:023:chiện nì cung hay lém ^^
Kính thưa bạn đọc,

Trên đời có hằng trăm hằng ngàn chuyện ma! mà chúng ta kể cho nhau nghe, chưa chắc đã có một cốt chuyện thật; điểm lớn là do cảm giắc sợ hãi mà khiếm mình tưởng rằng mình đã gặp ma. Những người thường dễ gặp ma là những người có giắc quan thứ sáu! trong kinh nghiệm của tôi với 2 căn nhà đều có ma quỷ, tôi xin nhắc nhở những người nào mà mua nhà mới hoặc cũ thì mình hãy cúng đất đai cho căn nhà đó trước; như cốt câu truyện có thật của nhà sáng tác Nguyễn Anh khoa nói về cuộc đời của anh với 3 lần gặp ma trong đời. trong 3 lần đó thì đã có hai lần là anh bị ma nhập vào thân xác và khiến anh làm trò ác ôn! ngay sau lúc anh đã được giải phép bở linh mục Nguyễn Văn Phong và linh lục John, anh đã trực tiếp viết lên 2 câu truyện của anh trong việtfun này.

Theo với đạo công giáo và đạo phật! những người trong đạo này không nên tin tưởng là có ma quỷ trong đời này, ma ra sao mình có thấy chúng hay mình chỉ có cảm giắc rằng chúng ngự xung quanh mình thôi; câu hỏi đó trước khi tôi có kinh nghiệm về ma quái. Sau khi nghe xong câu chuyện của đời sống do tác giả Nguyễn Anh Khoa nói lên về đời sống của anh! cho đến hôm nay tôi vẫn còn cảm giắc sợ hãi và lo lắng cho sức khoẻ của anh mai này sẽ bị ám ảnh suốt đời, tôi thầm mong ước cho anh được binh an trong mọi sự nghiệp và sẽ bình phúc trong những ám ảnh từ mấy năm qua; tôi rất thương tiếc khi anh ra đi vì những cái tốt cho riêng mình. Nhưng anh đi là điều đáng đúng cho các vị thành niên trong trang web này.

Trước khi viết lên câu truyện này! tôi xin các bạn cho tôi một chút thì giờ để kể về cốt truyện của tôi, cốt truyện là về một bà lão già tuổi khoảng giữa 70-80, hôm ấy bà dắt theo một con cháu gái đi trên con cầu suối mà hai bà cháu thường xuyên đi bộ hằng đêm để nhìn xuống con suối; một buổi tối không may mắn là lúc không ai chạy xe trên chiếc cầu đó. Bỗng từ đằng sau 2 bà cháu thì có một gã thanh niêm bắn 2 viên đạn vào đầu hai bà cháu! gã thanh niêm ấy vội vã vất hai bà cháu xuống sông để trôi lềnh bềnh trên nước, từ ngày hôm đó bắt đầu mọi dân tộc nghe tin đồn rằng trên cầu suối đó có 2 hồn ma; giờ đây tôi xin viết lên câu truyện này và đặt tên là "Bóng Ma Trên Cầu Suối" xin mời bạn đọc cùng chúng tôi đón coi.

Hôm ấy là vào trời buổi tối vắng vẻ trên chiếc cầu suối của San Fransisco thuộc về tiểu bang California! một hôm khi trời vắng tênh vào khoảng 11:00 khuya có 1 bà lão già với tuổi trên dưới 75-80 dắt theo cháu gái; cứ mỗi ngày nào mà hai bà cháu cảm thấy không ngủ được thì thường xuyên đi dạo phố hoặc đi trên con cầu suối đó. Buổi tối hôm đó khi đường phố vắng thênh thang! trong lúc 2 bà cháu trên đường đi bộ về tới nhà, có một gã thanh niêm trẻ tuổi đi đằng sau và cầm một cây súng đen và bắn hai viên đạn vào đâu; hai bà cháu chết tại chỗ. Bắn xong gã thanh niên ấy vội vã khiêng xác 2 bà cháu và quăng xuống sông! để trôi lềnh bềnh để mọi người tưởng rằng hai bà cháu nhảy xuống sông tự tử.

Hai xác chết của bà cháu trôi vào dưới hầm cầu và trên thành đá dưới hầm cầu! Một buổi chiều vào khoảng lúc 7:30, có một cặp tình nhân người việt nam mang tên Thái, và Lan đi trên bộ trên con cầu vắng tênh ấy; trong lúc nhìn xuống con sông thì Lan bỗng cảm thấy như có một ai đó đi bộ đằng sau lưng mình. Lan quay mặt lại và nhìn thì không thấy ai đi bộ đằng sau mình! Lan tiếp tục quay mặt đi và nhìn về con suối và thưởng thức gió mát bên chàng bạn trai của mình, một lát sau từ đằng xa Lan và Thái thấy một bà lão già tuổi trên dưới 75-80 đi bộ dắt theo một đứa cháu gái; càng lúc 2 bà cháu bước tiến gần tới anh và Lan. Càng lúc 2 bà cháu càng đi gần về hướng của Lan và Thái

Một lát sau thì Thái giật mình vì hai bà cháu người mỹ ấy đi xuyên qua người anh và Lan! cùng lúc Thái và Lan quay mặt và đăm đăm nhìn về phía hai bà cháu thì Lan, và Thái không còn thấy hai bà cháu đó đâu; Lan sợ quá và nắm chặt bàn tay Thái và bỏ chạy về tới nhà. Vài tháng sau Lan trở lại bình thường và không còn nhớ về cảnh sợ hãi ấy nữa! cho đến một vài năm sau khi Thái và Lan làm đám cưới với nhau, hôm đó Lan và Thái thấy một căn nhà cắm bảng "for sale" do những người công ty bán nhà; Lan thấy nhà cao cửa rộng và đất đai đẹp thênh thang. Bìa ngoài căn nhà có một cây cherry có trái! xung quanh cây ấy là một vài cây bông màu tím nhạt đẹp tươi.

Buổi chiều khi Thái và Lan về nhà và bàn về căn nhà ấy! trong lúc bàn tính thì Lan cảm thấy thích thú căn nhà đó và ước vọng trong tương lai sẽ là của mình, cuối cùng Thái và Lan cùng nhau thích thú căn nhà cao cửa rộng đó và gọi đến những người bán nhà và lấy hẹn vào coi; tới nhà coi hôm ấy vào lúc buổi chiều ngày thứ 7. Trong lúc mọi người vào trong nhà thì bỗng Lan đứng khựng lại ngay cửa ra vào! Lan cảm tưởng như có một ba lão dắt đứa cháu hôm bữa đi ngang qua đằng sau lưng mình rồi lại biến mất, ông bán nhà quay qua hỏi thăm thì lúc đó Lan bắt đầu vào và đi xung quanh căn nhà; cuối cùng Lan và Thái chịu căn nhà ấy với trị giá 200,000 đôla về đó nhà hôm ấy thì Lan bảo rằng.

Lan: Anh ơi! em thấy thích căn nhà của mình lắm, nhưng em thấy sợ sợ sao đó à.

Thái: Em ơi đừng lo ngại gì nữa! nhà đó là của mình rồi thì có gì đâu phải sợ.

Lan: Nhưng hinh như em thấy 2 bà cháu hôm bữa đó về với em đó anh! nhưng em không biết có phải 2 bà cháu đó không, cho nên em cảm thấy sợ hãi trong lòng quá.

Thái: Chắc em mệt quá nên thấy vậy thôi! còn anh đâu có cảm thấy gì lạ lùng đâu em.

Lan: Em cũng thích căn nhà đó nữa! thôi thì mình đi làm giấy tờ đi anh.

Thái: Ừ để đếm thứ 2 này anh ra làm giấy tờ với ông bán nhà cho mình! sau đó rồi mình có thể dọn vào nhà đó ở tự do hơn.

Nói xâu Lan ôm lấy Thái vào lòng và tỏ ra những giòng lệ yêu thương! ngày cuối tuần đã qua và thứ 2 đầu tuần lại đến, Thái ra ngoài và gặp ông bán nhà và ký giấy tờ và trả tiền cho ông ta một nửa số giá tiền; 1 tháng sau Thái và Lan dọn vào căn nhà yêu quý của mình. Vài tháng đầu tiên thì không có chuyện lạ xảy ra! một buổi tối vào khoảng 10 giờ khuya khi Thái đi làm về và dùng bữa cơm tối với vợ mình ở dưới nhà bếp, ăn xong Thái bước lên ghác và tắm rửa cho sạch sẽ và sửa xoạn đi ngủ! trước khi tắm anh cở sợi dây truyền trong cổ mình ra và đặt lên bồn đánh răng, đang tắm nửa chừng chiếc màn gió lại bỗng bịt sát vào mặt anh và khiến anh nghẹt thở; Thái cố gắng để la lên cho vợ nghe nhưng anh không la nổi.

Thái lanh trí và với sợi dây truyền có bức tượng thánh giá! trong lúc đang nắm sợi dây truyền trong tay, bỗng cái màn gió không còn bịt mặt anh lại nữa và đã khiến anh khó thở; riêng Lan đang rửa chén bát dưới phòng ăn. Trong lúc đang rửa chén thì Lan bỗng nghe được điệu nhạc của đàn piano! Lan bước theo điệu nhạc của tiếng đờn ra tới phòng khách, khi Lan ra tưới phòng khách thì không còn nghe tiếng đàn ấy nữa; Lan trở về nhà bếp và đình tiếp tục rửa chén bát thì thấy chén bát của mình như có một ai đó rửa giùm. Một lát sau khi Thái buốc xuống lầu nhưng tim anh vẫn còn đập thình thịch! Thái kể đầu đuôi câu chuyện đã xảy đến với anh trong lúc đang tắm, riêng Lan cũng kể về.

Trong lúc hai vợ chồng đang nói chuyện với nhau! bỗng Thái giật mình vì nhìn về phía bàn thờ thì thấy một cây nến trắng phóng từ trên bàn về phía mình, người Thái run rãi lật bật và cho đến cuối cùng anh đã rút ra sợ dây truyền có bức tượng thánh giá đeo trên cổ và dơ lên rồi ấm ớ đọc kinh; 2 tiếng sau lúc đó vào khoảng 12:00 khuya thăm thẳm của nưa đêm về sáng. Trong lúc hai vợ chồng đang ngủ giấc say! liền lúc hai vợ chồng để cảm thấy như có một người nào đó kéo tấm chăn của mình xuống dưới, Thái giật mình và mở mắt thì thấy 1 nửa khúc người của linh hồn hai bà cháu mà hôm đó mình thấy ở ngoài câu suối; người Thái lạnh quá và thở ra hơi khói rồi nhẹ vỗ vai vợ và nói.

Thái: E e e e e em, e e e e e em, dậy đi anh nói cho em cái này nè.

Lan: Cái gì vậy anh! em đang ngủ mà, đợi cho đến sáng mai rồi mình nói chuyện cũng đâu muộn gì đâu; mà có gì quan trọng mà anh đánh thức em giữa khuya thế này.

Thái: Anh thấy, anh thấy bà lão hôm bữa mình gặp trên cầu suối hiện về với anh.

Lan: Hả anh nói cái gì! hồi nãy bà ta có về thiệt hay sao vậy anh, mà trời giữa nửa khuya vầy mà hai bà cháu nó vẫn còn về được hả.

Thái: Anh mới thấy hai bà cháu nó tức thì đây nè! cho nên anh mới đánh thức em để kể lại cho em đó chứ, nếu không anh đánh thức em làm gì; anh biết giờ em đang ngủ nhưng anh sợ quá thì cũng phải gọi em dậy thôi.

Lan: Thôi thì em đi nấu nước cho anh uống nhé! anh ở đây chờ em một tí thôi nha, đừng có đi đâu hết là được rồi.

Thái: Ừ em đi đi nhá! em đi cho lẹ giùm anh đi nhé, anh sợ lắm rồi em à chắc anh phải thức cho đến sáng luôn quá.

Lan vừa đi xuống nhà bếp vừa hồi hộp vì sợ rằng ba ma ấy sẽ hiện ra! trong lúc đi đến nửa câu thang, Lan thấy một đứa bé gái ngồi ngay cầu thang và khóc; người Lan run lật bật và định soi mở chiếc đèn pin và rọi vào người nó. Không may mắn con bé đã ngước mặt lên nhìn Lan rồi biến mất! Lan giật mình và giựa lưng vào sát vách tường và đặt bàn tay lên tim và thở thình thịch, một lát khi lấy lại bình tính thì Lan mới tiếp tục bước xuống bậc thang; Khi Lan vào trong nhà bếp để lấy tách nước cho chồng mình. Trong lúc Lan đang lấy nước! bỗng Lan đăm đăm nhìn về chốt cánh cửa ra vào ở cửa chính tự động vặn tới văn lui, ngay sau đó canh cửa bât toang hoang ra nhưng không có ai ở ngoài đó; Lan ra ngoài đóng cửa lại và trở về nhà bếp thì các cánh cửa tủ như có một ai đó đã mở toang hoang nó ra.

Trong khi Lan nhẹ tay đóng những cánh cửa tủ lại! từ đăng sau bà lão già người mỹ có lại hiện về và phá rầy Lan, Lan quay lại nhìn đằng sau lưng mình và la lớn lên (ahhhhhhhh) rồi bỗng bà ta biến mình thành một cục lửa khá lớn và đẩy Lan; ngay sau đó Lan lại bỗng cảm thấy như có bàn tay lành lạnh đè chặt ngay cổ của và khiến mình khó thở. Ngay sau đó Lan từ từ ngồi xuống rồi co chân sát vào mình rồi khóc nức nở! Thái nôn nao sốt ruột vì cứ phải chờ đợi Lan để có một tách nước để uống cho giải nhiệt, Thái liều mạng và đình bước ra khỏi chiếc giường ngủ thì bỗng anh cảm thấy như có một bàn tay đấm mạnh từ dưới giường; Thái vội vàng với sợi dây truyền và đep vào cổ và lúc ấy chiếc giường trở lại bình thường. Thái bước xuống bậc thang và vào nhà bếp và nói.

Thái: Em ơi! em có sao không vậy em, anh đợi trên phòng mà nóng lòng quá nè; nên anh mới xuống tìm em đó.

Lan: Anh ơi anh ơi! em không có muốn ở nhà này một ngày nào nữa đâu.

Thái: Anh biết là như vậy! nhưng mình chưa có đủ tiền để mua nhà mới để ở nữa.

Lan: Chúng mình phải làm sao bây giờ! càng ngày em càng sợ đi thôi à

Thái: Hay ngày mai khi anh đi làm! em ở nhà và dọn một mớ quần áo và dọn về ở chung với mẹ cho một vài bữa đi xem như thế nào, sau đó anh sẽ tính chuyện này cho xong rồi anh mới yên.

Lan: Anh cố gắng làm việc này cho xong đi nha anh! chứ em sợ quá thì mai mốt hoá điên dại bây giờ đó

Sau khi Thái ôm chặt vợ mình sát vào lòng để lấy lại bình tĩnh cho Lan! lúc ấy tất cả điều sợ hãi trở lại bình phục trong đêm hôm đó, Lan còn vẫn sợ sệt và với tay mở công tắc cho đèn sáng hết cả nhà và hai vợ chồng tiếp tục ôm lấy nhau, ngày hôm sau khi Thái đi làm; riêng Lan không nghĩ đến nấu nướng và tiếp tay dọn quần áo vào trong túi va li rồi chờ chồng về để đi ở tạm tại nhà mẹ của Lan. Buổi trưa đến nhanh và buổi chiều buông dần! Lan thấy chồng mình chạy xe vào nhà, Lan trong cửa bước ra để Thái chở về tới nhà mẹ vợ của mình để ở cho vài ngày đến khi căn nhà ma của mình yên tĩnh rồi mới trở về; Lan về đến nhà mẹ mình thì thấy mẹ rất vui lòng vì có thể gặp lại con gái đã cách xa bao nhiêu ngày tháng.

Về đến nhà bà Cảnh (mẹ của Lan) dang rộng bàn tay ra rồi mỉm cười và ôm ấp con mình vào lòng! riêng Lan sách gói va li và đi tiến gần đến mẹ và ôm mẹ và khóc nức nở, ngay sau đó bà Cảnh phụ con sách va li vào trong nhà và nhìn lại mặt con mình cho kỹ; lúc này bà thấy nặt lan xanh như tàu lá chuối như có một ai đó nhát ma nó không chừng. Bà Cảnh tội nghiệp cho con mình nhưng không biết rằng có phải Thái là người nhát con bà không! bà Cảnh nhất định để Lan tron một vài tiếng để lấy lại bình tĩnh, bà thấy con mình mệt mỏi nên bà khẽ bảo con mình đi nghỉ; Lan nhất định kiếm cách để từ chối mẹ vì nguyên một đêm bị ám ảnh bởi linh hồn của hai bà cháu người mỹ đang ngự trong nhà mình. Bà Cảnh đưa tách nước lạnh cho con mình rồi kéo ghế và nhẹ nhàng ngồi xuống hỏi.

Bà Cảnh: Sao hôm nay mẹ thấy mặt con xanh sao thế này đây! có phải là thằng Thái chồng con hay không vậy, con nói lại cho mẹ biết đi con để mẹ dạy nó lại chư.

Lan: Không phải vậy đâu mẹ! anh không làm cái gì hại đến thân con đâu, nhưng con đang sợ sệt đây mẹ ơi; mẹ cứu con đi mẹ.

Bà Cảnh: Có cái gì đâu mà mày phải sợ sệt vậy con! có mẹ đây mà thân người cú run lật bật lên vậy là sao, nói cho mẹ biết coi; tại sao con ra nông nỗi như vầy làm mẹ lo quá à.

Lan: Mẹ à! năm xưa mẹ có bao giờ thấy ma chưa mẹ?

Bà Cảnh: Con nói sao mà kỳ vậy nè! trên đời này có bao giờ mẹ biết ma cỏ gì đâu mà con hỏi vậy.

Lan: Hôm nay con về nhà và định hỏi mẹ cho con ở một vài bữa cho đến 1-2 tuần để anh Thái có thể gọi cha về nhà làm phép thánh cho nhà con.

Bà Cảnh: Ý của con nói đây là.........lậy chúa tôi, xin trời nhìn xuống dưới đây và giúp con tôi đi; nhà nó không may mắn gặp được hồn ma đã hại thân nó tả tơi như thế này đây.

Nói xong bỗng chiếc bàn ăn trong nhà bếp của bà Cảnh năng lên như có một ai đó nhấc nguyên tấm bàn lên rồi đập mạnh xuông! bà Cảnh thấy rõ trước mắt và ôm lấy con mình và sợ sệt rồi không dám nói thêm lời nào, trong lúc 2 mẹ con đang ông nhau thì cánh cửa tủ đựng những ly sành tự động mở ra và có tách ly nhỏ văng từ chiếc tủ vào mặt bà; bà cảnh đau quá và ôm mặt khóc nức nở và sợ hãi vì trong đời bà chưa từng thấy cảnh này xaỷ ra bao giờ. Ngay sau đó Lan hoá ra điên dại và đổi giọng với mẹ mình! bà Cảnh vội vàng chạy tới chiếc rổ đừng những củ hành ở nhà bếp bà và lấy vài tép tỏi và đút vào trong miệng Lan, sau đó Lan la lớn lên (ahhhhhhhhh) rồi ôm cổ và nôn áo nôn mửa ra màu xanh.

Lan vưa nôn mửa xong thì những điều sợ hãi trở lại bình phuc! vài tiếng sau khi hai mẹ con lấy lại bình tĩnh, bà Cảnh và con lấy gói rau câu ra và làm để ăn vì mừng ngày con gái trở về thăm mẹ; nấu xong được vài tiếng thì bà Cảnh bỏ vào trong tủ lạnh và để đến cuối tuần đưa ra cho khách ăn cho vui. Ngày hôm sau khi bà Cảnh mở tủ lành ra và đăm đăm nhìn vào trong đía rau câu! bà mỉm cười và lấy chiếc đĩa ra thì thấy một vũng máu chảy từ trong đĩa ra ngoài, bà ngạc nhiên nhưng chỉ tưởng rằng cái nước đó là do bà làm hôm qua với con gái mình; bà nhấc tấm rau câu ra khỏi đĩa và dốc nước cho sạch rồi bỏ bánh lên đĩa trở lại. Sau khi dốc nước cho và lau cho sạch đĩa! bà Cảnh dốc ngược chiếc bánh rau câu và tiếp tục thấm cho khố miếng rau câu, bà Cảnh la lên (ahhhhhhh) vì thấy có một bàn tay nho nhỏ trắng tinh như của con nít người mỹ; Lan nghe tiếng la của mẹ và vội vàng chạy xuống và hỏi.

Lan: Mẹ, mẹ à có gì đó mẹ! có gì mà mẹ la lớn lên thế mẹ

Bà Cảnh: Lan ơi mẹ thấy một bàn tay nho nhỏ trong cái bánh rau câu của mình kia.

Lan: Có thiệt là vậy không mẹ! mẹ làm cho con hồi hộp quá đi thôi, hôm qua con đã ngủ không yên giấc rồi.

Bà Cảnh: Con không tin mẹ thì con cứ coi đi! nó ở trong này thiệt sự mà, mẹ không nói láo gì mày đâu.

Lan lật ngược tấm bánh đằng sau và nhìn

Lan: Ahhhhhhhhhhhhhhhh sao vầy nè mẹ! tại sao lại có cái bàn tay này trong đây, trời ơi con sợ quá mẹ ơi bây giỡ phải làm sao đây

Bà Cảnh: Mày hỏi mẹ! thì bây giờ mẹ hỏi ai đây hả con

Lan: Con sông như vầy chắc con chết quá mẹ ơi! bà ma đó cứ ám ảnh con với anh Thái hoài thôi, bây giỡ con biết phải làm sao đây chứ.

Bà Cảnh: Hay hôm nay mẹ con mình đi kiếm một ông thày đi nha! để ông có thể về nhà con xong rồi coi tình hình như thế nào, sau đó rồi ổng quay về nhà mẹ để coi như thế nào.

Buổi trưa hôm ấy bà Cảnh và con gái nhất định đi ra chợ chơi! may mắn bà đã đi ngang qua và thấy một tấm giấy quảng cáo trên tấm bảng nói rằng, "Thày Tư coi bói, giệt ma quỷ, cho phép bùa vào nhà; đuổi ma quỷ và không cho nó nhập vào nhà nữa; xin quý vị hãy liên lạc thày tư" bà vội vàng xé một miếng giấy có số điện thoại của ông thày Tư. Buổi chiều buông xuống vào khoảng lúc 3:00 chiều khi hai mẹ con bà Cảnh và Lan đi chợ về tới nhà! Lan dùng điện thoại nhà và bắt lên rồi gọi đến nhà thày tư, không may mắn hôm ấy ông ta đi làm cả ngày và không bắt điện thoại lên được; cuối cùng Lan nhắn một vài lời trong máy message của ông để gặp ông càng sớm càng tốt.

Buổi chiều lại qua và tối lại đến! cứ mỗi lần ban tối xuống thì Lan hay thường xuyên lo lắng là sẽ gặp bà ma hôm bữa hiện về làm phiền, may mắn cho Lan rằng ông thày Tư gọi điện thoại tới nhà bà Cảnh và gặp Lan; gặp thày Tư Lan kể đầu đuôi câu chuyện cho ông và hẹn vài ngày sau sẽ đến nhà của Lan. Giữa tuần hôm đó ông thày Tư đã được ngày nghỉ trong sở làm vì không có việc! ông vừa đến cánh cửa của nhà riêng của lan và bước vào trong nhà, khi bước vào nhà ông bỗng cảm thấy hơi khí lành lạnh nặng nề mà chưa ai từng cảm thấy như ông; thày Tư vừa nhắm mắt lại thì thấy một bà lão già mặc quần jean áo đỏ, thân người bà giữa tuổi 75-80 với một vài nốt nhăn trên trán; bà có dắt theo một cháu gái với tuổi là 7-8. Bà lão ấy nhìn bực mình! ông thày Tư mở mắt ra và nói

Thày Tư: Này hôm bưa cô cũng có đi bộ trên cầu suối phải không cô

Lan: Vâng đúng rồi đó thày Tư! con đi với chồng con ra ngoài đó ngắm suốn

Thày Tư: Cô có thấy bà này đi ngang qua người cô hay không

Lan: Dạ có thày à! con thấy bà ta đi xuyên qua người con rồi biến mất đi

Thày Tư: Nè nhá tôi xin nói cho cô một điều này! bà ta đang tức tối vì cô đã dọn vào nhà của bà và ở, trong khi bà không muốn ai ở trong nhà bà bao giờ cả; chỉ có khách quen mới được ngủ lại trong nhà bà khi bà có mặt

Lan: Nghĩa là sao vậy thày! bà ta muốn con dọn ra khỏi nhà của bà ta hay sao

Thày Tư: Không những bà muốn cô ra khỏi nhà! nhưng bà muốn cô cũng phải tìm xác chết của hai bà cháu nữa kìa

Lan: Oh vậy con cám ơn thày đã giúp cho con một việc

Thày Tư: Tôi khuyên cô nếu không muốn gặp 2 bà cháu nữa thì hãy xin lễ cầu xiêu bà bà ta đi! còn nếu cô làm công giáo thì hãy gọi cha sở về nhà và ban phép lành

Lan: Vâng con cám ơn thày! con sẽ làm theo lời của thày.

Lan tiễn thày tư ra về và quay trở lại nhà mẹ của Lan! về đến nhà thì vừa đến lúc Thái đậu xe vô nhà của mẹ vợ, lúc ấy ông thày bước xuống và bắt tay Thái rồi hỏi thăm; trong lúc hỏi thăm thì bỗng chiếc xe của thày Tư nổ máy và chạy đâm thẳng vào trong phòng khách của bà Cảnh. Ông ngạc nhiên và đau buồn vì chiếc xe của mình đã bị bà ma đâm vào trong phòng khách của bà Cảnh! trong lúc ấy Thái kể lại từ đầu đến cuối cho Thày Tư biết về hoàn cảnh bắt đầu từ đâu, trong lúc đang làm đồ ăn ở dưới nhà bếp; Lan và mẹ bỗng nghe tiếng nổ đùng vang lên. Lan và mẹ chạy ra thì thấy rằng chiếc xe của ông thày đang nằm ở trong phòng khách của bà Cảnh.

Một lát khi cảnh sát tới làm viếc tại nhà của bà Cảnh! 1 ông cảnh sát tiến tới chiếc xe và bỗng thấy cây cần số tự động gạt lên gạt xuống, ông cảnh sát liền hỏi ai là người chủ của chiếc xe; lúc ấy ông thày xìu xìu mặt xuống và buồn tênh nhận xét rằng xe ấy chính là của mình. Sau đó ông tiếp tục giải thích cho ông cảnh sát rằng đó chính là ma sử dụng cần gạt số của ông! và đâm thẳng vào phòng khách nhà bà Cành, cảnh nhất định không tin và đòi cho ông coi chiếc chìa khoá; ngày sau đó ông mọi người đều chứng kiến trước mặt rằng chiếc xe tự động lái không người. Ngay lúc đó ông cảnh sát xét nghiêm chiếc xe từ đâu đã bị một ai đó mạnh tay đẩy và dí mặt ông vào sát chiếc xe! một ông cảnh sát nữa hỏi ông rằng.

Cảnh Sát: John are you ok! answer me now are you ok

John: Call and back up the ambulance for me

Cảnh Sát: I will call and back up them right now! you stay put buddy they're on their way heere

Lan: Sir can you handle it! just wait for another couple minute they will be here

John: I will be fine and don't worry about me right now, just go ahead back to your regular basis

Lan: Ok I will! keep it up ok you're doing fine officer

Lan chở mẹ đi đến nhà thờ và gặp choa Vũ Quang Hải và mời về nhà bà Cảnh làm phép lạ! cha Hải vừa đến nhà bà Cảnh thì ông liền tay và ban phép lành cho ông cảnh sát và đi xung quanh nhà bà Cảnh để làm, tôi đêm hôm đó bắt đầu ông quay trở lại nhà cũa của Lan và làm phép lạ; không may khi ông bước vào nhà thì liền lúc hai linh hồn của bà cháu nó nhập vào người Lan. Nhưng rồi cũng may mắn vì lúc đó có ông thày Tư, Thái, và bà Cảnh giữ chặt Lan lại và trói Lan lên ghế gõ trong nhà bếp; lúc đó cha Hải đi xung quanh nhà và làm phép lạ và cuối cùng ông trở về và ban phép cho Lan. Trong lúc ông quàng chiếc vải qua vai để chuẩn bị làm phép lạ! không may Lan tức lên và mạnh tay giựt đứt một sợi dây trói và vào cho ông một phát vào mặt.

Ông chia khuyên cách người xung quanh đều cùng nhau nắm tay và đứng sát hợp lại với nhau! lúc ông ban phép lành cho Lan thì bỗng con mắt Lan trở thành màu đỏ ma quái và đổi giọng, lúc đó Lan đã bị ngất xỉu cho khoảng 10 phút sau; trong 10 phút ấy ong cha tiếp tục ban làm dấu thánh giá lên trán của lan. Sau 10 phút Lan tỉnh dậy và nhìn ông với con mắt đỏ ***i ma qủy! lần này Thái và bà cảnh phải trói thêm một vài lớ dây xung quanh bàn tay của Lan, Lan không nói nữa nhưng chiếc ghế tự động nâng lên không trung; cuối cùng ông và các người xung quanh đều nắm tay nhau và đọc một kinh lạy cha. Một kinh cầu hồn và một kinh sáng danh! sau đó ông đổ nước thánh vào miệng cho Lan uống cho sạch ly nước.

Lan đau ngực quá và la lên! (ahhhhhhhhhhh) và ngã ra xỉu thêm một lần nữa, 10 phút sau khi Lan tỉnh dậy thì tất cả điều sợ hãi đã trở về bình phục; không biết có phải ngày lễ phép thánh hôm bữa đó không. Nhưng quả nhiên từ đó Lan không còn bao lâu ám ảnh bởi linh hồn của hai bà cháu người mỹ đó nữa! vài ngày sau Lan, và Thái hẹn một ông cảnh sát ra cầu suối đó và lần này phải đi dưới gầm cầu, lần này ông cảnh sát lấy lên được hai bộ xương người dưới hầm cầu ấy và đưa về nhà khí nghiệm; khí nghiệm xong ông cho Lan kết quả rằng bà ta ở trong căn nhà mà Lan mới cắm bảng bán. Tên bà là là Susan James và đứa cháu mang tên Melissa James! kể từ hôm đó Lan đã trở lại bình phục, 5 năm sau Lan bắt đầu quên hết mọi việc về hai linh hồn ma đó.