Sau một thời gian tập thở, cũng như ngồi Công phu Thiền định theo PLVVKHHBPP, cỡ 3 tháng sức khỏe được hồi phục khá tốt so với thời gian trước tập Hatha Yoga, cũng như thở theo Yoga nhưng không mang lại kết quả cho sức khỏe là bao! Chỉ 1 tuần lễ đầu Công phu, thở theo PLVVKHHBPP mồ hôi của tôi tuôn ra như tắm, điều đầu tiên nhận thấy sau 1 tuần lễ là tôi mất hoàn toàn bệnh "hôi nách" và hôi chân khi mang giày hoặc dép (mồ hôi chân ra nên tạo mùi hôi chân!), mất hẵn!
Qua 3 tháng tập luyện tự nhiên tâm lý tôi chuyển đổi qua sự "háo hức" muốn "Tu"(!?), tôi ham thích tìm các loại sách về Thiền, về triết lý (vào thời 1975 sách vở hơi khó tìm!), nhưng với tôi dường như có sự "can thiệp" vô hình luôn giúp cho tôi khi tôi cần một thể loại sách mà tôi muốn được đọc là được có sau đó qua bạn bè họ cho hoặc cho mượn. Lúc này bế tắc của tôi là vấn nạn "Niệm LTDĐ"(vì tôi là dân TCG).
Rồi cũng được lối thoát, đó là tôi được bước vào một phương pháp mà tôi không tự chọn lựa cho mình(!), thực hành "Công án", như vậy tôi "bị" đưa vào thứ công án khởi đầu cho việc muốn "Tu" của tôi. Sau khi được người bạn cho mượn cuốn sách của Triết gia
Nietzsche "Zarathustra đã nói như vậy!", chới với của câu đầu tiên trong Chương I:"Thượng đế đã chết!" câu này trở thành công án cho tôi xuyên suốt mấy tháng trời, mỗi ngày cứ bị lẩn quẩn trong đầu óc, căng cả bộ não, nhức đầu kinh khủng, đầu như muốn nổ tung vì cứ bị phải tìm cho ra câu trả lời đó. Rồi cũng được đền bù, một sự "giải phóng" tư tưởng, đập tan mọi thành kiến, định kiến của mọi vấn đề trong cuộc sống cứ khắc khoải về tôn giáo, con người, dân tộc v.v...
Nhờ vở công án tôi mới nhận ra toàn bộ mọi tôn giáo trong vũ trụ này đều nằm trong Đạo, tôn giáo chỉ là phương tiện nhất thời cho một kiếp người để thăng tiến về mặt Tâm linh của họ, mọi người cần phải học tùy theo tôn giáo của họ đang theo đuổi để mở rộng Tâm Bi, Tri thức TRI thức chứ không phải Trí thức) mà tôn giáo đó dạy họ, mọi người có thể bỏ tôn giáo, nhưng không một ai bỏ được "ĐẠO", cho dù kẻ đó là "Vô Thần" cũng không nằm được ra ngoài Đạo!
Một Tâm lý xác thực đập đổ mọi thành kiến, định kiến nhờ vậy làm cho tôi từ thân xác đến tâm lý được thay đổi hoàn toàn qua phương pháp thở và Thiền định! Khi "phá vở công án" thì cũng là lúc "bộ đầu" của tôi cũng nổ tung và bừng sáng trong bộ não của tôi, một thứ ánh sáng trắng chói lòa sau đó là nguyên bộ đầu ê ẩm suốt mấy ngày mới trở lại bình thường (nhưng cứ rờ lên đầu làm cảm thấy bị thốn xuống tới trong óc!), đây cũng là khởi điểm về sau cho việc khai mở LX7 của tôi.(Sẽ nói sau)
Xin lỗi các bạn tôi phải dài dòng vì nó có sự liên kết về mặt Tâm, Sinh, Vật lý của tôi trong việc tập thở và Thiền về sau này, sau khi tôi phá vở rào chắn về mặt tư tưởng nhờ vậy việc tu tập luyện của tôi thăng tiến nhanh (chỉ 2 năm) tôi có được những thành quả không ngờ!
Nhờ phá vở công án mà tôi mới tập niệm để có được "Nhất niệm", nhờ qua thở, tập thiền định, niệm ngay TTCM (LX6), tôi khai mở được LX6 đầu tiên trong các LX theo thứ tự tự nhiên rất tuần tự của thân xác, tôi hoàn toàn không có chủ đích để khai mở các LX.

Thở, như bài trước tôi đã chia sẻ giúp cho hệ thống mạch máu, kinh mạch khắp cơ thể được khai thông luân lưu của khí huyết, nhờ vậy mọi tế bào trong thân xác được hưởng thụ khí và huyết, cũng chính nhờ như thế LX6 tôi được khai mở (có nghĩa là hoạt động mạnh hơn xưa, vòng quay chuyển của LX rất mạnh tạo một vòng xoáy khi tôi tập trung cao độ ngay TTCM, nhờ LX6 hoạt động mạnh mà mở thêm phần Trí của tôi để đọc sách có được nhiều tư duy mới lạ trong suy luận.
Một phần nhờ có "nhất niệm" vô hình chung, tôi tự động thực hành con đường của "Bát Chánh Đạo" mà tôi không hề biết, cũng chính nhờ vậy tôi nhanh đã thông được Nhâm và Đốc Mạch (vào đêm được đã thông này, thân xác và tâm lý của tôi ở vào một trạng thái vừa thanh thoát nhẹ lâng lâng kỳ lạ, hơi thở hít vào mát lạnh sảng khoái vô cùng khó diễn tả! )
Một thời gian sau bắt đầu "Trực giác" của tôi phát huy. Theo như các tài liệu tôi tham khảo (sau này) thì trước khi có được con "Mắt Thứ Ba" ( Thấu Thị ) thì trước tiên Trực giác phải có được càng lúc càng mạnh thì mới phát huy được "Con Mắt Thứ Ba"(!?). Lúc đó tôi nghĩ gì có đó, riết rồi tôi chả dám nghĩ! Cũng như khi định thần thật lâu, tôi đọc được tư tưởng người đối diện (nhưng chưa được lâu vì mệt cho Thần trí còn yếu kém!), cũng từ đó tôi bỏ và quên không sử dụng đến. Nói thêm về Ngũ giác quan của tôi được phát triển mạnh hơn xưa rất nhiều, tai rất thính, mắt nhìn ban đêm rất xa và rõ, ngửi mùi của khứu giác rất mạnh, đầu óc suy luận rất nhanh, phản xạ thân xác rất nhanh nhẹ, chân bước đi rất nhẹ nhàng không gây tiếng động, một điều đặc biệt là bộ nhớ rất tốt, tôi có thể nhớ từ sáng sớm thức dậy cho đến lúc đi ngủ rõ từng chi tiết trong ngày đã xảy ra, về sau phát huy về bộ nhớ của tôi càng mạnh hơn khi tôi khai mở được "ĐAN ĐIỀN" (sẽ chia sẻ sau)
Hơi thở của tôi càng lúc càng dài và sâu hơn, hít vào cũng như thở ra.
Sang đầu năm 1976, vào tháng 3, tôi được có công ăn việc làm tận trên Dalat đến năm 1977 mới hết hợp đồng và trở về lại TP HCM.
Trên Dalat tôi vẫn công phu hằng đêm, nhưng đôi khi bị gián đoạn do công việc phải đi công tác xa, cũng từ Dalat mà tôi được biết thêm một điều về thân xác của tôi.
Hẹn chia sẻ sau, thân ái.