Trong đoàn người lớn nhất 83 tuổi và người nhỏ nhất 42 tuổi, họ đã khóc như chưa lần nào được khóc. Vâng! Những giọt nước mắt mừng mừng tủi tủi sau 30 năm mới nhận được thông tin của người thân bị thất lạc mộ phần. Những giọt nước mắt như ân hận xót xa vì một lẽ vô tình nào đó đã quên đi nghĩa tình với người đã chết…

LỜI TÂM SỰ CỦA NGƯỜI … "CÕI ÂM"

Đó là những gì mà chúng tôi tận mắt chứng kiến và ghi nhận được qua buổi “nói chuyện” với “Người cõi âm” của 37 Phật tử Thiền Viện Vạn Hạnh (Đà Lạt) thông qua nhà ngoại cảm Phan Bích Hằng tại thủ đô Hà Nội sau chuyến đi cứu trợ bà con miền trung bị thiên tai bão lũ đầu tháng 12 vừa qua.

Đưa cho nhà ngoại cảm Phan Bích Hằng xem tấm hình của người em chồng là hương linh liệt sỹ Trịnh Xuân Lành, chị Hoàng Thị Khuê ở tổ 37 khu phố 9 phường 12 TP. Đà Lạt như cố dằn cơn xúc động, nói: “Em chồng tôi đi bộ đội và bị mất tích năm 1978. Cả nhà lặn lội tìm kiếm khắp nơi nhưng không thấy, mong cô giúp cho”.

Ngắm nhìn tấm hình của liệt sỹ Lành độ 1 phút, nhà ngoại cảm Phan Bích Hằng cho biết: “Hương linh liệt sỹ Trịnh Xuân lành hiện đang “ẩn” trong tấm hình này. Anh nhờ tôi nói với chị rằng ‘Anh rất cảm ơn và ghi nhận đầy đủ tấm lòng của người chị dâu luôn nghĩ tới đứa em chồng ngắn số’”.

Hương linh tâm sự rằng: ‘Ngày tôi (Hương Linh) nhận giấy báo đỗ đại học thì cũng là lúc tôi nhận được giấy báo tuyển quân. Xếp bút nghiên tôi lên đường nhập ngũ và đã cùng đồng đội tử nạn trong trận chiến đấu oanh liệt tại Campuchia năm 1978. Trước đây tôi (Hương Linh) cũng có bia mộ đàng hoàng nhưng do chôn ở dưới thấp cho nên mưa lũ đã cuốn trôi tấm bia của tôi được làm bằng gỗ, và thế là tôi không còn dấu tích nào cả cho nên ban quản trang không liên lạc được với người thân. Từ đó tôi trở thành kẻ vô danh trên bia mộ! Hiện tại người ta đã qui tập tôi vào nghĩa trang Mộc Hoá, tỉnh Long An. Tính từ tượng đài liệt sỹ ra, mộ tôi xếp thứ bảy, ngay hàng đầu tiên, đầu hàng có một lùm cây sum xuê đặc biệt nhất. Trên mộ có một cây hoa màu tím và bát nhang của tôi người ta để hơi lệch…’

Đến từ phường 12, nhà số 60/15 đường Thái Phiên, TP. Đà Lạt, anh Hoàng Văn Sáo cũng mong nhà Ngoại cảm cho biết Hương Linh người chú ruột của mình là liệt sỹ Hoàng Phất - nguyên tiểu đội trưởng Quân đội Nhân dân Việt Nam đã mất tích tại Mặt trận Ba Lòng (Lào) năm 1954.

Mặc dù trước khi chết Hương Linh không có tấm hình nào để lại cho cháu mình nhưng nhìn vào mặt của anh Sáo, nhà Ngoại Cảm Phan Bích Hằng nói: “Trên mặt anh lúc này tôi thấy có một Hương Linh còn nhỏ, tự xưng là em của anh. Hương Linh nói là đã cứu anh thoát chết 1 lần (tai nạn nước), bây giờ muốn xin anh “1 trái banh và 1 con diều”.

Xác nhận thông tin của nhà ngoại cảm vừa nói là rất chính xác, anh Hoàng Văn Sáo cho biết thêm: “Tôi có 1 người em trai bị bệnh chết lúc vừa tròn 2 tuổi và tôi cũng đã may mắn thoát chết trong một lần đi tắm sông” . Nhìn thẳng vào mặt anh Sáo một lần nữa cô Bích Hằng nói thêm: “Hương linh của chú anh đã được đưa về Việt Nam và an táng tại Nghĩa trang Đường 9 (Đông Hà, Quảng Trị). Mộ hiện nằm tại khu 7 số mộ là 119, trên bia có ghi chữ liệt sỹ vô danh”.

