kết quả từ 1 tới 20 trên 113

Ðề tài: VÕ-LONG-SƯ-HUYNH

Threaded View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #1
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của atoanmt
    Gia nhập
    Mar 2008
    Bài gởi
    506

    Smile VÕ-LONG-SƯ-HUYNH

    Các bạn thân mến,

    Như đã hứa với ban Quản-Trị Mạng TGVH, là mình sẽ viết các chuyện mới nhất cho TGVH.
    Một lần nữa, cái "Hồi-Ký" mà các bạn sẽ xem dưới đây, trong đó, ngoại trừ Anh-Võ-Long, tên các nhân-vật khác và địa-danh đã được sửa đổi, nếu có trùng-hợp, chỉ là sự ngẫu-nhiên, ngoài ý muốn của tôi.
    Để thay đổi bầu không khí....Bùa Phép...tào-lao, tôi sẽ đem phần đó vào đoạn cuối, và mở đầu "Hồi-Ký" này bằng ....
    MỘT CHUYỆN TÌNH !!!

    CUNG THỈNH :big_grin:


    CHUYỆN VÕ-LONG SƯ-HUYNH

    Sau khi theo học Huyền-Học được một thời gian, tôi bỗng khám-phá ra vài điều rất lạ là:
    - Các Môn-sinh, chỉ được Thầy truyền Phép có 3 lần, sau đó phải về nhà tự “Cúng Luyện” hằng đêm.
    - Mỗi Đệ-Tử, tùy theo "Duyên", mà Thầy làm Phép cho 1 “Vị Phật Lực” tức 1 trong 36 Vị Phật Lực về trấn thân xác. Do đó, mỗi khi cúng luyện, người đó phải đọc cầu Vị Phật Lực ấy về dạy cho mình.
    - Vị Phật Lực, ngoài việc đầu tiên dạy Võ để đệ-tử được khỏe mạnh trước, còn tùy theo Duyên mà dạy cho các môn học khác nữa. Nên, chúng tôi, tuy đồng-môn với nhau, nhưng sự học và lĩnh-hội được, lại không giống nhau!

    Chẳng hạn như Anh Năm Sư Huynh, tuy bình thường nói cà-lăm, nhưng đôi khi gặp tôi, bất ngờ anh xổ 1 hơi cùng lúc bằng các thư tiếng, Latin, Anh, Đức... và nói với giọng rất chuẩn, không cà-lăm tý nào cả như:
    “Benedicamus Deus!" "May God bless you!" 'Gott segne dich'
    Quid agis hodiē? Comment allez-vous ? How do you do today?”
    Nhưng có lẽ hông có “Duyên” để trở thành Giáo-Sư Sinh-Ngữ...nên 1 thời gian sau, anh Năm trở lại bình thường...quên hết, hong nhớ 1 chữ “Ngoại Ngữ” nào cả.
    Ngoài ra, anh đã được “Chư-Vị” về dạy cách bắt Mạch định bệnh và hốt Thuốc trị Bệnh, nên trong một thời gian rất ngắn, anh nghiễm-nhiên trở thành “Ông Thầy Thuốc Nam” bắt mạch, định bệnh như Thần...

    (Tuy vậy, anh vưỡn còn thua xa các Vị-Thầy-Trên-Mạng-Hiện-Đại, hôm qua post hỏi...đủ thứ...ở Mạng A, tuần sau Làm Thầy giảng dạy ở Mạng B...ha...ha...ha...
    Có người còn mua tất cả sách hoặc Bùa Phép, hoặc sách Tử-Vi Phong-Thủy, hoặc sưu-tầm, phấn-khởi, hồ-hởi tiếp-thu từ Mạng khác...rùi chịu khó lò mò copy gõ post tất cả lên Mạng, thế là thiên-hạ đọc mê nuôn, gọi Người-Chuyên-Gia-mò-mẫm-đánh-máy-copy ấy là Thầy, và Thầy bèn hoan-hỷ nhận ngay....thiệt là...dzui dzẻ cả làng :big_grin::big_grin::big_grin:)

    Còn Anh Long Sư Huynh, anh Họ Võ, tên Long, là người bạn thân nhất của tôi, quen nhau từ năm tôi học lớp Đệ Thất trong khi Anh thì học lớp Đệ Lục (= lớp 6 và 7 bây giờ)
    Thì chỉ với 1 Ấn “Chưởng Tâm” đã có thể dùng nó để bấm, cắt lễ “ngũ-hành” trị bệnh, đồng-thời, khi cần biết chuyện gì, anh chỉ bấm Ấn đó vào vách tường là “Nghe và Thấy” được mọi chuyện quá-khứ, hoặc tương lai ! (Mà Tôi sẽ kể lại chi tiết hơn đến bạn đọc trong bài hồi-ký này)

    Nhắc đến Anh Long Sư-Huynh, tôi không thể nào quên được chuyện Tình của anh với một Hoa Khôi của Trường lúc bấy giờ... Người đẹp, nhưng đã mang một chứng bệnh lạ lùng, tôi xin phép kể ra đây.

    Thưa các bạn, tôi nhớ mang máng là Ba Mẹ kể lại khoảng vào thập niên 1940-1950, sau khi trường Đại-Học đầu tiên của nước ta mở ra tại Hà Nội, thì lúc bấy giờ ngoài Bắc có câu “Phi Cao-Đẳng bất thành Phu-Phụ” đã là một phong-trào mà các thanh-niên thiếu nữ gần như là đa số hưởng-ứng theo, tức là: Nếu không tốt-nghiệp Đại-Học, thì không lập gia-đình !
    Và Ba Mẹ thường dạy chúng tôi như sau:
    “Các con còn nhỏ, chỉ nên chăm lo học, bao giờ thành tài, lúc ấy mới nghĩ đến bồ bịch và chuyện lập gia-đình, chứ học hành chưa ra cái gì, nghề ngỗng thì không có mà lo có Vợ, có Chồng thì làm gì có tiền mà sống?”.

    Do lời dạy bảo đó, nên tôi trong suốt thời gian đi học, đã hoàn-toàn dửng-dưng với chuyện trai gái, nên tuy học chung với con gái, nhưng lúc nào tôi cũng xem họ như bạn trai ! và nhất định chỉ lo học, không thèm yêu-thương bồ bịch với ai cả !
    Có lẽ lúc đó, trong lứa tuổi thanh-niên, thì tôi là thằng “hiền” nhất lớp, nhất trường, và không ít các bạn học đã phê tôi là “thằng Ngu” hoặc “Thằng Cù-Lần” khi thấy vài cô Bạn gái dù đã tỏ vẻ thích tôi ra mặt mà tôi...vưỡn không phản-ứng, vì hông biết và hổng hiểu tìn-iêu là gì cả ! Bi giờ nghĩ lại, tôi thấy mình... “Quê thật là Quê !”

    Chính vì tôi quá “nhà Quê và...Cù-Là ” như thế, nên Anh Long Sư Huynh thấy tội-nghiệp tôi, và anh thường rủ tôi đi chơi, kể cho tôi nghe các chuyện tình mà anh đã trải qua, trong khi lúc đó, anh chỉ mới học lớp đệ Tam (lớp 10) mà thôi

    Trong Trường lúc bấy giờ có 1 Cô Hoa Khôi, tên là THỦY-TIÊN, đẹp đến nỗi nam-sinh nào cũng nhắc đến và ai ai cũng theo tán tỉnh. Riêng cái “thằng Tôi nhà quê” là hông biết đến mặt mũi của người đẹp ấy ra sao, chỉ thỉnh-thoảng nghe bạn bè nói như sau:
    -“Trời đất, sáng nay tao thấy con “Thủy-Tiên” nó đội nón lá quai màu Tím coi đẹp ... "tàn canh gió lạnh…” hoặc:
    -“Hôm qua tao ngồi trong quán thấy Thủy-Tiên đi ngang qua mà tao muốn... rụng Rún luôn !
    -“Ừa, bữa hổm thằng Hùng đạp xe đạp lo nhìn nó mà lủi lên lề đường đó mày...”

    Đại-khái toàn là các câu nói lên sự ngưỡng-mộ và mê say cô Thủy-Tiên ...Người-Đẹp-Như-Tiên ! Khi Nam-sinh cả Trường ai ai cũng cố gắng “cua” cô ta, thì Anh Long bạn tôi, thực tốt số, vì anh hội-đủ các điều-kiện-ắt-có-và-đủ…mà RẤT ÍT phái Nữ...chê như: “Đẹp Dzai, Nhà Dzầu, Học Dzỏi...và nhất là Dzê...lịch-sự.”
    Nên anh đã chiến-thắng được các đối-thủ của mình và trở thành “Bồ” với Thủy-Tiên, đồng-thời, đương-nhiên anh cũng trở thành “cái Gai trước mắt” của các nam-sinh khác.

    Lúc bấy giờ, khi cả Trường bọn học trò chúng tôi ai ai cũng dùng xe đạp, tôi lại được cái may mắn là Chị Cả của tôi, có chiếc xe gắn máy hiệu Velo-Solex, nên nhiều tối, Anh Long muốn đến nhà Thủy-Tiên, anh thường nói Tôi lấy chiếc xe gắn máy chở anh đi cho khỏe...chân.

    Nhà của người đẹp ở ven đô thành-phố, nên buổi tối hay cúp điện, thường-thường khi tôi chở anh Long đến trước cửa, tôi đậu xe ngoài sân, bên lề đường, cho anh Long vào nhà tâm-sự riêng với người đẹp. Còn tôi thì cứ thế “ngoan-ngoãn” ngồi trên xe 1 mình trong bóng tối...như phỗng đá...suốt cả tiếng đồng-hồ...cho đến khi anh Long ra, tôi chở anh thằng đến quán chè, ăn chè hoặc uống sinh-tố xong mới đưa anh về nhà, và chúng tôi cũng chỉ nói chuyện về các thứ linh-tinh của “bọn Trai” chứ tôi cũng không bao giờ hỏi bất cứ cái gì về anh và Thủy Tiên cả...(Hơn nữa, tuy học chung Trường, nhưng tôi vẫn chưa bao giờ gặp mặt hay biết mặt cái cô Thủy-Tiên người đẹp nổi tiếng này !!! mặc dù cứ cách vài tối là tôi lại ..."thả" Anh Long vào nhà người đẹp, còn tôi ngồi 1 đống trước cửa...làm Thơ !!!)
    Hông biết lúc ấy tôi có phải là “hiền-lành” không, hoặc là “ngu” hay là “đần” ? mà bi giờ nhớ lại, tôi thấy phục mình quá xá! Sao ngày ấy tôi lại có thể ngồi lặng lẽ 1 mình cả giờ đồng-hồ trong bóng tối như 1 Thiền-Sư, ở cái tuổi bay nhẩy học-trò ! ?

    Một hôm anh Long có vẻ buồn buồn nói với tôi rằng:
    -“Bác Toàn à, Tớ với Thuỷ-Tiên hết là bồ bịch rồi!”

    (Anh Long người Nam chính hiệu, còn Tôi Bắc Di-Cư, nhưng vì chúng tôi lúc ấy học Văn của Tô-Hoài cùng các Văn-Sĩ trong Tự-Lực Văn-Đoàn, và tác-giả đương-thời gần gũi với học-trò lại là Nhà Văn Duyên-Anh, truyện của ông viết thường dùng từ “Bác” và “Tớ”, nên thấy Tôi là người Bắc các bạn trong lớp thường gọi tôi là Bác và xưng Tớ)

    Nghe anh Long nói thế, tôi hỏi:
    -“Sao vậy Bác?”
    -“Thì mấy thằng nào nó ganh ghét Tớ, nó nói xấu Tớ cho Thủy Tiên nghe, nên Thủy-Tiên giận.”
    -“Sao Bác hong cắt nghĩa cho Thủy-Tiên hiểu?”
    -“Thì Tớ cũng có nói rồi, mà hông tin, lại tin mấy thằng mắc-dịch đó, nên Tớ cũng giận, hổng thèm nói nữa, huề thì huề. Tớ và Thủy Tiên đã hong thèm nói chuyện với nhau cả hai tuần rùi đó Bác…”
    -“Vậy à, hèn gì lâu rùi hổng thấy Bác kêu Tớ chở Bác tới nhà Thủy-Tiên nữa, Tớ thì cứ tưởng lúc này lo học thi, nên Bác không đi chơi khuya, ai dè như dzậy ?”
    -“Hông gặp nhau cả 2 tuần, rồi bữa nay nhỏ bạn Thủy Tiên trao lá thư này cho Tớ, Tớ cứ tưởng là Thủy-Tiên gởi thư xin lỗi, ai dè lại là thư chia tay !
    Nè Bác coi thư đi, tức hông? Hừ, hông cặp với Tớ nữa, thì Tớ kiếm Bồ khác, có sao đâu.”

    Nói xong anh Long trao cho tôi trang giấy trắng học trò, được viết bằng mực tím với nét chữ mềm mại tròn trịa dễ thương, tôi thấy có vài chữ lem lem có lẽ vì nước mắt...
    Do đó, tôi nghĩ chắc Thủy-Tiên cũng buồn lắm khi viết lá thư này, mới vừa viết vừa khóc! Nếu khóc, chắc hẳn là còn thương Anh Long…như thế, có lẽ tôi sẽ hàn-gắn cho hai người được…

    Còn Anh Long tuy nói cứng như thế, nhưng Tôi thấy nguyên buổi tối đi chơi với tôi, Long cũng chỉ cười gượng...mà nụ cười hình như là...méo xẹo ! mặt cứ chẩy ra như người đi đưa đám Ma và thỉnh thoảng lại còn hông dấu được cái thở dài...đứt ruột ! :big_grin:

    Thấy vậy, tôi có chủ-ý, nên vờ trong lúc Anh Long bối rối, tôi lén chớp cái lá thư “Chia tay” của Thủy Tiên...
    Vì Tôi có khiếu vẽ, nên ngay lập tức, tối hôm đó, về nhà, tôi giả nét chữ của Thủy-Tiên, viết 1 lá thư khác “xin lỗi”, gởi anh Long, đồng thời, tôi cũng giả nét chữ Anh Long gởi “xin lỗi” Thủy-Tiên vì tôi biết hai người ai ai cũng đầy tự-ái-tuổi-học-trò, nên nếu họ nhận được thư “xin lỗi” thì “tự-ái” của họ sẽ xẹp xuống y như bong-bóng xì hơi…hơn nữa trong thư lại còn đề nghị hẹn gặp nhau nói chuyện ở cái quán Chè ngon nổi tiếng nữa…

    Đúng y như tôi dự-đoán, 2 ngày hôm sau đi học, giờ ra chơi, anh Long chạy kiếm tôi với bộ mặt thật tươi, thật đẹp trai, anh nói:
    -“Bác biết hong? Hôm qua, Tớ và Thủy-Tiên đã gặp nhau ở quán Chè...bi giờ thì 2 đứa tớ hết giận nhau rùi, dzui dzẻ cả làng….hè hè…hè”
    Tôi làm bộ tỉnh bơ, nói:
    -“Dzậy à, dzậy thì Bác hết buồn rùi hả?”
    Anh Long trợn mắt lên nói:
    -“Tớ tính hỏi tội Bác đây, sao Bác dám nhái chữ của tớ rồi viết thư “xin lỗi” Thủy-Tiên vậy?”

    Tôi ú ớ, cười gượng và hỏi lại:
    -“Sao bác biết?”
    Có lẽ thấy tôi hơi ...”sượng” nên Anh vỗ vỗ vai tôi rồi cười hè hè nói:
    -“Bác hay thiệt, Tớ và Thủy-Tiên phục Bác lắm, mới đầu cả hai đứa đều cứ tưởng là “Thơ thiệt”, nhưng sau khi tâm-sự và đã hết giận...
    Thủy-Tiên nói:
    -“Em giận anh mà em cũng buồn lắm, nhưng ngay khi em đọc lá thư “trần-tình” của anh, thấy anh xin lỗi em, em hết giận liền !”
    Tớ thì nói:
    -“Ủa, anh viết thư xin lỗi em hồi nào? Em viết xin lỗi anh thì có !”
    Thế rồi Tớ và Thủy-Tiên cùng móc 2 lá thư ra xem xét kỹ lại...và Tớ biết ngay là Bác viết chứ không ai cả!”

    Tôi hỏi: -“Sao Bác biết ngay là Tớ?”
    Anh Long đáp:
    -“ Có 2 lý do: Thứ nhất, bạn bè cả trường đều ganh-ghét Tớ và Thủy-Tiên, nên đã nhiều lần phá đám, chỉ có mình Bác là không tham-gia Chuyện-Tình-Học-Trò, và Bác lại thân nhất với Tớ, nên Bác giúp Tớ.
    Thứ hai là, mấy tháng trước, Bác đã nhái chữ viết của Thầy Giám-Thị, dùng phấn viết trên bảng “Lệnh Phạt” thằng Long-Khỉ phải lau Bàn Thầy, lau bảng suốt 3 buổi vì cái thằng này ở dơ, cứ xả giấy lung tung và ưa lén viết bậy bạ trên bảng học...
    Báo hại thằng Long-Khỉ tưởng chữ của Thầy Giám-Thị thật, hì-hục lau chùi suốt 3 buổi sáng...Mà hôm Bác leo tường vào lớp sớm để lén viết trên bảng, có Bác Trọng thấy, Bác Trọng đã kể cho tớ nghe, nên hai đứa tớ chỉ bấm bụng cười khi nhìn cái thằng Long Khỉ, sợ xanh mặt lo lau chùi trong lớp...
    Nên bi giờ Tớ mới nhớ là Bác có tài nhái chữ...ha ha ha....giỏi thiệt, tối nay Tớ đãi Bác 1 chầu Sinh Tố nghen.”


    (Xin các bạn đón xem ...tiếp theo đầy Ma-Quái ly kỳ rùng rợn đến rụng Rún luôn...phần mở đầu này chỉ là dẫn chuyện từ Tìn-iu ..con nít thôi....):big_grin::big_grin::big_grin:
    Last edited by atoanmt; 22-03-2010 at 01:36 AM.
    AToanmt

    Trang nhà:
    www
    atoanmt.ucoz.com
    ____________________________
    Tự Họa:
    Nửa Lính, nửa Quan, nửa Thầy, nửa Thợ:
    Đầu đầy...Chí !, lang-thang trên 4 vùng đất Việt, :p
    Ít Tiền, ít Bạc, ít Bạn, ít Bè:
    Bụng thiếu...Cơm !, trằn-trọc dưới 8 hướng trời Tây. :p

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Huyền Bí Về Bãi Cọc Trấn Yểm Sông Tô Lịch
    By Bin571 in forum Tâm linh – Tín ngưỡng – Siêu hình học – Ngoại cảm
    Trả lời: 138
    Bài mới gởi: 08-03-2014, 03:07 PM
  2. Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 10-08-2010, 06:16 AM
  3. Pháp huynh nay đã đi đâu rồi ?
    By DIEMVUONG in forum Đạo Học - Học Đạo
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 25-07-2010, 08:42 PM
  4. Thăng Long: Đất Đài Càn Long Đại Long Mạch
    By Bin571 in forum Truyền thuyết - Giai thoại - Lịch sử VIỆT NAM
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 17-10-2007, 01:09 PM
  5. Tản Mạn Về Những Chú " độc Nhãn Long "
    By dienbatn in forum Các bài của DIENBATN
    Trả lời: 7
    Bài mới gởi: 12-10-2007, 02:45 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •