Trích dẫn Nguyên văn bởi Tuanfodacon Xem Bài Gởi
Niềm tin phải đi cùng với trí tuệ. Nếu không sẽ là mê.




Đối với pháp môn Tịnh Độ, vô minh nghiêm trọng nhất không phải là tham sân si mà là nghi.

Bởi lẽ, chúng ta nghi ngờ sự cứu độ của Phật A-di-đà, khiến chúng ta tiếp tục tạo tội nghiệp, chịu khổ báo trong sáu đường ba cõi này. Còn luân hồi, chỉ cần làm người thì sẽ tạo thập ác, lại là ỷ mạnh hiếp yếu. Nói về phương diện này, chẳng phải tội nghiệp ‘vô minh nghi ngờ’ về Phật A-di-đà so với tội giết người, phóng hỏa, ngũ nghịch, phỉ báng pháp còn nặng hơn đó sao? Cho nên, nghi ngờ sự cứu độ của Phật A-di-đà, nghi ngờ Phật trí, không tin cứu độ, những tội nghiệp này nặng hơn so với tội giết người, phóng hỏa. Bởi lẽ, do nghi ngờ mà không thể được vãng sanh, tiếp tục luân hồi; luân hồi thì có cơ hội tạo thập ác, ngũ nghịch, phỉ báng pháp, bất kì tội gì cũng có thể phạm phải. ‘Nghi’—nghi ngờ sự cứu độ của Phật A-di-đà – là tội lớn nhất trong tất cả các tội.

Nam-mô A-di-đà Phật
Pháp Sư Huệ Tịnh