Không có người thân bị mất tích, nhưng chị Lê Thị Thuý Hằng ở 33/17A Phan Đình Phùng Phường I Đà Lạt hỏi thăm về người con của chị là Hương Linh Hàng Mỹ Oanh, 23 tuổi, bị tai nạn mất ngày 7/3/Đinh Hợi (2007) bây giờ ở đâu, có cần gì không?

Nhìn vào tấm hình của Mỹ Oanh, cô Bích Hằng nói ngay: “Hương linh đang khóc vì thương nhớ mẹ, những gì bố mẹ cúng cho con, con đều nhận được cả. Tuy nhiên hương linh trách mẹ mình sao hôm tẩm liệm con, mẹ lại tháo xâu chuỗi hạt đá màu đen mà con rất yêu thích!? Bây giờ con xin mẹ chôn xâu chuỗi này dưới chân mộ cho con và xin thêm cuốn Album đựng hình màu đỏ của con mà mẹ đang để trên bàn thờ”.

Cô Lê Thị D. (Vì lý do tế nhị xin dấu tên) ở Lâm Hà, Lâm Đồng xin hỏi về cha của mình là hương linh Lê Phước … . Cha có được siêu thoát không? Có cần gì không?

Nhìn vào hình của cụ một lát, nhà ngoại cảm Phan Bích Hằng cho biết: “Hương linh tâm sự rằng, tôi buồn lắm. Đứa con dâu của tôi, mỗi lần nó giận chồng nó, nó cũng giận luôn tui. Nó chửi con nó, nó cũng chửi luôn tui và cụ nhờ nhà ngoại cảm hỏi chị Đ.. rằng con có tiền không? Đem cha về chùa đi. Cha buồn lắm, không thể nào siêu thoát được mặc dù con gái (chị Đ… ) thường xuyên đi chùa và luôn gởi tên để cầu cho ông siêu thoát! …”

Chị Trần Thị … (vì lý do tế nhị xin dấu tên) hỏi về hương linh cha mình tên Trần Văn … Cha có cần gì không? Có siêu thoát không? Nhìn vào hình và như có vẻ đang chăm chú lắng nghe ai nói gì đó. Một lát sau nhà ngoại cảm nói giọng thật buồn: “Cụ ông than rằng, các con mình đi chùa nhiều nhưng không biết gì cả. Làm sao mà cụ siêu thoát được khi trong nhà các con không hoà thuận, lại tranh giành nhà cửa đất đai của cha mẹ để lại…”

Cầm tấm hình của hương linh Nguyễn Văn Mạnh, sinh năm 1939, quê quán Hoài Đức - Hà Tây. Nhà ngoại cảm Phan Bích Hằng nói với bà Nguyễn Thị Bài (vợ của hương linh) rằng: “Cụ ông không chết một mình. Cụ chết nước và chết trên một chiếc thuyền cùng 40 người. Xác đã trôi từ Phan Rang ra Ba Ngòi…”

Tội nghiệp nhất là hương linh của anh Nguyễn Ch … bị mất tích ở tiểu khu Phước Long năm 1974. Hương linh than với nhà ngoại cảm rằng: “Do chị tôi không tin dưới mồ là nơi chôn tập thể của cả một tiểu đội trong đó có em mình (chết tập thể nên không thể nào bóc mộ được) nên khi cúng chị không gia tâm hướng về tôi, thế là tôi hoàn toàn không hưởng được gì cả, luôn lạnh lẽo, đói rách…

Nhận được thông tin trao đổi của em mình qua nhà ngoại cảm Phan Bích Hằng, chị Nguyễn Thị Lệ Q ... nước mắt cứ ràn rụa. Chị thú nhận: “Thật tình con không tin ngôi mộ tập thể này có xác em con, nên khi cúng con không nhất tâm… Trước đây con hay nằm mơ thấy cậu nó về than rằng em đói rách lắm… Con cứ tưởng mình vì quá thương em nên mộng mị. Ai dè hôm nay cô Hằng cũng thấy em con như thế. Tội nghiệp quá, con ân hận quá…

NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT CHÂN TÌNH CỦA NGƯỜI … DƯƠNG THẾ


Có lẽ vợ chồng anh Hoàng Văn Sáo là người hạnh phúc nhất trong chuyến đi này. Bởi trên đường rời Hà Nội về đến Quảng Trị, anh xin phép đoàn rồi đi xe thồ vào nghĩa trang Đường 9 (Đông Hà). Được sự giúp đỡ của Ban Quản Trang và theo sơ đồ chỉ dẫn của nhà ngoại cảm Phan Bích Hằng, anh đã tìm được nơi an nghỉ cuối cùng của người chú ruột sau 29 năm thất lạc mộ phần.

10 giờ sáng ngày 13/11/ Đinh Hợi (2007), anh Trịnh Xuân Hiền và vợ là chị Hoàng Thị Khuê đã vui mừng điện thoại báo tin cho tôi (người viết bài này) biết là vợ chồng anh đã tìm được mộ của người em trai là liệt sỹ Trịnh Xuân Lành tại nghĩa trang Mộc Hoá Long An đúng như sơ đồ do nhà ngoại cảm Phan Bích Hằng đã vẽ: tính từ tượng đài liệt sỹ ra, mộ liệt sỹ Lành xếp thứ bảy, ngay hàng đầu tiên. Đầu hàng có một lùm cây sum xuê đặc biệt nhất, trên mộ có một cây hoa màu tím và chi tiết cực kỳ đáng kinh ngạc nhất là bát nhang của liệt sỹ bị lệch sang một bên (đúng như lời cô Hằng nói).

Trao đổi với chúng tôi, chị Lê Thị Thuý Hằng cho biết: “Quả thật cháu nó mất đột ngột quá (do tai nạn) cho nên trước khi liệm con đã tháo sợi dây đeo cổ bằng hạt đá đen của cháu để làm kỷ niệm. Vì thế khi nghe cô Bích Hằng nói “Cháu nó đòi kỷ vật đeo cổ là hạt đá màu đen” con đã đem chôn sâu chuỗi hạt này dưới chân mộ (đúng theo yêu cầu của cháu). Còn cuốn album hình màu đỏ thì kỳ giỗ sắp tới con sẽ đốt luôn cho cháu.

Chị Lê Thị Đ … thì tâm sự với chúng tôi rằng: “Ở quê người ta nói chỉ có con trai mới được thờ cha mẹ, cho nên bây giờ con ân hận quá. Còn việc chị dâu con nóng tính hay la thì cả họ ai mà không biết. Sắp tới con sẽ gởi ba con vào chùa và ở nhà con cũng lập bàn thờ hương khói cho cụ…”

Còn chị Trần Thị D… và cô Nguyễn Thị Bài thì nước mắt cứ ràn rụa xác nhận là những thông tin mà nhà Ngoại Cảm Phan Bích Hằng vừa nói là hoàn toàn chính xác.

Vì khuôn khổ của trang báo có hạn cho nên chúng tôi chỉ xin nêu vài dẫn chứng cụ thể trong số 37 Phật tử Thiền Viện Vạn Hạnh (Đà Lạt) đã được tiếp xúc với nhà ngoại cảm Phan Bích Hằng và cũng vì lý do tế nhị cho nên một số trường hợp chúng tôi xin dấu tên và địa chỉ. Mong quí vị thông cảm.

THAY LỜI KẾT

Có ai đó cho rằng “Chết là hết” !?. Thực sự đời người có đơn giản như vậy không? Nếu thế thì việc tốt xấu, thiện, ác, lành, dữ do mỗi chúng ta làm ra thì sao? Riêng tôi (người viết bài này) thì rất tin vào từng nghiệp lực của mỗi chúng sinh, bởi nghiệp là hành động tạo tác do chính chúng ta làm ra và ta phải gánh chịu hậu quả của việc mình làm.

Tác giả bài viết, Thầy Thích Linh Toàn

Xin được mượn lời dạy của Đức Phật trong Kinh Tăng Chi II để kết thúc bài viết này và thầm mong rằng tất cả chúng sinh sớm “Tỏ Ngộ Lý Chơn Thường”, xa lìa bể khổ, không vấn vương hậu quả của từng nghiệp lực bởi: “Ta là chủ nhân của nghiệp, là kẻ thừa tự của nghiệp, nghiệp là thai tạng, nghiệp là quyến thuộc, nghiệp là điểm tựa. Phàm nghiệp nào sẽ làm, thiện hay ác, ta sẽ thừa tự nghiệp ấy (Tăng Chi II). Giàu sang hay nghèo đói, ngu tối hay thông minh, an ninh hay bất an… điều do sự hiện diện và chi phối của nghiệp.

Linh Toàn.