Tính đệ hay tò mò ưa lý sự. Có một câu mà hay được thường dùng là Thiên Địa Nhân hợp nhất hay con người là tiểu vũ trụ. Vậy hợp nhất ở chỗ nào?Đệ có sưu tầm được một bài của một vị thần tiên giáng mời các huynh đệ thưởng thức :
" THI

HUỆ đắc huyền-vi xuất đạo mầu,

MINH thừa máy nhiệm chuyển cao sâu,

CHƠN truyền dạy thế hồi bổn-giáo,

TIÊN tục hồi nguyên chuyển địa-cầu.

Bần-đạo chào chư phận-sự, nghe Bần-đạo giải về vũ trụ quan cùng nhơn thân liên-đới cùng nhau. Bầu vũ-trụ bao la khắp cùng càn-khôn thế-giới, chia ra ba cõi là Thượng-giới, Trung-giới và Hạ-giới. Chỗ tuyệt-đối hư-vô, Phật gọi là Tối Đại Niết-Bàn, Đạo là Bạch-Ngọc-Kinh, Thích gọi là Thiêng-liêng, Nho gọi là Nhị-Châu, cũng đồng một chỗ tuyệt-đối. Hư-vô kia còn có tam thiên, đại thiên thế-giới, mênh-mông vô cùng vô-tận, từ mặt địa-cầu sắp lên trung- giới do quả đất các tinh-tú ngày đêm châu-lưu xây chuyển, nhựt nguyệt vận hành, âm dương phân định, mới có ngày đêm sáng tối; sáng từ Mẹo đến Thân, tối từ Dậu đến Dần. Từ Tý tới Tỵ là dương, Ngọ đến Hợi là âm; âm dương xây chuyển, nhựt nguyệt vận chuyển mới có bốn phương Đông, Tây, Nam, Bắc. Ngũ hành: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Bát quái là: Càn, Chấn, Khảm, Cấn, Tốn, Ly, Khôn, Đoài.

Trời có tam-bửu là: nhựt, nguyệt, tinh; ngũ khí là đạm khí, dưỡng khí, khoáng khí, hạo nhiên chi khí, huyền khí.

Đất có tam bửu là: thủy, hỏa, phong; ngũ hành là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.

Người có tam-bửu là: tinh, khí, thần. Ngũ tạng là: tâm, cang, tỳ, phế, thận.

Trời có ba cõi, người có ba hồn; tam-bửu của Trời, đất, người liên-đới: 1) của Trời: nhựt là mặt trời, 2) của đất: hỏa là lửa, 3) của người là thần, là linh hồn, liên-quan tại cõi thượng-giới; của Trời là mặt trăng; của đất là gió; khí là giác-hồn, liên-quan tại cõi trung-giới; của Trời: tinh là sao; của đất; thủy là nước; của người: tinh là tinh ba là vật-chất, là mê-hồn, liên-quan tại hạ giới.

Ngũ khí, ngũ hành, ngũ tạng liên-đới:

Của Trời: khinh-khí; của đất là mộc; của người là cang, liên-đới - Của Trời là dưỡng khí; của đất là thổ; của người là bao-tử, liên-đới - Của Trời là khoáng-khí; của đất là kim; của người là phổi, liên-đới. Của Trời là huyền-khí; của đất là thủy; của người là thận thủy (trái cật) liên-đới.

Tam ngũ của Trời, đất, người liên-quan với nhau, nếu muốn thành Tiên, tác Phật, thì phải học pháp tối-thượng chơn-truyền, luyện qui tam ngũ thì thấy thành chẳng sai. Sơ nhứt chuyển luyện cho tinh hóa khí, điều hòa thân tâm an lặng. Sơ nhị chuyển bế ngũ quan, điều thần hiệp khí. Sơ tam chuyển khử trược lưu thanh, hậu thiên ngưng giáng, thần khí giao thông, thân-thể nhẹ-nhàng linh-hồn minh-huệ, cách vật trí tri, mỗi sự vật dưới thế gian nầy đều hiểu biết, ấy là bá nhựt trúc cơ, đắc thọ tam-kỳ đến thập ngoạt hoài thai, hoàn-thành nhứt bộ, xuất hiện dương thần, triều ngươn ngũ khí thì chứng cảnh không. Sang tứ chuyển mạch máu lưu thông điều-hòa thái tức. Ngũ chuyển nhũ bộ tam niên, hườn hư vô cực. Lục chuyển thân tâm đều bất động, vô thân, vô thể, vô tâm, vô cấu, mỗi việc điều không, đắc thành nhị bộ, xuất thông giáo-lý, mở khiếu nhãn-quan, các hiện-tượng trên cõi siêu-hình nơi trung-giái đều thấy hết, ấy là chứng thiên-nhãn, thiên-nhĩ-thông. Sang thất chuyển hạo-nhiên thường trụ, tam hoa tụ đảnh nê-hườn, cổi rồi bảy thể, xuất-hình thân ngoại hữu thân, nhưng phải nuôi thần nơi Côn-lôn-đảnh. Sang bát-chuyển, đắc ngũ thông túc mạng, cửu niên diện bích, luyện thần hườn hư. Qua cửu chuyển luyện hư hườn vô thì đắc lục thông, lậu tận, chứng quả Đại-Giác Kim-Tiên, đơn thơ chiếu triệu, về nơi Bạch-Ngọc chứng quả Bồ-đề, cùng chư Phật đồng giai, bất sanh bất diệt nơi Tối-đại Niết-Bàn, pháp hiệp tam bửu, ngũ hành, ngũ tạng, luyện cho ba nhà hiệp một kết thành anh-nhi xá-lợi. Bởi xác-thân con người là tứ đại giả hiệp, mộng huyễn như bào ảnh, lúc không hồi có, nào có lâu dài bền bĩ, linh-hồn mượn nó một thời-gian trên cõi tạm để trả rồi nghiệt-quả, thì nó phải tan ra thể chất, còn linh-hồn trở lại cảnh hư-vô. Nếu muốn cho đặng trường-sanh bất-diệt, thì cần lo tu luyện cho đắc kim-thân bất hoại, vĩnh-kiếp trường tồn, về nơi Đào-nguyên Tử-phủ. Nay nhằm buổi Hạ-nguơn, Tam-kỳ mạt hậu, Đại-đạo phục hưng, nên Bần-đạo lộ gần hết chơn-truyền, để cho nhơn-sanh ai là người hữu căn, mau tỉnh ngộ, lo tu tâm-pháp bí-truyền, cho đặng Thánh-thai, Phật-tử chẳng uổng kiếp sanh tiền cõi tạm.

THI

Đào-nguyên là chỗ hội linh-căn,

Học đạo thì tua rán nắm phăng,

Trưa sớm chiều khuya không nản chí,

Công phu đắc ngộ đặng phi thăng.

THI BÀI

Trong thân thể khóa chìa của đạo,

Người biết tu huờn đáo vị xưa,

Chia ra cửu phẩm tam thừa,

Tùy căn chỉ giáo cho vừa nhơn-sanh.

Khuyên gắng chí thực-hành chơn-đạo,

Luyện chơn thần huờn đáo hư-vô,

Do nơi thái cực Hà-đồ,

Luyện tinh hóa khí điểm tô Nguơn-thần.

Sửa thân thể ân-cần hôm sớm,

Diệt thất tình trí đởm an-nhiên,

Ngày đêm để dạ kiền-thiền,

Công-phu giồi luyện hạo-nhiên tương-đồng.

Cặp mắt thì lưu-thông võ-trụ,

Phải hồi-quang phản chiếu luôn luôn,

Soi trong thân thể y khuôn,

Đừng ham vật-chất là tuồng bụi nhơ.

Tai để lóng huyền-cơ đạo-chuyển,

Tịnh chơn-thần, huờn biến đạo Cao,

Châu lưu thân thể ra vào,

Khí tinh lên xuống một màu châu thiên.

Vận đại-dược đơn điền nung nấu,

Để tai nghe xông thấu Nê-huờn,

Vận-hành nhựt-nguyệt tam quang,

Hống diên ngưng kết vượt thoàn về nguyên.

Mũi thì ngửi hạo-nhiên chi khí,

Khiếu điều hòa vận khí đem lên,

Đem lên khai xuất Nê-huờn,

Xung thiên mãn địa huờn đơn kết thành.

Lưỡi để nếm mùi thanh cam-thủy,

Nước Cam-lồ huyền-bí Ma-ha,

Chơn răng đượm ngọc điều-hòa,

Khảm ly ký tế, hà-xa xây tròn.

Yểu yểu minh-đài soi mờ-mịt,

Phải điều hòa diện bích cửu niên,

Xuất huyền, nhập tẩn châu-thiên,

Là cơ siêu thoát tiên-thiên phục hồi.

Còn xác thân là ngôi độc nhứt,

Phải bền tâm chịu cực chớ lơi,

Cần tu bốn buổi y thời,

Công-phu cửu chuyển do trời vượt lên.

Người nếu muốn cho nên học đạo,

Phải biết trần quả báo lánh xa,

Gìn tâm hai chữ nhẫn-hòa,

Chơn truyền thọ ký, thoát mà lao-lung.

THI

Lao lung là chỗ khám trần duyên,

Nhốt cả quần-sanh khó thoát miền,

Vật chất say mê trên cõi tạm,

Khó mong đắc kiếp lại Đào-nguyên.



Đào-nguyên khuyên-thế bước lần đi,

Học đạo thì tua hiểu trí tri,

Cách vật quan tường cho thấu đáo,

Tâm-thành đắc đạo chiếu quang-huy.



Quang-huy thử thị khiếu huyền-môn,

Thượng đắc chơn-tinh chiếu độc tồn,

Chuyển-vận khí thần qui cơ thể,

Giã-từ phận-sự, lại Côn-lôn...''.