Nguyên văn bởi
b_q
Xin cám ơn những đóng góp của các huynh, dạo này việc ngồi thiền của mình đã đở hơn nhiều rồi, ko còn cảm tháy những dấu hiệu lạ nữa và người của mình củng ngưng đổ mồ hôi nhiều rồi, ngồi thiền rất là thoải mái và vui vẻ ( chỉ có lâu lâu vẩn còn đau lưng, hihi). bây giờ thì mình chỉ tháy ánh sáng đó thôi đôi lúc ánh sáng đó bao quanh hết tâm của mình, lúc đó cơ thể của mình ko còn cảm giác nữa (chân, tay, thân), và những cảnh vật xung quanh ko còn nữa, giống như rớt vào 1 ko gian khác ( hố đen chẳng hạn), cảm giác mọi vật xung quanh mình biến mất, chỉ còn mỗi tâm mình ơ đó, cảm giác này chỉ được vài phút và ko thể kiếm lại (có thể lúc đó tâm dao động, mong gặp lại cảm giác đó ). Việc ngồi thiền bay giờ 40-45' khi nhắm mắt lại vả đến lúc mở mắt ra ko lâu như hồi xưa nửa, giống như mình mới ngồi được 5-10'. Và củng nhờ những lời khuyên của các huynh mình đã thay đổi được nhiều.
p/s: trong lúc ngồi thiền mình đã rút ra được 1 số kinh nghiệm, để cho tiến trình thiền của mình tiến triển hơn , mình củng biết lo do căng cơ mổi người, nên có người le có người châm, nhưng mình nghỉ có thêm phương pháp đúng thì sẽ lẹ hơn. Nhưng ko dám nói ra, chỉ sợ các huynh đây chê cười. Nên mình cứ đúc kết từ từ, để dành cho những ai cần thì mình sẽ chia sẽ hết. Nam mô a di đà phật.
Cái này ngoài lề tí xíu: dạo này đi ra đường ai củng khen sao da mặt dạo này hồng hào và sáng quá vậy, có sài gì ko, mình bật mí là nhờ sài "THIỀN", hihi. Lúc trước ko ai hỏii, từ ngày ngồi thiền tháy ai củng hỏi thăm, như vậy có phải là do ngồi thiền ko ạ ?
Bookmarks