1 Vả, Mên-chi-xê-đéc đó là vua của Sa-lem, thầy tế lễ của Đức Chúa Trời rất cao, đã đi rước Áp-ra-ham và chúc phước cho, trong khi người thắng trận các vua trở về;
2 Áp-ra-ham đã lấy một phần mười về mọi của cải mình mà dâng cho vua;theo nghĩa đen tên vua ấy, trước hết là vua sự công bình, lại là vua của Sa-lem nữa, nghĩa là vua bình an;
3 người không cha, không mẹ, không gia phổ;không có ngày đầu mới sanh, cũng không có ngày rốt qua đời, như vậy là giống Con Đức Chúa Trời, - Mên-chi-xê-đéc nầy làm thầy tế lễ đời đời vô cùng.
4 Hãy nghĩ xem, chính tiên tổ là Áp-ra-ham đã lấy một phần mười trong những vật rất tốt của mình chiếm được mà dâng cho vua, thì vua tôn trọng là dường nào.
5 Những con cháu họ Lê-vi chịu chức tế lễ, theo luật, có phép thâu lấy một phần mười của dân, nghĩa là của anh em mình, vì chính họ cũng từ Áp-ra-ham mà ra.
6 Nhưng vua vốn không phải đồng họ, cũng lấy một phần mười của Áp-ra-ham và chúc phước cho kẻ được lời hứa.
7 Vả, người bực cao chúc phước cho kẻ bực thấp, ấy là điều không cãi được.
8 Lại, đằng nầy, những kẻ thâu lấy một phần mười đều là người hay chết: còn đằng kia, ấy là kẻ mà có lời làm chứng cho là người đang sống.
9 Lại có thể nói rằng Lê-vi là kẻ thâu lấy một phần mười đó, chính mình người cũng bởi Áp-ra-ham mà đóng một phần mười;
10 vì lúc Mên-chi-xê-đéc đi đón tiên tổ, thì Lê-vi còn ở trong lòng tổ phụ.
11 Nếu có thể được sự trọn vẹn bởi chức tế lễ của người Lê-vi (vì luật pháp ban cho dân đang khi còn dưới quyền chức tế lễ), thì cớ sao còn cần phải dấy lên một thầy tế lễ khác, lập theo ban Mên-chi-xê-đéc, không theo ban A-rôn?
12 Chức tế lễ đã thay đổi thì luật pháp cũng cần phải thay đổi.
13 Vả, Đấng mà những lời đó chỉ về, thuộc một chi phái khác, trong chi phái đó chưa từng có ai dự việc nơi bàn thờ.
14 Vì thật rõ ràng Chúa chúng ta ra từ Giu-đa, về chi phái ấy, Môi-se không nói điều chi về chức tế lễ.
15 Mọi điều đó càng thêm rõ hơn nữa, khi chúng ta thấy một thầy tế lễ khác dấy lên, giống như Mên-chi-xê-đéc,
16 lập lên không theo luật lệ của điều răn xác thịt, nhưng theo quyền phép của sự sống chẳng hay hư hay hết.
17 Vả, nầy là lời làm chứng cho Ngài rằng: Con làm thầy tế lễ đời đời Theo ban Mên-chi-xê-đéc.


MÊN-CHI-XÊ-ĐÉC LÀ AI...??? NGÀI CÓ NHIỀU DANH HIỆU TRONG NHIỀU NỀN VĂN MINH VÀ TÔN GIÁO KHÁC NHAU :
- Ở ẤN ĐỘ DANH NGÀI LÀ SANAT KUMARA ( ĐẤNG THANH NIÊN 16 XUÂN XANH VĨNH CỬU)
- Ở CÁC XỨ ĐÔNG PHƯƠNG NGÀI LÀ ĐỨC NGỌC ĐẾ
- Ở NHIỀU KINH SÁCH TÔN GIÁO NGÀI ĐƯỢC GỌI LÀ ĐẤNG THÁI CỔ
90 % NHÂN LOẠI HIỆN NAY THOÁT KIẾP THÚ ĐƯỢC LÊN LÀM NGƯỜI LÀ NHỜ ƠN NGÀI , CÔNG TÍCH NGÀI LỚN LAO VÔ CÙNG TẬN.... NHƯNG VÌ NGÀI LÀ ĐẤNG QUÁ CỔ XƯA NÊN KHÔNG MẤY AI BIẾT ĐƯỢC SỰ VĨ ĐẠI MÀ NGÀI ĐÃ BAN CHO NHÂN LOẠI......
NGÀI LÀ ĐẤNG CHƯỞNG QUẢN ĐỊA CẦU , TA HAY THAM KHẢO 1 ĐOẠN VĂN VIẾT VỀ NGÀI :

Đêm sau cậu được dẫn đến gặp Hoàng đế của Thế giới, và như cậu đã viết, ‘đó là trải nghiệm tuyệt vời nhất cho tôi trong tất cả mọi việc bởi vì Ngài là một cậu bé không lớn tuổi hơn tôi nhiều lắm, nhưng là người đẹp trai nhất mà tôi đã từng gặp, mọi thứ đều rực sáng và lộng lẫy, và khi Ngài mỉm cười nó giống như mặt trời. Ngài mạnh mẽ giống như biển cả, đến độ không thứ gì có thể đứng đối diện Ngài, và tuy nhiên Ngài không là gì cả ngoại trừ tình yêu, đến độ tôi không có chút mảy may sợ hãi Ngài.