởi sự hoàn thọ sanh, trong Kinh Phật không có nói, do người sau bày đặt ra. Còn gởi kho là muốn cho mình khi chết rồi thành quỉ, nên mới sắm trước tiền của đồ vật cho thân quỉ dùng. Đã có tâm niệm muốn làm quỉ thì khó được vãng sanh. Như người nào chưa làm thì thôi, nếu đã làm, phải bạch rõ trước bàn Phật như vầy: ỏĐệ tử là... chỉ cầu vãng sanh, những đồ minh khố đã gởi khi trước, xin đem chẩn tế cho cô hồn.õ Như thế mới không chướng ngại cho sự sanh về cõi Phật.
    Lại những thứ kinh: Thọ Sanh, Huyết Bồn, Thái Dương, Thái Âm, Nhãn Quang, Táo Vương, Thai Cốt, Phân Châu, Diệu Sa... đều là kinh ngụy tạo, không phải kinh của Phật nói, không nên trì tụng. Những kẻ quê tối, không chịu tụng Kinh Đại Thừa (như các kinh: A Di Đà, Vô Lượng Thọ, Quán Vô Lượng Thọ, Tâm Kinh, Kim Cang, Pháp Hoa, Dược Sư, Lăng Nghiêm, Hoa Nghiêm, Phổ Hiền Hạnh Nguyện Phẩm v.v...) mà chỉ tin các thứ kinh ngụy tạo ấy, muốn làm những việc hoàn thọ sanh, phá địa ngục, phá huyết hồ, mới yên tâm. Nếu có người hiểu Phật Pháp khuyên bảo nói đó là những kinh ngụy tạo, họ cũng không nghe lời. Nên biết, làm các Phật sự, chỉ có niệm Phật là công đức rộng lớn, nên đem số tiền hoàn thọ sanh, phá địa ngục, phá huyết hồ ấy, thỉnh những vị tăng chơn chánh niệm Phật cho, thì được lợi ích rất nhiều.
    7
    Người niệm Phật nên ăn chay trường, như chưa được thế, thì giữ lục trai hoặc thập trai, để lần lần bỏ hẳn các thứ thịt của chúng sanh, mới là hợp lý. Lục trai là các ngày: mùng 8, 14, 15, 23, 29, 30; nếu thêm vào đó mấy ngày: mùng 1, 18, 24, 28 thì thành ngày thập trai. Những tháng thiếu, nên ăn trước một ngày. Lại, tháng giêng, tháng năm, tháng chín là ba trai nguyệt, nên ăn chay trường và làm các việc công đức. Dù chưa ăn chay được, cũng nên mua thịt cá đã làm saün, chớ sát sanh trong nhà. Nếu mỗi ngày sát sanh thì cái nhà ấy đã thành lò sát sanh, là chỗ oan quỉ tụ hội, không được an lành. Cho nên sát sanh trong nhà là điều rất cấm kî.
    8
    Người niệm Phật nên khuyên cha mẹ niệm Phật cầu sanh Tây Phương. Muốn cho cha mẹ khi lâm chung quyết định được vãng sanh, thì phải dặn trước người quyến thuộc về cách trợ niệm và chớ nên khóc lóc cùng bày vẽ những điều vô ích. Lại, lúc bình thời phải vì cha mẹ giảng rõ sự lợi ích của môn niệm Phật khiến cho song thân thường niệm không quên. Thế thì chẳng những cha mẹ được lợi ích, mà quyến thuộc hiện tại hoặc con cháu đời sau cũng được ảnh hưởng giải thoát an lành. Về phương pháp trợ niệm khi lâm chung, không luận già trẻ, đều phải làm đúng như thế.
