Phẩm 1: Mở Đầu Pháp Thọai

Tôi nghe như vầy. Một thời đức Thế tôn, tại đỉnh Thứu phong thuộc thành Vương xá, Ngài ở nơi pháp giới rất trong sáng, rất sâu xa. Pháp giới ấy là lĩnh vực của Phật đà, là trú xứ của Thế tôn.

Bấy giờ chúng đại bí sô có chín mươi tám ngàn vị, toàn là a la hán; khéo tự thuần hóa, in như voi chúa; sơ hở đã hết, không còn phiền não; tâm khéo giải thoát, tuệ khéo giải thoát; việc làm hoàn tất, bỏ mọi gánh nặng; đạt đến tự lợi, hết sạch kiết sử; được đại tự tại, ở trong tịnh giới; phương tiện khéo léo, tuệ giác trang nghiêm; được tám giải thoát, đến bờ bên kia. Danh hiệu các vị là cụ thọ A nhã kiều trần như, cụ thọ A thuyết thị đa, cụ thọ Bà thấp ba, cụ thọ Ma ha na ma, cụ thọ Bà đế lị ca, tôn giả Đại ca nhiếp ba, tôn giả Ưu lâu tần loa ca nhiếp, tôn giả Dà da ca nhiếp, tôn giả Na đề ca nhiếp, tôn giả Xá lị tử, tôn giả Đại mục kiền liên, tôn giả A nan đà, người ở vị trí đang còn tu học. Các vị đại thanh văn như vậy, sau lúc quá trưa cùng xuất định, đến chỗ đức Thế tôn, đảnh lễ ngang chân Ngài, đi quanh Ngài ba vòng theo chiều bên phải, rồi lui ra cùng ngồi một phía.

Chúng đại bồ tát trăm ngàn vạn ức vị, có uy đức lớn, như đại long vương; tiếng khen vang khắp, ai cũng biết đến; thường thích phụng hành tịnh thí tịnh giới; nhẫn nhục tinh tiến qua vô số kiếp; vượt mọi thiền định, tâm ở trước mắt; mở cửa tuệ giác, thiện dụng phương tiện; tự tại du hành thần thông vi diệu; thành đạt tổng trì, hùng biện vô tận; cắt đứt phiền não, hệ lụy không còn; đã gần thành đạt trí tuệ toàn giác; chế ngự ngoại đạo cho sinh tịnh tâm; chuyển đẩy pháp luân, hóa độ người trời; mười phương cõi Phật đều trang hoàng cả; sáu nẻo hữu tình đều nhờ ích lợi; thành tựu đại trí, viên mãn đại nhẫn; có tâm đại từ bi, có lực đại kiên cố; phụng sự chư Phật, không nhập niết bàn; phát nguyện rộng lớn, cùng tận vị lai; nơi các đức Phật trồng sâu tịnh nhân; cả ba thì gian ngộ vô sinh nhẫn; vượt qua lĩnh vực nhị thừa bước đi; đem đại thiện phương tiện mà hóa đạo thế giới; phu diễn được hết giáo huấn của Phật; với đạo lý Không sâu xa bí mật, đều thấu triệt cả không còn nghi hoặc. Danh hiệu các vị là bồ tát Vô chướng ngại chuyển pháp luân, bồ tát Thường phát tâm chuyển pháp luân, bồ tát Thường tinh tiến, bồ tát Bất hưu tức, bồ tát Từ thị, bồ tát Diệu cát tường, bồ tát Quan tự tại, bồ tát Tổng trì tự tại vương, bồ tát Đại biện trang nghiêm vương, bồ tát Diệu cao sơn vương, bồ tát Đại hải thâm vương, bồ tát Bảo tràng, bồ tát Đại bảo tràng, bồ tát Địa tạng, bồ tát Hư không tạng, bồ tát Bảo thủ tự tại, bồ tát Kim cang thủ, bồ tát Hoan hỷ lực, bồ tát Đại pháp lực, bồ tát Đại trang nghiêm quang, bồ tát Đại kim quang trang nghiêm, bồ tát Tịnh giới, bồ tát Thường định, bồ tát Cực thanh tịnh tuệ, bồ tát Kiên cố tinh tiến, bồ tát Tâm như hư không, bồ tát Bất đoạn đại nguyện, bồ tát Thí dược, bồ tát Liệu chư phiền não bịnh, bồ tát Y vương, bồ tát Hoan hỷ cao vương, bồ tát Đắc thượng thọ ký, bồ tát Đại vân tịnh quang, bồ tát Đại vân trì pháp, bồ tát Đại vân danh xưng hỷ lạc, bồ tát Đại vân hiện vô biên xưng, bồ tát Đại vân sư tử hống, bồ tát Đại vân ngưu vương hống, bồ tát Đại vân cát tường, bồ tát Đại vân bảo đức, bồ tát Đại vân nhật tạng, bồ tát Đại vân nguyệt tạng, bồ tát Đại vân tinh quang, bồ tát Đại vân hỏa quang, bồ tát Đại vân điện quang, bồ tát Đại vân lôi âm, bồ tát Đại vân tuệ vũ sung biến, bồ tát Đại vân thanh tịnh vũ vương, bồ tát Đại vân hoa thọ vương, bồ tát Đại vân thanh liên hoa hương, bồ tát Đại vân bảo chiên đàn hương thanh lương thân, bồ tát Đại vân trừ ám, bồ tát Đại vân phá ế. Các vị đại bồ tát như vậy, sau lúc quá trưa cùng xuất định, đến chỗ đức Thế tôn, đảnh lễ ngang chân Ngài, đi quanh Ngài ba vòng theo chiều bên phải, rồi lui ra cùng ngồi một phía.

Lại có năm trăm tám ngàn đồng tử Lê xa tì, tên là đồng tử Sư tử quang, đồng tử Sư tử tuệ, đồng tử Pháp thọ, đồng tử Nhân đà ra thọ, đồng tử Đại quang, đồng tử Đại mãnh, đồng tử Phật hộ, đồng tử Pháp hộ, đồng tử Tăng hộ, đồng tử Kim cang hộ, đồng tử Hư không hộ, đồng tử Hư không hống, đồng tử Bảo tạng, đồng tử Cát tường diệu tạng. Những đồng tử như vậy làm người đứng đầu. Họ cùng đứng vững nơi vô thượng giác, thâm tín vui thích đối với đại thừa. Sau lúc quá trưa họ đến chỗ đức Thế tôn, đảnh lễ ngang chân Ngài, đi quanh Ngài ba vòng theo chiều bên phải, rồi lui ra cùng ngồi một phía. Có bốn mươi hai ngàn thiên tử, tên là thiên tử Hỷ kiến, thiên tử Hỷ duyệt, thiên tử Nhật quang, thiên tử Nguyệt kế, thiên tử Minh tuệ, thiên tử Hư không tịnh tuệ, thiên tử Trừ phiền não, thiên tử Cát tường. Những thiên tử như vậy làm người đứng đầu. Họ phát đại nguyện hộ vệ đại thừa, làm cho chánh pháp rực rỡ liên tục. Sau lúc quá trưa, họ đến chỗ đức Thế tôn, đảnh lễ ngang chân Ngài, đi quanh Ngài ba vòng theo chiều bên phải, rồi lui ra cùng ngồi một phía. Có hai mươi tám ngàn long vương, long vương Liên hoa, long vương EÁ la diệp, long vương Đại lực, long vương Đại hống, long vương Tiểu ba, long vương Trì sử thủy, long vương Kim diện, long vương Như ý. Những long vương như vậy làm người đứng đầu. Họ thường thích nhớ chánh pháp đại thừa, tin tưởng sâu xa, tán dương duy trì. Sau lúc quá trưa, họ đến chỗ đức Thế tôn, đảnh lễ ngang chân Ngài, đi quanh Ngài ba vòng theo chiều bên phải, rồi lui ra cùng ngồi một phía. Có ba mươi sáu ngàn Dược xoa, đứng đầu bởi Tì sa môn thiên vương, tên của họ là dược xoa Yêm bà, dược xoa Trì yêm bà, dược xoa Liên hoa quang tạng, dược xoa Liên hoa diện, dược xoa Tần mi, dược xoa Hiện đại bố, dược xoa Động địa, dược xoa Thôn thực. Những dược xoa như vậy ưa thích chánh pháp của đức Thế tôn, chân thành duy trì, không hề giải đãi. Sau lúc quá trưa, họ đến chỗ đức Thế tôn, đảnh lễ ngang chân Ngài, đi quanh Ngài ba vòng theo chiều bên phải, rồi lui ra cùng ngồi một phía. Có bốn mươi chín ngàn yết lộ trà vương, đứng đầu bởi Hương tượng thế lực vương; có kiền thát bà, a tô la, khẩn na la, mạc hô lạc dà, vân vân; có các thần tiên rừng núi sông biển; có quốc vương của các quốc gia lớn, được tháp tùng bởi hoàng hậu hoàng phi; có nam nữ đức tin trong sáng. Các chúng nhân loại và chư thiên cùng đến vân tập, cùng nguyện hộ vệ đại thừa tối thượng, đọc xét văn nghĩa, tụng tập thuộc lòng, học hỏi tiếp nhận, nắm giữ trong trí, sao chép lưu thông (2) . Sau lúc quá trưa, họ đến chỗ đức Thế tôn, đảnh lễ ngang chân Ngài, đi quanh Ngài ba vòng theo chiều phải, rồi lui ra cùng ngồi mỗi chúng một phía.

Đại hội như vậy, bao gồm thanh văn, bồ tát, nhân loại, chư thiên, tám bộ long thần, vân tập cả rồi, ai cũng nhất tâm, chắp tay cung kính, chiêm ngưỡng Thế tôn, mắt không rời Ngài. Họ thích thú muốn nghe chánh pháp siêu việt, nhiệm mầu.

Lúc ấy đức Thế tôn, sau lúc quá trưa, xuất khỏi thiền định, quan sát đại hội mà nói những lời chỉnh chú sau đây.

(1) Ánh sáng hoàng kim,

bản kinh nhiệm mầu,

siêu việt hơn hết,

vua của các kinh.

Kinh ấy rất sâu,

khó mà được nghe;

kinh ấy chính là

lĩnh vực của Phật.

(2- 3) Như lai ngày nay

sẽ tuyên thuyết đến

bản kinh như vậy

cho cả đại hội.

Hướng đông có đức

A súc như lai,

hướng nam có đức

Bảo tướng như lai,

Như lai hướng tây

là Vô lượng thọ,

Như lai hướng bắc

là Thiên cổ âm,

bốn đức Như lai

bốn hướng như vậy

cùng đem uy thần

hộ trì kinh này.

(4) Như lai sẽ nói

pháp mầu sám hối,

pháp ấy cát tường

pháp ấy thù thắng.

Năng lực pháp ấy

diệt mọi tội ác,

loại trừ sạch sẽ

những hành vi ác,

(5) tiêu tan mọi nỗi

khổ não tai họa,

thường xuyên đem lại

yên vui khó lường.

Căn bản pháp ấy

là nhất thế trí,

và được trang hoàng

bởi bao phẩm chất.

(6) Những ai cơ thể

không được hoàn hảo,

đời sống sắp sửa

đi đến hủy diệt,

những sự đáng sợ

đã biến hiện ra,

chư thiên thiện thần

cùng lánh xa cả.

(7) Thân hữu tức giận,

thân quyến phân ly,

mọi phía chống nhau,

sản vật tan tác,

(8) ác tinh tác quái,

tà độc xâm phạm,

ưu sầu quá nhiều,

khổ não lại ép,

(9) ngủ nghỉ ác mộng

từ đó phiền não.

Người ấy phải nên

tắm rửa sạch sẽ,

và mặc y phục

sạch sẽ tinh khiết.

(10) Đối với kinh này

bản kinh mầu nhiệm,

rất mực sâu xa

Như lai ca tụng,

hãy nên chuyên chú

lòng không tán loạn,

nghiên cứu, tụng thuộc,

lắng nghe, tiếp nhận,

nắm giữ trong trí

chuyên tâm phụng trì.

(11) Thì nhờ uy lực

của kinh pháp này

mà được tách rời

mọi sự tai họa,

bao nỗi khổ sở

cùng trừ diệt cả.

(12) Bốn vị thiên vương

hộ vệ thế giới,

cùng với đại thần

tùy thuộc của họ,

vô lượng dược xoa

nhất tâm hộ vệ.

(13 - 14) Lại có thiên nữ

tên Đại biện tài,

thần sông Ni liên,

thần mẹ Ha lị,

địa thần Kiên lao,

Phạn vương, Đế thích,

cùng với long vương,

và khẩn na la,

kim sí điểu vương,

tu la, chư thiên.

(15) Bao nhiêu chư thiên

thần chúng như vầy

ai cũng đem theo

tùy tùng của mình,

cùng đến hộ vệ

cho người như vậy,

cả ngày liền đêm

thường không tách rời

(16) Như lai sẽ nói

về kinh pháp này,

bản kinh rất sâu,

chỗ Như lai đi,

và là mật giáo

của chư Như lai,

ngàn vạn đời kiếp

khó mà gặp được.

(17) Ai nghe kinh này,

đem nói cho người,

hay sinh tùy hỷ

hoặc thiết cúng phẩm,

(18) thì người như vậy

sẽ vô lượng kiếp

được các thiên nhân

long thần kính trọng.

(19) Cái khối phước đức

nhiều hơn hằng sa,

nghiên cứu, tụng thuộc

kinh pháp như vầy,

thì sẽ có được

khối phước đức ấy,

(20) được chư Thế tôn

khắp trong mười phương,

được chư Bồ tát

tu hành sâu xa,

cùng hộ trì cho

tách rời khổ nạn.

(21) Hiến cúng kinh này

thì như đã nói

tắm rửa sạch sẽ,

phụng hiến hoa hương,

khởi ý từ bi

vì người phụng hiến.

(22) Muốn nghe kinh này

tâm phải sạch sẽ,

thường sinh hoan hỷ

lớn thêm công đức.

(23) Đem lòng tôn trọng

mà nghe kinh này,

thì thế chính là

khéo làm thân người,

rời xa mọi nỗi

khổ não tai nạn.

(24) Kẻ ấy thiện căn

đã là thuần thục,

được chư Như lai

cùng nhau ca tụng,

mới nghe kinh này

và sám pháp này.