Phật Thuyết Kinh Quán Dược Vương – Dược Thượng Nhị Bồ Tát

Nguyên Hiển dịch
Lời tựa

Kinh số 1161 (Đại Chính Tân Tu) có 4 tên:
- Diệt các tội chướng.
- Sám hối ác nghiệp thần chú.
- Diệu dược Cam Lồ trị bệnh phiền não.
- Quán Dược Vương Dược Thượng thanh tịnh sắc thân.
Chúng ta khó vượt thoát được Luân hồi là vì phiền não của hiện tại và quá khứ. Tất cả đều nằm trong tiềm thức A lại da. Muốn tẩy sạch, muốn hóa giải không phải dễ. Bồ câu vẫn muốn làm bồ câu kiếp này qua kiếp khác. Làm người cũng vậy, tuy nhiên sơ sẩy một chút là mất thân người, biết bao giờ mới được lại thân người. Mấy ai có đủ năng lực vượt thoát được thói quen nghiệp chướng để đạt được đến được Chân Tâm Phật Tánh, thanh tịnh trong sáng, bất sinh bất diệt của chính mình.
Kinh này giúp ta hoàn thành tiến trình đó. Muốn vượt thoát phải có Tự lực và Tha lực. Tực lưc là lòng tin, tinh vững chải kiên cố và Lòng thành hối cãi. Tha lực là năng lực Cứu độ của mười phương Chư Phật và Bồ Tát.
Các Tăng Ni và nam nữ Phật tử nào có phước lớn mới được nghe tên của hai vị Bồ Tát Dược Vương, Dược Thượng; kinh này dạy như thế.
Nghe được danh hiệu, trì tụng thần chu, niệm danh hiệu, đọc tụng kinh này thì chúng ta giải trừ được vô lượng tội lỗi của bao nhiêu kiếp sinh tử.
Nếu quý vị đọc tụng kinh này thấy thích thú hoan hỉ thì nên chuyển cho người khác, hoặc ấn tống phổ biến rộng rải, để mọi người đều được cứu độ, thoát khỏi xiềng xích luấn hồi sinh tử.
Nguyện đem công đức này hồi hướng mọi loài chúng sinh đều giải thoát khỏi Luân Hồi Sinh Tử, đắc thành Vô Tượng Giác.
Nguyên Hiển cẩn ghi.






Phật Thuyết Kinh Quán
Dược Vương - Dược Thượng Nhị Bồ Tát

No 1161

Hán dịch: Kàlayasas (383-442)
Việt dịch: Nguyên Hiển


Tôi nghe như vầy. Một thời đức Phật ngự tại tịnh xá Thanh liên trì, trong rừng Mi hầu, thuộc nước Tì da ly [Vaisali] cùng với các Đại Tỳ Kheo gồm 1250 vị tham dự… Tôn giả Ma ha Ca Diếp, tôn giả Xá Lợi Phất, tôn giả Đại Mục Kiền Liên, tôn giả Ma ha Ca Chiên Diên. Các chúng trí thức như thế. Lại có một vạn Đại Bồ tát tham dự, các vi ấy tên là Diệu Tý Bồ tát, Thiện Âm Bồ tát, Tịch Âm Bồ tát, Bảo Đức Bồ tát, Tuệ Đức Bồ tát, Văn Thù Sư Lợi Bồ tát,Di Lặc Bồ tát… Như thế đều là những bậc thượng thủ. Lại có mười ức Đại Bồ tát từ mười phương cùng đến. Như Hiền Thủ Bồ tát, Thiên Thủ Bồ tát, Quán Thế Âm Bồ tát, Đại Thế Chí Bồ tát, Dược Vương Bồ tát, Dược Thượng Bồ tát, Phổ Hiền Bồ tát, Hiền Hộ Bồ tát, Phạm Thiên Bồ tát, Phạm Tràng Bồ tát… Lại có 500 người Ly xa thuộc nước Tỳ da ly đến dự. Ông trưởng giả Nguyệt Cái, Ông trưởng giả Bảo Tích… Tất cả đều đến dự hội.
Bấy giờ đức Thế tôn nhập định Phổ Quang Tam muội, từ các chân lông phóng hào quang đủ màu , chiếu rừng Mi hầu làm thành màu sắc bảy báu. Ánh sáng phóng ra trên rừng hóa thành lọng báu. Tát cả mười phương thế giới mọi sự hy hữu đều hiện trong lọng báu.
Bấy giờ trưởng giả Bảo Tích, liền rời chỗ ngồi, đi đến chỗ ngài A Nan bạch rằng: - Đại đức! Đức Thế tôn hôm nay nhập vào Tam muội, thân phóng hào quang, tất sẽ tuyên thuyết diệu pháp. Xin mong Đại đức biết thời tùy nghi. Ngài A Nan đáp: Này trưởng giả! Đức Phập đang nhập Tam muội, tôi không dám thỉnh cầu. Khi nói xong lời đó, mắt Phật phóng ánh sáng chiếu lên đỉnh đầu hai vị Bồ tát Dược Vương, Dược Thượng, dừng ở đỉnh đầu như núi Kim cương. Mười phương vô lượng tất cả chư Phật ảnh hiện trên núi này. Các đức Phật cũng phóng nhãn quang rộng chiếu khắp đỉnh đầu các Bồ tát, như núi lưu ly. Các vị Bồ tát mười phương thế giới được đắc Thủ lăng nghiêm tam muội. Khi các núi hào quang ảnh hiện như thế, thì trong hồ Mi hầu sinh ra các hoa sen báu, tạo thành sắc báu trắng, sắc trắng đó trong sáng không thể ví dụ được, có các hóa Phật ngự trên hoa sen. Thân tướng vi diệu, cũng nhập tam muội. Từng đức Phật phóng nhãn quang chiếu đỉnh đầu hai vị Dược Vương, Dược Thượng Bồ tát, cũng chiếu đỉnh đầu tất cả Bồ tát.
Bấy giờ đức Phật xuất định, vui vẻ rạng rỡ mỉm cười, hào quang năm màu phóng ra từ miệng đức Thế tôn, chíu khắp khuôn mặt như trăng rằm, khi đó sắc diện của Phật rạng rỡ bội phần, hơn uy nghi thường ngày trăng ngàn vạn lần. Trưởng giả Bảo Tích nhìn thấy uy tướng của Phật ngợi khen chưa từng có, liền rời chỏ ngồi, chỉnh sửa y phục, trật áo hở vai phải, nhiễu quanh đức Phật bảy vòng, quỳ xuống chấp tay chiêm ngưỡng tôn nhan, mắt nhìn không chớp, bạch đức Phật rằng: Đức Thế tôn Như Lai hôm nay phóng đại quang minh, chíu sáng mười phương chư Phật cùng các Bồ tát, tất cả đều đã vân tập, con ở giữa biển Phật pháp, muốn có ít điều thưa hỏi, duy nguyện đức Thế tôn vì con giải thích. Đức Phật bảo Bảo Tích: Ông cứ theo ý mà hỏi.
Khi đó Bảo Tích bạch Phật rằng: Thế tôn Như lai hôm nay phóng quang từ đôi mắt, như núi kim cương, dừng ở đỉnh đầu hai vị Bồ tát Dược Vương, Dược Thượng. Mười phương các đức Phật cùng các Bồ tát ảnh hiện trong núi ánh sáng. Uy đức quang minh của hai vị Bồ tát này tựa như trân châu Như ý càng chiếu sáng gấp bội, vược xa các Bồ tát khác trăm ngàn vạn lần. Sau khi Phật nhập diệt, khi chánh pháp suy diệt, nếu có chúng sinh nào nghe danh hiệu hai vị Bồ tát này, được bao nhiêu phước đức? Nếu có người thiện nam thiện nữ, muốn đoạn trừ nghiệp chướng, cần quán sát thân tướng quang minh của Dược Vương, Dược Thượng thế nào?
Đức Phật bảo Bảo Tích: Lắng nghe, lắng nghe! Hãy nhớ nghĩ rành rẽ. Ta sẽ phân biệt giải thích. Khi nói xong lời này, 500 trưởng giả cùng đứng lên đãnh lễ đức Phật, từng người mang hoa sen cung kính dân lên đức Phật: Nguyện mong muốn được lắng nghe. Lúc đó, đại chúng cùng các Bồ tát trong pháp hội cùng đồng thanh xưng tán Bảo Tích nói rằng: Lành thay! Lành thay, Bảo Tích! Lại năng vì các chúng sinh mù quáng trong đời vị lai mà hỏi đức Như Lai về Pháp Cam Lồ Diệu Dược Quán Đỉnh. Nói xong lời đó, tất cả đều giữ yên lặng.
Đức Phật bảo Bảo Tích: chúng sinh đời vị lai có đủ năm nhân duyên mới được nghe danh hiệu của hai vị Bồ tát Dược Vương, Dược Thượng. Thế nào là năm?
1. Tâm nhân từ không giết hại, đầy đủ cấm giới của Phật, uy nghi không khiếm khuyết.
2. Hiếu dưỡng cha mẹ, thực hành mười điều thiện ở đời.
3. Thân tâm yên ởn tĩnh lặng, buộc niệm không tán loạn.
4. Nghe kinh Phật Phương Đẳng lòng không kinh sợ nghi ngờ, tâm không thối thất.
5. Tin Phật bất diệt, đối với đệ nhất nghĩa, tâm như dòng nước chảy, niệm niệm bất tuyệt.
Đức Phật bảo Bảo Tích: Nếu có chúng sinh đủ năm nhân duyên này, thì đời đời sinh ra ở đâu cũng được nghe danh hiệu hai vị Bồ tát này, cũng được nghe danh hiệu các đức Phật các Bồ tát mười phương. Khi nghe kinh Phương đẳng, tâm không nghi ngờ, do được nghe danh hiệu hai vị Bồ tát này. Do năng lực uy thần, cho nên đời đời sinh ra trong 500 A-tăng-kì (vô số) kiếp không đọa đường dữ. Khi Phật tuyên nói như vậy, Dược Vương Bồ tát thừa uy thần của Phật tuyên nói thần chú:
A mukha maha-mukha, jvale maha-jvale, daksi maha-daksi, janguli maha-janguli, umati maha-umati, daksi daksi maha daksi, dyote maha-dyoti, ayu ayu maha-ayu, rucaka maha-rucaka, dhasame maha-dhasame, tattvo tattvo maha-tattvo, karunika dhasala svaha. A caksu, A caksu, matangi patamge cate, carudgate, budha-caye karunika, svaha.
{A mục ca, ma ha-mục ca, ra lê ma ha-ra lê, đà si ma ha-đà si, răng gu li ma ha-răng gu li, u ma ti ma ha-u ma ti, đà si đà si ma ha-đà si, dô tê ma ha-dô tê, a du a du ma ha-a du, ru ca ka ma ha-ru ca ka, đà xa mê ma ha-đà xa mê, tát vô tát vô ma ha-tát vô, ka ru ni ca đà xa la xòa ha. A cát xu, ma tăng gi pa tăng gê ca tê, ca rút ga tê, bụt đa-ca ri ka ru ni ca, xòa ha}.
Khi đó Dược Vương Đại Bồ tát tuyên nói thần chú xong, bạch Phật rằng: Thế tôn! Thần chú này quá khứ 80 ức dức Phật tuyên nói. Ngày nay đức Phật Thích Ca của đời hiện tại cùng nghìn đức Phật thời Hiền kiếp và ngìn đức phật thời vị lai Tinh Tú kiếp cũng nói thần chú đó.
Sau khi Phật diệt độ, nếu có Tỳ kheo, Tỳ kheo ni, nam nữ Phật tử nghe được thần chú này, trì niện chú này, thì nhanh chóng diệt sạch các nghiệp báo chướng, phiền não chướng. Với thân hiện tại tu tập các tam muội, trong mỗi một niệm thấy sắc thân của Phật, cuối cùng không để mất Vô thượng chánh đẳng Bồ đề tâm. Nếu Dạ xoa, ngạ quỷ xấu, nếu quya3 La sát hay quỷ hút tinh khí; tất cả quỷ dữ ăn tinh khí người đều không thể xâm hại. Khi lâm chung, mười phương chư Phật tới nghênh đón, tùy ý vãng sinh tịnh độ.
Bậy giờ, đức Thế tôn tán dương Bồ tát Dược Vương rằng: Lành thay!
Lành thay, thiện nam tử! Đã thích thú nói thần chú này. Ba đời các đức Phật cũng nói thần chú này. Ta đối với thần chú này cũng sinh tùy hỉ sâu xa. Bấy giờ, Dược Thượng Bồ tát cũng ở trước đức Phật tuyên đọc thần chú:
Dana muc, bhuti bhuh, rupa-aksa rupa-aksa karunika, ripu ripu karunika, viti viti karunika, abhitista, atyanta atyanta, karunika sankara svaha.
{Đà na mục, bù ti bù,ru pát xa ru pát xa ka ru ni ca, ri pu ri pu ka ru ni ca, vi ti vi ti ka ru ni ca, a bì tít ta, a tiện ta a tiện ta, ka ru ni ca ra xoa ha}.
Dược Thượng Bồ tát tuyên nói thần chú xong, liền bạch Phật rằng:
-Con nay trước Như Lai tuyên nói Quán Đinh Đà la ni, hàng phục biển phiền não, chú Đà la ni này được ba đời chư Phật tuyên nói. Nếu có Tỳ kheo, Tỳ kheo ni, nam nữ Phật tử lắng nghe thần chú này, tụng thần chú này, trì niệm thần chú này, được mười công đức lợi ích. Thến nào là mười:
1. Do năng lực uy thần của thần chú này, tội sát sinh nhanh chóng được tiêu sạch .
2. Các tội phá hủy cấm giới được trừ diệt tất cả.
3. Loài người và các loài phi nhân không được tùy tiện xâm hại.
4. Trí nhớ tụng niệm không quên giống như nài A-nan.
5. Được Phạm Thiên, các Trời hộ thế tôn kính.
6. Được quốc vương, đại thần kính trọng.
7. 95 loại tà luận sư không thể khuất phục.
8. Tâm du hành trong thiền định, không ham mê lạc thú thế gian.
9. Được mười phương các đức Phật và Bồ tát hộ niệm, các vị Thanh văn tới thăm hỏi thu nhận.
10. Lúc sắp lâm chung, trừ sạch các nghiệp chướng; mười phương chư Phật phóng hào quang sắc vàng tới nghênh đón, tuyen nói Phật pháp vi diệu cho, được tùy ý vãng sinh Phật quốc thanh tịnh.
Dược Thượng Bồ tát tuyên nói xong, chấp tay cung kính đãnh lễ đức Phật, đứng lùi sang một bên.
Bấy giờ đức Thế tôn tán dương Bồ tát Dược Thượng rằng: Lành thay! Lành thay, Thiện nam tử! Thích thú nói thần chú này! Mười phương ba đờii các đức Phật cũng nói thần chú này. Ta thâm tâm hoan hỉ vui mừng.
Khi hai vị Bồ tát tuyên nói thần chú xong, mỗi vị tháo chuỗi ngọc anh lạc dâng cúng đức Phật. Dược Vương Bồ tát tung rãi chuỗi ngọc tụ như núi Tu di trên vai trái đức Phật. Trên hai đỉnh núi có cung điện Phạm Vương, trăm nghìn vạn ức các Phạm, Thiên vương cung kính đứng chấp tay. Trong cung có hoa sen báu như châu Ma ni lan tỏa che khắp ba nghìn đại thiên thế giới; vách tường cung điện bỗng nhiên sập xuống, biến thành đóa hoa vàng nghìn cánh. Trong cung điện có mười phương chư Phật ngự trên hoa vàng.
Phương đông có đức Phật danh hiệu Tu Di Đăng Quang Minh
Đông nam có đức Phật danh hiệu Bảo Tạng Trang Nghiêm
Phương nam có đức Phật danh hiệu Chiên Đàn Ma Ni Quang
Tây nam có dức Phật danh hiệu Kim Hải Tự Tại vương
Tây bắc có đức Phật danh hiệu Ưu Bát La Liên Đa Thắng
Phương bắc có đức Phật danh hiệu Liên Hoa Tu Trang Nghiêm Vương
Đông bắc có đức Phật danh hiệu Kim Cương Kiên Cường Tự Tại Vương
Phương trên có đức Phật danh hiệu Thù Thắng Nguyệt Vương
Phương dưới có đức Phật danh hiệu Nhật Nguyệt Quang Vương
Như thế các đức Phật mười phương cùng đồng thanh tán dương hai vị Bồ tát Dược Vương, Dược Thượng rằng: Thần chú được hai vị tuyên nói được mười phương ba đời chư Phật tuyên nói. Từ xa xưa, lúc chúng ta tu hành đạo Bồ tát, được nghe thần chú này, thâm tâm vui mừng. Do năng lực nhân duyên tùy hỉ thiện căn, nên được siêu thoát các tội lỗi của 596 ức kiếp sinh tử. Ngày nay chúng ta đều được thành Phật.
Nếu có chúng sinh nào được nghe danh hiệu của hai vị Bồ tát này cùng với danh hiệu mười phương chư Phật của chúng ta, tức thì diệt trừ được tội sống chết của trắm ngìn vạn kiếp, huống chi thọ trì đọc tụng lễ bái cúng dường.
Lúc mười phương chư Phật nói xong lời đó, ngồi im tĩnh lặng như nhập thiền định. Bấy giờ Phật Tích Ca Mâu Ni bảo đại chúng rằng:
- Hôm nay quý vị có thấy hai vị Bồ tát Dược Vương, Dược Thượng dân ngọc anh lạc cúng dường, chấp tay đứng trước ta không?
Trong đại chúng, đức Di Lặc làm thượng thủ bạch Phật : Tất nhiên chúng tôi đã thấy. Đức Phật bảo ngài Di Lặc A Dật Đa: Dược Vương Bồ tát này từ lâu tu pham hạnh, cac nguyện đã thành tựu; ở đời vị lai qua vô số kiếp sẽ thành Phật hiệu Tịnh Nhãn Như Lai , Ứng cúng, Chánh biến chi, Minh hạnh túc, Thiện thệ, Thế gian giải, Vô thượng sĩ, Điều ngự trượng phu, Thiên nhân sư, Phật, Thế tôn; quốc độ tên là An Lạc Quang, kiếp tên là Thắng Mãn. Lúc đức Phật xuất hiện, mặt đất bằng phẳng như kim cương, trong hư không mưa hoa báu màu trắng, dài rộng bằng nhau, khoảng năm mươi do tuần, lan tỏa khắp xứ. Chúng sinh nước đó không có bệnh thân tâm. Chư Thiên hiến Cam Lồ, không dùng thức ăn, thuần uống pháp vị Đại thừa vô thượng. Đức Phật ấy thọ mạng năm trăm vạn ức A tăng kì kiếp (vô số) kiếp. Chánh pháp thụ thế bốn trăm vạn A tăng kì kiếp. Tượng pháp trụ thế trăm nghìn vạn ức A tăng kì kiếp. Người sinh ở quốc độ đó, tất cả đều an trụ trong môn Đa la ni, niệm định không xao lãng. Dược Vương Bồ tát được thọ kí như thế, liền rời chỗ ngồi, thân bay lên không trung làm 18 phép biến hóa. Từ không trung hạ xuống tung rãi hoa trên đức Phật; hoa được rãi như rừng hoa vàng khắp không trung.
Bấy giờ Thế tôn lại bảo Di Lặc: Dược Thượng Bồ tát tiếp theo Dược Vương sẽ thành Phật danh hiệu là Tịnh Tạng Như Lai, Ứng cúng, Chánh biến chi, Minh hạnh túc, Thiện thệ, Thế gian giải, Vô thượng sĩ, Điều ngự trượng phu, Thiên nhân sư, Phật, Thế tôn. Lúc Tịnh Tạng Như Lai xuất hiện ở đời, đất báu trắng nay biến thành màu vàng. Hoa vàng ánh sáng vàng lan tỏa khắp thế gian. Dân chúng nước đó, tất cả đều đầy đủ Vô Sinh Pháp Nhẫn. Đức Tịnh Tạng Như Lai thọ mệnh 62 tiểu kiếp. Chánh pháp ở đời 120 tiểu kiếp. Tượng pháp ở đời 560 tiểu kiếp. Lúc Dược Thượng Bồ tát nghe lời thọ ký thành Phật xong tức thì nhập vào chánh định, hóa thân thành hoa, như rừng hoa mọc lan bảy báu trang nghiêm; hóa thành đám mây hoa dâng lên cúng dường đức Phật. Tức thời đám mây hoa phóng ánh sáng màu vàng, trong ánh sáng màu vàng xuất ra đám mây xanh lưu ly, trong đám mây xanh lưu ly vang lên tiếng tụng kệ:
Chánh biến chi, Thế tôn
Đấng oai hùng vô nhiễm
Mười phương chẳng ai bằng
Tuệ quang chiếu khắp cả
Thương xót đủ mọi loài
Xuất hiện thế gian này
Nay con cúi đầu lễ
Ba niệm xứ Đại bi
Sau khi nói xong kệ tụng, Dược Thượng Bồ tát trở về chỗ ngồi. Đức Phật bảo đại chúng: Sau khi Phật diệt độ, nấu có chúng sinh nào suy niệm tư duy quan sát về Dược Vương Bồ tát, cần thực hành năm điều tưởng niệm:
1. Tưởng niệm hơi thở,
2. An định tâm tưởng,
3. Không rời khỏi tưởng niệm hơi thở,
4. Tưởng niệm thực tướng,
5. An trụ chánh định.
Phật bảo Di Lặc: Nếu thiện nam thiện nữ nào tu hành năm niệm tưởng này, thì ở trong nhất niện được thấy Dược Vương Bồ tát. Thân của Dược Vương Bồ tát cao 12 do tuần (120km), tùy chúng sinnh muốn mà hiện ra 18 trượng hoặc 18 thước. Sắc thân vàng tía có 32 tướng toàn hảo, 80 tướng phụ như Phật không khác. Trên nhục kế đỉnh đầu có 14 hạt châu Như ý. Mỗi một hạt châu có 14 mặt, trên mỗi mặt có 14 bông hoa. Dùng mão trời để trang hoàng, trên mão có mười phương Phật và Bồ tát tất cả ảnh hiện như các vật báu trấn giữ. Tướng giữa chân mày sắc trắng lưu ly, nhiễu quanh thân bảy vòng như tướng báu màu trắng. Các lỗ chân lông trên thân tuông ra ánh sáng như hạt ngọc Ma ni, số đủ tám vạn bốn ngàn. Từng hạt châu uyển chuyển xoay theo bên phải như bảy báu thành hoa Ưu bát la. Trên mỗi một hoa có một Hóa Phật, thân cao trượng sáu như đức Thích Ca Mâu Ni. Mỗi một đức Phật có 500 Bồ tát làm thị giả. Hai cánh tay của Dược Vương Bồ tát đó như màu sắc của trăm báu. Mười ngón tay đoan nghiêm mưa ra bảy báu. Nấu có chúng sinh quan sát thấy mười ngón tay đoan nghiêm của Bồ tát này,404 thứ bệnh tự nhiên trừ diệt, tất cả phiền não nơi thân không phát khởi. Hai bản chân mưa ra trân bảo Kim cương. Các viên này hóa thành đài mây. Trong đài mây có Bồ tát hóa thân. Vô số chư thiên làm thị giả. Các hóa thân Bồ tát diễn thuyết Bốn Thánh Đế, Khổ, Không, Vô Thường, Vô Ngã; cũng diễn thuyết các hạnh thâm diệu của hàng Bồ tát.
Lúc thiền quán này thành tựu, đó gọi là Sơ Quán Dược Vương Bồ Tát Công Đức Tướng Mạo. Bước thiền quán thứ hai là: Tâm dần dần rộng mở, được nhìn thấy đầy đủ thân tướng của Dược Vương Bồ tát, thì trái tim của Dược Vương Bồ tát như khối ngọc Chiên Đàn Ma Ni (Cintamani) thanh tịnh khai phóng trăm ức quang minh. Các quang minh này vòng quanh thân trăm lượt, như trăm ức núi báu, từng núi báu có trăm ức hang động, trong mỗi một hang động có mười ức Hóa Phật, thân sắc tướng hảo đều trang nghiêm. Các Hóa Phật đó đều đồng thanh xưng tán Nhân Duyên Bản Hạnh của Dược Vương Bồ tát. Lúc cảnh tượng này hiện thời trong từng mỗi một niệm thấy mười phương Phật vì các hành giả tùy nghi thuyết pháp. Khi đó từng lỗ chân lông của Dược Vương Bồ tát phóng trăm ức ánh sáng Ma ni châu chiếu tới các hành giả. Người nào gặp sáu căn đều được thanh tịnh. Chẳng bao lâu, tức thời thấy mười phương thế giới, 500 vạn ức Na do tha (10 vạn) Phật cùng các Bồ tát vì mình nói pháp Trừ Tội Cam Lồ Diệu Dược. Được thuốc này rồi, tức thời được 500 vạn ức môn toàn Đà la ni (xoay chuyển minh chú). Nhân do năng lực bản nguyện của Dược Vương Bồ tát, duyên do niệm Dược Vương Bồ tát mà tự trang nghiêm . cho nên mười phương các đức Phật và Bồ tát đến trước hành giả tuyên nói sáu Ba la mật thâm sâu. Khi đó hành giả nhân thấy chư Phật , liền đắc trăm nghìn vạn ức Quán Phật Tam Mượi Hải Môn.
Đức Phật bảo ngài Di Lặc: Sau khi ta diệt độ, nếu chư Thiên, chư Thần hay loài Rồng hoặc Tỳ kheo Tỳ kheo ni hoặc nam nữ Phật tử, nấu muốn thấy Dược Vương Bồ tát, muốn niệm Dược Vương Bồ tát, cần tu hai hạnh thanh tịnh:
1. Phát Bồ đề tâm, đầy đủ Bồ tát giới, uy nghi không khiếm khuyết. Do được đầy đủ Bồ tát giới, nên các bạn Bồ tát mười phương thế giới, đồng thời tập họp trước mặt người đó, Dược Vương Bồ tát là Hòa thượng của họ. Dược Vương Bồ tát vì hành giả liền tuyên nói trăm nghìn vạn ức môn Toàn Đà La Ni. Do được nghe các môn Đà La Ni, nên siêu thoát được tội sinh tử của 90 ức kiếp, ứng thời được sắc Vô Sinh Pháp Nhẫn.
2. Sau khi Phật diệt độ, tất cả phàm phu bị đủ thứ phiền não trói buộc, nếu có ai muốn thấy Dược Vương Bồ tát, cần tu hành 4 điều:
1. Giữ từ tâm không sát hại , không phạm vào mười tội ác, thường niệm tưởng tâm Đại thừa không xao lãng, cần tinh tấn tu hành như cứu đầu bị lửa đốt.
2. Cúng dường cho cha mẹ bổn sư đầy đủ bốn thứ, đèn bơ đèn dầu, đèn dầu thơm hoa lài, cùng với củi tre gỗ để đốt để thắp; cũng cúng dường Tam Bỏa Phật Pháp Tăng cùng những người thuyết pháp thanh tịnh.
3. Thâm tu thiền định, thích tu giải thoát, thường ưa ngồi dưới gốc cây, chổ gò mả, chốn tịnh viện, độc cư ở nơi thanh vắng, siêng tu 12 hạnh Đầu đà thâm sâu.
4. Với thân mạng tài sản, tất cả buông xả hết không sinh luyến tiếc tích chứa.
Người tu hành pháp môn này, trong từng mỗi niệm được thấy Dược Vương Bồ tát vì mình thuyết pháp hoặc ở trong mộng thấy Dược Vương Bồ tát trao cho pháp dược. Thức dậy, nhớ lại việc nhiều kiếp trước, vô lượng trăm đời ngàn đời quá khứ, tâm rất hoan hỉ; tức thời liền vào chùa tháp lễ bái quán tượng Phật Bồ tát, nên trước tượng được đắc Quán Phật Tam Muội Hải, cũng thấy vô lượng chúng Bồ tát, duy chỉ thấy Dược Vương Bồ tát vì mình thuyết pháp .
Đức Phật bảo A nan: Sau khi Phật diệt độ, nếu có bốn chúng có thể quán Dược Vương Bồ tát như thế, năng trì danh hiệu Dược Vương Bồ tát thì trừ diệt tội lỗi của 80 vạn kiếp sinh tử. Nếu có thể năng xưng niệm danh hiệu Dược Vương Bồ tát nhất tâm đảnh lễ thì không gặp tai họa đối nghịch, cuối đời không bị chết đột ngột. Nếu có chúng sinh sau khi Phật diệt độ, năng quán như thế là quán đúng. Nếu quán khác đi là quán sai.
Đức Phật bảo ngài Di Lặc: Sau khi Phật diệt độ, nếu có bốn chúng làm thế nào quán được sắc thân thanh tịnh của Bồ tát Dược Thượng?
Nếu muốn quán, cần tu hành 7 hạnh. Thế nào là 7:
1. Thường ưa hành trì giới luật , cuối cùng chẳng gần gũi với Thanh Văn Duyên Giác.
2. Thường tu tập thiện pháp thế gian và thiện pháp xuất thế gian.
3. Tâm như đại địa, không khởi kiêu mạn, từ bi rộng mở khắp tất cả.
4. Tâm không tham trước, vững như kim cương, không thể tự hoại.
5. An trú pháp bình đẳng, chẳng bỏ uy nghi.
6. Thường tu thiền quán (Vipassana), tu thiền chỉ (Samatha) không lười biếng.
7. Đối với Đại giải thoát Bát Nhã Ba la mật, tâm không kinh sợ không nghi ngờ.
Đức Phật bảo ngài Di Lặc: Nếu có thiện nam thiện nữ nào thực hành đầy đủ các điều này thì mau chóng được thấy Dược Thượng Bồ tát. Thân của Dược Thượng Bồ tát cao 16 do tuần (160 km), sắc vàng tía. Quang minh của thân như màu hoàng kim Diêm phù đàn; ở viên quan trên đầu có 16 ức Hóa Phật, thân bằng nhau cao 8 thước ngồi thế kiết già trên hoa sen báu. Mỗi một Hóa Phật có 16 Bồ tát làm thị giả, cầm hoa trắng theo ánh sáng của toàn thân có mười phương thế giới, chư Phật Bồ tát cùng các Tịnh độ đều hiện ở trong. Nhục kế trên đỉnh đầu như Thích Ca Tỳ Lăng Già Ma Ni Bảo Châu, bốn mặt của nhục kế phóng ánh sáng vàng ròng. Trong mỗi một hào quang có bốn hoa báu đủ màu sắc trăm báu. Trên mỗi một hoa có Hóa Phật Bồ tát, hoặc ẩn hoặc hiện, số không thể biết. Dược Thượng Bồ tát có 32 tướng toàn hảo 80 tướng tùy hình tốt đẹp; trong mỗi một tướng có ánh sáng năm màu, trong mỗi một tùy hình có trăm nghìn ánh sáng. Sợi lông xoáy vòng giữa chân mày như màu vàng Diêm Phù Đàn Na, trăm nghìn viên bạch ngọc dùng làm chuỗi anh lạc. Mỗi một viên ngọc phóng trăm ánh sáng báu, hòa quang vàng giao nhau trang sức như phướng bằng pha lê, đông đầy tượng chân kim, các vật trang hoàng đều hiện ở trong. Nấu có ai trong bốn chúng nghe danh hiệu của Dược Thượng Bồ tát , thụ trì danh hiệu Dược Thượng Bồ tát, thì Bồ tát Dược Thượng phóng ánh sáng sắc thân nhiếp thủ người ấy.
Anh quang minh của Bồ tát này, hoặc tạo hình tướng Tự Tại Thiên, hoặc hình tướng Phạm Thiên, hoặc hình tướng Thiên Ma, hoặc hình tướng Đế Thích, hoặc hình tướng Bốn Vị Thiên Vương, hoặc hình tướng A Tu La, hoặc hình tướng Càn Thác Bà, hoặc hình tướng Khẩn Na La, hoặc hình tướng Na Hầu La Già, hoặc hình tướng Ca Nâu La, hoặc hình tướng loài người hay loài phi nhân, hoặc hình tướng loài Rồng, hoặc hình tướng Đế Vương, hoặc hình tướng Cư Sĩ, hoặc hình tướng Sa Môn, hoặc hình tướng Bà La Môn, hoặc hình tướng Tiên Nhân, hoặc hình tướng Tổ Phụ Mẫu, hoặc hình tướng Cha Mẹ, hoặc hình tướng Anh Chị Em Con Cái Thê Thiếp, hoặc hình tướng Lương Y, hoặc hình tướng Bạn Hữu. Khi ấy hành giả ở trong mộng thấy các hình tướng vì mình nói thần chú mà Bồ tát Dược Vương Dược Thượng đã nói, liền được diệt sạch tội lỗi của kiếp số như trên đã nói. Thức giấc rồi, nhớ trì giữ chẳng quên, buộc niệm tam muội. Liền ở trong thiền định thấy được sắc thân tịnh diệu của Dược Thượng Bồ tát vì hành giả tuyên nói danh hiệu của năm mươi ba đức Phật quá khứ, bảo rằng: Này Pháp tử! Quá khứ có các đức Phật danh hiệu là:
1- Phổ Quang
2- Phổ Minh
3- Phổ Tịnh
4- Đa La Ma Bạt Chiên Đàn Hương
5- Chiên Đàn Quang
6- Ma Ni Tràng
7- Hoan Hỷ Tang Ma Ni Bảo Tích
8- Nhất Thiết Thế Gian Nhạo Kiến Thượng Đại Tinh Tiến
9- Ma Ni Tràng Đăng Quang
10- Tuệ Cự Chiếu
11- Hải Đức Quang Minh
12- Kim Cương Lao Cường Phổ Tán Kim Quang
13- Đại Cường Tinh Tiến Dũng Mãnh
14- Đại Bi Quang
15- Từ Lực Vương
16- Từ Tạng
17- Chiên Đàn Quật Trang Nghiêm
18- Hiền Thiện Thủ
19- Thiện Ý
20- Quảng Trang Nghiêm Vương
21- Kim Hoa Quang
22- Bảo Cái Chiếu Không Tự Tại Vương
23- Hư Không Bảo Hoa Quang
24- Lưu Ly trang Nghiêm Vương
25- Phổ Hiện Sắc Thân Quang
26- Bất Động Trí Quang
27- Hàng Phục Chư Ma Vương
28- Tài Quang Minh
29- Trí Tuệ Thắng
30- Di Lặc Tiên Quang
31- Thế Tịnh Quang
32- Thiện Tịch Nguyệt Âm Diệu Tôn Trí Vương
33- Long Chủng Thượng Trí Tôn Vương
34- Nhật Nguyệt Quang
35- Nhật Nguyệt Châu Quang
36- Tuệ Phan Thắng Vương
37- Sư Tử Hống Tự Tại Lực Vương
38- Diệu Âm Thắng
39- Thường Quang Tràng
40- Quán Thế Đăng
41- Tuệ Uy Đăng Vương
42- Pháp Thắng Vương
43- Tu Di Quang
44- Tu Mạn Na Hoa Quang
45- Ưu Đàm Bát La Hoa Thù Thắng Vương
46- Đại Tuệ Lực Vương
47- A Súc Tỳ Hoan Hỷ Quang
48- Vô Lượng Âm Thanh Vương
49- Tài Quang
50- Kim Hải Quang
51- Sơn Hải Tuệ Tự Tại Thông Vương
52- Đại Thông Quang
53- Nhất Thiết Pháp Thường Mãn Vương Phật

Lúc Dược Thượng Bồ tát tuyên nói danh hiệu của năm mươi ba đức Phật thời quá khứ xong liền giữ yên lặng. Khi ấy hành giả ở trong thiền định được thấy đức Phật Tỳ Bà Thi thuộc bảy đức Phật quá khứ khen ngợi rằng:
- Lành thay! Lành thay, Thiện nam tử! Ông đã tuyên nói năm mươi ba đức Phật lâu xa ở quá khứ, đã từng xuất hiện ở thế giới Ta Bà, thành thục chúng sinh rồi nhập diệt. Nếu có thiện nam thiện nữ nào cùng tát cả chúng sinh khác được nghe danh hiệu của năm mươi ba đức Phật đó, thì người ấy trong năm ngàn vạn ức A tăng kỳ kiếp chẳng đọa ác đạo. Nếu có người hay xưng danh hiệu của năm mươi ba đức Phật đó, thì đời đời sinh ra thường gặp thẳng chư Phật mười phương. Nếu có người năng chí tâm đảnh lễ năm mươi ba đức Phật thì sẽ đoạn trừ được tội bốn Trọng tội, năm tội nghịch và tội chê bai kinh Phương đẳng, tất cả thảy đều được thanh tịnh. Do bản nguyện của chư Phật đó, cho nên ở trong mỗi một niệm liền được trừ diệt các tội trên. Các đức Thi Khí Như Lai, Tỳ Xá Phù Như Lai, Câu Lưu Tôn Như Lai, Câu Na Hàm Mâu Ni Như Lai, Ca Diếp Như Lai cũng xưng dương danh hiệu của năm mươi ba đức Phật đó; cũng lại khen ngợi người thiện nam thiện nữ năng nghe danh hiệu của năm mươi ba đức Phật đó, năng xưng niệm danh hiệu, năng lễ kính, khiến trừ diệt tội chướng như trên đã nói.
Bấy giờ đức Phật Thích Ca Mâu Ni bảo đại chúng rằng: Ta từng ở vô số kiếp trước đây, trong thời mạt pháp của đức Phật Diệu Quang xuất gia học đạo, được nghe danh hiệu của năm mươi ba đức Phật, nghe xong chấp tay tâm sinh hoan hỉ, lại dạy người khác khiến được nghe nhớ. Người khác nghe được, chuyển dạy người sau, thậm chí đến ba nghìn người. Ba nghìn người đó cùng nhau đồng thanh nhất tâm đãnh lễ, xưng danh hiệu của chư Phật. Do năng lực công đức nhân duyên kính lễ chư Phật như thế, cho nên tiêu diệt được tội của vô số ức kiếp sinh tử. Trong nghìn người ấy, ở kiếp Trang Nghiêm được thành Phật, tức là một ngàn đức Phật thời quá khứ, đức Phật Hoa Quang đứng đầu , cuối là đức Phật Tỳ Xá Phù. Một nghìn người, thời hiện tại Hiền Kiếp theo thứ tự thành Phật thì đức Phật Câu Lưu Tôn đứng đầu, trở xuống đến đức Lâu Chí Như Lai. Một nghìn người trong thời vị lai ở kiếp tinh tú sẽ thành Phật, đức Nhật Quang Như Lai đứng đầu, trở xuống đến Tu Di Tướng Như Lai. Mười phương hiện tại chư Phật Thiện Đức Như Lai, cũng từng được nghe tên của năm mươi ba đức Phật đó, cho nên ở mười phương thảy đều thành Phật. Nếu có chúng sinh nào muốn được đoạn trừ tội bốn trọng cấm, muốn được sám hối năm tội nghịch , mười ác, muốn diệt trừ tội cực nặng, không có căn lành, chê bai Phật pháp, thì nên siêng năng tụng Thần chú của hai vị Bồ tát Dược Vương, Dược Thượng nói trên; cũng nên kính lễ mười phương Phật ở trên, lại nên kính lễ bảy đức Phật thời quá khứ . Lại nên kính lễ năm mươi ba đức Phật, cũng nên kính lễ một ngàn đức Phật thời Hiền kiếp; lại nên kính lễ năm mươi ba đức Phật. Sau đó đỉnh lễ vô lượng tất cả chư Phật mười phương ngày đêm sáu thời, tâm trí sáng suốt giống như giòng nước chảy thực hành pháp môn sám hối. Sau đó buộc niệm, niệm sắc thân thanh tịnh của hai vị Bồ tát Dược Vương, Dược Thượng đó, nên biết người này ở trong vô lượng kiếp quá khứ ở chỗ chư Phật gieo trồng các căn lành, dùng năng lực thiện căn của mình để trang nghiêm, nên trong một niệm thấy được vô số chư Phật ở phương Đông. Khi ấy, tất cả chư Phật ở phương Đông liền đều nhập vào Tam muội Phổ Hiện Sắc Thân. Các phương Nam Tây Bắc, bốn góc trên dưới cũng đều như vậy, tất cả đều nhập vào Tam muội Phổ Hiện Sắc Thân. Tức thời, tất cả chư Phật ở mười phương đều hiện thân trước hành giả, tuyên nói sáu Ba La Mật thâm sâu. Khi hành giả gặp được chư Phật xong, tâm sinh hoan hỉ, ở trước chư Phật liền đắc Quán Phật Tam Muội Hải thâm sâu, thấy vô số chư Phật. Mỗi một đức Thế tôn cùng đồng thanh, thọ lý cho hành giả, nói rằng: Nay ngươi niệm hai vị Bồ tát đó, cho nên ở đời vị lai sẽ được thành Phật. Khi hành giả được nghe thọ ký, thân tâm hoan hỉ, liền đắc Tam muội.
Tam muội này tên là Duy Vô Trang Nghiêm. Do năng lức của Tam muội đó, thấy khắp cả mười phương vô số các đức Phật. Bấy giờ mười phương chư Phật hoặc vì hành giả nói Bố thí Ba La Mật, hoặc vì hành giả nói Giới Ba La Mật, hoặc vì hành giả nói Nhẫn Nhục Ba La Mật, hoặc vì hành giả nói Thiền định Ba La Mật, hoặc vì hành giả nói Bát Nhã Ba La Mật, hoặc vì hành giả nói Phương tiện Ba La Mậ, hoặc vì hành giả nói Nguyện Ba La Mật, hoặc vì hành giả nói Lực Ba La Mật, hoặc vì hành giả nói Trí Ba La Mật, hoặc vì hành giả nói Từ Bi Hỷ Xả, hoặc vì hành giả nói Bốn Niệm Xứ, hoặc vì hành giả nói Bốn Chánh Cần, hoặc vì hành giả nói Bốn Như Ý Túc, hoặc vì hành giả nói Năm Căn, hoặc vì hành giả nói Năm Lực, hoặc vì hành giả nói Bảy Giác Phần, hoặc vì hành giả nói Tám Phần Chánh Đạo, hoặc vì hành giả nói Khổ Thánh Đế, hoặc vì hành giả nói Tập Thánh Đế, hoặc vì hành giả nói Đạo Thánh Đế, hoặc vì hành giả nói Sáu Pháp Hòa Kính, hoặc vì hành giả nói Sáu Niệm Pháp. Như thế mọi loại đầu phân biệt, giảng rộng vô lượng pháp môn. Lại nhân vào năng lực của Duy Vô Tam Muội Hải Trang Nghiêm này, cho nên vì hành giả rộng phân biệt giải thích tuyên nói pháp Mười Hai Nhân Duyên thâm sâu.
Nhân vào sức uy thần của hai ngài Bồ tát Dược Vương, Dược Thượng, nên lại thấy ở phương Đông có vô lượng chư Phật Bồ tát, thân màu vàng tía, tướng toàn hào không so sánh. Các phương Nam Tây Bắc, bốn góc, trên dưới cũng đều nhìn thấy mọi sự tốt đẹp của mỗi một Như Lai, rộng nói Quán Phật Tam Muội Hải như thế.
Nếu có hành giả xưng danh của hai vị Bồ tát Dược Vương, Dược Thượng, hoặc có người nhớ nghĩ hai vị Bồ tát đó, hoặc có người quán tưởng thân tướng của hai vị Bồ tát đó, hoặc có người tụng Đà La Ni Thần chú của hai vị Bồ tát đó đã tuyên nói thì bỏ thân này, thân sau được sáu căn thanh tịnh, thường được sinh vào nhà của Đại Bồ tát, diện mạo đoan nghiêm giống như Đế Thích, không có tướng xấu, thân lực cường tráng như lực sĩ cõi trời uy phục tất cả. Nơi sinh ra, luôn được gặp thẳng chư Phật Bồ tát , được nghe thuyết pháp thâm diệu. Nghe xong, hớn hở, được vô lượng môn tam muội vi diệu, với các Đà La Ni.
Đức Phật bào ngài A nan: Nếu cói chúng sinh nào chỉ nghe danh hiệu của hai vị Bồ tát này,được phước đức vô lượng, không cùng tận, huống chi tu hành đầy đủ như đã nói trên.
Bấy giờ ngài A nan nghe đức Phật tán dương trí tuệ thâm sâu, vô lượng đức hạnh của hai vị Bồ tát này, liền từ chỗ ngồi đứng dậy nhiễu quanh đức Phật bảy vòng, quỳ xuống chấp tay bạch Phật rằng: Bạch Thế tôn! Hai vị Bồ tát Dược Vương Dược Thượng ở thời gian quá khứ tu hạnh gì, gieo công đức nào mà nay ở chánh hội này được như đức Phật Phạm Tràng ca ngợi, cũng được đại chúng tham dự xưng dương. Như Lai hôm nay hai mắt phóng quang như ngọc Châu Ma Ni trên đỉnh đầu của hai vị này. Cảnh vi diệu này trước nay chưa từng thấy, nguyện xin đức Thế tôn vì con giải thích nhân duyên xa xưa của hai vị Bồ tát này.
Khi đó đức Thế tôn bảo A nan rằng: Hãy lắng nghe! Hãy nghe cho kỹ! Hãy khéo nghĩ nhớ! Ta sẽ vì Ông phân biệt giải thích nhân duyên xa xưa của hai vị Bồ tát này.
Phật bảo A nan: Trở về thời quá khứ cách đây vô lượng vô biên A tăng kì kiếp , số đó lại gấp bội số không có thể nói được. Thời đó có đức Phật danh hiệu là Lưu Ly Quang Chiếu Như Lai, Ứng cúng, Chánh biến chi, Minh hạnh túc, Thiện thệ, Thế gian giải, Vô thượng sĩ, Điều ngự trượng phu, Thiên nhân sư, Phật, Thế tôn. Kiếp đó tên là Chính An Ổn, cõi nước tên là Huyền Thắng Phan. Chúng sinh sinh ở nước đó thọ mệnh tám đại kiếp. Đức Phật Thế Tôn xuất hiện ở thế gian trải qua mười sáu đại kiếp. Sau cùng ở trong giảng đường Hoa Sen nhập vào Niết Bàn. Sau khi đức Phật nhập diệt, chính pháp trụ ở đời tám đại kiếp. Ở trong Tượng pháp có một nghìn Tỳ Kheo, phát tâm Bồ tát cầu giới Bồ tát, vì chúng sinh khắp nơi du hành giáo hóa.
Thời ấy trong Chúng Tăng có một Tỳ Kheo tên là Nhật Tạng, thông minh trí tuệ, du hành tới các làng xã, xóm doanh trại, thành ấp tăng phòng, nhà gác chốn tịnh xá, cùng đến các luận đường; vì đại chúng rộng tán dương bản duyên của Bồ Tát Đại Thừa, cũng diễn đạt Đại Trí Tuệ Vô Thượng bình đẳng thanh tịnh của Như Lai. Lúc đó trong chúng có một vị Trưởng giả tên là Tinh Tú Quang, nghe nói Đại Trí Tuệ bình đẳng của Đại Thừa, tâm sinh hoan hỉ, liền từ chỗ ngồi đứng dậy, cầm quả Ha Lê Lặc (trái thuốc) với các thuốc đủ loại, đến chổ của Nhật Tạng bạch rằng:
- Đại Đức! Tôi nghe nhân giả nói thuốc Cam lồ. Như ngài nói, người uống thuốc này sẽ chẳng già chẳng chết! Nói lời đó xong, cúi đầu mặt sát đất lễ bàn chân của vị Tỳ Kheo. Lại cầm thuốc này dâng lên Tỳ Kheo, bạch rằng: Nhân giả! Nay cầm thuốc này dâng lên Nhân giả và Đại Đức Tăng. Bấy giờ Nhật Tạng liền chú nguyện nhận quả Ha Lê Lặc. Vị trưởng giả nghe Pháp, lại nghe chú nguyện, nên tâm rất vui mừng, đỉnh lễ khắp mười phương vô lượng chư Phật, ở trước mặt Nhật Tạng phát đại thệ nguyện và bạch rằng: Con nghe Ngài nói thuốc Trí Tuệ của Phật. Như lời Ngài nói chân thật không hư dối, nay con mang thuốc tốt của núi Tuyết dâng lân nhân giả cùng với Chúng Tăng, nguyện đem công đức này cho con đời đời chẳng cầu phước báo trong ba cõi Trời Người, chính tâm hồi hướng Vô Thượng Chính Đẳng Bồ Đề. Nay con chí thành phát Vô Thượng Đạo Tâm, ở đời vị lai nhất định đắc thành Phật. Nguyện này chẳng hư dối, như Tuệ giác Phật đà mà tôn giả đã nói. Khi con đắc năng lực thanh tịnh của Bồ đề, tuy chưa thành Phật, nếu có chúng sinh nghe tên của con, thì nguyện được trừ diệt ba loại bệnh khổ của chúng sinh:
- Một là trong thân chúng sinh có bốn trăm bốn bệnh, chỉ cần xưng danh hiệu con thì mau chóng trừ diệt.
- Hai là nguyện vĩnh viễn chẳng nhận chịu nỗi khổ của tà kiến, ngu si và ác đạo. Khi tôi thành Phật, thì các chúng sinh trong quốc độ tôi, tất cả đều ngộ giải Đại thừa Bình đẳng, càng không có ý hướng khác.
- Ba là ở Diêm phù đề cùng các phương khác, có tên gọi của ba đường ác; người nghe tên tôi thì vĩnh viễn không thọ thân trong ba đường ác, thì cuối cùng tôi chẳng thành tựu Vô Thượng Chính Đẳng Chính giác.
Nếu có người lễ bái, trì niệm, quán thân tướng tôi, nguyện cho chúng sinh này tiêu trừ ba chướng, như Lưu Ly trong sạch , trong ngoài trong sáng, thấy được sắc thân Phật cũng lại như vậy.
Nếu có chúng sinh trong thấy sắc thân thanh tịnh của đức Phật, nguyện chúng sinh này đối với Tuệ giác Bình đẳng vĩnh viễn chẳng thoái chẳng mất.
Phát xong các lời nguyện này, năm vóc sát đất đỉnh lễ vô lượng chư Phật khắp mười phương. Lễ chư Phật xong, cầm hoa trân châu rãi lên trên Nhật Tạng rồi bạch rằng: Hòa thượng! Nhân có Hòa thượng, cho nên con được nghe Phật Tuệ Vô Thượng Thanh Tịnh. Con nghe xong, ở trước Hòa thượng đã phát tâm Vô Thượng Chính Đẳng Bồ Đề thâm sâu. Nếu nguyện này chẳng hư dối, ắt được thành Phật thì khiến hoa trân châu con đã rải mầu nhiệm hóa thành lọng hoa ở trên Hòa thượng. Nói xong lời đó, tung hoa báu lên. Như thế, hoa sen báu la liệt ở trong không trung biến thành lọng hoa. Lọng hoa ấy có đầy đủ ánh sáng màu vàng. Tất cả đại chúng đều nhìn thấy việc này, cùng nhau đồng thanh khen ngợi trưởng giả Tinh Tú Quang rằng: Lành thay! Lành thay, Đại trưởng giả!
Ông có thể ở trong đại chúng này, đã hay phát đại thệ nguyện thâm sâu, nên hiện tướng điềm lành vi diệu như vậy. Nay chúng tôi đã nhìn thấy điềm lành này, tất được thành Phật, không còn nghi ngờ.
Thời đó, trưởng giả Tinh Tú Quang có người em trai tên là Điện Quang Minh thấy anh mình phát Bồ Đề Tâm, nên thân tâm vui theo nói rằng: Đại huynh! Em trong nhà có nhiều sửa tươi và thuốc tốt. Xin anh nghe em đem chúng dường rộng rãi tất cả Chúng Tăng không hạn chế. Người anh bảo rằng: Cứ thuận theo ý em. Khi ấy trưởng giả Điện Quang nói với anh rằng: Nay em cũng muốn đi theo đại huynh, muốn phát thậm thâm Vô Thượng Chánh Đẳng Bồ Đề Tâm. Người anh đáp rằng: Nếu muốn phát tâm, em nay cần đãnh lễ chư Phật mười phương, ở trước mặt Đại Hòa Thượng Tỳ Kheo Nhật Tạng, thích hợp phát Vô Tượng Đạo Ý tâm sâu.
Người em nói với người anh rằng: Em nay mang sữa tươi thuốc tốt này, ban bố cho tất cả, lại đem hoa quý dâng lên mười phương Phật. Hồi hướng công đức này, nguyện như đại huynh đã phát thệ nguyện không có khác. Nếu ước nguyện của em thành thật không hư dối, thì khiến cho hoa sen quý mà em đã rải dừng lại trong hư không giống như cây hoa.
Khi ấy, Đại chúng trong hội thấy hoa sen trưởng giả Điện Quang đã rải xếp hàng dừng lại trong hư không. Mỗi một hoa đó như cây bồ đề xếp hàng dừng ở hư không, đầy đủ hoa quả. Lúc đó đại chúng cùng nhau đồng thanh khen ngợi trưởng giả Điện Quang, nói rằng: Nay điềm lành của ông ứng như người anh trưởng giả không có khác. Ở đời vị lai tất được thành Phật, không có nghi ngờ.
Đức Phật bảo A Nan: Nay ông nên biết, khi đại trưởng giả đem trái Ha Lê Lặc và thuốc tốt như núi Tuyết dâng cho Tăng Chúng. Chúng Tăng uống vào xong nghe Diệu Pháp. Do sức của thuốc, nên trừ hai loại bệnh. Một là bốn đại tăng giảm. Hai là phiền não sân giận. Nhân thuốc này, cho nên đại chúng đều phát tâm Vô Thượng Chánh Đẳng Bồ Đề, nên xướng lên lời này: “Chúng tôi ở đời vị lai đều sẽ thành Phật”.
Bấy giờ tất cả đại chúng cùng nhau nói rằng: Nay chúng tôi nhân vào hai loại thuốc mà Đại sĩ đã ban cho, nên phát được tâm của Vô Thượng Pháp Vương, sẽ làm Vua của ba ngàn Đại thiên thế giới. Do vì báo ân nên lập danh hiệu, nhân vào hạnh mà đặt tên gọi, cho nên gọi là Dược Vương.
Đức Phật bảo A Nan: Nay ông nên biết, Dược Vương Bồ tát này, nghe Đại chúng vì mình đặt danh hiệu, thời kính lễ Đại chúng, rồi bạch rằng: Đại đức Chúng Tăng vì tôi mà đặt danh hiệu là Dược Vương, nay tôi cần phải y theo tên gọi mà nhất định thực hiện. Nếu mọi việc bố thí của tôi hồi hướng Phật đạo đều được thành tựu, nguyện hai tay tôi luôn mưa mọi loại thuốc xoa tẩy cho chúng sinh, tẩy trừ tất cả bệnh. Nếu có chúng sinh nghe tên tôi, lễ bái tôi, quán thân tướng tôi, sẽ khiến cho họ được uống Pháp dược thâm diệu Vô Ngại Đà La Ni, sẽ khiến cho họ trên thân hình hiện tại trừ sạch các điều không tốt lành ; lúc tôi thành Phật, thì nguyện cho các chúng sinh đầy đủ hạnh Đại Thừa. Nói xong lời đó, thì trong hư không, tuôn mưa lọng bảy báu che bên trên Dược Vương. Trong quang minh của lọng báu, vang tiếng kệ rằng:
Đại sĩ nguyện diệu thiện
Ban thuốc cứu tất cả
Tương lai sẽ thành Phật
Danh hiệu là Tịnh Nhãn
Rộng độ khắp Trời Người
Từ tâm không giới hạn
Mắt tuệ chiếu tất cả
Vị lai sẽ thành Phật.
Bấy giờ Dược Vương nghe kệ này, thân tâm hoan hỉ liền nhập vào Tam muội. Tam muội này tên là Duy Vô Trang Nghiêm, do năng lực Tam muội nên thấy vô số chư Phật, trừ sạch nghiệp chướng, tức thời diệt trừ hết tội sinh tử của chín trăm vạn kiếp a tăng kỳ kiếp. Thời đó người trong chúng được đặc danh hiệu, nay là Dược Vương Bồ Tát Ma Ha Tát đây.
Đức Phật bảo A Nan: Nay ông ở thời này nên biế người em trưởng giả mang thuốc bố thí, cho nên người đời khen ngợi thuốc của trưởng giả dùng bố thí cho Tăng chúng và mọi người. người uống thuốc này được gia tăng khí lực, được thuốc diệu thượng, cũng được nghe Pháp dược Đại Thừa Thượng Diệu. Người đời thời đó nhân hạnh mà đặt tên, nên gọi là Dược Thượng.
Bấy giờ Dược Thượng Bồ tát nghe các người đời ca ngợi công đức của mình, gọi là Dược Thượng; nên nhân đó phát lời thệ nguyện: Nay tất cả đại chúng của thế giới này vì con đặt danh hiệu là Dược Thượng, nguyện con đời sau khi thành tựu 10 loại năng lực thanh tịnh thì đem Pháp Dược Thượng Diệu ban bố rộng khắp tất cả; nguyện cho tất cả chúng sinh nghe danh hiệu con , mau được tiêu diệt lửa dữ phiền não. Nếu có chúng sinh lễ bái con, xưng danh hiệu con, quán thân tướng con, sẽ khiến cho họ được uống thuốc Cam Lồ bất tử giải thoát thượng diệu.
Khi đại chúng nghe lời nguyện xong, đều cởi chuỗi ngọc anh lạc cùng rải trên Dược Thượng Bồ tát. Các anh lạc đã rải tụ lại giữa không trung như lâu đài bảy báu. Trong lâu đài ánh sáng thuần màu hoàng kim, vang tiếng Phạm âm nói kệ rằng:
Lành thay! Thắng Đại sĩ
Phát khởi hoằng thệ nguyện
Đều độ chúng sinh khổ
Tâm không có nghi lo
Vị lai sẽ thành Phật
Danh hiệu là Tịnh Tạng
Cứu hộ khắp thê gian
Người chìm trong biển khổ.
Đức Phật bảo A Nan: Nay ông khéo nghe cho kỷ lời của Phật, cẩn thận đừng quên mất. Hai vị Dược Vương, Dược Thượng Bồ tát này là Quán Đỉnh Pháp Tử của chư Phật ba đời quá khứ hiện tại vị lai. Nếu có chúng sinh nào nghe tên của hai vị Bồ tát này thì vượt qua hẳn biển khổ, chẳng còn đọa trong sinh tử, thường được gặp thẳng chư Phật Bồ tát, huống chi là tu hành đầy đủ như đã nói.nếu có thiện nam thiện nữ nào nghe thần chú mà hai vị Bồ tát đã nói, hoặc quán tưởng thân tướng của hai vị Bồ tát này thì ở đời hiện tại đều được thấy Dược Vương, Dược Thượng, cũng được thấy Ta và ngàn đức Phật thời Hiền Kiếp ; ở thời vị lai gặp vô số chư Phật, mỗi một đức Phật vì người ấy thuyết Pháp; được sinh vào cõi Phật thanh tịnh, tâm kiên cố; cuối cùng không còn thoái chuyển Vô Thượng Chính Đẳng Bồ Đề Tâm.
Bấy giờ ngài A Nan liền từ chỗ ngồi đứng dậy, đảnh lễ đức Phật, nhiễu quanh đức Phật bảy vòng, rồi bạch Phật rằng: Thế Tôn! Kinh này tên gọi là gì? Làm sao phụng trì?
Đức Phật bảo A Nan: Hãy lắng nghe! Hãy lắng nghe cho kỹ! Hãy khéo nghĩ nhớ! Tên của pháp yếu này là:
- Diệt Các Tội Chướng, cũng có tên là
- Thần Chú Sám Hối Các Nghiệp, cũng có tên là
- Diệu Dược Cam Lồ Trị Bệnh Phiền Não, cũng gọi là:
- Quán Dược Vương Dược Thượng Thanh Tịnh Sắc Thân.
Đức Phật bảo A Nan: Pháp yếu này có các tên đặc biệt vi diệu như thế. Sau khi ta diệt độ, nếu có Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni nghe được kinh này, thành tâm vui theo chỉ trong chớp mắt, nếu phạm năm giới, phá tám trai giới, thì mau được thanh tịnh. Nếu Quốc vương, đại thần, quý tộc, cư sĩ, thương gia, nông dân, bà la môn cùng tất cả người khác nghe được kinh này, thành tâm vui theo dù chỉ trong chớp mắt, năm tội nghịch mười tội ác tất được thanh tịnh.
Đức Phật bảo A Nan: Bản hạnh nhân duyên của Dược Vương Dược Thượng là thuốc tốt cho bệnh của loài người ở quả đất này.
Bấy giờ đức Thế Tôn nói xong lời đó thì yên lặng an trú như nhập vào Tam muội. Khi ấy ông trưởng giả Bảo Tích với tôn giả A nan, vô số đại chúng nghe những điều đức Phật tuyên nói, đếu rất hoan hỉ. Do hoan hỉ nên năm nghàn người trong hàng trưởng giả đắc Vô Sinh Pháp Nhẫn. Các Bồ tát từ các phương khác đến gồm mười ngàn vị đều an trụ Thủ lăng nghiêm tam muội. Năm trăm Tỳ kheo đệ tử của ngài Xá Lợi Phất chẳng thụ nhận các lậu hoặc, đắc thành A La Hán. Vô số tám bộ Trời Rồng đều phát khởi Chánh Chân Vô Thượng Đạo Ý.
Khi ấy các Tỳ kheo, Tỳ kheo ni cùng với đại chúng nghe những điều đức Phật tuyên thuyết, đều vui vẻ phụng hành, đỉnh lễ mà lui ra. ./.

Hết
Phật thuyết Quán Dược Vương Dược Thượng Nhị Bồ Tát Kinh Đại Chánh No 1161
Nguyện mọi sai sót thuộc về người chép kinh ,mọi công đức hồi hướng khắp vô lượng pháp giới chúng sanh thoát nẻo luân hồi chứng thành Phật quả.