Trích “Đàn Cơ Đặc Biệt”
dành cho phái tu Vô Vi có KIM THÂN CHA Dự Chứng Đàn(1978)
tại Khổng Thánh Miếu (Tân Dân Minh Đức Đàn) có sự hiện diện của Kim Thân Cha và ông Tám (Lương Sĩ Hằng).
(Ghi chú: Ông Tám vừa đến trước Thiên Bàn, Đức Thổ Địa Nam Phương xuống điển qua xác đồng tử Chơn An tiếp nghinh.)

Bạch Hoàng Phụ, Tam tòa thọ ký
LƯƠNG SĨ HẰNG Ngài nghĩ đến đây
Cám ơn chư vị con Thầy
Nhận nhìn tôn giáo sum vầy một Cha
Tình nghĩa này đại hòa, đại hỉ
Thần Nam Phương suy nghĩ tận tường
Ngọc kia muôn vạn tình thương
Tam tòa chiếu lịnh, Địa thì lắng nghe
Thuở sơ khai lập phe lập đảng
Nay kỳ cùng có bảng Linh Tiêu
Ngài ơi! Ngọc Đế chắt chiu
Cộng Đồng thương mến rất nhiều các con

Ngài :

Là đại giác vẫn tròn chiếu chỉ
Xá Lợi tha Ngài nghĩ đến Thầy
Ngài thương nhân loại từ đây
Ngọc Kinh Hoàng Phụ là thầy chúng ta
Bên Âu thì Chúa Cha tá điển
Cõi miền Nam lưu điển cứu dân
Đại căn sum hiệp lần lần
Tân Dân Minh Đức cõi trần hôm nay
Phụng mạng Thầy để rày hiệp nhứt
Cám ơn Ngài chịu cực đến đây
Ấy là ta hạp lòng Trời
Xin Ngài hỉ xả những lời Địa dưng
Chư đệ ơi! Địa mừng hỉ hỉ
Bấy lâu rồi Thầy chỉ, chẳng làm
Hôm nay đại hội kỳ tam
Chúng sanh đang lúc không kham phận mình
Bởi vì cảnh điêu linh cõi thế
Lòng chúng sanh gởi để nơi đâu
Chỉ là quỳ bái khẩn cầu
Trời Cha Hoàng Phụ lo âu nỗi lòng
Đến hôm nay cộng đồng Tam giáo
Hội các chi để thảo từ chương
Tam tòa còn mến còn thương
Khai cơ dìu dắt mọi đường hôm nay.

Bạch Ngài, lời của Thần Thổ Địa Nam Phương
trình qua nhờ Ngài phê phán.

Ông Tám:
Đường lối vạn mối quy nguyên đã quy định từ Đại Định Giới, chúng ta có cơ duyên sum họp trong chu trình tiến hóa phần Hồn mọi giới, xóa bỏ tất cả mọi sự trần tục do mình tạo, cương quyết tiến thẳng về Nguồn Cội.
Đấng Tạo Hóa, Ngọc Đế, đã lo cho mọi người, vậy mà mọi người không lo tu để trở về với căn bản, lo về bản thể quá nhiều. Hôm nay chúng ta đến chứng kiến thanh điển ở cõi Hư Không hạ giáng và đó là chúng ta thấy cảnh đời của chúng ta không phải ở cõi tạm. Nhưng chúng ta đến đây, xây dựng tiến lên sự căn bản đời đời hào quang bất diệt. Đó là nơi tiến hóa của mọi người.
Chúng ta có cơ duyên sum họp, được nghe những lời thanh điển của giới vô hình, người đời nói tạm, nhưng trong cái không có cái có, luôn luôn an bài và dắt phần Hồn tiến hóa.
Chúng ta có cơ hội tụ họp để hiểu và để xóa bỏ tất cả những cái gì cho là dị biệt, đạo này, đạo kia, đạo nọ. Đạo nào cũng trở về, quy nguyên tôn giáo do sự dày công của mình.
Hãy cố gắng, bề trên dẫn chúng ta đi rất nhanh, bao nhiêu thế kỷ. Ngày hôm nay, là ngày quý báu nhứt để mỗi người có ý thức, chứng kiến được sự việc ở bề trên, không có sự phân biệt. Tất cả đạo giáo ở thế gian đều quy nguyên về Cội Nguồn...

Đức Nam Phương: Cảm tạ Đại Đức. Xin lỗi Ngài, sơ giao ngộ Ngài đây, tôi là Trần Thế Độ
Thổ Địa Nam Phương đây, phụng mạng Ngọc Đế dạy đàn em nhỏ, từ thanh mi đến bạch phát, mượn làn Thiên điển giáo hóa đàn em, sơ ngộ
Ngài.

MỪNG nguyên nhân dày công tu đức
SĨ phu hòa chịu cực độ đời
HẰNG đêm Ngài mảng vui chơi
Về nơi non ngoại kịp thời lãnh ân
Đấng Huyền Khung bao lần dạy dỗ
Thương lòng Ngài đến chỗ ưu tiên
Từ nay, Ngài lãnh mối giềng
Dắt đàn con dại, điện tiền nhập cung
Mối đạo trời trung dung tâm Việt
Thần Nam Phương phải biết đắn đo
Hạ Ngươn cố gắng chèo đò
Chung tay hiệp bạn lần dò mà sang
Sang sông Vị, an nhàn cực lạc
Tấm lòng thành cỡi hạc quy đề
Ngài ôi! Ở cõi trần mê
Liu chiu, lít chít bộn bề thảm thương
Ngộ tri kỷ tận tường hiệp nhứt
Tôi cùng Ngài chịu cực vị tha
Để quy vưng lịnh Tam tòa
Không chia, chẳng rẽ ấy là hiền nhân
− Bạch với Ngài,
Địa rất mừng thấy Ngài dời gót ngọc đến đây, xả kỷ lợi tha, chung hòa với nhân sĩ.
Mấy chục niên rồi, Đức Ngọc Đế khai đạo, các chi, các phái chia rẽ đạo này đạo nọ. Hôm nay:

Phận em út cam đành nhẫn nhục
Tưởng lại rằng thủ túc thành nguyên
Xác thân ta phải nối liền
Cậy trang hiền triết dính liền cùng nhau
Cảm ơn Ngài đã trao lời ngọc
Kể từ đây gấm vóc điểm tô
Ngài ơi! Trong cõi hư vô
Vị ngôi ngăn nắp đồ tô sẵn dành
Chờ sĩ tử tâm thanh hồi khứ
Rồi Ngọc Hoàng ân tứ thưởng ban
Cám ơn quý vị đạo tràng
Vô Vi hành pháp vẹn toàn. Địa lui.

(Ghi chú: 15 phút sau Đức Kim Thân Cha tới)

Đức Thổ Địa Nam Phương xuống điển nghinh tiếp Đức Kim Thân Ngọc Đế.
􀂓 Cung nghinh Thượng Đế
Thần thổ Địa Nam Phương cung nghinh
Đẳng đẳng nam nữ
Chúa trời giáng thế
Cứu độ quần sanh
Chư đệ thiện thành
Cung nghinh trọn lễ

Kim Thân Cha phán:
Cha giả ơn cho tất cả các con! Hôm nay Cha đến đây để chứng đàn, và đây là một đàn cơ mà Cha đặc biệt hồng ân dành cho phái Vô Vi Huyền Bí Học. Từ trước tới nay, nó chưa hiểu Cha về cơ bút. Đây là một dịp cho nó biết them để rồi nó thấy “Vạn Pháp cũng quy nhứt” mà thôi. Thôi bây giờ các con lo sửa soạn hầu đàn.
Thổ Địa Nam Phương xin kính chào và có bổn phận tiếp nghinh Ngọc Đế.
HUỲNH đình tụng niệm phải tiêu tai
QUANG sáng huyền châu độ sĩ tài
BỒ niệm chơn tâm nghinh tiếp lịnh
TÁT lai tác phúc ấy tài trai

􀂓 Huỳnh Quang Bồ Tát lai lâm, chào mừng Kim Thân Ngọc Đế, và chào mừng tất cả các sĩ tài Đại Đức nguyên căn. Nam nữ nghiêm trang, tề chỉnh nghinh tiếp Đức Bạch Hạc giá ngự giờ này. Bồ Tát xin nhường, kiếu lui.

BẠCH trầm hương tỏa trước đền
HẠC chầu phụng múa chuyển rền Bạch Cung
ĐỒNG tâm huynh đệ tương phùng
TỬ thừa Thiên mạng chung cùng thế thiên
Kìa xem long giá gần miền
Tân Dân Minh Đức, chư hiền tiếp nghinh

CAO minh PHƯỚC cả NGỌC nào mờ
ĐÀI rộng ĐỨC lành HOÀNG chuyển cơ
GIÁO hóa TIÊN chờ THƯỢNG trí thức
CHỦ tiên ÔNG độ ĐẾ huyền thơ
CHÚA cha, HUYỀN mặc minh, minh đức
TRỜI mở KHUNG vàng trẻ nối tơ
CỨU cánh THƯỢNG tri con có hiểu
THẾ trần ĐẾ khuyến, dạ trông chờ

􀂓 Thầy lai lâm chào mừng Kim Thân của ta đây.
Chào các con nam nữ Vô Vi Đại Pháp, chào nam nữ Hiệp Thiên nguyên căn.
Này các con ơi! Ngày Thầy khai đạo, tá danh Cao Đài Tiên Ông và danh từ mỗi nơi, hôm nay Thầy xưng danh ra đây để các các con biết rằng, Thầy, Chúa Cha công trình cực nhọc dung huyền diệu cơ bút và tá điển Kim Thân, để dìu dắt các con từ thành thị đến thôn quê và hang cùng ngõ hẻm. Vậy các con nên nhớ rằng, mấy chục niên nay rồi, đâu còn chần chờ nữa được. Các con phải tu tâm sửa tánh, quy nhứt tương đồng. Các con nhìn nhận rằng Đạo nào cũng của Thầy ban ra, cho các con tu hành sửa tánh. Các con nghĩ coi, ngoài chợ đời bán buôn nhiều thứ vật dụng cần dùng. Còn đối với Thầy đây, thì muốn cho các con tu để hồi nguyên trở lại, nên Thầy dùng mọi cách để khuyến độ mấy ức linh căn.
Các con ơi! Nếu nhân loại như các con hôm nay, dầu các con chưa được toàn thiện toàn mỹ, nhưng các con biết Cội Nguồn để trở về “quy nhứt bổn tán vạn thù”. Thầy rất vui mừng, hôm nay nhờ Kim Thân của Thầy, nên các con mới tới đây hội ngộ. Một lần nữa, Thầy ban ơn lành cho các con. Điển ký con! Bình chữ một bài bát cú, Thầy xưng danh, để Thầy cho bài.

(Ghi chú: Điển ký đọc bài thi xưng danh của Thầy, Thầy lấy mỗi chữ làm đầu của bài thi sau đây. Khoán thủ sẽ ráp lại thành bài thi xưng danh. )

CAO Đài liên điện tiền Thầy ngự
MINH chơn tâm ân tứ con hiền
PHƯỚC lành sẽ được hồi nguyên
CẢ kêu tôn giáo nối liền cùng nhau
NGỌC bạch Kinh Thầy mau trở gót
NÀO có dè còn sót rất nhiều
MỜ lu phải chịu đìu hiu
ĐÀI mây con hỡi, Thầy dìu bước sang
RỘNG cửa Thiền vai mang áo bã
ĐỨC càng dày Thầy trả phước lành
LÀNH thay dìu dắt nguyên sanh
HOÀNG gia ân tứ cam đành lo tu
CHUYỂN huyền cơ để ru con dại
CƠ thiên minh ân tải nguyên vì
GIÁO dân chi đức tiên tri
HÓA hoằng đại đạo con thì lo tu
TIÊN còn chờ bao thu cực nhọc
CHỜ con đây cố học đạo Trời
THƯỢNG tri con hỡi dưng lời
TRÍ tri con gắng tu thời nhập cung
THỨC tỉnh lòng chung cùng khách tục
CHỦ Nhân Ông đến lúc độ đời
TIÊN chờ cựu vị con ơi
ÔNG đây vẫn độ con thời hiểu chưa
ĐỘ con hiền muối dưa đăng đẳng
ĐẾ khuyết dìu dặm thẳng non bồng
HUYỀN cơ con lập kỳ công
THƠ ngâm khúc vịnh toại lòng nhân sanh
CHÚA Trời Cha ân lành tế thế
CHA dìu con còn để vị ngôi
HUYỀN cơ con trẻ tịnh ngồi
MẶC dù cõi tục chưa rồi người tu
MINH chơn tâm thiên thu bất diệt
MINH chơn hòa con biết chăng à!
ĐỨC lành ban rải truyền xa
TRỜI Cha cứu thế ái hà vớt con
MỞ Long Vân cho tròn từ ái
KHUNG thước vàng con phải đo đều
VÀNG thau lẫn lộn không kêu
TRẺ thơ ghi nhớ những điều Cha khuyên
NỐI dây liền, điển Thiên tiếp xuống
TƠ tầm mang, dù muốn dù không
CỨU con thoát khỏi trần hồng
CÁNH chim bằng nọ con hằng ngóng xa
THƯỢNG trí tri ái hà quyết độ
TRI nguyên căn đến chỗ đại thừa
CON ơi! Hai buổi muối dưa
CÓ Thầy dìu dắt để đưa ngôi vàng
HIỂU chăng con? Khoa tràng đã mở
THẾ trần này còn ở mà chi
TRẦN ai khổ cực đó thì
ĐẾ mầu Thầy dạy cung nghi khứ hồi
KHUYẾN con thơ tô bồi thượng đẳng
DẠ kẻ khờ lẳng lặng đứng nghe
TRÔNG con Thầy kết thuyền bè
CHỜ cho nguyên vị xuống ghe Thầy chèo
Chèo qua bến giác rước con về
Ở cõi trần đời lắm tái tê
Con hỡi đại căn quy nhứt bổn
Dìu nhau đến chốn dặm cương đề
Thầy ban ân lành cho mỗi con.

􀁗 THI 􀁘

Kim Thân cứu thế ân còn dài
Nghĩa nặng sánh bằng hiệp thới lai
Non ngoại xây tròn lên thượng đẳng
Vớt người bể tục mới kỳ tài
Mới kỳ tài hoằng khai đại đạo
Chuyển huyền cơ quát tháo độ đời
Mạnh tay chèo, cố gắng mà bơi
Sang Bến Giác kịp thời quy vị
Vị mùi chẳng tục đó con ơi!
Thầy mở trường Tiên chờ trẻ bồi
Tân sĩ nhập trường quy chánh đạo
Thi tài lập đức mới cao ngôi
Mới cao ngôi trả rồi nợ thế
Thầy thương con biết để nơi nào
Thương con hiền, Thầy mãi quặn đau
Thương nhân loại Thầy dồi dào Thiên điển
Điển quang Thầy viếng các con hiền
Cõi tục khổ sầu mãi nhuộm riêng
Tâm tịnh khứ hồi nơi Bạch Ngọc
Ở chi trần thế phải đau phiền
Đau phiền con dại, hiểu chăng à?
Tu học như là kết gấm hoa
Chớ có dần dà rồi phải trễ
Sớm kinh chiều kệ đáo ta bà
Ta bà con ngự
Ân tứ Linh Tiêu
Dành để nhiễu điều
Cho con hồi khứ
Thầy mà ướm thử
Nam nữ con thơ
Thương trẻ đợi chờ
Bao giờ mới đáo?

Thầy hỏi, bạch tấu cho Thầy nghe nào?
Kim Thân Cha phán: LƯƠNG SĨ HẰNG, con đại diện bạch tấu!
Ông Tám bạch: Đường lối BI, TRÍ, DŨNG Thầy đã dạy, thì gắn liền với tâm tư mà thực hành.
Mỗi mỗi chúng ta, ai ở thế gian này cũng mong có ngày được trở về Nguồn Cội, hội ngộ với Thầy. Đó là con đường cứu cánh. Nhưng mà tâm tư mỗi người phải cố gắng lên mới được.
Hôm nay, chúng ta có duyên lành được Thầy giảng dạy từ ly từ tí. Mỗi tâm hồn đều tự thức giác và trong sự sai lầm của mỗi người phải tự cố gắng sửa để đạt đến mục đích. Vô Vi cứu giải lên trên cho thấy có ngày hội ngộ.
Hôm nay, chúng ta được nhiều hồng ân rất quý báu của Thầy đã giảng dạy. Tâm tư của mỗi người đều ở trong duyên lành cởi mở tùy theo trình độ tiến hóa của từng con người. Trong khối Vô Vi của chúng ta, mỗi người phải cố gắng thực hành đạt đến phần thanh điển. Hôm nay, có cơ duyên tiến hóa lên một lớp nữa cho tất cả mọi người. Hãy cố gắng hướng về những âm thinh giảng dạy của Cha lành. Cố gắng tu để
thâu đoạt phần Hồn.
Kính bái.

Này các con.

Nghe qua lời ngọc phân bày
Sĩ Hằng con hỡi, râu mày triết nhân
Thầy giao con độ cõi trần
Đệ huynh tương ái mười phân vẹn mười
Con ơi! Vườn thượng hoa tươi
Ta tìm giống tốt cho người ngắm xem
Lại thêm bình ngọc con đem
Chưng vào tiếp khách để xem hoa vàng
Thầy đây là đấng Phụ Hoàng
Thương con trần thế lại càng thiết tha
Nghĩ vậy cho nên:
Lê thân già la cà cõi tục
Gậy đầu rồng đến lúc độ đời
Thầy thương nhân loại trần vơi
Nhiễm trần phải chịu tả tơi thế này!
Ai có hiểu lòng Thầy đâu tá
Chỉ có các con kha khá mới hay!

Rằng các con nào được Thiên điển của Thầy, mới hiểu được lòng Thầy thôi, phải chăng LƯƠNG SĨ HẰNG con?

Tình Cha như thể non Đoài
Nghĩa Mẹ sánh tợ biển rày bao la
Nhắc đến con Thầy mà đổ lệ
Mãn ngày đêm khóc kể từng hồi
Mong con trở lại vị ngôi
Nghĩ tình cốt nhục chưa rồi phận Cha
Huyết nhục này ai mà chia xẻ
Chỉ có con những kẻ bất lương
Con ngoan hiếu tử mọi đường
Mới hòa trọn vẹn tình thương Cha lành
Giữa Đài liên tâm thành Thầy chứng
Các con ơi! Ẩn nhẫn từ từ
Thầy đây quyền quản cung Hư
Chế châm con trẻ, lòng từ Ngọc kinh
Con nào tu, tốt xinh trở lại
Con không tu còn phải đọa phàm
Hôm nay Thầy mở kỳ tam
Cậy bao Tiên Phật để làm Long Vân
Chiêng đã đổ bao lần vang dội
Trên Ngọc kinh thúc hối con về
Ở chi nơi cõi trần mê
Mà con đắm lụy tứ bề lao lung
Phận nhân đạo trung dung duy nhất
Thì các con tạo đức cho thành
Mặc dù nơi cõi Tam thanh
Thầy đều ghi sổ sẵn dành chờ con!

Thầy ban ân lành một lần nữa, và như thế cũng đủ rồi. Vậy các con nam nữ có mặt nơi đây,
Thầy đã xưng danh Cao Đài Giáo Chủ, Chúa Trời cứu thế, Huyền Khung Thượng Đế cũng là Thầy. Vậy mong rằng các con lo tu, rồi sẽ quy nhứt bổn, đừng chia rẽ, đừng tị hiềm, và hơn nữa đừng chê rằng đạo người thấp mà đạo mình cao. Đạo nào cũng của Thầy ban tất cả. Lòng các con chánh, gặp đạo tà thì cũng chánh cho. Lòng các con tà, đạo chánh cũng thành tà, đó các con!
Hơn thế nữa, điểm thứ nhứt người tu hành phải hòa đồng, tương thân tương ái, từ bi bác ái, tam công cho đủ đầy, chứ đừng ganh tỵ, đố kỵ, ngạo mạn cống cao, cho rằng mình hơn người, người lại thua mình. Các con phải hòa đồng, lấy lẽ trung dung mà ở đời, dầu các con không thành Tiên tác Phật, nhưng cũng gọi rằng hiền triết sĩ nhân, gương nêu lại cho đời bia vạn sử. Đạo của Thầy có một mà thôi. Chia cũng tại lòng chúng sanh.
Vậy Thầy ban ơn lành, nhường cho Kim Thân của Thầy tá điển.

Giã từ nam nữ mỗi con
Ngòi son Thầy viết vẫn còn tuổi tên
Thương con Thầy nhớ nào quên
Dầu cho vạn dặm không quên con hiền
􀁗 􀂓 􀁘
Thần Thổ Địa Nam Phương xin lễ bái, chư hiền đồ nghinh tiếp Tam Giáo Tòa lãnh mạng Ngọc Đế phân minh sự hiện diện của Ngọc Đế tại trần gian.

THÔNG minh NGƯƠN vị THÁI huyền quang
THIÊN lịnh THỈ triều THƯỢNG đạo tràng
GIÁO hóa THIÊN nhân ĐẠO đức lý
CHỦ ông TÔN lịnh TỔ truyền sang.

Tam Giáo Tòa lai lâm phụng mạng Ngọc Đế, có đôi lời chào mừng đại nguyên căn hữu vị, chào mừng Kim Thân Chúa Trời.
Lành thay, Tam Giáo Tòa mong đợi có ngày này để thấy rằng các tôn giáo bạn, nhân loại biết hướng về Ngọc Đế.

Tam Giáo Tòa hỉ lạc thay, Tam Giáo Tòa ban ân, mời những vị Đại Pháp Vô Vi ngước nhìn xem Thiên Điển.
Lương Nhân, hiền!

LƯƠNG nhân mặc khách hiệp hòa chung
SĨ tử đại nguyên quyết chí cùng
HẰNG buổi khai tràng quy sĩ tử
Phụng thừa Thiên mạng lịnh Thiên cung

Này hiền đồ, sổ bộ của Tam Giáo Tòa biên chép tuổi tên kẻ nào biết hòa đồng tu học, trau sửa lòng thành, nét lành cố tạo.
Ở cõi trần phải nhờ tam công tứ lượng hiệp đồng hữu chất tới vô vi, để chi? Để cho tròn câu từ bi bác ái. Còn Đạo là vô vi, ta phải dày công tu hành, tạo đức, cởi mở thể xác này sao cho được thông quang cửu khiếu, mắt nhìn xa nghìn dặm, tai nghe thông đồng với cửu thiên đẳng đẵng.

Đời rất hiếm người được đạt đến siêu quang, chỉ nhờ Đại Đạo, nhờ tu học, nhờ sửa lòng trau nết, mới đạt tới vô vi tối thượng mà thôi. Khi xuống trần, bao nhiêu sĩ tử nơi đây chưa chắc là nguyên vị phục hồi, nguyên bổn nghe chăng? Sổ ta cầm, bút ta ghi, đường tơ kẽ tóc không qua lọt!
Rất buồn thay cho nhân loại, tu lại không tu, còn những tánh ngạo mạn, háo kỳ, có khi đến xem coi giả chơn. Chi vậy a! Chư hiền đồ? Sao mình không trau sửa lòng mình cho đến chí thiện chí mỹ?

Thầy phải khai Tân Dân Minh Đức, muốn cho nhân loại hòa đồng với vũ trụ, từ thảo mộc đến thú cầm, mấy ngàn niên rồi luân hồi mãi mãi.
Mới hơn ba năm mà nhân loại điêu đứng. Luật của ta đó, vì ta phải phụng mạng Ngọc Đế cầm luật mà, chớ nào ta có sát phạt chư hiền đồ.
Thử hỏi chư hiền chẳng phạm luật, dù ta muốn giữ luật cũng không thể thi hành. Nhân loại phạm luật, luật phải trừng trị, sao lại trách cứ ta?
Đức Ngọc Đế thường yêu cầu Tam Giáo Tòa giảm khinh cho nhân loại nhờ, nhưng mà nhân loại ơi, sao nhân loại không lập đức bồi công, từ
bi bác ái, mà chú chăm vào danh lợi hão huyền, lấy giả làm chơn, tạo những điều oan nghiệt mấy ngàn niên nay rồi, bây giờ cầu xin Tam Giáo Tòa rộng lượng chế châm. Ngài nhọc nhằn hạ phàm, dùng đủ cách cứu rỗi con Ngài. Tuy rằng Ngài ký tên để cho ta hành luật nhưng lắm khi Ngài không nỡ cầm bút chuẩn phê là vì Ngài đau long cho luật của ta hành phạt con Ngài.
Ngọc Đế đối với nhân loại như vậy, vô lượng vô biên, từ bi bác ái tựa biển bao la, sao chư hiền không thấy? Chư hiền tu chư hiền nhờ!
Tình Ngọc Đế là tình của Cha, vì nhân loại, tư vị nhân loại mới để nhân loại đến hôm nay đây. Phải chi Ngài dùng luật mấy ngàn niên trước, đừng tư vị thì con Ngài đâu có chịu cảnh như hôm nay, đời cùng mạt hạ, cuối tam ngươn rồi, Tam Giáo Tòa không bao giờ tư vị được, nhưng lắm khi vì nể tình Ngọc Đế, chẳng nỡ ra tay!
Thấy cảnh của Ngài hạ trần còn phải chịu trăm cay ngàn đắng, thế nhân dị nghị đủ điều, giả chơn nào ai biết. Chỉ có Ngài biết Ngài và ta biết đó thôi. Tội nghiệp thay cho Ngọc Đế. Nếu Ngài không thương chư hiền đồ và nhân loại, Ngài đâu có chịu nhục ở trần gian lắm điều chỉ trích.
Bởi vậy cho nên, đáng tội cho nhân loại. Cha mà không biết, Mẹ cũng không nhìn, nhân loại đành ngó lơ. Hôm nay đây, phạm luật cũng đành
cam chuốc tội.

Kim Thân Đức Chúa Trời, Tam Giáo Tòa tôi xin với Ngài rằng:

Ở trần thế trược nhơ cặn bã
Bạch cùng Ngài cao cả yên thân
Sao Ngài cứ mãi xuống trần
Chúng sanh phỉ báng nhiều lần buồn hiu
Ngài cứ ngự Linh Tiêu tọa vị
Xuống trần chi nó chẳng nghĩ đến Ngài
Tưởng rằng mở Đạo kỳ khai
Kiếm vàng kiếm bạc để rày độ thân
Nào ai hiểu bao lần Ngọc Đế
Thương chúng sanh như thể thương mình
Thấy trần chịu cảnh điêu linh
Nên Ngài chẳng nỡ Thiên Đình ngồi an
Mãi xuống trần thế gian sỉ nhục
Thần đau buồn lắm lúc bắt sầu
Nguyện xin nơi cõi Long Lâu
Bạch cùng Hoàng Phụ những câu kính nhường
Ngài xuống thế, trần vương nhiều tội
Nó không tường nhìn lỗi của mình
Bạch qua Ngài gọi chớ khinh
Hôm nay sáng mắt Ngọc Kinh đó Ngài

“Bạch với Ngọc Đế!”
“Chi đó con?”
“Tam giáo Tòa khải tấu nãy giờ, (nhờ điển ký bình lại)”
“Bạch Ngọc Đế, Tam Thanh chúng tôi thường bạch với Ngài rằng:
Ngài ở cõi Ngọc Kinh thôi, giao phận sự ấy cho Chư Tiên, chư Phật, đừng xuống thế nữa. Chúng sanh làm tội nhiều lắm. Lắm khi Ngài quở trách chúng tôi, cho rằng chúng tôi nghiêm khắc. Hôm nay, cảnh thế như vầy, bạch Ngài, chúng thần đau buồn.”

Kim Thân Cha phán: Cha biết rằng Cha phải chịu khổ nhục vì các con của Cha, chịu đựng khổ nhục vì sự ngu muội của nó. Nó ngu muội nên nó không biết Cha nó. Nó không thấy Cha nó, hoặc nó chưa biết cái tầm quan trọng của sự hiện diện của Cha nên nó có nhiều sai sót. Và rồi, Cha phải chịu khổ với nó. Cha giận nó không biết Cha nó, nhưng giận bao nhiêu thương bấy nhiêu.
Càng giận càng thương, xót xa với nó, đau khổ vì nó ngu muội luôn! Cha đau khổ trong chính nó luôn. Cha luôn luôn gánh vác nó. Biết khổ mà Cha sẵn sàng chịu đựng và gánh vác với nó, mong sao nó nhớ Cội Nguồn lo trở về kịp thời, vì ngày giờ đã cận bên, mà nó quanh quẩn ở bể trần ai, còn mải luyến lưu vướng vít ở bến mê, không chịu xuống đò trở về Bến Giác. Vì vậy, nên Cha không ngồi yên tọa vị mà phải lâm trần chịu đựng trăm cay ngàn đắng, để gánh khổ với nhân loại, chỉ mong sao cho nó thức giác để quay về Cội Nguồn xa xưa.
Cha gánh khổ cùng nhân loại, gánh khổ với nó, khổ nhục vì nó, chịu đủ thứ khổ ở trần vì nó. Cha chỉ mong sao mang đến cho nó chút niềm tin, chút ánh sáng để nó thức giác, để nó lo nó về. Cho nên Cha chịu đựng hết con!
Tam Giáo Tòa: Này chư môn đệ! Các vị có nghe Đức Chúa Trời phán chăng? Hiền Sĩ Hằng tâu bạch!

Ông Tám bạch (giọng xúc động): Thưa con có nghe rõ, Thượng Đế xuống đây là có cơ hội, cho mọi sinh linh trở lại. Đó là lòng từ bi của Thượng Đế ban bố cho mọi người. Tuy rằng cho linh căn sáng suốt xuống thế gian, nhưng mà nó chưa thấu đáo Nguồn Cội, tuy rằng có chư Phật chư Tiên giáo hóa nó, nhưng mà vì sự sống, vì vật chất xa hoa, vật chất ỷ lại, nên chẳng để tâm tiến về Nguồn Cội của nó.
Ngày nay, có dịp Thượng Đế xuất hiện, xuống thế gian10, để người tu hiền ý thức tùy theo trình độ. Nhưng mà còn nhiều linh căn họ tu nhưng
không hiểu cái chân lý, ưa thích hạng bàng môn tả đạo, bùa phép huyền hoặc, đó là mê loạn, rồi nó trầm luân mãi mãi. Cái chân lý siêu phàm thế gian chưa có, ít lắm!
Hôm nay, có cơ hội, một số ít người được nghe, và trong tâm tư đó, cũng tùy theo trình độ hiểu biết. Người tu trong đó cũng bán tín bán nghi, nhưng mà rồi nó sẽ thấy có ánh sáng lần lần đưa đến, đấng Tạo Hóa sẽ dìu dắt chúng sanh mỗi nơi, mỗi giới, nhờ bởi sự kích động và phản động của định luật, sanh, trụ, di, diệt của bầu Trời Càn Khôn Vũ Trụ đã sắp đặt có thứ tự.
Mọi người, lần lượt hiểu được ta có tánh Cha trên Trời.
Nói đến đây, tôi rất cảm động, rơi lụy, tiếc cho những phần Hồn còn bơ vơ, những phần Hồn đang ngự nơi đây, phải hiểu rõ rằng chúng ta đang sống trong cơn hỗn loạn đau khổ mà được một ánh sáng từ bi vô cực chiếu vào tâm linh của mọi người. Đó là một luồng điển đánh
(10 Ông Tám có nói: “Tôi xác nhận sự kiện Thượng Đế xuống thế (phân thân điển quang) không riêng cho Việt Nam, mà còn cho toàn thể nhân loại được hưởng”. Ông còn nói: “Ngài là Chủ của những nhà truyền pháp”.)
thức mọi chơn linh để hiểu rõ mình và phải chứng minh nguồn đau khổ đó, rồi chúng ta mới tiến lên được.
Rất quý báu, hôm nay mọi người đến dự, và tất cả đều là thanh điển để hóa giải tâm hồn đang đắm mê nơi cõi trần...

Tam Giáo Tòa: Lương Sĩ Hằng hiền, rọi điển xem ta. Cha của các người hiền lắm, từ bi lắm đấy! Còn Tam Giáo Tòa tôi không được vậy đâu nghe!
Xem đây, Tam vị xuống thế một lần, một lượt để thanh minh trong buổi Hạ Ngươn này.
Từ đây sắp tới, những vị nào chơn tu thì thôi, tu giả mượn đạo tạo đời thì ma quỷ nhập hết.
Đừng hòng ỷ thị con Ngọc Đế!
Đại Hội Quần Tiên cho xuống thế mấy chục niên, nếu các người không tu thì chịu lấy, Tam Giáo Tòa chúng tôi không tư vị nữa. Từ đây tới ba niên... bốn niên để các người thi tuyển.

Chúng tôi đã rồi phận sự khải tấu.