    9
    Người nữ khi sắp sanh thường bị đau khổ không kham, có khi vài ngày sanh không được, hoặc chết vì sản nạn. Có người tuy sanh được nhưng lại bị huyết băng và nhiều bệnh nguy hiểm. Đứa con sanh ra thì bị các chứng cấp nạn, kinh phong v.v... Cho nên, người nữ lúc sanh sản, nên chí thành khẩn thiết niệm Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát. Khi niệm cần phải to tiếng, không nên niệm thầm, vì niệm thầm do tâm lực kém nên sức cảm ứng cũng kém. Lại trong lúc ấy sản phụ đang dùng sức sanh đứa bé ra, nếu niệm thầm thì nín ép hơi phải mang bệnh. Nếu chí thành khẩn thiết mà niệm, quyết không có sự đau đớn, khó sanh, huyết băng, đứa con sẽ khỏi bệnh kinh phong, và các chứng nguy hiểm khác. Dù gặp trường hợp khó sanh, có nguy hiểm đến tánh mạng, sản phụ cùng những kẻ hộ sanh cũng phải đồng to tiếng niệm Quán Âm. Người quyến thuộc tuy ở nơi khác, đều phải vì sản phụ niệm giúp. Như thế, không đầy giây phút, sản phụ liền được yên ổn mà sanh. Kẻ ngoại đạo không rõ lý nầy, chấp chặt một việc cung kính, chẳng biết căn cứ theo sự mà luận lý, khiến cho mấy bà lão niệm Phật xem sanh sản là việc đáng sợ, cho đến dâu con của mình sanh cũng không dám qua săn sóc, huống chi là niệm Quán Âm? Nên biết Bồ Tát lấy sự cứu khổ làm lòng, lúc sanh sản, tuy lõa lồ không sạch, nhưng đó là việc dĩ nhiên, không phải mình tự ý buông lung, nên niệm đã không có tội lỗi, mà lại khiến cho mẹ con sản phụ gieo trồng căn lành. Nghĩa nầy trong Kinh Dược Sư đã có nói, không phải tự tôi đưa ra điều ức kiến. Ấn Quang nầy chỉ là người đề xướng mà thôi.
    10
    Người nữ từ mười hai, mười ba tuổi đến bốn mươi tám, bốn mươi chín tuổi, đều có nguyệt kinh. Có kẻ bảo: trong lúc nguyệt kinh, chẳng nên lễ bái trì tụng. Lời này rất không hợp tình lý. Thời kỳ có kinh, mau thì hai ba ngày, lâu đến sáu bảy ngày mới dứt; người tu trì cần phải niệm Phật không xen hở, đâu nên vì một chút bệnh nhỏ thiên nhiên mà bỏ lãng thời tu niệm ư? Khi có nguyệt kinh chỉ nên lễ bái ít (lễ bái ít chớ chẳng phải tuyệt nhiên không lạy), còn sự tụng kinh niệm Phật đều chiếu theo lệ thường. Nên thường thay giặt vải dơ, phải rửa tay cho sạch sẽ, đừng dùng tay dơ mà lần chuỗi, lật kinh và đốt hương. Trong Phật Pháp, pháp pháp đều viên thông, hàng ngoại đạo chỉ chấp một bên lý, người đời phần nhiều lại ưa tin lời ngoại đạo, không rõ chánh lý Phật giáo, nên không được thấm nhuần pháp lợi.
    11
    Quán Thế Âm Bồ Tát thệ nguyện rộng sâu, tìm tiếng cứu khổ. Khi gặp những tai nạn: đao binh, nước lửa, đói kém, cào cào, ôn dịch, khô hạn, cướp bóc, oan gia, thú dữ, rắn độc, ác quỉ, yêu mị, nghiệp binh, kẻ tiểu nhơn hãm hại v.v... nếu phát tâm sửa lỗi làm lành, lợi mình lợi người, chí thành khẩn thiết niệm Quán Thế Âm không xen hở, thì quyết định sẽ được nhờ sức từ bi ủng hộ tránh khỏi tai nguy. Nếu vẫn còn giữ lòng bất thiện, dù có xưng niệm, chẳng qua là gieo chút căn lành về sau, không được sự cảm ứng hiện tại, vì chư Phật, Bồ Tát thành tựu niệm lành cho người, tuyệt không thành tựu niệm ác cho người. Như không phát tâm sửa lỗi làm lành, lầm lạc muốn đem công đức niệm Phật, Bồ Tát, để cầu cho việc ác của mình thành tựu thì quyết không được cảm ứng. Rất không nên phát tâm điên đảo ấy.
    Đã niệm Phật, cần phải giữ trọn nhơn luân, gìn lòng thành kính, dứt các điều dữ, làm các việc lành, giữ lòng tốt, nói lời tốt, làm việc tốt. Việc nào mình làm được thì thiết thật mà làm, như không làm được cũng nên phát lòng lành ấy, hoặc khuyên người có thế lực làm, hoặc thấy người làm sanh tâm vui đẹp. Thốt lời khen ngợi việc lành cũng thuộc về công đức của tâm và miệng. Nếu việc mình không thể làm, khi thấy người khác làm được mà sanh lòng ganh ghét, đó là tâm hạnh của kẻ tiểu nhơn. Như thế, quyết định phải bị mất phước tổn thọ, không được kết quả tốt, cần để ý răn chừa. Rất không nên giả mặt hiền lương để mua danh chuốc lợi, tâm hạnh ấy quỉ thần đều ghét, có thì mau cải, không thì nên cố gắng làm lành.
    12
    Có nhiều người nữ vì không rõ chánh lý, hoặc bất hiếu với cha mẹ chồng, khi dể chồng, quá cưng yêu chiều chuộng con, ngược đãi tôi tớ, hoặc là mẹ ghẻ hiếp đáp hành hạ con riêng của chồng. Những người ấy đâu biết rằng: hiếu thảo với cha mẹ chồng, kính trọng chồng, dạy dỗ con cái, ra ân huệ cùng hàng tôi tớ, an ủi nuôi dạy con riêng của chồng, chính là đạo thánh hiền ở thế gian mà cũng là phép tắc đầu tiên của đạo Phật. Nếu có đủ công đức ấy mà tu Tịnh Độ, thì quyết định danh dự thêm nhiều, phước thọ bền vững, khi mạng chung được Phật tiếp dẫn về chín phẩm sen. Nên biết đã có nhân phải có quả, nếu ta gieo nhân hiếu kỉnh từ ái, tự nhiên sẽ được quả hiếu kỉnh từ ái. Vì người tức là vì mình, hại người còn quá hơn hại mình, cho nên mỗi người đều phải làm tròn bổn phận, Phật trời tất sẽ chứng tri.
    13
    Trẻ con khi vừa khôn lớn, phải dạy cho chúng biết đạo lý hiếu, đễ, trung, tín, lễ, nghĩa, liêm, sỉ và việc ba đời nhân quả, sáu nẻo luân hồi. Như thế là làm cho chúng hiểu tâm của mình cùng tâm chư Phật, Bồ Tát, trời đất, quỉ thần, mỗi hơi thở thông nhau. Nếu khởi một niệm bất chánh, làm một việc không phải, thì các vị ấy thảy đều biết, như đối trước gương sáng, hình ảnh tốt xấu hiện ra rõ ràng, không che giấu được. Đã hiểu như thế, tất nhiên chúng sẽ sợ hãi, gắng sức làm lành. Chẳng luận người nào, dù là con cái tôi tớ trong nhà cũng không nên đánh đập mắng chửi thô tháo. Phải tìm cách khuyến hóa, khiến cho chúng biết phụng thờ bậc trên, nhường thuận kẻ dưới, kính trọng giấy chữ, chẳng xài phá cơm gạo, quần áo, của tiền, yêu tiếc sanh mạng loài trùng kiến, không ăn vặt vạnh để khỏi mang bệnh. Nếu dạy được như thế, thì một ngày kia quyết định chúng sẽ thành người lương thiện. Trái lại lúc con cháu còn thơ ấu, cha mẹ chẳng chịu dạy dỗ, để mặc cho chúng buông lung, khi lớn lên nếu chúng nó không là kẻ dung ngu, cũng là hàng phỉ loại. Chừng ấy dù có ăn năn cũng vô ích. Lời xưa nói: ỏGiáo phụ sơ lai, giáo tử anh hàiõ (Dạy con dạy thuở còn thơ, dạy vợ dạy lúc ban sơ mới về), tánh tình phần lớn là do ảnh hưởng của tập quán, cho nên phải cẩn thận từ bước đầu tiên. Cá nhân là phần tử của xã hội, trong thiên hạ bình yên hay loạn lạc, cội nguồn đều do sự hiền lương hoặc bạo ác của con người. Vậy những điều trên đây quan hệ, thiết yếu, không phải tôi bàn luận chuyện vô ích, xa vời...


    14
    Ấn Quang tôi năm nay đã quá già yếu, tinh thần mỗi ngày thêm suy kém, không còn đủ sức để phúc đáp những bức thơ gởi đến. Chỉ vì sự lưu thông thuận tiện, nên xa gần lầm nghe chút hư danh, gởi thơ hỏi đạo quá nhiều. Nếu tôi không đáp, vẫn tự hơi có phụ ý người gởi; như mỗi mỗi đều phúc đáp, thật ra cũng không đủ tinh thần. Vì thế, tôi cho in bức thơ dài nầy để phúc đáp cùng khắp. Trong đây, những điều quan hệ về sự tu trì, cách lập thân xử thế, đạo thờ cha mẹ, dạy con cái, tôi đều nói lược qua. Về sau, ai đưa tin đến hỏi đạo, tôi đều dùng thơ nầy phúc đáp, hoặc có vài điều đặc biệt, cũng chỉ nên thêm đôi hàng nơi bức thơ gởi đến mà thôi. Như thế, để cho đạo niệm đôi bên được thông nhau, mà tôi cũng đỡ bớt sự nhọc mệt. Nếu vị nào muốn hiểu suốt kinh nghĩa, xin thưa hỏi nơi các bậc Pháp Sư dựng cao tràng pháp, tông giáo kiêm thông. Nhưng nên biết, dù thông suốt kinh pháp, cũng chưa chắc được thoát sanh tử. Muốn thoát sanh tử luân hồi, phải chú trọng nơi sự tín nguyện niệm Phật cầu sanh Tây Phương!

    "Quẩn quanh cả thế giới này
    Đời người cũng chỉ một giây vô thường"

  20. #20

    Mặc định

    đọc qua nổi lòng của cô tôi có vài lời là cô có tâm tu nhưng vẫn còn luyến ái nhưng khi suy đi nghĩ lại cô lại sợ cuộc đời đau khổ sau này rồi lại muốn tu để độ cho cha mẹ và bản thân cô vì cô suy nghĩ lung tung chẳng biết chọn con đường nào cho vừa lòng nên bắt đầu nãn tu mà không tu thì cảm thấy uổng cuộc đời nên cô tìm 1 câu giải đáp để an lòng .
    ở lứa tuổi còn trẻ nên dục tính phát triển cực mạnh điều đó khíên cô bị cản con đường tu thôi thì cô nên chọn theo chiều thuận là tu tại gia mà vẫn lập gia đình được nhưng cô phải kiên quyết tu hành khi được đáp án thỏa mãn lòng luyến ái tức khắc cô sẽ cảm thấy dễ chịu và an tâm .
    đây là phương pháp toàn vẹn mà vẫn được vãng sanh tùy theo sức tu hành của cô. nên xem thêm kinh những gương tu của các vị tại gia đi trước cô sẽ hiểu triệt để đó nếu cô ở vn và cô nên đến chùa nổi tiếng tịnh độ ở hóc môn chùa này to lắm và có cả ngàn người tu ở đó họ sẽ cho cô nhiều ý kiến tốt . A Di Đà phật.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •