Xin chào các anh, các chị, các bạn trên diễn đàn!
Mình có vài thắc mắc khi đọc phần thiền trong cuốn sách "Thực hành thiền nguyên thủy", các anh, các chị, các bạn có ai từng nghiên cứu qua xin chỉ dạy giúp mình nhé
Câu hỏi thứ nhất mình muốn hỏi là: trong sách có chỉ thiền theo các bài tập, hết bài tập thứ nhất rồi đến bài tập thứ 2... Mình chỉ bắt đầu tập khoảng 1 tháng thôi, và theo suy nghĩ chủ quan của mình thì khi nào mình cảm thấy phần bài tập đó tương đối ổn, tức là mình lặp lại đi lặp lại nhìu lần cảm thấy đạt được yêu cầu như trong bài tập hướng dẫn và cảm thấy bài tập đó khiến tâm mình an, lúc đó mình sẽ chuyển sang bài tập tiếp theo. Và tất nhiên cái sự "cảm thấy" đó cũng xuất phát hoàn toàn từ cảm tính. Vậy điều đó có sai gì không ạ? Không biết là mỗi bước chuyển tiếp có chuẩn mực gì không?
Câu hỏi thứ 2 mình muốn hỏi là: Lúc này mình đang chuyển qua bài tập thứ 2 và cảm thấy có chút vướn ở đây. Ở bài tập thứ 1, chủ yếu là chú tâm vào bụng, cảm nhận sự phồng xẹp của bụng. Việc chú tâm đó làm mình định được tâm mình, vào lúc đó mình có 1 khoảng thời gian dẹp qua một bên những suy nghĩ bộn bề trong cuộc sống, tập xong cảm giác rất khỏe về mặt tinh thần, giống như não của mình được nghỉ ngơi trong phút chốc... Tuy nhiên, sang tới bài thứ 2, sách chĩ dẫn là: "Trong khi thực tập quan sát sự phồng xẹp của bụng những tư tưởng khác sẽ phát sinh làm bạn quên mất sự chú tâm. Tư tưởng, ham muốn, ý nghĩ, tưởng tượng, v.v... sẽ xuất hiện giữa những "phồng xẹp". Bạn không nên bỏ qua những phóng tâm hay vọng tưởng này mà phải ghi nhận từng phóng tâm một khi chúng phát sinh"...., "Khi tâm bạn tưởng tượng điều gì, bạn phải biết mình đang tưởng tượng và ghi nhận: "tưởng-tượng, tưởng-tượng, tưởng-tượng". Khi bạn chỉ đơn thuần nghĩ đến điều gì phải ghi nhận: "nghĩ, nghĩ, nghĩ". Khi bạn suy gẫm, ghi nhận: "suy-gẫm, suy-gẫm, suy-gẫm""..."Sau khi đã chú tâm ghi nhận mỗi một động tác đó, ta lại trở về với sự phồng xẹp."v.v.... Kết quả là lúc mình mình tập, rất là nhìu suy nghĩ đến, nếu ở bài tập thứ 1, lúc ngồi thiền, mình cố ý tạm thời không nghĩ đến việc gì hết, thì bài tập thứ 2 mình lại "giữ" nó lại, cái này qua đến cái khác, và cứ như vậy, nên cuối cùng dẫn đến 2 kết quả , một là không thể tập trung lại vào cái cảm nhận phồng xẹp của bụng, mà nếu có thì hành động đó giống như "bài bản" của một buổi tập (kết thúc là chú tâm vào sự phồng xẹp), hai là không có cảm giác "tâm an" giống như bài tập thứ 1 nữa. Không biết mình có hiểu sai ý gì ở đây không?
Mong các anh, các chị, các bạn giúp mình nhé! Mình cám ơn rất nhìu!:happy: