Một người Việt giải mã bí ẩn thôi miên
Người Việt giải mã bí ẩn thôi miên
Thứ hai, 20 Tháng 6 2011 07:00
(GDVN) - Thỉnh thoảng đọc báo, xem mạng lại thấy đăng một vài vụ cướp, trấn lột bí hiểm đến nỗi mà nạn nhân bị tên cướp khoa tay “úm ba la” hay nhìn vào mắt “thôi miên” chỉ còn nước đứng như trời trồng, nhìn của cải đội nón ra đi mà toàn thân cấm nhúc nhích, trong tôi lại dội lên những tò mò, thôi thúc. Những kẻ cướp đó có phải là thôi miên gia? Thôi miên là gì mà có sức mạnh kinh người thế?
Kỳ 1: Cuộc gặp gỡ kỳ lạ
Cửa phòng bật mở, Ánh Tuyết (xin được đổi tên) một du học sinh Úc, nhà ở Tây Hồ, Hà Nội bước vào. Khó có thể hình dung một cô gái như Tuyết, tóc tém, mũi cao, mắt sắc, khuôn mặt toát lên vẻ thông minh, vận bộ quần áo rất hợp thời, gõ cửa phòng anh Quân và bước vào lại đã từng…tự tử hụt vài bận.
Tuyết mới 20 tuổi, đang đi du học nhưng phải về nhà điều trị bệnh. Em bẽn lẽn chào tôi và mọi người rồi ngồi xuống. Em được anh Quân mời uống nước, vừa rót nước cho em, anh vừa nói: “Trước và sau mỗi ca trị liệu, nên cho thân chủ uống nhiều nước vì trong thời gian trị liệu, quá trình trao đổi chất của cơ thể được kích thích rất nhiều. Chính vì vậy, việc đưa nước vào cơ thể là rất tốt và cần thiết.” Thôi miên gia Quân bảo thầy giáo của mình từng dặn: “Uống thật nhiều, uống thật nhiều, uống thật nhiều, uống, uống, uống nhưng không phải là bia là rượu”.
http://giaoduc.net.vn/images/stories.../thoimien2.jpg
Anh Quân đang thôi miên.
Chính bản thân Tuyết cũng đã từng trị liệu tâm lý tại Úc, khi về Việt Nam cũng chữa trị tại các bệnh viện và các bác sĩ tâm lý tư. Thế nhưng, chỉ một ngày trước buổi trị liệu đầu tiên với anh Quân, Tuyết vẫn tự tử và được người nhà kịp thời phát hiện…
“Hôm qua ngủ ngon không?” Anh Quân nhỏ nhẹ. “Vâng, cảm ơn anh, em ngủ ngon. Mấy ngày hôm nay, ai gặp em cũng nói là em trông hoàn toàn khác hẳn. Tuy không còn dùng thuốc ngủ, thuốc trầm cảm nữa mà vẫn ngủ rất ngon”.
Anh Quân giải thích trị liệu như thế này chính là một phương pháp giúp thân chủ quay lại với con người và trí tuệ đích thực của họ… Đối với Tuyết, tuy đã tiến triển rất nhiều nhưng vẫn phải qua một số ca trị liệu nữa vì còn nhiều nguyên nhân gốc cần được tìm và loại bỏ.
http://giaoduc.net.vn/images/stories.../thoimien3.jpg
Đốt than hồng để đi chân trần trong trại thái thôi miên.
Trong trị liệu, có những căn bệnh và có những trường hợp thì chỉ sử dụng ám thị liệu pháp là khỏi, nhưng có những trường hợp lại phải điều trị rất nhiều thời gian và sử dụng nhiều phương pháp và kỹ thuật trị liệu khác nhau.
Hiện nay, Tuyết đã khỏi mất ngủ, các ý tưởng tiêu cực đã mất, nhưng nguyên nhân chính vẫn chưa tìm được nên anh đang sử dụng phương pháp phân tích thôi miên để tìm và loại bỏ nguyên nhân nhằm ngăn chặn tuyệt đối sự quay lại của bệnh trầm cảm.
Anh Quân nói: “căn cứ vào những nghiên cứu, cứ 10 người có ý định tự tử, ngay cả sau khi đã được điều trị tâm lý và tinh thần xong, vẫn có 7 đến 8 người mắc lại chứng trầm cảm cấp và tự tử thành công”.
