kết quả từ 1 tới 5 trên 5

Ðề tài: PHƯƠNG PHÁP NIỆM 10 DANH HIỆU A DI ĐÀ PHẬT

Threaded View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #4
    Đai Đen
    Gia nhập
    Feb 2014
    Nơi cư ngụ
    Thanh Xuân, Hà Nội
    Bài gởi
    690

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Giga Xem Bài Gởi
    Bởi thế cho nên thầy Giác Khang mới khuyên giải rằng, nếu đối với những ai chưa đạt được Nhất niệm hoặc giả là trong đầu tự phát ra tiếng Niệm Phật thì phải nên tích cực tạo duyên đối với các ban hộ niệm để lúc cận tử nghiệp còn có ban hộ niệm giúp đỡ và thiện tri thức khai thị.
    Ngoài ra, còn cần phải nên tích cực tạo phước báu để lúc cận tử nghiệp được tỉnh táo mà niệm Phật (hôn mê là thua) và không bị oan gia quấy phá.

    A Di Đà Phật.
    Đúng vậy, chỉ còn cách đó nữa thôi. TD nghe Sư giảng thấy chặng đường khó khăn, gian khổ hơn nghĩ lúc đầu. TD cũng chưa tìm thấy bài hướng dẫn ngồi Thiền mà Sư hay nói là phải ngồi thiền nghiền ngẫm các bài giảng của Sư thì mới ngấm lâu. TD chỉ biết lúc ngồi thiền thì niệm Phật để tâm lắng xuống chứ ko biết còn phải làm gì nữa.

    Có bài giảng hay của Sư, muốn post lên cho mọi người đọc:

    Quý vị thấy trong kinh “Người biết sống một mình” quý vị thường lầm “Đừng nuối tiếc quá khứ, đừng mơ mộng tương lai, hãy sống với hiện tại”. Trật, thiếu sót. Đa số bây giờ giảng như vậy. Sống hiện tại, nói hiện tại mà sống hiện tại thì hiện tại thành quá khứ rồi, mà nói tương lai thì tương lai nó thành hiện tại rồi. Còn một câu cuối nữa mà chúng ta không để ý “Đừng nuối tiếc quá khứ, đừng mơ mộng tương lai, hãy sống với hiện tại và quán hiện tại làm sao đừng đính mắc vào hiện tại” câu này là câu cuối cùng của Bát nhã mà không nắm được.
    Cũng như kinh “Bốn mươi hai chương” vậy, bố thí cho một người không giữ giới không bằng bố thí cho một người giữ 3 giới, bố thí cho mười người giữ 3 giới không bằng bố thí cho một người giữ 5 giới, bố thí trăm người giữ 5 giới không bằng bố thí cho một người giữ 8 giới, cứ theo vậy hoài, bố thí một trăm, một triệu, một tỷ tỷ,…cuối cùng là bố thí tỷ tỷ Bồ tát Thánh không bằng bố thí cho một Đức Như lai, còn câu cuối nữa. Hết. Ở đây phật tử lầm, nhất là cô Chơn Ngọc, cô bố thí lựa mấy vị Đại Đức, mấy Sư bự không hà. Thì đúng chứ không phải sai, người ta tu lâu người ta phước báo nhiều thì mình bố thí thì mình phước báo nhiều. Nhưng bố thí là bố thí của người trời cầu cái phước báo. Mà Đạo Phật đâu phải là Đạo phước báo. Nhưng mà phải có phước báo, rồi nương phước báo đó để đi qua trí tuệ. Cô phước báo đầy nhóc nhưng mà trí tuệ không có, bởi vì cô không chú trọng trí tuệ. Nhưng trí tuệ là gì? Là phải hiểu pháp.
    Thành ra cái cô đó, tôi nói giờ phải tìm hiểu pháp đi rồi cô muốn tu muốn gì đó thì làm. Tôi hỏi: - Bây giờ cô đi chỗ vắng, cô ngồi thiền, cô ngồi sao? Cô nói “Thì cứ ngồi”. Tôi nói chết, ngồi rồi thành cây, đá. - Cái tâm cô để như thế nào? Chứ đâu phải là niệm Phật cô lấy cái miệng niệm A Di Đà Phật. Không phải. Niệm Phật là cái gì niệm, cô biết không? Cái tâm. - Mà cái tâm là cái gì? Cái tư tưởng có phải là tâm không? Nhớ nghĩ tưởng có phải là tâm không? Nó đúng nhưng mà không đúng, không đủ. Linh hồn, linh hồn nó ở đâu, nó ra sao? Cái đó mình phải rành mình mới niệm Phật được.
    Thành ra biết bao nhiêu người, nhất là mấy bà già trầu trong quê tu thì nhiều mà chứng đắc không có bao nhiêu là tại không hiểu giáo pháp. Hăm hở tu, cứ nhào vô trong đó tu, nhắm mắt tu, tu mù. Thành ra buộc lòng tôi phải đi vô vùng sâu, vùng xa để tôi giảng pháp. Giờ sức tôi yếu quá rồi, chứ hồi xưa tôi giảng mười mấy chùa trong vùng sâu có 400, 500 trăm người, mấy bà lớn tuổi nhiều. Mà hỏi niệm Phật bằng cái gì? Bằng miệng. Tôi nói không có miệng niệm được không? Không có miệng làm sao niệm Sư ! Tôi nói “chết”. Có người biết nói niệm bằng linh hồn. Tôi hỏi linh hồn bà ở đâu? Chả biết. Chúng ta là phật tử phải rành cái vụ đó. Thành ra trước sự thay đổi mà chúng ta có trí tuệ, chúng ta bình thản thôi, cái khó là ở đó. Thôi giờ chúng ta trở lại.
    Sau khi trả lời câu đó rồi, thì một cái Alahán nhận lại cái Bất tử, ngay trong cái sanh tử có cái vô sanh, có cái bất tử nằm trong đó; ngay cái vô thường tuyệt đối này, sátna này chúng ta mới thấu được.
    Cũng như hồi nảy tôi nói đó, làm phước thì cuối cùng bố thí cho một tỷ tỷ Bồ tát Thánh không bằng bố thí cho một vị Như lai. Nhưng còn câu cuối nữa chúng ta bỏ, cái đó nói về phước báo không hà, còn câu cuối mới là quan trọng “Bố thí cho tỷ tỷ Như lai không bằng bố thí cho Chơn tâm Bổn tánh của mình”. Hết. Câu này mới là câu độc đáo nhất. Thì Đại thừa khôn, lấy ngay câu chót này. Chúng ta thấy bố thí tỷ tỷ Bồ tát Thánh không bằng bố thí một Như lai thôi, mà bố thí tỷ tỷ Như lai không bằng bố thí Chơn tâm Bổn tánh của mình. Chơn tâm Bổn tánh là cái gì? À! Cái quan trọng là ở câu cuối cùng, đó là trí tuệ đấy. Còn tất cả những cái dòng kia, bố thí kia toàn là tư tưởng, toàn là phước báo không. Phước báo giờ có thật nhiều cũng không cứu nổi cái mạng sống của mình. Chỉ có trí tuệ mới đưa tới giải thoát. Thành ra tôi thường nói, tôi năn nỉ mấy ông mấy bà, tôi dùng chữ năn nỉ quá lắm rồi đó. Có thọ giới rồi, không có điều kiện với tôi, không có bắt buộc đi tịnh xá Ngọc Vân gì hết đó. Không đi cũng được, sống cuộc sống thường, nhưng mà tôi năn nỉ ngày rằm, ngày 30, giữa tháng, cuối tháng có giảng pháp thì cố gắng đi đến nghe. Chi vậy? Cái đó là trí tuệ đấy. Trí tuệ mới cứu mình được.
    Chúng ta thấy Lương Võ Đế là ông vua giàu nhất, bố thí nhất, cất 72 cảnh chùa và độ hơn 3000 tăng. Cung cấp hơn 3000 tăng ăn mặc ở bệnh, mà chúng ta biết bao nhiêu tiền bạc, xuất kho ra, thế mà có cứu ông được không? Không. Ông chết đói trên đồi núi, bị Hoàng sào bao vây, nó giết chết.
    Gặp Bồ-Đề-Đạt-Ma, Bồ-Đề-Đạt-Ma chú trọng về trí tuệ. Ông khoe với Bồ-Đề-Đạt-Ma từ ngày Trẫm lên làm vua tới giờ Trẫm xây hơn 72 cảnh chùa độ hơn 3000 tăng, vậy có trí tuệ gì không? Bồ-Đề-Đạt-Ma nói không có trí tuệ mốc xì gì hết. Ông tức, ông nói cái đó là cái gì? Cái mà Trẫm xây hơn 72 cảnh chùa độ hơn 3000 tăng là cái gì? Bồ-Đề-Đạt-Ma nói là phước báo nhơn thiên hữu lậu, có hưởng thì có hết. Cái đó là cái của mấy ông mấy bà, đi uỷ lạo thì thích lắm. Tôi giờ muốn tạo tượng Quan Âm thì quý vị đưa tay xin cho con cúng 1 mình. Còn ông Sư, như giờ tôi bệnh, ra mấy triệu cũng ra nữa. Cái đó tốt chứ đâu phải xấu, nhưng mà tốt đối với cái xấu. Cái đó chỉ là phước báo. Bố thí để được cái gì? Được cái danh. Tôi đứng hạng nhất. Thành ra mấy cái chùa kia mà phật tử lại cúng dường đề tên bảng vàng đứng đầu. Tới đây hỏi tại sao con cúng dường mà Sư không ghi tên bảng vàng gì hết vậy? Tôi, ở đây không có bảng vàng, bảng cây, bảng bạc gì hết, mà cúng 1 triệu hay 10 triệu với người cúng 100 đồng bằng nhau thôi, chịu không chịu thì thôi, đi chùa khác thì đi. Ở đây không có danh sách người cúng nhiều người cúng ít, không có vụ đó, mấy vị vô có giàu cách mấy cũng ngồi trên đất như nhau thôi, không có ngồi cái ghế đặc biệt cho mấy bà giàu, cho mấy Việt kiều. Không có vụ đó.
    Last edited by Thuongdan; 16-05-2018 at 11:54 AM.
    Sám hối, tạ ơn trước khi ngủ và sau khi thức dậy !
    Lạy Phật giúp tăng trưởng Phước !
    Thương yêu cả với kẻ thù !
    Thực dưỡng Ohsawa !

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. chết vì biệt danh
    By COT in forum Cộng đồng Mạng XH,Trò chuyện vui, Spam, Xả stress
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 27-04-2015, 04:03 PM
  2. Giả danh thầy tu để lừa tiền công đức
    By Thánh Linh Đất Việt in forum Chuyện các Thầy, Bà…
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 08-10-2013, 05:13 PM
  3. CÂU LẠC BỘ NHỮNG NGƯỜI CHÁNH KIẾN (ai chánh kiến xin mời vào ghi danh )
    By xahybitu in forum Lớp học, Câu lạc bộ, trao đổi kĩ năng, kinh nghiệm
    Trả lời: 45
    Bài mới gởi: 20-03-2012, 10:14 PM
  4. Yếu Pháp trì danh
    By ta_la_ai in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 08-02-2012, 11:36 PM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •