… Trong mắt cậu có lẽ tớ là người khá nghiêm túc, lạnh lùng , nói nôm na thì là không biết đùa là gì, nên mỗi lần thấy t đùa c lại ngạc nhiên, chắc có lúc c nghĩ hôm nay chắc có việc gì vui lắm nên mới biết đùa như vậy… nhg thật ra t vẫn vậy, đó chẳng qua k phải lúc nào t cũng đùa như vậy, nhất là khi đó c đang “chân ướt chân ráo” bước vào tìm hiểu về đạo, cái nhìn đúng đắn và hướng nhận thức, quan điểm về đạo cũng sẽ hình thành từ đây . Nếu đã lệch hướng thì thật khó có thể thay đổi…

…Mấy hôm nay k gặp c, kể cũng nhớ lắm đấy, c luôn nói c bám t dai như đỉa, luôn làm phiền t, dù biết t đang làm viêc nhưng cần hỏi gì c vẫn “hi” t… tuy t chưa bao j chính thức trả lời mỗi khi c nói như vậy, nhg có lẽ c cũng hiểu nếu t thấy c phiền nhiễu thì sẽ chẳng ngồi nói dài dài, phân tích đủ kiểu cho c đâu đúng k? Sự thật là vậy, t có thể vừa lv vừa nghe những câu chuyện cả tiếng đồng hồ của c mà k hề tháy phiền nhiễu gì đâu, còn hơn để c đi “lầm đường” và bị chi phối trong mộng mị. Có những lần t tạt ngang những câu chuyện của c, phủ nhận tất cả giấc mơ của c, dù có những khi giấc mơ đó đã trở thành sự thực… nhg k thể để c bị nó mê hoặc, sướng lúc đầu thôi sau sẽ khổ nhiều … Cho dù mỗi lần phân tích cho c t phải vận dụng rất nhiều, sẽ k thể tránh khỏi khởi tâm, chấp kiến 1 số chuyện, đôi khi còn hơi hạn hẹp trong suy nghĩ, nhg nếu k vậy thì c sẽ rơi vào mông lung k biết đc điểm tựa ở đâu… Và 1 điều làm t rất vui vì c đã dần thay đổi, sự thay đổi rất vô thức nhiều khi c chưa kịp phát hiện ra, nhg sự thay đổi của c thật đáng kể, c biết điều này k? ( Hay lại đang nghĩ, hôm nay ngày gì mà lại đc t khen, chắc đọc đến đây cbi buzz hỏi, c đang khen t đấy ah^_^)

…Hôm kia, c hẹn t đi đến buổi off bằng được, hẹn tới hẹn lui rồi chính c lại bận k thể đến, k sao, t cũng k thích đến buổi off này lắm, t đến vì c thôi. Lúc đầu khi b t thông báo đi thi lái xe k về kịp, t đã lừng khừng rồi, định hẹn c ra hàng ốc cho vui, nhg nhìn đồng hồ đã hơn 2h, chắc c đã đến rồi nên sau khi gải quyêt cv xong , gần 4h tờ mới đến đc, vậy mà vẫn chưa gặp được c… cũng lạ lùng thật vì t k thể liên lạc đc với c, điện thoại bỗng trỏe nên kì lạ đến khõ hiểu vì sự dở chứng k bthg của nó…

Haiz, t vốn là người chẳng bao j thở dài, nhg từ khi biết c, t bị nhiễm từ c rồi, t k phải là ng quen viết suy nghĩ của m như này đâu, mấy hôm nay t hay nghĩ về c, mỗi lần như vậy lại thở dài 1 cái, trong tâm thì cảm thấy sao ý nao nao xen lẫn lo lắng, bồn chồn… nên t viết mấy dòng suy nghĩ này để chúc c thân tâm sẽ luôn được bình an nhé!

P/s: Chắc cũng sắp gặp được c rồi… tranh thủ đòi qua thôi ^_^