kết quả từ 1 tới 3 trên 3

Ðề tài: PHÁP ĐÀN KHAI THỊ, CẦU SIÊU, THU PHỤC QUỶ ĐỨT CỔ TRONG NGÔI GIA NHÀ CHỊ LÊ THỊ TUYẾT,

  1. #1

    Mặc định PHÁP ĐÀN KHAI THỊ, CẦU SIÊU, THU PHỤC QUỶ ĐỨT CỔ TRONG NGÔI GIA NHÀ CHỊ LÊ THỊ TUYẾT,

    PHÁP ĐÀN KHAI THỊ, CẦU SIÊU, THU PHỤC QUỶ ĐỨT CỔ TRONG NGÔI GIA NHÀ CHỊ LÊ THỊ TUYẾT, SINH NĂM 1971 - HẺM 29X ĐƯỜNG THỐNG NHẤT GÒ VẤP.

    I. Nhân duyên thực hiện pháp đàn:


    Chị Hai Tuyết là con của cậu 5 (Mẹ Thiện Thuận thứ 8). Nhân dịp Mẹ Thiện Thuận vào Sài Gòn để chữa bệnh, bà mới nhờ mình chở bà lên các chị chơi. Bây giờ chị Hai đã chuyển đến căn nhà lớn hơn, khang trang hơn và gần trung tâm hơn. Ngôi nhà mới trông thoáng mát sạch sẽ nằm ở 2 mặt tiền hẻm, nếu nhìn vào ngôi nhà thì phong thủy tốt, ngồi trong nhà gió thổi rất mát, nhà xây cấp 4 có gác lửng sạch sẽ thoáng mát, tầng trệt thì phong thủy tốt nhưng khuyết điểm ngôi nhà lại nằm trên cái gác lửng nó vừa thấp mà vừa bị bịt mặt tiền, nên bị ứ khí tắc nghẽn, khí không lưu thông trên gác lửng này và đây cũng là nơi ở của vong quỷ này cư ngụ.

    Lạ kỳ ngôi nhà đẹp như vậy nhưng giá bán lại rất rẻ chỉ bằng 70% giá thị trường. Chắc có vấn đề gì đằng sau với mức giá này bởi vì Quận Gò Vấp là một quận dân cư đông đúc không có lý do gì 1 ngôi nhà vị trí tốt như vậy giá bán lại rẻ. Cô cháu chị em gặp nhau lâu ngày chuyện trò thì được biết các chị cũng đã tu tập một thời gian, cũng có lòng thành tâm và tin tưởng Phật pháp nhưng cái còn thiếu là chưa có người chỉ cho các chị một số điểm cốt lõi Phật pháp nên các chị cứ loay hoay giữa các pháp môn. Các chị niệm Phật cũng có, trì chú đại bi, chú Om ma ni pad me hum cũng có, trì chú Dược Sư cũng có, trì chú Lăng Nghiệm cũng có, tụng kinh Pháp Hoa cũng có, tụng kinh Di Đà, kinh Địa Tạng cũng có.... Các chị khúc mắc như vậy nên nhờ Thiện Thuận chia sẻ giải mở khúc mắc cho các chị, mình vui vẻ chia sẻ đại ý như sau:

    Cốt lõi của đạo Phật là TU TÂM SỬA TÁNH, làm lành lánh dữ ăn hiền ở lành, tu tập để giữ tâm mình an lạc khi có chướng duyên xảy ra, những điều trái ý nghịch lòng đến với mình, mình vẫn luôn giữ tâm mình bình thản không khởi lên ý niệm tham sân si. Vì khi mình sân lên rất nguy hiểm một phút mình sân lên có thể phá hủy hết cả rừng công đức mà mình cực khổ tích cóp gây tạo bấy lâu nay.

    Còn việc trì hai chú hay nhiều chú hay vừa niệm Phật vừa trì chú thật ra không có kiêng kỵ gì hết. Nhưng đa số chú Lăng Nghiêm thì các vị xuất gia trì thì tốt hơn mình là cư sỹ tại gia. Vì mình có nhiều sợi dây ràng buộc chi phối cơm áo gạo tiền, các mối quan hệ phức tạp trong xã hội, nhiều trách nhiệm và nghĩa vụ cần phải làm tròn, những thứ này như ngàn mũi tên cứ chực chờ sẵn bắn vào mình nếu tâm mình nổi lên tham sân si mà mình không kiểm soát được. Vì thế, mình nên tu sửa tâm tánh sao cho tham sân si ít đi để tâm thanh tịnh hơn và chuyện đời mình sắp sếp yên bề rồi thì lúc đó mới trì chú Lăng Nghiêm.

    Đạo Phật là con đường giác ngộ. Nên tất cả các pháp môn Thiền, Tịnh, Mật... tụng kinh niệm Phật trì chú chỉ là phương tiện để hướng đến việc giác ngộ. Mỗi cá nhân có mỗi căn cơ mỗi con đường mỗi phương thuốc chữa trị khác nhau không ai giống ai cả. Tất cả kinh nghiệm mọi người chỉ là tham khảo quan trọng nhất là chính bản thân mình tu tập sao thấy tâm mình an lạc nhẹ nhàng. Cái cốt lõi Phật đạo hay bất kỳ đạo nào khác là tu tâm sửa tánh. Cái phương pháp trực diện và nhanh nhất là nhìn thẳng tâm mình sai chổ nào mà sửa liền ngay chổ đó. Trong nhà Thiền gọi là trực chỉ nhân tâm kiến tánh thành Phật. Nhưng do bản chất con người chúng ta thì tự cao, ngã mạn cố chấp và nghiệp lực chồng chất sâu dày nhiều đời nhiều kiếp nên rất ít người dũng cảm tự tìm ra lỗi của mình mà sửa nên thường trốn tránh, thường che đậy, thường lấp liếm thường ngụy biện. Ngay khi người khác góp ý đáng lẽ mình cảm ơn họ nhưng ngược lại còn căm ghét họ giận dỗi họ. Chính vì thế, mới dùng phương tiện, nhờ phương tiện mới hiển lộ chơn tâm, quét dần lớp bụi để tự tánh sáng soi. Vì thế, mới có hàng ngàn pháp môn thiền, hàng vạn bài kinh, hàng vạn câu phật hiệu, hàng vạn câu chú để mà tùy mỗi căn cơ chúng sanh tương ứng lựa chọn mỗi phương tiện khác nhau phù hợp với mình nhất.

    Thực tế em tu tập và giúp nhiều người chứng kiến ngay bản thân mình và các huynh đệ một ngày ngồi thiền tinh tấn, niệm phật miên mật, trì chú siêng năng nhưng sau khi hành trì công phu xong chuyện đời đưa đẩy nổi lên tham sân si, có người mặc dù niệm Phật đạt được bất niệm tự niệm nhưng cái ngã tăng trưởng tự cho mình là Phật là Bồ tát, có nhiều người tẩu hỏa nhập ma điên điên khùng khùng, người không ra người ma không ra ma. Có người tu cả đời nhưng tâm tánh không sửa mà còn tăng trưởng ngã chấp sâu dày tự cao ngã mạn, hơn thua thị phi thì còn thua cả người đời họ không biết tu, tu như vậy không những không tốt mà còn mang đến tai họa vì gieo tạo thêm nghiệp. Một số người cuối đời gia đạo lục đục, con cái bất hiếu, tan gia bại sản, bệnh tật đau đớn hoành hành thì tu hình thức như vậy chẳng có ích gì vì không thể hóa giải nghiệp lực mà còn gây hại cho chính ta và những người thân xung quanh ta. Chúng ta dùng hình thức tu thì có thể lừa người đời, lừa gia đình mình, lừa chính bản thân mình nhưng không thể lừa được nhân quả không thể lừa được Chư Phật, Chư Bồ Tát. Không có gì có thể ra ngoài nhân quả được, ngay cả Chư Phật, Chư Bồ Tát cũng không thể xen vào nhân quả. Bây giờ các chị tu theo Đạo Phật thì suy nghĩ một điều gì, nói một điều gì hay làm một điều gì thì chú ý nó có phù hợp với nhân quả không, có đúng theo lời Phật dạy không, có đúng giáo lý kinh điển hay không?

    Do đó, các chị tu gì cũng được nhưng phải nắm vững cốt lõi đạo Phật là Tu Tâm Sửa Tánh, luôn soi xét tâm tánh mình từng giây từng phút, đó mới chính là tu mới là cốt lõi phật đạo còn tất cả phương tiện không ra ngoài việc tu sửa tâm tánh, nếu dùng phương tiện mà rời xa 4 chữ tu tâm sửa tánh thì rất dễ đi sai đường. Ngày xưa ông bà ta đa số thất học, kinh sách không có, chùa chiền thì xa chỉ niệm mỗi lục tự di đà “Nam mô a di đà Phật” mà biết trước ngày giờ vãng sanh, an nhiên tự tại ra đi, đó là điều chúng ta cần suy ngẫm.

    Sau một hồi chia sẻ Phật pháp bây giờ các chị mới hỏi mình “Em đang tu theo pháp môn gì”? Mình trả lời là em đang tu theo Mật Tông và kể ra các việc làm mình giúp người. Chị Hai và các chị ai cũng vui mừng không ngờ thằng em mình lâu ngày không gặp mà nó có thể làm được những việc như vậy. Và mình đến đúng lúc vì chị Hai đang tìm kiếm người tu Mật giúp chị, đây là duyên đưa đến mỗi ngày chị hành trì đều cầu nguyện với Trời Phật cho chị gặp được một người thầy giúp chị hóa giải căn nhà.

    II. Diễn biến câu chuyện con quỷ quậy phá trong nhà:

    Khi nghe Thiện Thuận tu mật chị ấy rất vui mừng và anh mắt long lanh như có 1 tia hy vọng lóe lên, chị ấy bắt đầu kể như sau:
    Cuối năm 2012 chị đi tìm mua nhà vì đã bán căn nhà cũ gần Nhà Thờ, chị sang lại cho em gái là chị Thương (thứ 5 trong gia đình), chị bù thêm tiền để tìm mua ngôi nhà mới rộng rãi hơn vì nhà cũ chật quá. Còn chị Thương thì bán căn nhà ở Hóc Môn và bù tiền để mua lại căn nhà gần Nhà Thờ của Chị Hai. Sau một thời gian đi tìm mua nhà thì chị thấy căn nhà ở hẻm 29X Thống Nhất là ưng ý nhất và giá lại rẻ hơn so với thị trường. Chị cũng kỹ tính nhờ vị thầy tu Mật tông ở Thủ Đức tới xem nhà.

    Nói về vị thầy này theo như lời kể của chị thầy này cũng nổi tiếng tu Mật, thuộc dạng cao tay ấn vì 4 chị em gái của chị trong nhiều năm cũng đi nhiều thầy nhưng thấy không ai bằng vị thầy này. Ông ấy nói đâu là trúng đó, biết rõ nhà mình có vong hay không, biết rõ mình có vong theo hay không và đặc biệt là nhà Hóc Môn của chị Thương rao bán hoài không bán được mới nhờ thầy đến cúng giúp. Ông thầy linh nghiệm lắm, ổng nói trong vòng bao nhiêu ngày đó là bán được và kết quả là bán được như lời thầy phán. Với năng lực và nhiều việc đã được kiểm chứng như vậy và cũng thấy nhiều người cũng đến nhờ thầy giúp và đều có kết quả và khen thầy như vậy thì mấy chị rất tin tưởng vào thầy, đặt hết niềm tin vào thầy.

    Do đó, khi chuẩn bị mua ngôi nhà này chị mời thầy đến xem thì thầy nói ngôi nhà tốt, phong thủy tốt nhưng có một cái vong ở trong nhà. Khi nghe nói có một cái vong ở trong nhà chị cũng lo sợ nhưng thầy nói con an tâm đi cứ mua đi mua xong rồi thì báo thầy, thầy sẽ đến cúng rồi dẫn cái vong đó đi. Chị nghe thầy nói vậy nên cũng không bận tâm vì nhà đẹp thoáng mát giá rẻ và phù hợp với túi tiền của chị khó mà kiếm được, còn việc tâm linh thì có thầy lo liệu tram sự nhờ thầy, nên an tâm ngủ ngon mà mua thôi. Chi phí cho thầy đến xem là 2.5 triệu.
    Sau khi mua nhà xong rồi chị dọn đến ở, vì mới mua nhà kẹt tiền với lại chị nghĩ thầy ổng nói vậy chứ chưa chắc là như vậy, ở xem sao như thế nào, nếu có thì mình mời ổng cúng sau. Sau 1 tháng trôi qua bắt đầu có những hiện tượng bất thường là buổi trưa có mình chị ở nhà may đồ chị nghe tiếng bước chân chạy lên xuống cầu thang rất rõ, cầu thang làm bằng sắt, mà nhà thì không có ai ngoài chị vì trong nhà chỉ có một mình chị mọi người đi làm hết rồi mấy đứa cháu nhỏ thì đi học. Chị thấy cái bóng nó xẹt làm cho chị có cảm giác lành lạnh nổi gai óc sau gáy. Rồi hay giấu đồ trong nhà tìm hoài không ra, nhưng khi tìm ra thì nó ở chình ình trước mắt ngay cái chổ mà mình tìm nhiều lần không thấy.

    Một buổi chiều nọ, chị thấy có vết loang đỏ trên trần ở trên gác chảy thành giọt dài từ trong tường chảy ra, lúc đầu chị cứ nghĩ là có thể do trời mưa rỉ sét mái tôn nó chảy ra nên chị lấy khăn lau vết đỏ này, rồi chị lấy tay quẹt vết đỏ này thì thấy nó giống như máu nhưng điều kỳ lạ là chị quệt nó đi thì nó lại chảy ra tiếp, nó chảy tới đâu là da gà chị nổi lên và lạnh tóc gáy tới đó, chị sợ quá ba chân bốn cẳng bỏ chạy cấp tấp xuống nhà dưới. Chị đợi tối anh rể đi làm về mới dám cùng anh lên gác xem sao, chứ một mình không dám lên lại? Nhưng lạ thay không có bất kỳ dấu vết nào trên tường hay trên trần nhà. Mọi người trong nhà mới nói chị hoa mắt vì chưa ai trong nhà dám nghĩ đến chuyện trong nhà có vong.

    Một ngày kia, chị Thiều (con út trong gia đình cậu 5) là người yếu bóng vía nhất trong nhà thường nhìn thấy vong linh, chị vào nhà tắm chị nhìn ra cửa nhà tắm thấy có 2 bàn chân trắng bệch đứng trên đôi dép của mình, chị mới mở cửa ra thì không có ai lên hỏi chị Hai thì chị Hai nói chị ở trên nhà trên hồi nảy giờ không có xuống mà xuống thì tao đứng trước cửa toilet làm gì mày. Thế là chị Thiều bắt đầu sinh nghi. Lần sau nữa thì chị Thiều nhìn thấy vong ở trong nhà mấy lần. Bắt đầu chị Thiều kể lại chị Hai chuyện mình nhìn thấy vong. Mặc dù chị Hai biết trước là nhà có vong do khi mua nhà ông thầy có nói và một số hiện tượng bất thường trong nhà xảy ra, nhưng chị Hai vẫn trấn an chị Thiều là em mệt mỏi hoa mắt mà nhìn nhầm, mục đích để chị Thiều không có hoảng sợ.

    Thế là càng về sau thì hiện tượng chạy rầm rầm lên xuống cầu thang càng thường xuyên hơn và nhiều người nghe hơn. Đứa con gái lớn của chị Thiều khoảng 4 tuổi nó nằm ngủ nửa đêm nó cứ bị véo, nó thức dậy khóc thét hầu như đêm nào cũng vậy. Nên anh rể chồng của chị Thiều mới bực mình nói trong tâm ma cỏ gì mà cứ chọc mấy đứa con nít có gan thì chọc người lớn đây nè. Ổng nói mới vừa xong rồi nằm xuống bắt đầu thiêm thiếp ngủ thì nguyên cái mặt đen xì đè lên mặt ổng, ổng ú ớ nói không ra hơi cố gồng mình gượng dậy mà không được sau đó ổng niệm Phật mới dậy được kể cho mọi người vừa kể mà vừa sợ sệt mặt mày thì tái xanh. Sau đó sợ quá ổng ngồi niệm Phật tới sáng không dám ngủ lại nữa.

    Những điều kỳ quái trong nhà xảy ra liên tục và đến với nhiều người như vậy làm ai cũng hoang mang, tâm thần bất an. Nên bây giờ chị Hai mới gọi điện mời ông thầy Mật tông tới cúng.

    Trước ngày ông thầy Mật tông tới cúng khoản 1 tuần nó quậy cả nhà te tua xơ mướp, tấn công mọi người trong nhà dồn dập, ai cũng thần hồn nát thần tính. Ban ngày chị Thiều nấu cơm ngay bếp cách cầu thang chỉ có 2m mà nghe tiếng chân nó chạy rầm rầm, chị Thiều và chị Hai lên gác lau dọn sạch sẽ để chuẩn bị cho ông thầy tới cúng, thì nó chạy trên trần nhà rầm rầm, cả nhà hầu như ai cũng nghe thấy ai cũng sợ sệt. Chú Lăng Nghiêm thì mở suốt ngày ở cả hai nơi trên bàn thờ Phật ở nhà trên và ở dưới bếp. Khi chị Thiều hành trì rủ nó đi hành trì thì thấy bóng nó xẹt từ trên gác xuống cầu thang đứng ở hành lang trước buồng ngủ. Trong thời điểm gần đến ngày ông thầy Mật tông cúng thì chị Thiều thấy nó thường xuyên hơn, mọi người trong nhà nghe tiếng động nó chạy trên cầu thang và trên trần nhà nhiều hơn và rõ rệt hơn. Mọi người như bị vong quỷ này nó tra tấn thần kinh, ai cũng khiếp vía dù nam hay nữ. Trưa hoặc tối ngủ tất cả mọi người dồn vào căn buồng khoảng 12m2 mà ngủ, không có bất kỳ ai mà dám can đảm ngủ ở ngoài. Từ già trẻ lớn bé trai gái cả chục người nằm sắp lớp trong buồng nhỏ xíu 12m2, ai mà có mắc tiểu cũng ráng nhịn đợi trời sáng mới dám đi. Không khí trong nhà u ám nỗi sợ hãi bao trùm khắp nhà thể hiện rõ trên khuôn mặt của từng người trong nhà, mỗi phút giây trôi qua căng như sợi dây đàn sắp đứt. Vì sợ quá không biết làm sao cả nhà mới bàn cầu viện cậu 5 từ Tân Phú - Đồng Nai, cậu phải bỏ nhà bỏ cửa xuống ở với con cháu đợi đến ngày thầy cúng mới về lại. (Vì sao lại phải cầu viện cậu 5? Vì cậu 5 mình thời còn trẻ cậu tu theo phái Năm Ông nên ông gan lỳ không có sợ sệt ma quỷ, sau đó cậu chuyển qua tu hẳn Phật pháp). Từng giờ từng phút trôi qua thần kinh của tất cả mọi người căng thẳng đến mức như muốn nổ tung ra bất cứ lúc nào, mọi người đều lo âu thấp thỏm mong mỏi nanh đến ngày ông thầy ổng cúng, ai cũng đếm từng giờ từng phút trôi qua. Người nào mà yếu tim sống trong ngôi nhà này chắc chết sớm quá vì căng thẳng đến mức nghe rõ tiếng thở của từng người, chỉ cần 1 tiếng động nhỏ thôi mọi người ai cũng giật bắn mình hoảng sợ.

    Thế rồi bao lo âu hoảng sợ cũng đến ngày ông thấy đến cúng. Nghe kể ông thầy cúng lớn lắm hoành tráng lắm, chi phí cúng dường riêng cho ổng là 10 triệu, chi phí mua sắm đồ cúng khoảng 2.5 triệu. Ông ra tận đầu hẻm rước vong, hàng xóm nói hồi giờ cũng thấy nhiều thầy cúng mà không thấy ai cúng kỹ và hoành tráng như ông thầy này. Nhưng kết quả thì không tương xứng với sự hoành tráng này.

    Ngay sau khi vị thầy Mật tông này cúng xong buổi chiều thì buổi tối chị Thiều nhìn ra cửa thấy cái vong nó bây giờ mặc áo lam. Chị Thiều nói cúng rồi mà sao vẫn còn thấy vậy chị Hai. Chị Hai nói ai biết đâu mày để chị hỏi ổng coi. Câu hỏi của chị Thiều như gáo nước lạnh dội vào mặt chị Hai, bao nhiêu hy vọng bao nhiêu kỳ vọng đặt hết vào buổi lễ cúng của thầy, vậy mà con em gái nó lại buộc miệng nói như vậy? Chi mà ác vậy trời, thầy mới cúng buổi chiều mà buổi tối nó lại nói vậy. Tất cả như sụp đổ, ngọn lửa hy vọng kia đã tắt ngủm mà thay vào đó là sự hoang mang được bắt đầu nhen nhóm lên. Niềm vui chưa được bao lâu thì liền sau đó là nỗi buồn và sự lo lắng hoang mang, chẳng lẽ tái lập cảnh cũ ai mà sống nỗi.

    Còn bà dì Vân của chị Hai, tới nhà chơi rồi ngủ lại, dì vừa thiêu thiêu ngủ thì có người lấy tay móc miệng dì trong đầu dì nói đứa nào mà giỡn ác vậy đang ngủ mà cứ lấy tay thọc vào miệng ah. Nhưng dì cố gượng dậy không được bị mấy lần như vậy dì ráng dùng hết sức gồng người hất cái tay thọc vào miệng ra rồi dì tỉnh dậy, mặt mày tái xanh mồ hôi lấm tấm, dì cũng sợ quá niệm Phật suốt thôi không dám ngủ nữa. Dì mới hỏi sao cúng rồi mà còn vậy con?

    Rồi mấy ngày sau thì hiện tượng chạy rầm rầm trên cầu thang và trên gác lại tiếp diễn ra như cũ. Chị Hai hoang mang gọi điện hỏi thầy thì bị thầy la nói rằng cúng rồi rước đi rồi sao còn ở đó được, làm gì có vong nào mà mặc áo lam chứ.

    Khi bị thầy la như vậy chị Hai cũng không biết làm sao vì đối với chị thầy là người cao tay ấn nhất rồi. Sau đó chị cũng có mời một thầy ở Hóc Môn chị thường lui tới nơi thầy nhờ thầy tới nhà tụng kinh cầu an nhưng cũng không có kết quả gì? Chị cũng không biết làm sao nữa hàng ngày chị tụng kinh hồi hướng cho vong đó và cầu xin bồ tát Quán Âm gia hộ cho chị gặp được đúng thầy có thể hóa giải giúp chị chuyện này.

    Trong khoảng thời gian chờ đợi gặp vị thầy mới này thì những việc kỳ quái cứ tiếp diễn làm cho những người trong gia đình hoang mang lo sợ, thằng con chị nó sợ ma lắm nó ít khi ra nhà sau khi cần gì ra nhà sau hay đi toilet thì nó chạy ù một mạch xuống lấy đồ rồi chạy ù lên lại, trên gác thì không ai dám ở, hầu như mọi người tập trung ở nhà trước và phòng buồng (nhà chị tầng dưới là phòng khách nơi chị may đồ, có bàn thờ Bồ tát Quán Thế Âm, tiếp đến là phòng ngủ, phía dưới là toilet và nhà bếp phía trên là gác và phòng kho chứa đồ). Bây giờ không còn cách nào khác ngoài cách là sống chung với lũ, tu tập hồi hướng cho vong đợi duyên để gặp được vị thầy giúp cho chị.

    Sau đó khoảng 1 năm vào khoảng tháng 2 AL-2015 mình và mẹ mình ghé nhà chị chơi và nghe chị tường thuật lại sự tình. Mình mới khuyên chị an tâm đi cứ làm theo lời em chỉ dẫn sẽ có kết quả vì tụi em giúp nhiều người rồi, hóa giải những lá bùa âm binh âm tướng của các thầy pháp mà không ai dám đụng vào huống chi đây chỉ là vong linh trong nhà. Thật ra không phải tự nhiên mà chị mua căn nhà này tất cả là do chị có duyên nghiệp với cái vong này, tại sao nhà bán rẻ hơn nhiều so với giá thị trường mà người khác không mua được mà chị mua được tất cả là do duyên nghiệp. Trong phúc có họa trong họa có phúc nghĩa là sao? Chị có phúc mới mua được ngôi nhà giá rẻ thoáng mát sạch sẽ nhưng kèm theo đó là cái họa có vong trong nhà làm mọi người trong nhà hoang mang lo sợ trong một thời gian, nhưng nhờ cái họa này chị mới tu tập tinh tấn biết đến cốt lõi Phật pháp mà tu tập hóa giải cái nghiệp này, khi chị tu tập tốt hồi hướng cho cái vong được siêu thoát thì chị tiến sâu tiến bộ hơn một bậc trong Phật pháp còn lúc trước chị có tu có tin tưởng Phật pháp nhưng chưa siêng năng, chưa tập trung vào việc tu tâm sửa tánh, chưa khởi lòng từ bi rộng lớn. Cho nên trong họa có phúc là vậy, chị tu tập tốt sẽ là hành trang sau này chị về cực lạc và để phúc lại cho con chị.

    Còn cái vong này nó đáng thương hơn đáng trách, chắc hẳn nó phải chết tức tưởi lắm và cũng có năng lực lắm nên ông thầy Mật tông không thu phục được nó. Nhưng dù nó có năng lực cao như thế nào cũng phải quy phục dưới chân Phật pháp mà sám hối tội lỗi của mình. Vì chúng sanh kia mang nỗi uất hận nhiều năm mà không siêu thoát, sống trong sự đau khổ một thời gian dài, sống như vậy thì thật đáng thương hơn đáng trách. Chắc duyên của nó chờ đợi bao nhiêu năm nay đã đến rồi, chắc thấy chị có tâm nên tác động chị giúp nó sớm siêu thoát mà thôi. Bây giờ trong thời gian chờ đợi lập pháp đàn chị đi đứng nằm ngồi niệm Phật hồi hướng cho nó, Tụi em lập pháp đàn cầu siêu khai thị cho nó đừng có phá chị nữa để chị tu tập hồi hướng công đức cho họ. Khi phước đức đủ đầy thì họ sẽ đi thôi, họ sẽ về phá nếu chị tu tập không tinh tấn, chứ không phải lập pháp đàn là hết hẳn, hết sớm hay muộn nhanh hay chậm phụ thuộc vào nỗ lực tu tập của chị.
    Lên hệ trao đổi phật pháp qua nick sky: hieubuikhuong hoặc facebook https://www.facebook.com/profile.php?id=100009987160842

  2. #2

    Mặc định

    III. Diễn biến pháp đàn:

    Pháp đàn này chúng tôi thực hiện theo nghi thức cúng cầu siêu như các pháp đàn trước. Tỷ Diệu An tác pháp thì thấy vong này là một vong nam đã thành quỷ bị cụt mất đầu, nó đau đớn rên siết ôm cái đầu của nó, vong này đã chết lâu năm rồi. Sau đó tỷ Diệu An tác pháp nói chuyện với vong quỷ. Nó kể như sau:

    Nó tên là Thanh, khi nó sống là một tay anh chị phá làng phá xóm nhậu nhẹt bê tha, nó khoảng 30 tuổi nhà sống gần khu vực đó, vì có mâu thuẫn với bọn lính Mỹ mới bị chúng nó đem tới đây chặt đứt cổ, nó cho thấy quang cảnh ngày xưa khu này vắng vẻ sình lầy. Vì nó chết tức tưởi như vậy đau đớn đứt cổ mà người nhà không biết dẫn vong về nhà để nó lang thang khắp xóm lâu ngày uất khí hận thù sâu dày mà trở thành quỷ làm đại ca khu này. Nó kể mấy ông thầy bà không có tâm đến cúng chẳng có tác dụng gì và nó không những không đi mà còn phá càng nhiều hơn, nhiều khi còn đảnh đuổi mấy ông thầy bỏ chạy. Nó kể ông thầy mật tông kia tuy có năng lực nhưng trong vô hình nó cũng có năng lực không kém gì ổng, ổng cúng mà tâm ổng chỉ nghĩ đến tiền và làm sao bắt nó đi chứ không có từ bi thương xót cho nó và tìm cách giúp đỡ nó vì nó rất đau khổ hàng ngày phải chịu nỗi đau đớn đầu lìa khỏi xác, thì làm sao nó đi được. Cái nó cần là cần vị thầy có tâm từ bi rộng lớn giúp nó xoa dịu nỗi đau khổ trong tâm thức của nó. Còn ông thầy kia cúng chỉ nghĩ đến tiền nên không có độ được cho nó. Nhưng mà gia chủ trong ngôi gia này có lòng bây giờ đến duyên rồi tôi phải đi. Gia chủ nhiều lúc cũng dễ thương nhiều lúc quạu lên rồi cũng dữ dằn, tôi thường hay ở trên gác bếp ngay cái phòng kho chất đồ đạc. Nó nói nó mến ngôi gia này. Tỷ Diệu An thấy lạ mới hỏi tại sao mến người ta mà quậy người ta làm gì? Nọ nói nó phải quậy để người trần gian biết đến sự hiện diện của nó, nếu không quậy thì làm sao biết tôi có ở đây mà mời thầy về giúp tôi siêu thoát.

    Nó còn khen chị Hai của Thiện Thuận nấu cơm nấu đồ ăn ngon vì chỗ nó ở phía trên gác bếp. Nó kể rõ trong nhà nó ghét ai nó thương ai nó hù ai hỏi lại người nhà thì đúng như vậy.
    Sau đó nhóm Ngôi Nhà Tâm Phật chúng tôi ngồi thành vòng tròn dùng hết tâm lực tác pháp hàn gắn cái đầu vào cái thân rồi chữa lành vết thương ngay cổ cho thần thức của vong quỷ, nó không còn đau đớn ôm cái vết thương đau ở cổ nữa. Chúng tôi gia trì thần chú vào cát tán sa và an tất hương để xông nhà đẩy hết những âm khí ra khỏi nhà.

    Chúng tôi tụng kinh và dùng tâm lực khai thị cho vong linh buông xả hết các oán hận, buông xả đi tham sân si phiền não cùng theo chư vị đi tu tập để sớm được siêu thoát tái sanh lại cõi người mà biết sớm Phật pháp để trở thành người có ích cho đời và cho Phật pháp. Chứ đã hơn 50 năm sống trong màn đêm u tối, sống trong khổ đau hàng ngày phải chịu khổ đau từ thân tâm, thân thì đau đớn rên rỉ gào thét vì vết thương, tâm thì uất hận sân si như vậy khác nào sống trong địa ngục. Chẳng lẽ vong linh muốn tiếp tục sống cái cảnh ngục tù như vậy sao? Nay nhân duyên đến hãy nương theo ánh sáng từ bi của chư Phật mà tu tập, buông xuống vạn duyên, 50 năm đã trôi qua tất cả ông bà cha mẹ anh em cũng đã trở thành người thiên cổ, mà nếu có sống thì cũng không còn ai nhớ nghĩ đến mình nữa, vậy đâu còn gì để mà lưu luyến cái cõi ta bà đầy nghiệp lực này nữa. Thay vì thế, hãy quay đầu nương theo ánh sáng Phật pháp cùng tu tập với chị Tuyết mỗi khi chị Tuyết hành trì đừng phá ngôi gia của người nữ này nữa để cho người nữ này an tâm tu tập hàng ngày sẽ hồi hướng công đức tu tập cho quý vị sớm được siêu thoát.

    Sau khi tác pháp xong chúng tôi ngồi nói chuyện với vong. Vong cảm ơn chúng tôi đã giúp vong gắn lại cái cổ bây giờ họ hết đau rồi. Tỷ Diệu An hỏi vong có cần gì nữa không vong nói lúc trước cần nhiều thứ lắm do đau ở cổ và ăn không được bây giờ hết đau rồi ăn được rồi. Bây giờ vì cái cổ mới gắn lại nên ăn cơm không được họ chỉ ăn cháo loãng thiệt loãng. Đọc tới đây nhiều bạn sẽ thắc mắc là không còn thân tứ đại sao mà ăn được thì họ giải thích, họ ăn ở đây không phải ăn như người trần gian mà là ngửi, vì thần thức họ bị nghiệp nặng nên họ ngửi những món như cơm đó họ bị ngẹn, họ ngửi cháo loãng thì thần thức họ thấy ấm áp. Đây cũng lý do giải vì sao chúng ta cúng cô hồn thường cúng cháo loãng là vậy. Dù chỉ là hồn ma bóng quế nhưng những thần thức không bị nghiệp thì họ ngửi vật thực họ thấy ấm áp còn những thần thức bị nghiệp như tôi khi ngửi sẽ bị nghẹn cái cổ cho dù chỉ là ngửi, chỉ khi nào nghiệp nhẹ hơn thì họ ngửi các vật thực họ mới thấy ấm áp không có bị ngẹn ngay cổ. Họ nói khi họ chết ngay thời điểm mà họ chết đó thần thức của họ đau đớn lắm, thì cái nghiệp đó còn nằm hoài cứ đau đớn hoài dù cho họ chết lâu lắm rồi, thì cái nghiệp vẫn còn hoài đau đớn hoài chứ không phải cứ chết lâu là nó hết cái đau đớn, không phải vậy. Nên bị nghiệp là chổ đó không thoát ra được lúc nào cũng đau đớn hết đó, trên cổ máu lúc nào cũng chảy hết đó. Họ nói cũng là do nhân quả do khi sống họ tạo nhiều ác nghiệp nên lãnh hậu quả khi chết đau đớn như vậy. Đây cũng là nhân duyên để cho người đời không còn suy nghĩ chết là hết mà vô tư tạo tác nghiệp, thì cái quả nhận lãnh chết trong đau đớn và khi không còn thân tứ đại thì vẫn mãi đau đớn đói khát, cái đau đớn đói khát này kéo dài từ ngày này sang ngày khác tiếp diễn hàng ngày trong thần thức thì nó còn ghê sợ gấp vạn lần so với cái chết 1 lần của thân tứ đại. Nghiệp lực tội lỗi bao vây quanh mình, chính nghiệp lực mình tạo ra hành hạ chính mình, nghiệp lực của mình gieo tạo ra là địa ngục nung đốt chính mình chứ không phải ai tạo ra địa ngục bắt mình nhốt vào mà hành hạ mình, tất cả là do tội lỗi của mình tội ác của mình tạo ra địa ngục cho chính mình, hành hạ chính bản thân mình. Vì thế người đời khi còn thân tứ đại hãy ráng trân quý sống lương thiện, tu tâm sửa tánh, tu nhân tích đức, tụng kinh niệm Phật, làm nhiều điều thiện lành chứ đừng gây ra tội lỗi như tôi. Tôi phải sống trong đau đớn, sống trong đị ngục hôi thối, sống trong bóng tối, sống trong đói khát suốt hơn nửa thế kỷ, hàng giờ hàng phút trôi qua đối với tôi đều là cực hình.

    Họ nói các vong linh khu xung quanh khu đất này đông lắm, khi nhóm cúng là họ đứng ở ngoài đông lắm, tội nghiệp họ lắm, họ cũng đau khổ lắm, họ cũng muốn vào lắm nhưng không vào được vì chưa đến duyên (thường làm pháp đàn thì có long thần hộ pháp trấn giữ đàn pháp nên vong linh không thể xâm nhập vào đàn pháp trừ khi được lệnh của bề trên), những vong linh này đủ mọi thành phần chết oan có, chết do tai nạn có, chết do bệnh tật có…Họ xin gia chủ mỗi ngày hành trì hay làm việc thiện gì có lợi ích cho chúng sanh xin hồi hướng hết tất cả công đức cho họ để họ sớm siêu thoát. Họ khóc họ nói họ không muốn ở đây đâu nhưng do nghiệp lực họ đi không có được, chứ đâu có ai muốn ở một chỗ hoài ra không được đi không được nó tối thui ah, một mình đau khổ không ai thấy không ai biết hết, rồi cái nghiệp nó hành đau lớn. Họ không muốn ở lại đâu nhưng do cái nghiệp. Muốn siêu độ được cho họ thì người đó phải có cái tâm từ bi rộng lớn mới độ cho họ được chứ không phải cái hình tướng mà độ họ được, nếu hình tướng nhưng không có cái tâm cho dù có cúng bài lập đàn tràng hoành tráng nhưng người ta không nhận được. Quan trọng nhất là cái tâm, cho dù tụi em là tại gia năng lực không nhiều nhưng với cái tâm thành vì chúng sanh không vì tiền, không nghĩ bất cứ vụ lợi gì cho chính mình, chỉ biết cứu người là cứu vậy thôi, chính vì cái tâm đó mới độ được cho họ.

    Sau đó vong đồng ý cùng chị Hai hàng ngày tu tập đến khi phước duyên đủ đầy sẽ siêu thoát.
    Chúng tôi lại tiếp tục khai thị cho người nhà đại ý cũng như lần trước khai . Vì phải nhắc đi nhắc lại nhiều lần thì người đời họ mới nhớ nhiều khi cũng thấy phiền hà vì nói đi nói lại cũng vài ý đó, nhưng biết sao bây giờ mình muốn những điều tốt đẹp đến với mọi người. Tâm con người vốn dĩ như con tuấn mã chạy nhảy lung tung nên cần phải nói đi nói lại nhiều lần để khắc trong tiềm thức mà thực hành đúng như lời mình khai thị thì mới có kết quả được:

    Chị Hai vong linh sẽ cùng chị tu tập không có phá chị nữa nhưng với điều kiện chị phải tu tập tinh tấn, tu sửa tâm tánh để mà có phước đức hồi hướng cho vong. Mùng 1 với 16 chị cúng cho vong cháo loãng, trái cây, vàng mã, 1 ít đồ chay. Rồi làm từ thiện thấy ai khó khăn giúp đỡ hoặc phóng sanh để có phước đức hồi hướng cho vong. Nếu chị tu tập không tốt tâm tánh không sửa thì vong linh nó không nhận được phước đức nó sẽ phá chị trở lại, có gì bất thường hãy liên hệ với em. Trước khi vong linh siêu thoát thì nó sẽ báo hiệu những điều đặc biệt để cho chị biết.

    Chị Hai có ý gửi tiền cúng dường cho nhóm Ngôi Nhà Tâm Phật thì Thiện Thuận từ chối: Tụi em hồi giờ cúng giúp cho mọi người không có lấy đồng nào cả vì xuất phát từ cái tâm từ bi thương yêu chúng sanh mà giúp người đây là động lực giúp tụi em làm những công việc mà người đời thường nói vác tù và hàng tổng, chứ không phải vì tiền mới giúp. Đa số những người mà nhờ tụi em họ đều nghèo khó hoặc đi gặp nhiều thầy bà cũng hết tiền hết bạc, nhiều người còn lâm vào nợ nần tùm lum hết thì nỡ lòng nào mà lấy tiền họ. Cái tụi em cần là chị tu tập tinh tấn hóa giải nghiệp lực, và chị giúp nhiều người biết đến Phật pháp như chị.

    IV. Kết quả pháp đàn:

    Từ khi hôm pháp đàn thực hiện thì chị thấy không còn hiện tượng gì bất thường trong nhà, nên chị vui lắm gọi điện cảm ơn nhóm đã giúp chị.

    Nhưng gần 2 tháng sau chị gọi điện cho Thiện Thuận rằng 3 ngày nay chị thấy nó về thấy cái bóng nó cứ ở sau lưng, lên xuống cầu thang nhưng nhẹ nhàng hơn ít hơn trước, không có phá như trước nữa. Tỷ Diệu An xem ra là vong linh này nó ngang bướng, do nghiệp lực sâu dày nó không chịu tu mà muốn quậy phá trở lại. Điều này cũng dễ hiểu như người đời mình một người bịnh thường mà biểu tu đâu có tu được liền cũng lên bờ xuống ruộng 5-7 lần may ra mới dốc lòng tu được huống chi là một vong quỷ nó chết 50 năm quen làm đại ca quậy phá xóm làng như vậy, bây giờ biểu nó tu liền thì cũng khó thực hiện ngay tức khắc. Còn Chị Hai tu tập rất thành tâm và tinh tấn, lúc nào cũng hồi hướng công đức cho nó, chỉ có khen chứ không có chổ nào chê chị được.

    Thế là tối hôm sau Thiện Thuận cùng tỷ Diệu An và huynh Thiện Pháp đến nhà chị Hai tác pháp lần nữa. Hỏi vong quỷ sao nói tu tập với chị Hai không có quậy phá nữa mà bây giờ giở chứng ngang bướng về phá chị là sao? Nó mới trả lời tại nó thèm máu quá, vì nó là quỷ mà chuyên hút máu tươi để sống, mà chị Hai thì cúng chay nên nó ăn không có ngon, nên phải quậy. Chúng tôi bắt đầu tác pháp, tỷ Diệu An khai thị vong linh nếu còn ngang bướng không chịu tu tập mà phá chị Hai một lần nữa thì chúng tôi sẽ dùng lửa tam muội đốt cháy vong linh, bây giờ có muốn đốt không? Vong linh quỳ xin tha cho vong linh, vong linh sẽ cố gằng tu tập thật tốt không có dám phá nữa. Nhận thấy để vong linh ở nhà chị Hai tu tập cùng với chị Hai không có ổn vì dù cũng là vong quỷ mà chị Hai là người không có năng lực khó thuần hóa được vong, với lại vong quỷ là đại ca khu này ngoài nhà thì bọn đàn em lâu la nó cứ chèo kéo nư vậy sao mà tu được. Nên tỷ Diệu An mới tác pháp xin bề trên dẫn vong quỷ vào một ngôi miếu gần nhà để tu tập, nơi đó có chư vị kèm cặp tu tập và trấn giữ không cho đi lung tung.

    Vong linh hứa sẽ tu tập tốt không dám về nhà phá nữa nhưng nếu chị Hai Thiện Thuận không tu tập tốt thì vong linh sẽ không nhận được công đức vong sẽ xin chư vị ngôi miếu về nhắc nhở chị.
    Rồi sau đó khoảng hai tháng sau nữa nhân 1 pháp đàn tổ chức ở nhà bạn của tỷ Diệu An cũng ở quận Gò Vấp gần nhà chị Hai, chị Hai ghé qua tham dự và nhờ nhóm xem vì sao mấy ngày hôm nay vong linh nó lại về nữa. Qua xem xét hỏi vong linh thì nó nói do chị niệm Phật mà không nhiếp tâm nên không có phát sinh công đức nó không có hưởng được công đức từ sự tu tập của chị, dạo này tính tình chị cũng nỏng nảy hay sân hay bực bội khó chịu. Sau đó hỏi chị vong nó nói vậy có đúng không? Chị trả lời là đúng vì dạo này mối hàng quen của chị nó khó khăn nó không đặt hàng cho chị nữa nên thu nhập cũng thấp rồi sanh ra khó chịu bực bội với chồng con nên niệm Phật không nhiếp tâm được, niệm Phật mà tâm cứ nghĩ công việc và những chuyện bực bội trong lòng.

    Thiện Thuận khuyên chị đây cũng là may mắn cái phước của chị, có người theo sát nhắc nhở chị biết sai chỗ nào mà sửa để mình tu tập càng ngày tốt hơn. Do đó, chị đừng buồn và nản lòng cố gắng lên rồi từ từ sẽ thành công.
    Cứ như vậy chị tu tập tinh tấn và thỉnh thoảng có về là chị biết mình tu tập thiếu xót chổ nào và ráng khắc phục tu tập cho đến hết. Cho đến ngày vía mẹ Quán Âm 19-12 âm lịch năm 2016 chị Hai cùng chị Thương dự định đi đến chùa ở trung tâm Sài Gòn nhưng vì đường kẹt xe quá nên hai chị em ghé vào ngôi chùa trên đường kẹt xe thì tình cờ đến lúc thầy kêu các Phật tử lạy 500 lạy. Do không có sự chuẩn bị trước tinh thần và từ trước đến nay cũng không có lạy nhiều như thế nên chị cầu nguyện mẹ Quán Âm gia hộ cho chị hoàn thành 500 lạy. Nhiệm màu thay chị lạy hết 500 lạy mà không mỏi mệt gì. Sau khi lạy xong chị hồi hướng tất cả công đức lạy 500 lạy đó cho vong linh kia.

    Vài ngày sau có hiện tượng cực kỳ đặc biệt và rất khó hiểu là trong 3 ngày liên tiếp bình hoa chưng trên bàn thờ Phật rơi xuống bể. Cứ tầm 5-6 giờ sáng thì bình hoa trên bàn Phật rơi xuống bể, chị phải mua 3 bình hoa về thay thế trong trong 3 ngày liên tiếp. Điều kỳ lạ là khi bình hoa lần thứ nhất rơi thì dĩ nhiên lần 2 và lần 3 phải rút kinh nghiệm đặt sát bên trong thì không có lý do gì mà rớt xuống được đến lần 3 và rớt liên tiếp như vậy. Nên khi lần thứ 3 rơi anh rể chồng chị Hai nói thật là vô lý bình hoa đặt như thế này không thể nào mà rơi được chỉ có ma làm mà thôi.

    Chị Hai thì cứ nghĩ là do mình tu tập chưa tinh tấn nên vong linh nó nhắc mình chứ không có nghĩ là dấu hiệu đặc biệt vong báo cho chị trước khi nó siêu thoát. Vì trong tâm chị nghĩ cái ông nội này cứng đầu quá dễ gì mà siêu phải chục năm sau mới siêu được chứ mới đây mà siêu nhanh thế.

    Nhưng từ hôm đó trở đi là trong nhà không còn bất kỳ hiện tượng bất thường nào cả, chị thấy thoải mái nhẹ nhàng hơn cho đến tận bây giờ, nên chị thắc mắc và nghĩ rằng chắc vong nó siêu rồi nó làm bể 3 cái bình bông như vậy để báo hiệu cho mình biết nó siêu thoát. Mãi cách đây mấy hôm chị Thiều qua nhà chơi chị mới nhờ chị Thiều hỏi tỷ Diệu An thì tỷ cho biết vong nó siêu lâu rồi, 3 bình bông bể là do vong tác động để báo hiệu cảm ơn chị trước khi nó siêu thoát.

    Sau khi biết vong siêu thoát chị gọi điện cảm ơn mình và nhờ mình chuyển lời cảm ơn của chị đến các thành viên trong nhóm Ngôi Nhà Tâm Phật vì chị không có cơ hội gặp gỡ từng người trong nhóm. Khi nghe tin chị nói vong siêu thoát mình rất mừng, mừng vì không những thành công trong việc hóa giải ngôi gia của chị mà quan trọng là giúp được một chúng sanh đau khổ hơn 50 năm trời được siêu thoát, tiếp đến là mừng vì chị Hai Thiện Thuận tu tập tinh tấn, thành tâm tu tập một lòng hồi hướng cho vong linh, tâm tánh đã tu sửa mới phát sinh công đức đủ đầy mà hồi hướng cho vong linh sớm siêu thoát như vậy. Mừng hơn nữa khi nghe chị kể là căn bệnh kinh niên viêm họng của chị mấy chục năm uống nhiều thuốc tây ta cũng không bớt nhưng nhờ niệm Phật tinh tấn mà hết luôn.

    Chị cảm ơn mình và nhóm hoài mình nói chổ chị em mà cảm ơn hoài, em giúp được chị cái gì thì em giúp thôi, chị cảm ơn em bằng cách tu tập tinh tấn tu tâm sửa tánh và giúp nhiều người trong gia đình và người xung quanh mình biết đến đạo Phật là được!

    Phật pháp thật nhiệm màu và rất ly kỳ đã xoay chuyển gia đình chị Hai như vậy. Còn các bạn thì sao, hãy cố gằng tu tập tinh để xoay chuyển nghiệp lực bản thân mình và gia đình mình.

    Thiện Thuận cảm ơn mười Phương chư Phật chư Bồ tát, chư hiền thánh tăng, chư vị long thần hộ pháp đã gia hộ cho pháp đàn thành công.
    Cảm ơn các bạn đạo nhóm Ngôi nhà Tâm Phật đã bỏ thời gian công sức một lòng vì chúng sanh tụng kinh niệm phật trì chú cùng nhau thực hiện Pháp đàn thành công.
    Cầu mong cho suối nguồn Phật pháp luôn tuôn chảy trong tâm mỗi người.

    Nam mô đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát!
    Nam mô A di đà Phật!
    Đệ tử Thiện Thuận (Phapchieumt) kính bút ngày 27-12-2016 (Dương Lịch).
    Lên hệ trao đổi phật pháp qua nick sky: hieubuikhuong hoặc facebook https://www.facebook.com/profile.php?id=100009987160842

  3. #3

    Mặc định

    Hay quá huynh phapchieumt!!!

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Trả lời: 37
    Bài mới gởi: 26-05-2017, 01:32 PM
  2. LINH ỨNG LẠ TRONG LỄ CẦU SIÊU & TỤNG KINH NIỆM PHẬT !
    By Dieudiem in forum Tâm linh – Tín ngưỡng – Siêu hình học – Ngoại cảm
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 19-06-2013, 12:43 PM
  3. Khai Thị Tuyên Hóa Thượng Nhân
    By luckyboy624 in forum Thiền Tông
    Trả lời: 2
    Bài mới gởi: 21-12-2011, 09:49 AM
  4. Trích tuyển lời khai thị của đại sư Hành Sách
    By bachliencu in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 30-05-2011, 09:32 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •