Bí ẩn xung quanh những kho báu Nhật chôn giấu ở Philippine
Bí ẩn xung quanh những kho báu Nhật chôn giấu ở Philippine
20/05/2011 07:11:27
Trong thế chiến II, hệ thống đường sắt của Nhật trải khắp Đông Nam Á. Trong quá trình mở rộng xâm lược, Nhật đã thành lập một cơ quan bí mật tên là “Sơn Bách Hội” chuyên vơ vét tài sản của các nước Châu Á. Thiên Hoàng Hirohito bổ nhiệm các thành viên trong hoàng tộc phụ trách tổ chức này tại Châu Á. Nhiệm vụ của họ là đem những tài sản vơ vét được từ các nước Châu Á về Nhật. Nhưng do rất nhiều nguyên nhân khác nhau nên cuối cùng những tài sản này đã không đưa được về Nhật.
Những kho vàng khổng lồ tại Philippine
Năm 1940, Thiên Hoàng Hirohito hạ lệnh cho quân đội Nhật đem một số tài sản vơ vét được từ Philippine, Singapore, Malaysia, Đông Ấn Độ (thuộc địa Hà Lan) và vùng Đông Dương (thuộc địa của Pháp) về Nhật trên một đoàn tàu. Toàn bộ số tài sản này dự định sẽ được dùng vào thời khắc quyết định trong cuộc chiến với các nước đồng minh.Quân đội Nhật đã sử dụng mấy vạn lao động người Triều Tiên để đào các hầm, hào công sự ngầm dưới lòng đất để chôn giấu số tài sản này. Sau đó toàn bộ những người ấy đã bị bí mật sát hại, nhằm ngăn chặn để lộ thông tin về kho báu.
http://bee.net.vn/dataimages/201105/...ophilipine.jpg
Một trong những hầm chôn giấu vàng của Nhật tại Philippine
Năm 1942, quân đội Nhật Bản chịu tổn thất khá nặng nề tại khu vực Thái Bình Dương. Các tàu tuần tra của Mỹ đã bắn chìm rất nhiều tàu chiến của Nhật. Ví dụ, họ đã bắn chìm con tàu Abochi khi nó đang trở 40 tấn vàng, 12 tấn bạch kim, 150 kara kim cương. Những cuộc tuần tra gay gắt trên biển khiến quân đội Nhật không có cách nào vận chuyển vàng và các loại tài sản khác về Nhật được. Để bảo vệ sự an toàn cho số tài sản khổng lồ đó, Thiên Hoàng Hirohito ra lệnh cho “Sơn Bách Hội” nhanh chóng kê khai số lượng tài sản này, sau đó đem cất giấu tại 175 điểm trên khắp đất nước Philippine. Những địa điểm chôn cất đó được gọi là “điểm chôn cất kho vàng hoàng gia”.
Năm 1945, quân đội Mỹ dần chiếm được các khu vực chiếm lĩnh của quân đội Nhật tại Philippine. Lúc đó, Nhật Bản vẫn còn ảo vọng muốn thực hiện một hiệp ước đình chiến có điều kiện với quân đội đồng minh và bảo đảm được quyền chiếm đóng tại Philippine sau khi chiến tranh để có thể ung dung đưa toàn bộ số vàng tại Philippine về nước. Thế nhưng ảo vọng của họ đã biến thành bong bóng xà phòng…
Đứng trước tình thế cấp bách đó, Nhật bắt đầu thực hiện việc xử lý và bảo mật cuối cùng cho các kho báu. Tháng 5/1945, một số người phụ trách “Sơn Bách Hội” đã sắp xếp cho các công trình sư thiết kế các “điểm chôn cất vàng hoàng gia” một buổi “chia tay thịnh soạn” trong đường hầm số 8 tại đảo Luzon phía bắc Philippine. Đường hầm đó sâu 67m chứa hàng đống vàng thỏi được xếp cần thận.
http://bee.net.vn/dataimages/201105/..._Yamashita.jpg
Tướng Sơn Hạ Phụng Văn
Khoảng giữa đêm, khi các công trình sư này đã uống say khướt, thì tư lệnh phương diện quân Nhật tại Philippine Sơn Hạ Phụng Văn cùng các thành viên của hoàng gia bí mật rời khỏi đường hầm số 8. Sau đó y cho dùng một khối lượng lớn thuốc nổ cực mạnh cho nổ tung căn hầm và bịt toàn bộ các thông đạo của đường hầm dẫn ra bên ngoài. Như vậy, toàn bộ số công trình sư này và số vàng kia đều bị chôn vùi trong lòng đất. Từ đó “những điểm chôn cất kho vàng hoàng gia” chìm vào bí mật. Ba tháng sau, Sơn Hạ Phụng Vãn đầu hàng quân đội Mỹ.
Bí mật được hé mở
Nhật đã tốn không biết bao công sức để bí mật về những kho báu này mãi mãi ngủ yên, thế nhưng họ đã sơ xuất. Họ đã để sót một nhân vật người Philippine có tên là Ben Wollmoris. Khi còn trẻ, Ben từng làm gia bộc của con trai Thiên Hoàng Hirohito là Vũ Điền tại Philippine. Mà Vũ Điền lại là một trong những người phụ trách các “điểm chôn cất kho vàng hoàng gia”. Trong một dịp tình cờ, Ben đã đem bí mật về các kho vàng này nói cho người Mỹ. Có điều, ông không nói rõ được bất kỳ một địa điểm cụ thể nào.
Ngày 2/9/1945, sau khi Nhật đầu hàng quân đồng minh. Do đã tiến hành những cuộc thảm sát đẫm máu tại Manila nên Sơn Hạ Phụng Văn bị kết án tội phạm chiến tranh. Những người Mỹ trực tiếp thẩm vấn y đã cố gắng moi ra những bí mật về các kho báu chôn cất tại Philippine nhưng y không hề hé răng tiết lộ. Và người Mỹ đã tìm hướng khai thác mới: tài xế thân cận của y. Anh lái xe đó đã bị người Mỹ vu cáo về tội ngược đãi phạm nhân (trong thời gian chiến tranh) rồi đem nhốt vào tù. Trong thời gian này bằng mọi hình thức tra tấn, hỏi cung đặc biệt, tình báo Mỹ cuối cùng cũng đã khiến người tài xế của Sơn Hạ Phụng Văn khai ra bí mật liên quan đến các kho vàng.
Sau đó, khoảng thượng tuần tháng 10/1945, người này đã dẫn họ di xem một lượt hơn 12 địa điểm chôn cất vàng. Những điểm này đều nằm ở một nơi hoang tàn thuộc huyện ngoại ô phía bắc Manila, và đều do “Sơn Bách Hội” bí mật xây dựng.
Còn tiếp
(Vũ Anh Tiến - GD&TĐ)
KHO BÁU CỦA YAMASHITA TẠI VIỆT NAM
Bài viết của Mr.Love
– Theo Wikipedia:
“Kho báu Yamashita - là tên được đặt cho các tài sản có giá trị bị cướp bóc trong chiến tranh hoặc bị đánh cắp tại khu vực Đông Nam Á của lực lượng Nhật Bản trong Thế chiến II được che giấu trong các hang động, hầm ngầm tại Philippines. Mặc dù các kho tàng này vẫn còn ở Philippines, nó đã thu hút các thợ săn kho báu từ khắp nơi trên thế giới trong hơn năm mươi năm, sự tồn tại của nó đã gây tranh cãi bởi nhiều chuyên gia. Những kho báu này là đối tượng của một vụ kiện phức tạp đã được đệ đơn trong một tòa án tại bang Hawaii vào năm 1988 liên quan đến thợ săn kho báu người Philippines - Rogelio Roxas và cựu tổng thống Philippines - Ferdinand Marcos”
Trong một lần về thăm quê hương, tôi phát hiện ra một ngọn núi rất kỳ lạ.. không phải bởi hình thú của nó, mà là sự giả tạo. Một sự giả tạo quá thô kệch – nó khiến cho tất cả những ai tò mò chỉ cần nhìn thoáng qua là phát hiện ra ngay.
Cũng vào thời điểm viết bài này - 24h trước (2h sáng ngày 30/12/2010). Tôi đang xem chương trình Discovery nói về “kỳ quan thứ 8 của thế giới” đó là “Phòng Hổ Phách” của quân đội Phát xít Đức cướp được của Nga và đem chôn giấu tại Cộng Hòa Séc. Ngoài “Phòng Hổ Phách” trị giá khoảng 250 triệu đô còn có nhiều tài sản giá trị khác.. và người ta đã phát hiện ra những hố chôn giấu bằng cách chụp rađa. Tuy nhiên vì lý do chính trị mà chính quyền nơi đó không cho phép đào lên.
Điều đặc biệt trong chương trình khiến tôi chú ý là cách che đậy cửa hầm của quân đội Đức. Họ cho lấp bằng tấm bê tông lớn, rồi chèn đá bên ngoài sao cho tự nhiên nhất. Cách này rất hiệu quả trong việc che đậy mắt thường, nhưng không hiệu quả trong việc dễ bị phát hiện bởi chụp rađa và càng dễ dàng bị lấy khi mở được cửa hang.
Quay trở lại ngọn núi giả tạo… nó khiến tôi liên tưởng đến miếng táo cắn dở của hãng Apple.
Quân đội Nhật đã cho khoét sâu vào núi, chuyển châu báu vào lòng núi, sau đó cho lấp lại bằng các tảng đá tự nhiên được khai thác xung quanh. Với cách làm này thì khó phát hiện bởi chụp rađa, khó đào sâu để lấy vì bất kỳ hoạt động nào nhằm phá cửa hang cũng đều có thể dẫn tới sập núi.
Sở dĩ tôi nghi ngờ ngọn núi này là kho vàng của Yamashita vì hiện tại đang có một công ty Nhật xuất hiện tại đây. Tôi không rõ lĩnh vực hoạt động hay mục tiêu kinh doanh của họ tại Việt Nam. Nhưng họ đang cho san bằng những ngọn núi xung quanh đây.. và phải chăng – họ đang lấy kho báu?!
Cách thức thực hiện lấy kho báu giống như việc giải cứu thợ mỏ ở Chilê vậy.
Đầu tiên, họ cho san bằng ngọn núi để dễ dàng đặt dàn khoan lên trên. Tiếp theo họ sẽ cho khoan thẳng xuống hang – nơi chứa kho báu, rồi thả ống đưa người xuống và kéo kho báu lên.
Các hoạt động của họ tại đây có thể là khai thác đá, khai thác xi măng và việc san bằng các ngọn núi là những hoạt động ầm ĩ, là công khai. Nhưng cách thức lấy kho báu thì rất bí mật, thông minh vì họ là người Nhật.
Năm 1937, Nhật hoàng Hirohito đã bổ nhiệm cho em trai của ông là Yasuhito Chichibu làm người đứng đầu tổ chức bí mật có tên gọi “Kin no yuri” với mục đích là vận chuyển, bảo vệ số lượng vàng bạc châu báu chiếm được ở 12 quốc gia Đông Á và Đông Nam Á đưa về Nhật Bản một cách an toàn nhất.
Sau khi cướp bóc khoảng 6000 tấn vàng và các báu vật khác như đá quý, tác phẩm nghệ thuật, tiền bạc tại thành phố Nam Kinh – Trung Hoa. Số chiến lợi phẩm này được chuyển thẳng đến Thượng Hải, theo đường biển về Nhật Bản, số còn lại được chuyển lên Mãn Châu hoặc Triều Tiên để phân loại sau đó mới chuyển tiếp về Nhật Bản.
Đây là hướng vận chuyển chính, an toàn nhất của Nhật Bản nhưng tôi nghĩ hướng vận chuyển này không có sự tham gia của Yamashita. Các vụ cướp bóc do Yamashita tổ chức bắt đầu được thực hiện tại Singapore sau lan rộng ra các quốc gia Đông Nam Á.
Dưới sự giám sát của các thành viên hoàng gia và tổ chức bí mật “Kin no yuri” phần lớn những của cải chiếm được từ Đông Á và Đông Nam được chuyển về Nhật Bản từ Triều Tiên. Nhưng từ năm 1943, tàu ngầm của Mỹ đã phong tỏa toàn bộ đường biển nên quân Nhật chỉ có thể vận chuyển số vàng bạc châu báu còn lại đến Philippines.
Vậy trước khi vận chuyển đến Philippines thì các kho báu được tập trung ở đâu? Mặt khác Mỹ biết Nhật đang chuyển kho báu về nước, và dĩ nhiên Philippines sẽ là một điểm nóng bị Mỹ chú ý…
Theo sự chỉ đạo của các thành viên Hoàng gia Nhật Bản và tổ chức bí mật “Kin no yuri”. Yamashita đã cho xây dựng 175 hầm giấu vàng tại Philippines. Nhưng chỉ số ít trong chúng là có chứa vàng, còn lại số lớn là hầm trống hoặc đang chờ chiến lợi phẩm chuyển về. Sau khi biết bị bại lộ, Yamashita đã tổ chức chiêu đãi các nhà thiết kế hầm một bữa thịnh soạn.. Họ - các nhà thiết kế hầm đang ăn uống no say, hát hò vui vẻ.. Ở bên ngoài Yamashita đã ra lệnh cho nổ tung tất cả các hầm và chôn vùi luôn các nhà thiết kế.. một là để giữ bí mật, hai là để đánh lạc hướng Mỹ.
Trong khi Mỹ lùng sục khắp Philippines để tìm vàng và cả thế giới đều chú ý đến Philippines thì tôi lại chú ý đến Việt Nam – điểm tập kết lớn.
Các con đường vận chuyển chiến lợi phẩm về Nhật bị Mỹ phong tỏa. Điểm tập kết Philippines bị bại lộ. Mọi hoạt động vận chuyển phải dừng lại và chôn giấu khẩn cấp. Mức độ khẩn cấp được đặt ra vì thế mà cách che giấu, ngụy trang kho tàng của Nhật không được tốt, tuy nhiên để lấy được những kho báu đó lại rất khó khăn, đòi hỏi phải có công nghệ cao.
Các điểm tập kết lớn tại Việt Nam thường là vùng ven biển để dễ dàng vận chuyển qua Philippines. Số lượng lớn chiến lợi phẩm được Yamashita cất giấu trong lòng núi. Số lượng còn lại đang trên đường vận chuyển ra miền biển thì đành phải cất giấu trong hang sâu, hoặc hầm ngầm. Chính vì sự sơ sài đó mà thời tiết khắc nghiệt của Việt Nam đã làm cho các kho tàng lộ thiên, không ít người dân đã phát hiện ra và giầu lên vì chúng.
P.s: Nói ra bí mật động trời sợ các bác không tin. Số lượng vàng của Mỹ thu giữ được chỉ là phần nhỏ thôi, ở Việt Nam còn nhiều hơn như thế :D