Nguyên văn bởi
Thiên Vương
Truyện thứ nhất:
- RẮN DỜI CHỖ Ở -
Trời nắng, ao cạn, hai con rắn muốn dời đi ở chỗ khác.
Rắn con bảo rắn lớn:
- Anh đi trước, tôi theo sau, người ta biết là rắn kéo nhau đi tìm chỗ ở, thì thế nào cũng tìm cách giết chết. Sao bằng anh để tôi ngậm vào mình anh, còn anh thì cõng tôi mà đi, người ta tất nhiên cho là rắn thần, không dám đụng đến.
Nói xong, hai con rắn làm y như thế mà đi qua đường cái. Quả nhiên, người ta trông thấy, ai cũng tránh sợ, bảo nhau là “rắn thần”.
Kẻ nương tựa nhau, thông đồng với nhau để làm điều gian giảo, lừa dối đời, mê hoặc người, thì có khác gì hai con rắn cõng nhau đây mà giả làm rắn thần không?
Hàn Phi Tử
GIẢI NGHĨA:
Tất nhiên: chắc như thế không sai.
Thông đồng: nói nhiều người cùng mưu mẹo xếp đặt với nhau để làm một việc gì.
Mê hoặc: lừa người ta tin những việc giả dối.
Lời bàn:
Những quân gian giảo định đánh lừa thiên hạ, khi chỉ có một mình, thiên hạ cũng mắc lừa chán. Huống chi là chúng kết bè, kết đảng, đồng tâm bày mưu mà gạt lừa thiên hạ, thì ai dù khôn ngoan đến đâu dễ đã tránh cho được.
Đoàn kết với nhau để làm điều lành, hay cho thiên hạ bao nhiêu, thì bè đảng với nhau để làm điều ác, nguy cho thiên hạ bấy nhiêu. Vậy ta thấy những điều gì lạ tai, lạ mắt, trái hẳn nhân tình thì một là đánh lừa, hai là lợi dụng, ta trước nên suy xét kỹ đã, rồi sau hãy tin theo.
*Nhận xét:
- Con rắn vốn được coi là loài nguy hiểm, ác độc như trong câu "Khẩu Phật, tâm xà", ấy vậy mà muốn dời chỗ được an toàn còn phải tìm cách thay hình đổi dạng để mong thoát khỏi sự giết hại của con người.
- Dù nọc rắn có cực độc đến đâu thì mỗi năm, số người chết vì bị rắn cắn vẫn không bằng một phần nhỏ so với số người chết vì bị ...người giết.
-Con rắn có cắn người chẳng qua cũng chỉ là bản năng tự vệ để sinh tồn. Hiếm khi tự nhiên rắn tự kiếm người để cắn. Nhưng con người thì giết nhau vì đủ mọi lý do, trong đủ mọi hoàn cảnh. Thù ghét nhau giết hại đã đành, nhưng đôi khi thương yêu nhau cũng không khỏi bị chết.
- Rắn trước khi cắn người thường phùng mang, nhe nanh cho người sợ mà bỏ đi. Còn người giết hại nhau thường dùng thủ đoạn âm thầm, không làm sao biết trước để mà tránh. Nghĩa là một khi ra tay dứt khoát phải đoạt mạng mới vừa lòng.
-> Cho thấy con người mới thật là loài ....đáng sợ nhất!
- Thiên Vương -
Bookmarks