Tu luyện là nghịch hành, tiêu trừ đi thất tình lục dục. Người đời nghĩ rằng nho gia ko có tu đạo thật là sai lầm, đoạn dưới này chỉ rõ bí mật về ngũ hành và nhân nghĩa trí tín chân chính cùng sự liên quan đến hỉ nộ ai lạc dục.

Can mộc chứa hồn, tính phù chủ về hỉ. Tâm hỏa chứa thần, tính viêm chủ về lạc. Thận thủy chứa tinh, tính lưu chủ về ai. Phế kim chứa phách, tính trầm chủ về nộ. Tỳ thổ chứa ý, tính trệ chủ về dục, đều là đạo thuận hành, thuộc về hậu thiên. Mộc tính phù khiến kia trầm thì mộc trở về thì căn mà hỉ hóa thành nhân. Kim tính trầm khiến kia phù thì kim trở lại nguồn của nó mà nộ hóa thành nghĩa. Thủy tính chảy xuống khiến kia bốc lên thì thủy trở về nguồn mà ai hóa thành trí. Hỏa tính bốc lên khiến kia đã hạ xuống thì hỏa trở lại chân mà lạc hóa thành lễ. Thổ tính trệ khiến kia hòa thì âm thổ trở thành dương thổ mà dục biểu thành tín, đều là đạo nghịch hành, thuộc về tiên thiên. Cho nên bậc chí nhân tu luyện hành đạo tiên thiên, hóa hậu thiên kia, xoay chuyển bộ máy kia, để cướp quyền tạo hóa, chuyển cái chuôi sinh sát mà thành chân nhân. Tiên Kinh ghi: “Ngũ hành thuận hành, pháp giới như hầm lửa, Ngũ hành điên đảo, đại địa như thất bảo”.

Vậy hỉ là nghịch của chữ nhân thuộc can, lạc là nghịch lại với lễ thuộc tâm khí, nộ nghịch với nghiqx thuộc phổi, dục nghịch với tín nơi tỳ, ai nghịch với trí nơi thận.


Cho nên người đời mà biết hành theo nhân nghĩa thì cũng về gần với đạo, đạo ở ngay trong cuộc sống thường nhật của ta.