Nguyên văn bởi
linh_tinh_85
Niệm Phật cần chú tâm , không cần phải thành tiếng thật to vì âm thanh thoát ra ngoài càng lớn, thì khí lực thoát ra càng nhiều, niệm Phật, trì chú với âm thanh mạnh, nhưng càng hướng vào trong thân, càng trầm càng tốt, vì rung động của các ngũ hành trong thân của chúng ta rất chậm, do đó tần số âm thanh phát ra càng thấp, thì càng dễ cộng hưởng với sự rung động của các vật chất nầy , kể cả sự xoay của các nguồn năng lực cũng chậm như vậy.
Kể cả khi mặc niệm không nghe âm thanh hay không mặc niệm để tâm trống không , tất cả đều có công đức, vì tại thời điểm đó thân khẩu ý đồng quy, thân đang niệm , biết mình đang niệm, hay biết mình đang tập trung ngừng mọi suy nghĩ , tức thân không làm điều ác không gây hại cho chúng sanh tức ta đã gieo hạt giống thiện,Khẩu đang niệm Phật hay không niệm tức đã gieo thiện căn, ý không có tạp niệm xen vào tức đã gieo hạt giống lành, như vậy thân khẩu ý đều gieo giống thiện và đều thanh tịnh, có nghĩa là đã có công đức.
Nếu chỉ niệm Phật là có công đức, vậy các thiền sư đã đạt tới đại định , họ không dụng công niệm Phật há không có công đức hay sao?
Nếu chấp vào niệm Phật phải "nghe" âm thanh thật rõ, vậy khi mặc niệm không có âm thanh ta nghe bằng gì?
Vấn đề chính là giữ thân khẩu ý thanh tịnh tức thì giác ngộ, bất chấp trì chú , niệm Phật hay thiền hay dụng các pháp nào mà giữ được thân khẩu ý thanh tịnh,huân tập được mọi lúc thân khẩu ý đều thanh tịnh ví như người gieo hạt giống thanh tịnh trên ruộng hoang của mình, dần dần ruộng hoang càng ngày càng có nhiều hạt giống thanh tịch lo gì quả bồ đề.
Bookmarks