kết quả từ 1 tới 20 trên 39

Ðề tài: NHỮNG MẨU TRUYỆN MA QUÁI CÓ THẬT 100%

Threaded View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #30
    Đai Đen Avatar của changchancuu
    Gia nhập
    Nov 2011
    Nơi cư ngụ
    ĐẠI HỌC BÔNBA
    Bài gởi
    688

    Mặc định THẦN XÀ BÁO OÁN

    “Thần xà” báo oán khiến 6 người trong gia đình chết thảm ở Thái Bình (Kỳ 2)
    Nhà báo Phạm Ngọc Dương (Báo điện tử VTC News – vtc.vn) đã ghi chép lại câu chuyện kinh thiên động địa, không thể lý giải này làm tư liệu. Anh đã không đăng báo, mà coi đây là tư liệu bí mật, giờ anh mới công bố.

    Bài 2: “Quan hoàng xà” hóa rắn khổng lồ khiến mọi người kinh khiếp


    Những vụ chết chóc hãi hùng ập đến đại gia đình nhà ông Trần Văn Rạng (Xóm 9, Vũ Tây, Kiến Xương, Thái Bình) sau khi anh con trai thứ 3 Trần Văn Út phá ngôi miếu nhỏ nằm trong phần đất nhà mình để xây nhà. Ban đầu là vật nuôi lăn ra chết, rồi tiếp tục đến người chết. Những cái chết cứ tuần tự diễn ra kinh hãi với đại gia đình ông Rạng, mà không gì có thể ngăn nổi. Bắt đầu từ lúc phá miếu, cho đến tận gần đây, sự xuất hiện của con rắn khổng lồ quanh quẩn ở nhà ông Rạng, vẫn khiến mọi người sợ hãi. Sự hiện diện của con rắn này khiến câu chuyện càng thêm phần kỳ bí, kinh dị.

    Vung xà beng phá miếu

    Như đã nói ở kỳ trước, hồi dựng ngôi nhà nhỏ, dù ngôi miếu nằm ở trước nhà, nhưng ở khuôn viên của vườn, không ảnh hưởng đến lối đi, sinh hoạt, nên anh Trần Văn Út không đụng chạm gì đến ngôi miếu. Đại gia đình ông Rạng đều là những người chu toàn vấn đề tâm linh, nên ngày lễ, Tết, rằm, mùng một, đều hương khói cúng bái thần linh, thổ địa. Người dân trong xóm thấy ngôi miếu linh thiêng, nên cũng đến nhang khói, cầu khấn khá đông. Vì thế, đại gia đình ông Rạng lại càng có nhiều lộc. Tuy nhiên, khi ngôi nhà cấp 4 chật chội, khi gia cảnh khấm khá, vợ chồng anh Út bàn tính xây dựng ngôi nhà mái bằng khang trang, biến ngôi nhà cấp 4 thành bếp, thì không thể để ngôi miếu ở đó nữa. Ngôi miếu này vốn thờ 3 mẹ con người ăn mày, thờ cả thần linh thổ địa, để trấn long mạch, nhưng lại có con rắn lớn thi thoảng bò về ngự ở miếu. Nghĩ là thánh thần hóa thân, nên không ai dám bắt, không dám đuổi rắn đi. Con rắn cũng hiền lành, chẳng tấn công người bao giờ. Hôm quyết định phá miếu để di dời ra chỗ khác, thầy cúng cũng đến làm lễ long trọng. Ông thầy cúng này khẳng định rằng, thần linh đã hiện thân thành con rắn và phù hộ cho gia đình, xóm làng, do đó, mọi người không được bắt rắn, xua đuổi rắn đi. Sở dĩ, lúc nhìn thấy rắn, lúc không thấy rắn đâu, là vì thần linh biến hóa thành. Khi thần hiển linh, thì hóa thành rắn, còn khi thần về trời, thì con rắn biến mất. Đó là lý do vì sao thi thoảng mọi người mới bắt gặp rắn, mà lại thường xuyên gặp vào những ngày trọng đại.

    Thầy cúng làm lễ xong, mọi người vào nhà uống nước. Đúng vào buổi trưa, tiết xuân mát mẻ, nắng nhẹ, anh Trần Văn Út dùng xà beng đâm nhát đầu tiên. Mặc dù là người cứng cáp, chứ không yếu bóng vía như đàn bà, thế nhưng, anh Út cũng phải toát mồ hôi. Theo lời thầy cúng, thì anh là người xây nhà trên đất miếu, nên anh phải là người đầu tiên hạ miếu và cũng là người đầu tiên động thổ xây dựng ngôi miếu ra địa điểm mới. Thầy cúng sau khi làm lễ, đã xin âm dương và chỉ một lần tung đồng xu, đã chứng nghiệm. Việc phá miếu di chuyển ra chỗ khác, theo thầy cúng, là việc hợp lòng người và cũng hài lòng thần thánh. Bởi vì, nếu dựng nhà, ngôi miếu sẽ nằm ở ngay hiên, ở góc sân chỗ giáp nhà và bếp, như vậy người ở chẳng vui, mà thánh thần ngự ở đó cũng không đẹp đẽ gì. Mặc dù mọi điều đều đã thuận, nhưng mọi người phải động viên mãi, anh Út mới dám đâm xà beng. Khi anh Út dũng cảm phóng xà beng vào nóc miếu, ngói vỡ tung tóe, thì anh Viết, anh trai của anh Út cũng mang xẻng giúp một tay. Chưa đầy một tiếng đồng hồ, ngôi miếu nhỏ đã biến mất, thay vào đó là một đống gạch vỡ vụn.

    “Quan hoàng xà” xuất hiện



    Thế nhưng, ngay chiều hôm đó, sự việc kinh hoàng, như lời báo ứng khủng khiếp đã diễn ra, ngay tại địa điểm ngôi miếu này, đó là sự hiện diện của con rắn khổng lồ. Con rắn này vốn thi thoảng vẫn xuất hiện ở ngôi miếu vào những ngày trọng đại, nhưng nó chỉ ở một lát, rồi lại biến mất. Thế nhưng, hôm đó, sau khi phá miếu vài tiếng, khoảng 5 giờ chiều, con rắn to bằng ống điếu cày, cỡ cổ chân người lớn, dài khoảng 3m, treo thân lủng lẳng trên ngọn cây trứng gà. Con rắn có thân khoang đen khoang trắng nhìn rất kỳ dị, hãi hùng. Với thợ rắn bình thường, thì đây là loài hổ mang, có nọc độc khủng khiếp, cắn chết trâu bò hoặc vài mạng người. Cây trứng gà này vốn mọc cách ngôi miếu chừng 5 mét. Điều kỳ lạ là những quả trứng gà này rất to, quả nhỏ cũng bằng nắm tay, quả to bằng chiếc bát ăn cơm, thậm chí to như quả bưởi. Bình thường, đại gia đình ông Rạng, mỗi khi hái trứng gà ăn, đều đặt trên miếu hương khói, mời thần linh thưởng trước, rồi mới lấy về ăn hoặc phân phát cho mọi người, chứ không ai dám tự tiện hái trứng gà.

    Hôm “thần xà” xuất hiện, chính mắt ông Nguyễn Văn Thung (anh vợ ông Rạng) cũng nhìn thấy, nhưng nghĩ đó là con rắn bình thường, rồi thấy mọi người thần thánh hóa nó lên, nên ông bực mình bỏ về. Con rắn quấn đuôi trên ngọn cây, rồi thả mình thòng lõng xuống đất. Tuy nhiên, cái đầu nó bạnh ra, nhìn mọi người bằng con mắt vằn đó. Lưỡi mãng xà màu đen, thè ra lòng thòng. Nó treo trên cây như vậy, khiến không ai dám làm gì nữa. Điều lạ là mọi người nhìn con rắn đều kinh hãi. Bản thân hai anh em Út và Viết đều là nông dân, cày sâu cuốc bẫm, rắn rết bắt hàng ngày ở cánh đồng về làm thịt, thế nhưng, với con rắn ngự ở ngôi miếu này thì lại kính cẩn, không bao giờ dám động vào. Sự việc con rắn treo mình trên cành cây, rồi nhất quyết treo lủng lẳng trong tư thế đó, khiến hai anh em và tất cả mọi người chứng kiến đều tin rằng, một điềm báo khủng khiếp sẽ xảy đến với họ.

    Sau khi bàn bạc, mọi người thống nhất tạm dừng công việc, không tiếp tục nữa. Một người được phân công đi gọi ông thầy cúng lúc trưa ở xã Quốc Tuấn bên cạnh. Chừng nửa tiếng sau, ông thầy này được chở đến. Vừa nhìn thấy con rắn, ông thầy cúng trợn mắt, bủn rủn tay chân, cứng hàm không nói được gì cả. Ai nhìn cảnh đó cũng không hiểu vì sao, tưởng ông thầy cúng này bị trúng gió. Mọi người phải đỡ ông vào chỗ mát, sức dầu gió Trường Sơn cho ông. Người bóp tay, bóp chân, người day thái dương. Vài phút sau, ông thầy cúng mới tỉnh lại. Tuy nhiên, vừa sực tỉnh, thì ông chạy đến gần chỗ con rắn đang treo mình, dập đầu vái lạy. Không ai hiểu ông nói gì, nhưng đại để là cầu xin thần rắn tha mạng cho ông và tha mạng cho cả nhà mình. Vái xong, ông thắp mấy nén nhang, cắm ngay gốc cây trứng gà, rồi từ biệt gia đình. Trước khi đi, ông còn bảo: “Từ nay gia đình đừng gọi tôi nữa. Tôi chịu rồi, không đủ sức giải quyết chuyện này nữa đâu. Nếu có chuyện gì xảy ra, thì gia đình đi tìm thầy khác nhé”. Sau hôm đó, kéo dài cả năm trời, cả đại gia đình ông Rạng náo loạn vì những cái chết khủng khiếp, kỳ quặc. Gia đình đã mời hàng chục thầy cúng, thầy bói, và có nhiều lần qua nhà ông thầy cúng này, song ông nhất mực từ chối. Nghe nói, hàng ngày ông ăn chay, tụng kinh gõ mõ, sám hối những việc đã làm. Ông còn lập cả ngôi miếu và đắp hình một con rắn to tướng, có mào, miệng há to, lưỡi thòng lòng nhìn gớm ghiếc để cúng tế ngày đêm. Đồn rằng, ông nghĩ chính mình đã tiếp tay cho gia đình ông Rạng phá ngôi miếu, nơi trú ngụ của “thần xà”, nên ông rất sợ hãi. Ông dựng ngôi miếu, thờ “thần xà” là để mong “thần xà” tha tội, không bắt ông đi.

    Quay lại chuyện con rắn treo mình trên cây trứng gà. Con rắn treo mình từ chiều đến khoảng 7 giờ tối, thì nó quấn mình vào thân cây, bò xuống. Con rắn bò ra phía bụi tre sát bờ ao, rồi cứ thế bò dọc bờ ao và biến mất vào một bụi cỏ lớn rậm rạp phía nhà anh Viết. Hôm sau, mọi người dậy sớm, thì không thấy con rắn xuất hiện nữa. Tuy nhiên, chưa ai dám làm gì. Nhờ ông thầy cúng kia không được, nhiều người mách ông Rạng tìm gặp ông thầy Mơ ở huyện Tiền Hải. Ông Mơ là thầy bói, thầy cúng, thầy địa lý khá nổi tiếng ở tỉnh Thái Bình. Ông này chuyên xem thế đất, thế nhà, trấn yểm long mạch, thậm chí cắm đất để xây dựng đình chùa. Với khả năng siêu phàm đó, gia đình ông Rạng tin rằng, ông Mơ sẽ có cách giúp được gia đình ông.

    Khi mấy người trong gia đình ông Rạng tìm đến, ông Mơ yêu cầu vào phủ nhà ông, thắp nhang, để ông xin âm dương. Xin âm dương xong, thì ông này bảo: “Đó không phải là con rắn bình thường đâu. Đó là “quan hoàng xà” hóa thành rắn để ngự ở miếu đấy. Tôi xin âm dương thì thấy thuận rồi, gia đình cứ động thổ làm nhà đi, nhưng cần phải nhớ, là nhất định không được động vào “quan hoàng xà”. Chỉ cần đánh “quan hoàng xà” một cái, hoặc đuổi “quan hoàng xà” một lần, thì chắc chắn sẽ phải thế một mạng người. Hay ghi nhớ lời nói của tôi. Sau này, nếu có sự việc gì phức tạp, thì tôi sẽ đến tận nơi xem xét. Hiện tại, mọi người cứ thế mà làm”.

    Lời ông thầy Mơ khiến mọi người an tâm, nên ông Rạng chỉ đạo mọi người động thổ xây dựng ngôi nhà cho con trai. Hôm động thổ, gia đình cũng cẩn trọng mời thầy cúng đến làm lễ rất lớn, với đủ cả lễ mặn, lễ nhạt, vàng mã hóa rừng rực cả góc sân. Thợ thuyền làm việc hăng say, và ngôi nhà mái bằng rộng rãi nhanh chóng mọc lên. Ngày lành đã chọn, việc đổ mái đã định. Thế nhưng, mấy hôm trước ngày đổ mái, thì anh Trần Văn Viết lên cơn co giật, lăn đùng ra chết. Cái chết không rõ nguyên nhân, vô cùng kinh dị, khiến mọi người liên tưởng đến chuyện “thần xà” trả thù. Tất nhiên, người anh trai qua đời, thì việc đổ mái ngôi nhà buộc phải dừng lại. Nhưng ít ai đoán trước được rằng, ngôi nhà chỉ xây được đến đó thôi, rồi dừng lại mãi mãi, để mặc cỏ mọc um tùm, vì sau cái chết của anh Trần Văn Viết, thì những cái chết tiếp theo lần lượt xảy đến với đại gia đình này, mà không một thế lực nào có thể ngăn lại được.

    Thanh niên chạy tán loạn

    Quay trở lại chuyện con rắn kỳ dị gắn với ngôi miếu nhỏ. Từ lần xuất hiện hôm phá miếu, đến hôm chuẩn bị đổ mái ngôi nhà, con rắn như biến đâu mất, không thấy xuất hiện nữa. Chỉ đến khi anh Viết qua đời, “quan hoàng xà” bắt đầu xuất hiện nhiều hơn. Ông Nguyễn Văn Thung nhớ lại: “Sự việc cậu Viết qua đời lẽ ra không có gì ghê gớm, vì mới chỉ có một người chết. Tuy nhiên, trước đó, gia đình đi xem bói nhiều quá, mà thầy nào cũng phán có “quan hoàng xà”, do thần linh hóa thành rắn, ngự ở ngôi miếu, nên mới hoảng loạn như vậy, gây nên ầm ĩ khủng khiếp. Sau khi cậu Viết qua đời, rồi liên tiếp nhiều người chết, hôm nào tôi cũng qua nhà ông Rạng giúp em gái trông nom, quán xuyến mọi việc. Những người trong gia đình đó đều hồn bay phách lạc, có ai dám qua nhà đó đâu. Chỉ có tôi và ông Lưu, đều cứng bóng vía lắm mới dám sang đó. Việc con rắn hiện diện nhiều người nhìn thấy, nhưng tôi và ông Lưu thấy thường xuyên nhất. Con rắn đó trú ngụ ở chỗ nhà Viết, nhưng lại hay bò sang đất nhà thằng Út, rồi quanh quẩn ở chỗ ngôi miếu đã phá”.

    Vừa để phòng “ma”, lại phòng rắn, nên mỗi lần sang nhà ông Rạng, ông Thung lại kè kè con dao ở nách. Con dao dài này ông Thung thửa riêng, rất sắc lẹm, dùng để vót nan. Bình thường ông ít dùng, nhưng dạo đó, ngày nào ông cũng lôi ra mài sáng loáng. Ông mài sắc đến nỗi, đặt lưỡi dao vào chân, lướt một cái, lông rụng sạch như cạo bằng dao lam. Ông Thung không tin con rắn là “quan hoàng xà”, nhưng nghe mọi người nói vậy và thấy nó bò đi bò về mà không hãi người, khiến ông cũng hoang mang. Tuy nhiên, nếu nó tấn công ông, thì ông buộc phải vung dao chém. Đấy là phòng thủ vậy thôi. Chứ cả chục lần ông Thung sang nhà ông Rạng, thấy con rắn trườn qua ngõ, hoặc nằm phơi nắng giữa ngõ, ông Thung đều dừng lại. Ông chắp tay xin “quan hoàng xà” trườn đi, để ông qua đường. Chỉ khi nào con rắn bò đi khá xa, ông mới rón rén bước tiếp. Để tránh gặp phải rắn, ông Thung thường ăn tối từ 5 giờ chiều, để sang nhà ông Rạng khi còn nhìn rõ đường, kẻo dẫm phải rắn. Đêm ngủ ở nhà ông Rạng, thì lúc nào cũng kè kè con dao.

    Sau ngày ông Rạng qua đời mấy hôm, con rắn cũng xuất hiện trong hoàn cảnh khá đặc biệt, khiến nhiều người khiếp vía. Chiều hôm đó, đám thanh niên tụ tập ngồi dưới sân, sát hiên để chơi bài. Đột nhiên “quan hoàng xà” bò từ vườn vào sân, rồi bò sát đến manh chiếu, nơi đám thanh niên ngồi chơi bài. Thấy con rắn, đám thanh niên sợ hãi bỏ chạy tán loạn. Một số thanh niên sợ xanh mắt, một số lại bàn tính tìm cách đập chết rắn. Tuy nhiên, ông Thung đã ngăn lại, không cho giết rắn. Ông yêu cầu mọi người vào trong nhà, đóng cửa lại, chờ “quan hoàng xà” đi, rồi mới được ra. Ông Thung và một số người trong gia đình đã thắp hương trên bàn thờ, khấn thần rắn tha cho mọi người tội mạo phạm. Con rắn to tướng đó nằm khoanh tròn bên chiếu phải đến 1 tiếng đồng hồ, mới ngỏng đầu bò đi. Chờ một lúc, không thấy rắn quay lại, đám thanh niên mới ra sân chơi bài tiếp.

    Thợ rắn khiếp vía

    Theo lời ông Nguyễn Văn Thung, hai năm trước, khi đại gia đình ông Rạng đã người qua đời mấy năm, người bỏ đi mất dạng, không dám về nữa, thì “quan hoàng xà” vẫn tiếp tục xuất hiện. Hôm đó, là ngày giỗ em gái, sau khi sắp cơm ở nhà, ông sang ngôi nhà bỏ hoang vốn là nhà em gái ông, để thắp cho em nén nhang, thì lại gặp con rắn khi nó treo mình trên cây xoài to tướng, mọc ngay sau bếp nhà ông Rạng. Thắp hương trong nhà xong, ông Thung châm tiếp mấy nén hương, ra giữa sân, rồi ông quỳ xuống vái “quan hoàng xà”. Đúng lúc đó, một anh buôn rượu ở làng cạnh đi qua, thấy ông Thung khấn vái giữa sân có vẻ lạ lùng thì rẽ vào xem xét. Khi thấy con rắn khổng lồ vắt mình trên ngọn cây, anh này bảo: “Vớ được con rắn này thì trúng quả rồi, bằng mấy nồi rượu ngon rồi”. Ông Thung bảo đó là rắn thần, nhưng anh này cười châm biếm, bảo đó là rắn hổ mang, rất có giá. Mặc ông Thung ngăn cản, anh ta cứ trèo lên cây xoài tìm cách tóm rắn. Khi anh này trèo lại gần, con rắn không hề sợ hãi bò đi, mà nó ngỏng đầu nhìn thẳng vào anh ta, lưỡi thè ra rất gớm ghiếc. Anh này sợ quá, liền tụt xuống, mặt tái mét, toát mồ hôi, run cầm cập. Anh ta chẳng nói chẳng rằng, đạp xe bỏ chạy. Thế nhưng, lúc sau, ông Thung lại thấy anh ta xuất hiện ở sân nhà ông Rạng. Anh ta bảo, nhìn con rắn to quá, không dám bắt, tuy nhiên, đi được nửa cây số, nghĩ tiếc của, nên quay lại nhất định bắt con rắn đem bán. Lần này, lấy quyết tâm, anh ta quyết định bắt bằng được con rắn. Thế nhưng, anh ta vừa đi đến gốc cây, bỗng khụy xuống, không đứng nổi lên nữa, người run bần bật. Ông Thung phải dìu anh này vào trong nhà, để anh ta tỉnh táo, bình tĩnh lại. Anh này kể rằng, ngoài nghề nấu rượu, đêm nào anh ta cũng đi soi rắn, bắt ếch. Rắn to, rắn nhỏ, độc xà, anh cũng đều đã bắt được. Thậm chí, anh còn bắt rắn độc theo đơn đặt hàng. Hễ ai đặt anh bắt rắn gì, nặng bao nhiêu để ngâm rượu, hay làm thịt, anh đều tìm được cho. Tuy nhiên, không hiểu vì sao, nhìn thấy con rắn này, anh bỗng bủn rủn tay chân, không làm chủ được mình nữa. Lúc hoàn hồn, ra sân, thì con rắn đã biến mất khỏi cây xoài. Anh này đạp xe hộc tốc bỏ đi, không bao giờ dám quay lại nữa.

    Một điều khá lạ lùng, là sự xuất hiện của con rắn với tần suất rất cao, nhưng có một dạo, thợ rắn tìm đến, lại không tìm thấy nơi trú ngụ của nó. Không chỉ ông Thung, ông Lưu (anh ông Rạng), mà anh Đức, anh Hà, là hàng xóm với gia đình ông Rạng cũng thường xuyên nhìn thấy con rắn. Đường đi của nó ông Thung cũng nắm rõ. Nó bò từ phía bờ bụi nhà anh Viết, sang sân vườn nhà ông Rạng và anh Út. Tuy nhiên, nó trú ngụ ở đâu, đào hang chỗ nào thì ông Thung chịu. Có một dạo, cách đây độ 3 năm, mấy thợ rắn ở nơi khác nghe tin, đã tìm đến săn lùng. Đám thợ này vạch từng bụi cỏ, đống gạch, bờ ao, nhưng tuyệt nhiên không tìm thấy hang rắn, hoặc nơi rắn ở, cũng không thấy rắn lột xác ở chỗ nào. Có ông thợ đào bới liên tục 3 ngày mà không thấy con rắn đâu. Thế nhưng, vài hôm sau, ông Thung lại gặp nó xuất hiện ở vườn nhà ông Rạng.

    Box: Cái chết khủng khiếp diễn ra liên tục và bí ẩn với đại gia đình ông Trần Văn Rạng, ở xóm 9, xã Vũ Tây, Kiến Xương, Thái Bình. Đầu tiên là cái chết của anh Trần Văn Viết (con trai ông Rạng). Tiếp theo là cái chết của ông Trần Văn Rạng, rồi bà Nguyễn Thị Đào (vợ ông Rạng), anh Trần Văn Út (con trai ông Rạng), cháu Trần Quốc Khánh (cháu nội ông Rạng, con anh Út), bà Phạm Thị Tâm (mẹ ông Rạng). Tất cả những cái chết này đều bí ẩn, không tìm ra nguyên nhân, khiến bức màn tâm linh vẫn bao trùm xóm nhỏ và con cháu ông Rạng, cũng như dòng họ Trần.
    Last edited by changchancuu; 18-06-2017 at 10:31 PM.
    Ta đây vốn thật người TRỜI
    Đứt dây rơi xuống làm người TRẦN GIAN

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Trả lời: 31
    Bài mới gởi: 19-08-2017, 01:00 AM
  2. Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 07-06-2010, 09:58 PM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •