- SMC đồng ý với huynh về việc khuyên người khác tác ý đến hành động mình làm. Nhưng việc gán ghép (có thể do người dịch, chuyển ngữ) một việc không thực biết đối với một Sa-môn là phạm tội vọng ngữ.
Thứ nữa, SMC chế ra cái vợt để vớt rác, làm sạch môi trường. Huynh đem đi vớt cá đem bán cho người khác mua về phóng sanh. Thì không thể đỗ lỗi SMC chế ra cái vợt để làm tăng trưởng ác pháp được!
- Nếu theo trường phái "linh hồn" này, có lẽ người chết sẽ có năng lực "ghê" hơn lúc còn sống, huynh nhỉ? Có thể bay nhảy lung tung, đói thì chỉ cần nhập người này người kia đòi ăn... đã đời chán rồi muốn đi đầu thai thì cũng nhập người này người nọ, rồi kêu người nhà, người quen mướn Thầy tới tụng vài ba thời Di Đà hay Địa Tạng là... thăng! Tính ra coi bộ chết sướng hơn, dễ giác ngộ hơn, dễ về Cực Lạc hơn. Còn sống học sói tráng, quỳ lạy mòn gối... còn chưa chắc giác nổi, lúc chết rồi thì... "thính pháp văn kinh, tốc xả mê đồ" cái là... LÊN XE.... về Tây !
- Chết là hết là một cực đoan, Phật giáo gọi là chấp đoạn (đoạn kiến). Chết là sẽ còn là một cực đoan thứ 2, gọi là chấp thường (thường kiến). SMC tác ý học pháp theo lời dạy Đức Thiện Thệ: Vô minh (duyên) Hành, Hành (duyên) Thức, Thức -> Danh sắc -> Lục nhập -> Xúc -> Thọ -> Ái -> Thủ -> Hữu -> Sinh -> Già/Bệnh/Chết.
Thứ nữa, SMC cũng chưa từng nghe ai học tập theo hệ phái Nguyên Thủy nói rằng: Chết là hết ! Có lẽ huynh có nhầm lẫn gì ở đây chăng ?
Bookmarks