Bao nhiêu những nguyên nhân và những dày vò vô cớ trong vô thức làm cho Tuyết sầu não, buồn tủi. Tất cả những cảm xúc này, Tuyết không hề chia sẻ với ai, mà chỉ còn biết thường xuyên khóc một mình… Rồi cũng những nguyên nhân vô cớ ấy làm cho Tuyết chán nản và đã nhiều lần không còn muốn sống.
http://giaoduc.net.vn/images/stories.../thoimien4.jpg
Dùng yết hầu bẻ cong thanh sắt nhọn.
http://giaoduc.net.vn/images/stories.../thoimien5.jpg
Thôi miên có thể tạo ra sức mạnh chặt gãy gạch.
Em chia sẻ trong nhật ký: “Tưởng như là những ngày cuối cùng của cuộc đời tôi. Tôi phải dùng nhiều thuốc an thần, thần kinh và thuốc ngủ triền miên trong nhiều tháng để có được những giấc ngủ ngắn mỗi đêm. Tôi rơi vào trạng thái lo lắng, căng thẳng "không lý do" và thường trực với ý nghĩ kết liễu cuộc đời mình và tìm nhiều kế hoạch để thực hiện mục tiêu đó, bất chấp đã bị "bắt quả tang" nhiều lần. Mặc dù tôi hoàn toàn tỉnh táo để biết việc tôi muốn làm, rằng nó trái với tất cả đạo lý, rằng nó làm tổn thương tất cả những người thân quý của tôi, nhưng tôi bất lực trong việc chiến đấu với suy nghĩ tiêu cực đó. Nó ngự trị trong đầu óc tôi, giày vò tôi khiến tôi trở nên suy sụp toàn bộ.
http://giaoduc.net.vn/images/stories.../thoimien6.jpg
Dẫm chân lên mảnh chai.
Tôi lúc này ngoài động cơ để thực hiện mục tiêu duy nhất: chấm dứt cuộc sống của tôi, thì tôi hoàn toàn chỉ như một đứa trẻ nhỏ, không có chút xúc cảm nào trỗi dậy trong tôi. Tôi chỉ mong được nhắm mắt lại và biến mất khỏi cuộc đời này, và mỗi lần kế hoạch thất bại, thấy mình còn phải đối diện với cuộc đời, tôi càng chán nản. Bố mẹ tôi đưa tôi đến gặp anh Quân sau rất nhiều cố gắng của bố mẹ với các bác sĩ khác, với tất cả các mối quan hệ họ hàng, bạn bè, thầy cô để giúp đỡ tôi. Chỉ bằng việc nói chuyện với anh Quân qua điện thoại, tâm hồn tôi bỗng gợi lên cảm xúc về sự ấm áp, tin tưởng, và mong muốn chia sẻ, điều mà vào lúc đó, không ai còn có thể làm được, ngay cả người yêu của tôi. Và sau buổi trị liệu đầu tiên bác sĩ dành cho tôi, một sự đột biến về mặt tinh thần đến với tôi, không những tôi cảm nhận sâu sắc điều đó, mà ngay cả bố mẹ tôi cũng nhận thấy. Lần đầu tiên trong đời, tại buổi trị liệu đó, tôi được thư giãn sâu như vậy. Trước đây, từng bộ phận cơ thể của tôi luôn căng thẳng, tới mức tôi cảm thấy cả cơ thể tôi như tảng đá, khi càng vào sâu trạng thái thôi miên, tôi thấy tảng đá đó tan dần ra, tay tôi, chân tôi mềm ra, cơ thể tôi cứ như tan ra thành nước, đầu óc tôi cũng trở nên mát mẻ vô cùng. Sau hơn 2 giờ đồng hồ, tôi trở nên tươi tắn, thảnh thơi như vừa được ngủ một giấc ngủ sâu và dài sau nhiều tháng vô cùng khó ngủ. Gương mặt tôi sau buổi trị liệu đầu tiên đó đã toát lên vẻ hạnh phúc rạng rỡ mà bố mẹ tôi nhận rõ ngay lập tức. Đêm hôm đó, chỉ với một liều thuốc an thần nhẹ, tôi ngủ được một giấc ngủ dài cả đêm, không mơ mộng, không giật mình hốt hoảng giữa đêm.
Buổi trị liệu thứ 2 đến, tôi chờ đợi nó ghê gớm, anh Quân tiếp tục giúp tôi thư giãn thật sâu, và bác sĩ giúp chính tôi tự tìm nguyên nhân của vấn đề của tôi, và tôi dần hiểu rõ hơn thế nào là vô thức, thế nào là sự thiếu hiểu biết về chính bản thân mình, tôi đã không biết yêu tôi như thế nào, và hé lộ dần những tác động khách quan lên tình trạng bệnh tâm lý của tôi. Quả thật là những điều vô cùng ngạc nhiên, bất ngờ đối với tôi, bởi lần đầu tiên tôi được trải nghiệm vô thức lên tiếng, còn đầu óc mà tôi vẫn suy nghĩ thì lại hoàn toàn thư giãn.Tôi đã được dự 3 buổi trị liệu của bác sĩ Quân. Tôi giờ đây hoàn toàn không dùng bất kỳ thuốc an thần hay thuốc ngủ nào cả, tôi ngủ ngon và sâu mỗi đêm, ban ngày tôi cũng dễ dàng nghỉ ngơi và ngủ, có lẽ đó là nhu cầu của cơ thể tôi sau một thời gian quá dài căng thẳng. Tôi cảm thấy mình hoàn toàn tươi mới về tinh thần, tôi hạnh phúc hơn, tôi cười thật nhiều với mọi người, tôi quan tâm tới những người xung quanh tôi nhiều hơn, lần đầu tiên, cảm xúc của tôi nhẹ nhàng, tự nhiên, không cảm thấy bị "bắt buộc", hay bị "phải", "nên" làm những điều đó…
Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân là Viện trưởng Viện nghiên cứu ứng dụng khoa học thôi miên AHR thành lập tại Việt Nam năm 2010, là thành viên của tổ chức thôi miên quốc tế NGH. Anh cũng là người sáng lập Trường đào tạo thôi miên y khoa tiếng Việt đầu tiên của người Việt Nam trên toàn thế giới, được cấp giấy phép đào tạo tại Berlin, Đức, kể từ năm 2009.
Xứ Đoài
Thôi miên, từ sương mù đến ánh sáng
Thôi miên, từ sương mù đến ánh sáng
Dương Đình Tường (01/06/2011 10:38)
Một đám đông xúm đông xúm đỏ bên chiếc tivi đen trắng, lao xao xem chừng căng thẳng. Màn hình bỗng xuất hiện một ông Tây béo tốt, tóc râu ngô, da đồi mồi. Có ai đó khẽ bảo: “Nhìn vào mắt ông ấy rồi ước đi”. Đám đông lặng phắt, mắt dán trân trân, mồm lẩm bẩm. Tự dưng, miệng tôi cũng khẽ thầm ước…
Thôi miên có phải là huyền bí?
http://222.255.28.57:2020/Upload/Ima...11151929_1.jpg
Bàn tay sau khi thôi miên, chụp qua máy đo thấy khi huyết lưu thông đều hơn hẳn
Đó là những năm cuối thập kỷ 80 của thế kỷ trước, hồi tôi còn nhỏ. Xóm tôi hôm đó nhộn nhịp như có chuyện đại sự. Nhà nhà ăn cơm sớm, thay xống áo lành lặn, đem theo những cái ghế con con, í ới rủ nhau. Buổi thôi miên trị bệnh qua sóng vô tuyến truyền hình do một chuyên gia Liên Xô đang nổi tiếng như cồn trong hệ thống các nước XHCN thực hiện quả thực có sức cuốn hút khó cưỡng nổi với đông đảo người dân trước đó chẳng có chút hình dung “mồm ngang, mũi dọc” thôi miên là gì.
Về sau, chẳng hiểu do bệnh tự thuyên giảm hay nhờ tài thôi miên của chuyên gia nọ mà bệnh vặt của tôi tự dưng khỏi. Với trí óc non nớt của tôi, thôi miên như một phép mầu. Sau này, khi thỉnh thoảng đọc báo lại thấy đăng một vài vụ cướp, lừa tiền mà nạn nhân bị tên cướp khoa tay “úm ba la” hay nhìn vào mắt “thôi miên” chỉ còn nước đứng trân trân nom của cải đội nón ra đi mà toàn thân cấm nhúc nhích. Hệt cảnh rắn thôi miên chuột trước khi xơi tái!
Bận tôi sang Malayxia du lịch, anh hướng dẫn viên bản địa cũng cảnh báo chúng tôi rằng đừng đi đâu đơn lẻ mà phải đi theo nhóm để đề phòng trường hợp bị “thổ dân” thôi miên mất hết cả của cải, hộ chiếu thì nguy. Câu chuyện thôi miên từ đó trong tôi cứ như màn sương mù vần vũ, không biết đâu là hư là thực.
Một dịp tình cờ cách đây cả năm tôi biết đến thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân qua website của anh: www.thoimien.vn. Anh bảo vệ bằng thạc sỹ thôi miên y khoa tại Basel, Thuỵ Sỹ năm 2010, đang từ Đức về nước để xúc tiến thành lập Viện Nghiên cứu ứng dụng khoa học thôi miên rồi tiến tới nâng cấp thành Trung tâm Nghiên cứu Phát triển Sức khỏe Thể - Tâm – Trí. Bao thủ tục, bao lịch chữa cho bệnh nhân, hò hẹn mãi qua điện thoại cuối cùng tôi cũng được gặp. Cuộc gặp diễn ra trong một khách sạn ở phố Thanh Nhàn (Hà Nội).
Quần bò, giầy thể thao, áo sơ mi body, vẻ trẻ trung, năng động đã xua tan hình dung về ông thầy đạo mạo, tiên cốt đầy bí hiểm. Anh từ tốn giải thích nguồn gốc của cái nghề tương đối đặc biệt của mình. Thôi miên bắt nguồn từ khái niệm "Hypnos", dịch nghĩa tiếng Hy Lạp sang tiếng Việt là "ngủ". Tuy nhiên, trạng thái thôi miên không thật sự liên quan đến giấc ngủ. Thật ra thì thôi miên có thể giống như một trạng thái nằm ở giữa giấc ngủ và thức nhiều hơn.
http://222.255.28.57:2020/Upload/Ima...2011151931.jpg
Khi cơ thể ở trạng thái thôi miên thì tinh thần được giải toả, cơ thể thư giãn, cảm giác thanh thản, không còn sợ hãi hay lo âu và thay đổi theo sự dẫn dụ tích cực của nhà trị liệu. Trí tưởng tượng, tính sáng tạo được cải thiện, cùng lúc đó sự tự nhận thức sẽ thay đổi theo chiều hướng tích cực. Đồng thời, căn cứ vào mục đích trị liệu mà những hình ảnh và những trải nghiệm trong quá khứ hay những hình ảnh và cảm xúc về nguyện vọng, mơ ước, dự định của tương lai thường xuyên được gợi lên để kích thích sự ổn định, thay đổi của hócmon, thần kinh, trí tuệ...
Các lĩnh vực thôi miên có thể can thiệp được rất đa dạng: chữa, giảm, cắt các cơn đau và đau mãn tính, rối loạn sợ hãi, lo âu, trầm cảm, loại bỏ những thói quen xấu, đau mãn tính, ám ảnh cưỡng chế, cai thuốc… đến làm đẹp tóc da, cải thiện đời sống tình dục.
Anh Quân không thể thiếu hai chiếc laptop, một lớn, một nhỏ để cập nhật, kiểm tra đơn xin chữa bệnh gửi qua mạng của nhiều người trong và ngoài nước. Tôi xem đơn của K. là một học sinh lớp 11 ở Nghệ An. Em luôn có cảm giác sợ bẩn. Đi khám bác sĩ kết luận mắc bệnh rối loạn ám ảnh lo âu, chữa tại nhiều bệnh viện lớn thậm chí cả… giải vong nhưng bệnh tình không thuyên giảm. Gần đây, em còn sợ thêm bẩn từ một bạn trong lớp.
Anh Quân đang thôi miên
+ Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân là Viện trưởng Viện Nghiên cứu ứng dụng khoa học thôi miên AHR thành lập tại Việt Nam năm 2010, là thành viên của tổ chức thôi miên quốc tế NGH. Anh cũng là người sáng lập Trường đào tạo thôi miên y khoa tiếng Việt đầu tiên của người Việt Nam trên toàn thế giới, được cấp giấy phép đào tạo tại Berlin, Đức, kể từ năm 2009.
+ “Khi bị thôi miên, người ta không làm chủ về thể xác nhưng tinh thần minh mẫn, vẫn có cảm nhận rõ rệt về địa điểm, không gian và thời gian, cũng như những sự việc đang xảy ra bên cạnh. Làm gì họ đồng ý mới làm được chứ không phải sai khiến làm chuyện bậy bạ như thôi miên phụ nữ để họ ngủ với mình”, thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân.
Anh Quân bảo: “Đây là loại ám ảnh cưỡng chế. Có người sợ bẩn phải dùng giấy bạc bịt kín hết các khe hở trong nhà mà vẫn sợ. Họ mua cả những quần áo như đồ chuyên dụng phòng chống độc của các chuyên gia, trông kín mít như nhà du hành vũ trụ mà vẫn sợ. Thế mà họ vẫn sợ vì họ sợ chính bộ quần áo ấy có độc. Bệnh này trên thực tế nhiều lắm nhưng phần lớn họ giấu, bởi họ sợ mọi người nghĩ là họ bị bệnh tâm thần hoặc bị điên. Ngay cả những căn bệnh như liệt dương, đái dầm cũng vậy, những căn bệnh này thông thường họ cũng giấu, họ âm thầm chịu đựng sự buồn chán, ức chế một mình. Cũng từ đó bắt đầu sinh ra nhiều chứng bệnh khác”.
Mới đây anh Quân chữa cho anh T. ở Nam Trực (Nam Định) có bệnh sợ chó. Sợ chó không phải sợ chó cắn mà sợ bệnh dại của chó, tới gần chó người đó đã sợ virus dại bay sang lây nhiễm cho mình. Anh T. đã chữa bao nơi, sử dụng liệu pháp hành vi hàng bao nhiêu năm, mất mớ tiền rồi mà không khỏi. Vậy mà qua thôi miên, anh Quân giúp anh T. cắt biểu hiện sợ chó trong vòng 45 phút.
Kết thúc buổi trị liệu thí điểm, để kiểm tra hiệu quả trị liệu, anh T. đi lại gần con chó của nhà anh Hà (anh của anh Quân), mà vẫn cảm thấy thản nhiên như không, cảm giác sợ virus dại của chó đã biến mất. Theo lời thôi miên gia, dẫu cảm giác sợ virus dại không còn, nhưng không đồng nghĩa với việc đã trị dứt căn bệnh vì đây chỉ là dập biểu hiện sợ chó chứ chưa giải quyết nguyên nhân gốc gây ra bệnh sợ. Để làm được việc này phải trải qua nhiều ca trị liệu khác nhau nếu không hết sợ chó người bệnh sẽ sợ những con vật hoặc những vấn đề khác như sợ mèo, sợ rắn… thậm chí sợ chính họ.
Năm 2003, nhà văn kiêm nhà sử học David Lewis đã làm rúng động dư luận bởi cuốn sách “Người sáng tạo Hitler”, công bố nhà độc tài này từng bị thôi miên để chữa bệnh tâm thần. Thực hiện ca thôi miên ấy là Edmund Foster, nhà tâm lý học hàng đầu của Đức. Ông đã có những ám thị với Adolf Hitler vào tháng 11/1918 ở một quân y viện. Bệnh nhân nhập viện trong tình trạng rối loạn tâm lý, đinh ninh cho rằng mình bị mù sau một cuộc tấn công bằng khí gas dù khám thấy thị lực hết sức bình thường.
Foster sau khi đưa Hitler vào trạng thái thôi miên, ông ám thị rằng tuy bị mù nhưng Chúa đã biến ông ta thành một người đặc biệt đến nỗi có thể sáng mắt trở lại bằng sức mạnh ý chí của bản thân. Bị ám thị, Hitler khỏi bệnh nhưng từ bấy có những nhầm tưởng về những khả năng trời cho của mình, gây thảm họa cho cả nhân loại. Năm 1933 Foster đã bị chính mật vụ của Hitler ám sát bởi dám tiết lộ tiền sử tâm thần của ông ta cho báo chí nước ngoài.